Trở về truyện

Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ - Chương 9 Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ

Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ

9 Chương 9 Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ

-Hai ngươi làm gì đó.

Hai người bọn hắn đang cùng nhau chơi hết sức vui,liền bị lời này dọa cho vội đứng lui về sau,Vô Sỉ nhanh tay giấu đoản đao vào ra sau lưng.

-Quỷ Thúc người tình rồi sao...hahaha....

Hắn không lấy một lời chào hỏi mà liền vội vội vàng vàng kéo Vân Vân chạy ra ngoài.

"Hai tên này lại bày trò quỷ gì đây" Quỷ Đấu La thấy hai bọn hắn gương mặt đơ cứng dáng đi rất kỳ quặc,như đang giấu cái gì đó ở sau lưng không muốn để cho lão thấy vậy.

Như tên bắn hai người bọn hắn liến thoát cái đã chạy ngoài,không kịp để lão dò hỏi sự tình.

Cạch

-Phù...Tại muội đó xém nữa là bị phát hiện.

Hắn trả lại đoản đao cho Vân Vân,thanh đoản này được chế tác rất tinh sao,một thân màu lam bích,cán đáo khảm một viên hồng ngọc,đoán chừng không phải thứ gì đó của một gia tộc,thì cũng là thứ gì đó rất đáng tiền.

-Còn không phải tại huynh sao,ta đã bảo huynh làm nhanh hơn rồi sao.

Vân Vân có chút hờn rỗi mà nhìn hắn,như muốn nhai đầu hắn một cái cho hả cơn tức giận bên trong.

Hắn nghe Vân Vân đổi từ Học Trưởng qua huynh thì có chút vui vẻ mà mỉm cười.

-Huynh còn cười,biết lúc ta đó sợ tới mức nào không.

Vân Vân hờn rỗi bỏ đi.

"Cô nàng này thật là lúc đó rõ là còn chơi vui hơn ta"Hắn nhìn vân mà cười khổ.

Từ lúc hai người Vô Sỉ và Vân Vân bước ra khỏi cửa phòng thì người Hộ Vệ lúc sáng, đã đứng toàn thân cứng ngắc nhìn Vô Sỉ đến cả thở hắn cũng không dám thở mạnh vì lúc trước không biết thân phận của Vô Sỉ đã buông không ít lời cay nghiệt hiện tại làm sao hắn không sợ hãi cho được.

Lúc Vân Vân thân ảnh rời cũng là lúc hắn chuyển rời ánh nhìn cái người Hộ Vệ truyenc.comàn thần Hộ Vệ bất giác bị ánh nhìn của Vô Sỉ làm cho thân run lên,trên trán tuôn mồ hôi lạnh như mưa.

-Ngươi đi thông báo với mọi người,Quỷ Trưởng Lão hiện tại không còn nguy cấp tới tính mạng nữa những vẫn cần một thời gian tịnh dưỡng.

-Hả...Vâng thuộc hạ đi liền.

Người Hộ Vệ bất giác mà thốt lên.Hắn ngước nhìn Vô Sỉ một cái như không tin nổi một người bị hắn xúc,mà giờ lại không gây cho hắn chút khó dễ nào.

Vô Sỉ gật đầu một cái, người Hộ Vệ liền chạy đi thông báo.

Vô Sỉ hắn làm sao không nhận ra tên đó đáng sợ hãi hắn chứ.Nhưng bản thân tự ý xông vào nơi này là do mình sai,còn người Hộ Vệ chỉ làm đúng chức trách,còn tự nhiên ép tội cho người ta, hắn thật rất khó xuống tay.

Mất một khoảng thời gian người hộ vệ mới quay trở về,khi này hắn mới rời tới chỗ Bỉ Bỉ Đông.

Một người chỉ khoảng bảy ,tắm tuổi phong thái tĩnh lặng,bước đi chậm rãi phong thái tao nhã,nhưng uy áp của hắn có chấn áp hết thảy thiên kiêu, làm cho người Hộ Vệ thật sự khâm phục hắn mà hạ người mà hành lễ :

-Cung tiễn thiếu chủ.

Tất mọi người khác xung quanh đều chấn kinh,hai mắt mở lớn,thời khắc này có đánh chết bọn hắn cũng không tin,một người kiêu ngạo như đội trưởng mà lại hạ mình trước một tên được gọi phế vật của học việtruyenc.comông nhịn được bọn hắn liền có ý tốt nhắc nhở người đội trưởng của bọn hắn:

-Đội trưởng có lẽ huynh không biết tên đó là Vô Sỉ,nổi tiếng là phế vật,tính cách hạ lưu đê tiện,ta nghĩ việc hắn được nhận làm Nghĩa Tử của Giáo Hoàng Điện Hạ,chắc đã dùng loại thủ đoản bẩn thỉu nào đó.

-Câm miệng,nếu từ này để ta nghe thấy những lời này,nữa thì đứng trách ta không niệm tình.

Người Hộ Vệ sắc mắt ôn hòa lấp tức hỏa khí rực lên quát lớn.Hắn đã đạt tới cấp bậc hồn đấu la chín mươi ba cấp há lại không thể phát hiện trên người Vô Sỉ đang bị người ta phong ấn hồn lực sao,không nhưng vậy thủ pháp rất hoàn mỹ chỉ có thể là từ cấp bậc trưởng lão trở lên mới đủ khả năng làm điều nàtruyenc.com quy định của Học Viên vũ hồn điện cho phép học viên tùy ý giao thủ miễn không đánh chết là được,là một loại kích phát bản năng ganh tị nhau làm cho học viên không ngừng mà nâng cao thực lực lẫn khả năng thực chiếtruyenc.comưng trong trường hợp có nhưng kẻ sở hữu sức vượt quá mức so với số đông thì rất dễ sẽ khiến những người còn lại sinh cảm giác bỏ cuộc,lúc này các giáo viên bắt đầu phong ấn hồn lực của người đó lại nhắm cân bằng trật tự lại như lúc đâu,và bản thân hắn cũng chứng kiến vô số các thiên kiêu đời trước bị phong ấn hồn lực ,nhưng hắn cũng chưa gặp qua kẻ nào mà phải chính tay các trưởng lão phong ấn hồn lực,nên liền cảm giác thấy kính nể.

Bọn hắn vốn muốn có ý tốt nhắc nhở cuối cùng lại bị giáo huấn một trận làm cho ai nấy đều ấm ức không phục,nhưng không ai dám nói gì, vì cái người đội này của bọn hắn chính là xuất ra từ thôn trang hẻo lánh ,dùng chính năng lực của bản thân mà đạt tới vị trí này,nên sức mạnh của hắn không phải bàn tới.

...

Cúc Đấu La nghe tin huynh đệ của mình nghe tin vết thương đã được chữa khỏi, thì vui mừng khôn xiết vội chạy tới thăm,vừa bước qua cánh lão nhìn cảnh tượng không bất động đứng nhìn.

-Lão Cúc ông đứng làm gì.

Quỷ Đấu La thấy Cúc Đấu La chỉ vừa bước qua canh cửa nhìn hắn ngây ngốc không nói nên lời thì tò mò hỏi tới.

Cuối Cúc Đấu La không nhịn được mà ôm cười phá lên.

-Lão Cúc ông vậy có ý gì.

Vừa tới chưa một lời hay ý đẹp nào chào hỏi liền cười thẳng vào mặt nhau khiến Lão Quỷ tức giận nắm lấy chiếc gối bên cạnh ném mạnh đi

-Không,không Lão Quỷ ông hiểu nhầm ta rồi.

Không biết từ đâu Cúc Đấu La lấy ra một cái gươtruyenc.comỷ Đâu La nhìn vào cái gương trên tay lão mắt phút chốc mặt đen lại,lão đưa tay lên đầu sờ qua sợ lại.

-Hai tên tiểu quỷ các người vậy mà dám đem ta cạo trọc.

Quỷ Đấu La như muốn nổ gào lớn,tiếng lão rống cách xa cả mấy dãy phong liền vần có thể nghe thấy rất rõ ràng.

...

Cốc Cốc

-Vào đi.

Vô Sỉ đẩy cửa bước vào khi này thấy Bỉ Bỉ Đông một thân kiều diễm đang ngồi trên ghế,với một đống giấy tờ dày cộp trên bàn,hắn liến xấn lăn tới bên cạnh nàng,miệng liên tục nịnh hót:

-Nhạc Mẫu một tháng không gặp người lại đẹp hơn trước rồi.

"Trước mắt thì mọi người thì gọi là Mẫu Thân,sau lưng mọi người thì gọi là Nhạc Mẫu,xem tiểu quỷ này vẫn còn chút liêm sỉ" Nghe hắn nịnh hót Bỉ Bỉ Đông cũng có chút vui vẻ,mà mỉm cười.

-Vậy mà có người gọi ta là bà già đấy.

-Ai,là kẻ dám nói Nhạc Mẫu của ta già,người nói với ta cho ta cho hắn một bài học.

Hắn bày ra cái dáng vẻ bất bình thay Bỉ Bỉ Đông.

"Ta rút lại những lời trước kia,tên này thật quá mức vô sỉ" Bỉ Bỉ Đông nhìn hắn diễn, thầm đánh giá nếu là người ngoài nhìn vào không biết còn tưởng hắn thật sự quan tâm nàng a.

-Thật không biết cái miệng bôi mật của nhà ngươi đã lừa bao nhiêu con gái của nhà người ta rồi.

-Mẹ à,người nói vậy thật oan uổng cho con quá,ngoài Tiểu Tuyết nhà con ra thì con không hề động tới một ai cả.

Bỉ Bỉ Đông hừ lạnh một tiếng:

-Vậy có cần ta tìm Na Na tới hỏi một chút không.

Hắn mặt biến sắc,liền vội dùng hai tay xoa bóp bã vai cho Bỉ Bỉ Đông muốn nàng hạ hỏa:

-Mẹ à bớt giận,lần đó chỉ là ngoài ý muốn còn liền không muốn nhớ nên đã quên mất sự tình từ bao giờ.

-Vậy sao, còn...vv...là tên Tiểu Quỷ nhà ngươi là nhớ phải không.

Bỉ Bỉ Đông kể ra một loạt cái tên.

Hắn cười gượng gạo,rất khó nghe không biết phải nói gì,có đánh chết hắn cũng không ngờ nàng ta lại biết tường tận những chuyện hắn đã làm.

Bỉ Bỉ Đông cũng vốn là mắt nhắm mắt mở mà cho qua,nhưng nàng vẫn muốn cho Tiểu Quỷ này chút bài bài học, để hắn hiểu nơi này là ai mới là chủ nhân,không tới lượt hắn tác oai tác quái.

"Tiểu Quỷ này kỹ thuật cũng không tồi" Bỉ Bỉ Đông khép hờ đôi mi của mình lại,hưởng thụ cảm giác thoải mái khi được Vô Sỉ xoa bóp.

Tay hắn như mang một thứ ma thuật kỳ bí,bàn tay hắn đi tới đâu,tại cái vị trí đó trên cơ thể Bỉ Bỉ Đông khiến nàng ta cảm thấy như thể có một luồng điện nhẹ chạy qua,làm cho toàn thân nàng tê tái,mà lại lâng lâng khó tả.

"Thật không thể tin được gần năm mươi tuổi rồi,thân thể nàng ta vẫn là một cực phẩm thế gian hiếm có Hắn nhịn không được mà cảm thán trong lòng,cái giác làn da trắng nõn,mềm mịn,xúc cảm tuyệt vời, làm cho bàn tay hắn không tự chủ được mà đẩy động tác nhanh hơn.

Khác với cái vẽ lãnh đạm,kiêu ngạo,hằng ngày mà Bỉ Bỉ Đông hay mang,giây phút này nàng thả lỏng cơ thể,khẽ tựa ngươi ra ghế,vẻ mặt hiện rõ sự hài lòng.

-Sỉ Nhi,xuống chút.

Bỉ Bỉ Đông dường như bị sự thoải mái mà hắn mang lại mà quên đi chính mình đang ở cạnh một đại sắc lang,lời nói này của nàng không khác gì là tự đào hố chôn mình.

Hắn nuốt miếng ừng ực từng ngụm lớn như không nhịn được sự kích thích này,mặc dù hắn biết hiện tại chưa có thể làm được gì,nhưng chiếm chút tiện nghi lúc này thì quá dễ dàng.

Lúc đầu bàn tay hắn rất ngoan ngoãn nơi không cần tới tuyệt nhiên không chút bén mảng tớtruyenc.com trước chỉ là đôi vai mỏi,và chiếc cổ nặng như đeo chì của nàng,được xoa bóp đã khiến nàng hết sức là thoải mái,mà khi là toàn bộ thân trên được giải phóng sự căng cứng cơ bắp, không cần nói cũng biết hiện tại nàng thoải mái như nào.

Những thứ ở trên đúng là rất dễ chịu,nhưng ngay khi bàn tay quỷ quái của hắn đi xuống tới cái eo nhỏ của nàng truyenc.comì thật không khác gì nắng gắt gặp mưa rào,nàng có chút không tự chủ mà ưỡn nhẹ thân thể mình lên,bộ ngực lớn của nàng không ngừng mà phập phồng dữ dội như muốn xé toang lớp áo trước ngược mà nhảy ra ngoài.

Đương nhiên nếu là xoa bóp bình thường cùng là chỉ là thoải mái hơn bình thường chút ít,không thể tạo ra cảnh tượng đặc sắc đó đượtruyenc.comưng hắn sớm đã biết rõ một người tối ngày ngồi làm việc,cộng thêm sức nặng của một bộ ngực cũng rất lớn phía trước,ít nhiều kinh mạch ở vài nơi đặc biệt đã sớm tắc nghẽn,nên hắn chỉ dùng một chút tiểu xảo đả thông các huyệt vị,liền khiến nàng hưng cảm tăng lên không ít.

Chưa để nàng ta ổn định lại nhịp thở gấp gáp của bản thân,Vô Sỉ liền tiếp tục đả thông tiếp một huyệt vị nữa,thân thể chưa xuông được bao lâu lại ưỡn nhẹ một lần nữa,cũng vì đã quen sự kích thích này nên này độ cao có chút thấp hơn lần đầu.

Dù đang cảm thấy dễ chịu nhưng Bỉ Bỉ Đông biết nếu cứ tiếp tục như thế này thì thật có chút mất mắt,liền muốn Vô Sỉ dừng lại,nhưng khi vừa mới hé nhé miệng muốn kêu hắn dừng lạtruyenc.comì lúc này một cơn cảm giác sung mãn tới tê dại truyền tới đại não của nàng khiến không thể nói được lời nào chỉ thể cắn chặt môi hưởng thụ.

Cả thân thể nàng cũng theo đó co rút lại, nàng ưỡn mạnh thân thể lên một cái, toàn thân gần như rời khỏi chiếc ghế gỗ,tạo thanh một đường cong tuyệt mỹ,miệng nàng vì quá bất ngờ,liền rên lên thứ thanh âm dâm đãng,cũng có chút may mắn khi bàn tay xinh đẹp của nàng kịp thời bịt chặt lại chiếc miệng không ngoan ngoãn của mình khiến âm thanh phát ra có chút nhỏ nhưng Vô Sỉ đứng rất gần nên dĩ nhiên nghe rất rõ.

-Sỉ...Nhi...Mnn~~~chậm thôi...

Bỉ Bỉ Đông lời nói hòa trộn với âm thanh dâm đãng,gấp gáp cùng hơi thở,mà nài nỉ hắn liên hồi.

Hắn như một nghệ sĩ Piano,từng ngón tay uyển chuyển, nhẹ nhàng lướt đi trên cái cơ mỹ miều của nàng ta,ngón tay hắn chạm tới đâu kinh mạch nơi đó liền thông lạc,tốc độ ngón tay mỗi lúc một nhanh khiên cho toàn thân nàng ta chẳng mấy đã đầy vẻ ướt át,dục mị.

"Thật loại mị hoặc thật khiến người khác khó mà cưỡng lại" Mặc dù hắn rất muốn tiến xa hơn nhưng hắn vẫn còn chưa muốn mất cái mạng nhỏ này,nên cũng bắt đầu chậm lại.

Nàng hơi thở gấp gáp dần dần ổn định lại,từ trong khoái lạc bước ra,Bỉ Bỉ Đông một thân ẩm ướt,hai má hồng hào nóng rực,ánh mắt đôi phần phúc tạp,phần muốn dừng lại,phần muốn tiếp tục,mà nhìn Vô Sỉ ám muội.

Bỉ Bỉ Đông chỉnh lại bộ y phục có phần không chỉnh tề trên người,đôi mắt co lại liếc nhìn Vô Sỉ bằng một cái ánh mắt sắc như dao,nàng hung bạo mà nâng cánh tay lên mặt Vô Sỉ,nàng dùng tay véo mạnh cái tai Vô Sỉ mà kéo xuống.

Vô Sỉ đau đớn dùng hai tay mà ôm nhẹ lấy bàn tay nàng,cơ thể hắn theo lực kéo của nàng ta mà choãi người xuống theo hướng cách tay kéo mạnh tai hắn.

-Mẹ con biết sai rồi,lần sau không dám nữa.

-Tiểu Quỷ nhà người lần này chiếm tiện nghi của ta,vậy mà còn dám nghĩ tới còn có lần sau.

Bỉ Bỉ Đông hừ lạnh một tiếng khiến toàn thân Vô Sỉ run lên bần bật vội thanh minh:

-Cũng đâu phải lỗi tại con.

-Ý ngươi là tại ta.

Bỉ Bỉ Đông gương mặt cùng giọng nói băng lãnh muốn áp chế hắn như nàng thật không không nếu về độ vô sỉ của tên Tiểu Quỷ này đúng là thiên hạ đệ nhất.

-Mẹ cũng biết rõ là bản thân mình rồi, vậy mau buông tay con sắp không chịu được rồi.

Bỉ Bỉ Đông không thể nói được lời nào với câu trả lời của tên Tiểu Quỷ ,vốn như người bình thường đã được bắc cho một cái thang thì sẽ theo đó mà trèo xuống,mà cái này hắn lại đẩy hết mọi trách nhiệm qua cho nàng, bản thân cứ như vậy mà tẩy trắng.Nàng muốn bắt bẻ thêm cũng không thể làm được,vì không phải hắn tự ý mà tại bản thân nàng tự đưa thịt tới miệng sói,chỉ có thể nuốt giận mà để lần sau chú ý hơn đối với Tiểu Quỷ này.

-Tiểu Quỷ ngươi tốt lắm,là bà già này sai này sai.

Bỉ Bỉ Đông cũng không biết tại sao mỗi lần ở cạnh cái tên Tiểu Quỷ này lại như một con người khác vậy,nàng nói nhiều hơn mức bình thường,bây giờ cãi lý không thắng nổi thì lại bay cái bộ dạng giận lẫy bắt ép hắn nhận sai.

-Mẹ à,Sỉ Nhỉ sai rồi,là con không tốt làm người giận rồi,ngươi phạt ta đi.

Hắn từ phía sau hai tay luồn qua eo nàng,nhẹ nhàng đặt tay lên phần bụng của Bỉ Bỉ Đông,năm đầu ngón tay đan lại,khẽ dùng lực hắn kéo thân thể nàng lại vào lòng hắn,mặc dù cách một chiếc ghế nhưng nàng vẫn có thể cảm thấy một sự ấm áp nhẹ nhàng khẽ rung động đối cơ thể hắn.

Chưa để nàng hiểu chuyện gì đang xảy ra trên cơ thể mình,hắn liền đã tựa đầu lên tấm vai ngọc ngà của nàng,hắn nũng nịu áp sát vào má của nàng dụi qua dụi lại,miệng liên thì liên tục nhẹ nhàng thì thào thào bên tai nàng những lời ăn năn,xin lỗi,đầy ngọt ngào,cùng với đó là bàn tay của hắn mềm mại như làn nước mà di động uyển chuyển trên bụng nàng qua lại,làm nàng thật không tự chủ động tác của bản thân mà đáp lại hắn.

Bỉ Bỉ Đông đưa tay lên má hắn nhẹ nhàng mà vuốt ve,giọng nói có đôi phần ôn nhu,hòa quyện cùng động tác:

-Tiểu Quỷ giờ thì ta hiểu tại,đứa con ngốc của ta bị ngươi ăn sạch,mà vẫn đòi sống đòi chết vẫn muốn bảo vệ ngươi rồi.

-Hương thơm của người thật dễ chịu.

Hắn sao không hiểu là nàng ta đang muốn nhắc khéo là mình nên buông tay ra khỏi người nàng chứ,nhưng hiện hắn liền giả ngốc như không hề biết ý nàng,bàn tay chút một,chút một dấn lên phía trên đầy đặn của Bỉ Bỉ Đông.

Nhìn bàn tay Vô Sỉ mỗi lúc một hư hỏng,Bỉ Bỉ Đông có chút tức giận,cũng có chút cảm giác dễ chịu,nếu hiện tại đổi lại là nàng năm đôi mươi thiếu nữ,sớm muộn cũng đã bị tên Tiểu Quỷ Mặt Trắn này câu dẫn rồi,nhưng bây giờ đối với nàng mấy thứ tiểu xảo của tên Tiểu Quỷ này chỉ có thể dụ được mấy tiểu hoa hoa học viện thôi.

-Qua kia ngồi đi, giờ chúng ta nói chính sự.

Bỉ Bỉ Đông phút chốc thái độ quay ngoắt một 180 độ.

Hắn biết hiện không phải lúc có thể tiếp đùa giỡn,liền nghiêm chỉ ngồi qua chiếc ghế phía trước mặt Bỉ Bỉ Đông.

Một xấp tài liệu được đẩy tới trước mặt hắn,hắn liền tập chung đọc hết một lượt.

-Sỉ nhỉ,đúng như còn suy đoán,có kẻ đang liên tục săn bắt hồn thú trăm năm và vạn năm tu vi.

-Mục đích những tên đó muốn bắt hồn thú để làm muốn gì.

Hắn trầm từ đứng dậy khỏi ghế, đi qua đi lại thật không thể đoán ra kết quả,như hắn có một dự cảm thật không lành từ vết thương của con Huyễn Lang hắn từng bắt gặp tới vết thương trên người Quỷ Đấu La có phần giống nhau,khiến hắn không thể nào an tâm được.

Bỉ Bỉ Đông băng lãnh xoay người nhìn hắn:

-Không biết là mục đích gì chúng ta cũng nên chuẩn bị.

-Tùy ý người an bài.

Hắn chỉ vốn cúi ngươi một chút nhưng không liên không tự chủ mà ngã xuống.

"Lại nữa" Khi này hắn bất chợt nhận một cơn nhói đầu tới buốt óc, ngã khụy xuống:"Từ lúc hấp thụ cái hồn hoàn chết tiệt này như có thứ gì đó đang luôn kêu gọi mình vậy".Nhưng tiếng boong boong như một cái chuông lớn đang ngõ trong đầu hắn vậy.

-Sỉ Nhi,không sao chứ.

Bỉ Bỉ Đông vội đỡ hắn đứng dậy.

-Con không sao,chi là hồn lực tiêu hao quá nhiều thôi.

Hắn không muốn nàng lo lắng,liền qua loa mà trả lời.

Bỉ Bỉ Đông cũng phát hiện có gì không đúng nhưng không mấy lưu tâm,vẫn đỡ hắn lên ghế.

-Không phải lần này bị tập kích thì cũng không để con hồn thú hóa hình Ấu Niên Kỳ kia chạy mất,thật đáng tiếc.

Bỉ Bỉ Đông,thở dài đầy tiếc nuối, tay nàng khẽ lấy trong người ra một vật hình vuông như một viên ngọc chính giữa viên ngọc là một giọt máu:

-Sĩ nhi cầm lấy đây là tinh huyết của con hồn thú hóa hình đó,đã được ta dùng phương pháp đặc thù, liền có thể trong phạm vi nhất định có thể truy tung,nếu sau này may mắn có gặp được nó thì ta tin với thực lực của có thể sẽ đủ khả năng hấp thụ hồn hoàn 10 van năm đó

"Có lẽ bà ấy đang nói tới Tiểu Vũ,thật không ngờ lần đi săn ,chính lần đi săn này mở một đại ân oán,khiến Vũ Hôn Điện phải diệt vong" Hắn cũng trầm tư không nói gì,mà thu lấy viên ngọc ấy.

-Sỉ Nhi lần này con lập được đại công muốn thưởng gì cứ nói.

-Con muốn người mở phong ấn hồn lực cho con.

Hắn liền không suy nghĩ nhiều mà muốn mở phong ấn,mấy năm ngày nào hắn cũng đã ăn đòn bị sỉ nhục hắn vốn muốn xé xác bọn người kia lâu rồi,khi vừa thu được hồn hoàn vạn năm tu vi hắn đã nghĩ ra hàng ngàn cánh chơi chết bọn người kia,nhưng hắn thật không ngờ bản thân mình lại bị phong ấn hồn lực.

-Sỉ Nhi nếu con xem ta là người nhà,thì nghe bà già này nói một lời,nếu nghe xong con vẫn muốn mở hồn lực thì ta không ngăn cản.

-Mong người chỉ giáo.

Hắn chỉ trả lời lấy lệ xem như là tôn trọng đối với nàng ta,nên giọng cũng vô cùng hấp tấp nóng vội.

-Nước yên thì chảy sâu cái này con hiểu chứ.

Bỉ BỈ Đông há lại không nhìn ra sự bất mãn mấy năm trong mắt của hắn, nhưng đối với nàng, hắn như một viên ngọc thô vậy, nếu ngọc không mài vĩnh viễn chỉ là một viên đá không có giá trị.

Nghe xong lời này sự nóng vội trong ánh mắt như bị tạt xuống một gáo nước lạnh,hắn liền chết lặng,thầm cười chính bản thân mình:"Vô Sỉ à Vô Sỉ mày tự cho mình là thông minh nhưng lại đích thị là thằng ngu, huyết mạch Hắc Ám Thức Thần đã một bị tận diệt trên đại lục này vì sự cao ngạo của bản thân,này mày có cái vạn năm tu vi hồn hoàn mày liền đã xem bầu trời này bằng cái miệng giếng mà dương dương tự đắc nực cười, quả thật nực cườtruyenc.comêu ngạo, mày mang cái hồn vạn năm rách nát đó đi khoe khoang,để lấy làm kiêu ngạo sao,Vô Sỉ mày phải là kẻ sống cuối cùng trong mọi cuộc chiến,đạp lên xác những kẻ bại dưới tay mày mà bước lên đỉnh cao khi đó mày được phép kiêu ngạo". Hắn dường như đã bị những bất công mấy năm phải chịu mà quên đi rằng vẫn còn thứ khắc ngiệt hiện hơn đợi hắn ở phía trước,là Đường Tam,là Vĩnh Hằng Điện.

Ánh mắt hắn liền trở nên ngưng thần ổn định không chút xáo động,hắn đứng dậy,kính cẩn khom người,hai tay chắp lại hành lễ nhận sự chỉ giáo một cách thành kính nhất:

-Con xin khắc ghi.

-Tốt co được,ruỗi được,thật không làm ta thất vọng,quả thật so với nha đầu ngốc đó dễ nói chuyện hơn nhiều.

Hắn lúc này thấy ngờ ngợ sao cái lời này hắn nghe được mất ba phần là đang chửi hắn như là một con cẩu biết nghe lời vậy.

"Tiểu Quỷ chiếm tiện nghi của ta nhiều như vậy,chửi ngươi thì sao chứ" Nàng hai mắt híp lại,dùng bàn tay che cái miệng nhỏ đang không nhìn được cười khúc khích của mình lại.

Hắn cùng nàng nói thêm nhiều thứ khác cuối là quyết định chọn về một thanh binh khí.

....

Hắn cầm lấy tấm lệnh bài trong tay mà đi tới phòng binh khí,hắn vẫn như quy tắc cũng giao lệnh bài cho hộ về rồi tiến vào bên trong,đúng như hắn đoán ở cái thế giới này binh khi được xem như thừa thãi,chẳng mấy ai muốn sử dụng,ngoại trừ một vài thứ đặc biệt cao cấp,thần cấp thì mấy loại phổ thông như này rất ít người sử dụng,nên nơi này cũng bám đầy bụi bẩn cũng không mấy lạ.

Hắn cũng không phải tên ngốc dù biết binh khí thật không mấy hữu dụng,nhưng đó còn phải xem người dùng như nào,nếu người sử dụng binh khí luyện tới cảnh giới tùy tâm sở dục thì trong chiến đấu ít nhiều cũng có tác dụng,hắn không muốn như lần trước khi bản thân cạn hết hồn lực chỉ có thể bất lực mà quỳ gối chấp nhận số phận an bài.

Hắn lục tung khắp cả căn phòng cũng không tìm được thứ mình thuận tay,khi này không biết từ đầu rơi xuông một thanh đại đao ,hắn vội tránh qua một bên như vẫn không kịp,mấy cái kệ để binh khí cạnh xung quanh hắn lập tức rung lên vì chấn động do thanh đại đạo rơi xuống tạo ra,cả căn phòng phút chốc bụi mùi mịt không thể nhìn rõ.Thanh đại đao lúc này nằm đè lên người hắn,ép chặt cở thể hắn xuống mặt đất khiến cho hắn không tài nào nhúc nhích được.

"Thứ quỷ quái này cũng đã qua nặng rồi đi" Hắn dùng hết toàn bộ sức mới có thể đẩy được Đại Hoắc Đao xuống khỏi người.

Nhìn thanh Đại Đạo nằm trên mắt sàn trong lòng hắn lại có chút cảm thấy thứ này có chút thân thuộc,hắn nhìn suy tư một lúc,rồi mới ra quyết định:"Được ,chọn ngươi đi xem như ta ngươi có duyên".

Hắn nhìn thanh đao này một màu đen,hình dán to lớn,trên thân đao thì nổi từng mảng từng mảng,tựa như vảy giáp của hồn thú,giữa các vân vảy giáp là những đường màu đỏ tự như mạch máu.

-Đúng vậy với những thứ oai dũng đó ta gọi ngươi là Đại Hắc.

-Con mẹ ngươi,hắc ấy.

-Ai chửi ta,mau ra đây.

Hắn liền giật mình, thấy hết sức quái lạ nhìn khắp xung quanh căn phòng nhưng không phát hiện khác ngoài hắn,nên hắn chỉ nghĩ do mình mệt quá mà sinh ảo giác,hắn cầm thanh đao lên chợt phát hiện thanh đao lúc này còn nặng hơn lúc trước vài phần.

Với trọng lượng này nếu vác tới phòng cũng thật khiến mệt chết, hắn liền muốn thu Đại Hắc vào không gian hệ thống. Nhưng liền phải bất ngờ phát hiện vậy mà hệ thống lại không thể thu nó vào được,đây là đầu tiên hắn gặp trường hợp này đầu tiến,trừ những thứ là sinh vật sống hệ thống mới không thể thu vào nhưng đây là một khối sắt thép vô tri vô giác thật khiến hết sức nghi hoặc.

Hắn không còn cách gì đành chịu chút cực khổ kéo lê Đại Hắc đi sền sệt.

olo

Bình minh ngày mới vừa ló rạng thì trên bãi sân tập của học viện đã có một cái thân ảnh,liên tục vung đao,mồ hồ hắn tuôn ra ướt đẫm toàn thân thể cứ như dùng nước mà đổ vào,chứ không phải do mồ hôi.

-998.

-999.

-1000.

Vô Sỉ hai tay mỏi nhừ mà ném Đại Hắc xuống,'Rầm' một tiếng tại cái vị trí Đại Hắc được ném xuống mắt đất lún xuống một chút,mặc dù không sâu nhưng mắt thường vẫn có thể nhìn thấy khác biệt so với mặt đất ở nhưng nơi còn lại.

Từ không gian hệ thống hắn lấy ra một chiếc áo mới,thay đi phần y phục bẩn thỉu,nhưng mùi mồ khi chưa đưa được tắm rửa,thì vẫn không biến mất,cở thể hắn vì vậy mà vẫn phát ra cái mùi hôi hám,nên đa số người trên đường chủ động mà tránh xa hắn,ánh mắt cánh tay cũng theo mà chỉ trỏ,xì xào bàn luận hắn.Hắn cũng không phải muốn tắm rửa trước rồi mới đi học,mà vì khu tắm gội của học viện là khu tập chúng,mà giờ này thường là thời gian bọn người hay tìm hắn gây khó dễ lui tới,nếu hắn tới thì chắc sẽ cùng bọn người đó xung đột,nên hắn thà chịu hôi hám chứ cũng không muốn rước phiền phức vào người.

"Mình có quên gì không ta" Hắn cảm giác như bản thân mình như thiếu mất cái gì,nhưng cả một đoạn đường hắn cũng không biết mình thiếu cái gì.

"Thôi kệ" Hắn nhanh chóng tới phòng học.

Khu tập luyện.

"Con mẹ tên bạch tuộc nhà người,hàng vạn năm rồi ngươi vẫn cái thói quen đó là sao".

Đại Hắc toàn thân nằm trên đất kịch liệt rung lắc,nêu tại giây phút này nếu hắn có chân có lẽ hắn đã chạy tới cho tên vô sỉ đó một trận rồi.

...

Hắn cuối đã tới phòng học,vẫn là những con người trước,vẫn là cái ánh mắt bất mãn khi phải ngồi chung một phòng với một tên phế không gì khác trước kia.

Không khác trước kia căn phòng sớm đã chặt kín vị trí,nhưng vị trí cánh bên Hồ Liệt Na tuyệt nhiên không có một truyenc.com mắt lũ nam sinh liếm cẩu thì Hồ Liệt Na là thánh nữ cao tại thượng,kẻ nào cả gan ngồi cạnh nàng thì không thể thoát được độc thủ của bọn hắtruyenc.comưng trên đời lúc nào cũng mấy tên thích liều mạng và Vô Sỉ chính một trong mấy tên đó,không nhưng vậy hắn chính là kẻ ngồi cạnh Hồ Liệt Na nhiều nhất khiến cho tất cả bọn chúng đều nóng mắt liền tìm hắn gây khó dễ,đánh chán rồi thì bọn chúng đi khắp học viện loan tin không đúng về Vô Sỉ một vài năm danh tiếng của hắn đã đen đến mức không thể đen hơn nữa.

Nhưng sau cái lần một năm trước hắn cũng dần cách xa cách nàng,cũng vì thế việc hắn ăn đòn cũng đã được giảm bớt,nhưng bị bôi nhọ và sỉ nhục lại tăng nhiều hơn.

Rầm

Cái bàn kịch liệt rung lên.

Hồ Liệt Na đứng bật đậy, ánh mắt giận dữ, chỉ thẳng ngón tay vào mặt Vô Sỉ,quát lớn:

-Ngươi đứng lại cho ta...

Hắn không nói gì liên gạt tay Hồ Liệt Na mà bước qua,ánh mắt đôi phần ghét bỏ.

Tất cả mọi người không biết tại sao nàng ta lại tức giận như vậy,nhưng tất cả đều hả hê khi thấy điều đó.Nhiều tên không tiếc lời mà thêm dầu vào lửa.

Hồ Liệt Na hai mắt hoen đó như sắp khóc tới nơi:

-Người...ngươi không có gì thích với ta sao.

-Ta và cô cùng có quan hệ gì chứ,giải thích cô muốn ta nói gì người xa lạ chứ.

Hồ Liệt Na vừa đau vừa hận,siết chặt hai tay đầy sát khí nhìn theo hắn chuyển động.

Hắn sao không biết nàng ta ăn phải dấm chua chứ,đoán chừng là phát sinh từ miệng của mấy tên không ưa hắtruyenc.comưng hắn thật sự chẳng quan tâm tới cảm xúc nàng ta,dù đã cùng nàng ta một năm trước đã phát sinh quan hệ nhục thể,nhưng cũng chính nàng ta là người muốn cũng không chút quan hệ với hắn.Bây giờ nàng có thái độ như này chẳng qua là không chấp nhận một kẻ vứt đi như hắn lại có tìm một người khác.

Hắn tới cạnh một nữ đồng học khác mà ngồi xuống,hai người tình tứ nói chuyện vui vẻ,mặc dù hắn là đích thực trong mắt tất cả mọi người là phế vật .Nhưng lấy lòng nữ nhân không phải chỉ có mình cách là dùng thực lực mà vẫn còn một cách khác đó là dùng cái miệng bôi mất và gương mặt đỉnh cấp anh tuấn cũng không kém phần.

Hồ Liệt Na nhìn cảnh tượng hắn tình tứ với nữ nhân khác ngay trước mặt mình,tức giận gào lớn,nàng phát tiết hất bay tất cả mọi thứ trên bàn xuống mắt đất, nức nở mà chạy ra ngoài.

"Có lẽ mình hơi quá rồi" Hắn nhìn nàng như vậy cũng có chút không nỡ,hắn cũng phải muốn nàng tuyệt tình mà là chính nàng ta ghét bỏ hắn tột cùng, dù hắn đã uốn lưỡi bảy tấc,mặt dày mà dỗ dành nàng ta rồi.

...

Cũng chẳng ngoài dự đoán của hắn,hết thời gian học, đợi hắn chính là cả hàng dài người ,lên tới gần hai trăm người đã chắn trước cửa phòng học.Lần này đúng thật là hắn đã chọc vào tổ ong, nguyên một tháng ngày nào hắn cũng bị đánh cho toàn thân bầm rập,dù hắn cũng đả bại vài chục người nhưng số lượng quá nhiều,với việc hồn lực của hắn hiện đang bị phong bế nên thật không phát huy được nồi hai phần thực lực chân chính.

Hắn đang xoa bóp vết thương của bản thân bằng loại thuốc mà Vân Vân đưa cho hắn,thì phía sau vang những tiếng bước chầm chậm tiến lại mỗi lúc một gần.

-Đúng ý ngươi rồi phải không.

Giọng nói của hắn có chút hả hê,xen lẫn chế giễu.

Tiếng bước chân đó hắn cũng chẳng cần liếc một cái liền cũng có thể đoán ra là ai.

Hồ Liệt Na nghe thấy lời đó liền đứng khựng lại,hai tay đang cầm bình thuốc liền tức giận ném mạnh lọ thuốc xuốtruyenc.comếng âm thanh gốm sứ rơi vỡ rất ràng nhưng hắn cứ như bị điếc tuyệt nhiên mà nghe thấy.

-Đúng vậy,ta tới xem tên súc sinh nhà ngươi đã chết chưa.

Hồ Liết Na giọng nói đầy chua ngoa đáp lại.

-Vậy thì tiếc cho người rồi mạng ta rất lớn không dễ thế đâu.

Hắn xoay người ngồi xổm dậy,cầm những mảnh vỡ của bình thuốc cười khẩy một cái:

-Gì đây, mèo khóc chuột sao.

Hắn sao không hiểu nàng ta quan tâm hắn mà tới chứ nhưng có những thứ như cái cái gai trong thịt vậy có đau cũng phải nhổ bỏ,thà đau một lần còn hơn cứ để nó âm ỉ không thôi.

Hắn đứng phắt lên dùng tay vuốt gương mặt nhỏ nhắn của nàng cười cợt,nghé sát tai nàng nói nhỏ:

-Mặc dù chúng hiện tại chúng ta đã là người xa lạ,nhưng nếu nữ nhân chủ động muốn lên giường cùng ta,thì ta rất sẵn lòng,nên người không cần bày trò làm gì chỉ treo lên giường tự động cởi sạch ta sẽ làm tới khi ngươi thỏa mãn thì thôi...

Hắn cười lớn đê tiện.

-Ngươi...

Hồ Liệt Na gắt lên một tiếng,một bạt tai đánh tới nhưng đi được nửa đường lại dừng lại.

"Sao lại dừng lại,không phải bình thường trong phim lúc này ta bị ăn đòn sao,song nàng sẽ tức giận mà đe dọa sao" Hắn đã cố hết sức để diễn,nhưng việc nàng ta làm lại không hề giống những hắn đoán.

Hai người không khi nặng nề nhìn một hồi lâu cuối cùng Hồ Liệt Na cũng lên tiếng phá đi sự căng thẳng này:

-Vô Sỉ ta hỏi ngươi,ngươi đã cùng nữ nhân khác phát sinh quan hệ kia chưa,nếu chưa ta sẽ bỏ qua việc ngươi lần trước quá phận với ta,ta và ngươi tìm hiểu nhau lại từ đầu.

-Đã phát sinh.

Hắn không mất tới một giây suy nghĩ liền lập tức trả lời, song liền nhanh chóng rời đi.

"Vô Sỉ tại sao ngươi lại có tuyệt tình như vậy chứ,ngươi có thể chọn không nói sự thật mà,chỉ một lời nói trong lúc tức giận của ta mà ngươi tuyệt tình vậy sao" Hồ Liên Na mím chặt đôi môi, hai tay nắm chắc lấy vạt của mình cố nhịn để cho bản thân không rơi lệ.

Hộ Liệt Na hai mắt lớn không chớp lấy một cái nhìn Vô Sỉ lãnh đạm bước qua mình một cánh vô tình mà rời đtruyenc.com hắn vừa lướt quá, hai mắt nàng liền không kìm được mà tuôn lệ,giọt lệ này nối tiếp giọt lệ kia lăn dài trên gương mặt của nàng.

Hắn chưa đi được mấy bước thì có đôi bàn tay ôm chặt lấy hắn từ phía sau,hắn muốn mang đôi bàn tay của nàng ta gỡ ra nhưng phát hiện nàng ta giữ rất chặt, tới mức bàn tay của nàng không ngừng bị những đầu móng tay của nàng đâm vào da thịt cho tới chảy máu.

"Thật không hiểu nổi ngươi mà" Hắn chầm chậm xoay người lại,mặt đối mặt với nàng:

-Chúng ta kết thúc một năm trước rồi,cô mau buông tay cho ta.

Hồ Liệt Na lắc đầu lia lịa.

(Tôi Hơi Bận Công Việc Cố Sức Viết Chương Này Nên Còn Nhiều Sai Sót Mong AE Thông Cảm)

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.