12 Chương 12 Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ
-Cậu bé,ngươi chính là Nghĩa Tử Bỉ Bỉ Đông thu nhận.
Thiên Đạo Lưu xoay người nhìn Vô Sỉ,ánh mắt quét qua trên người hắn,thoáng chút suy tư,trên mặt lão liền lộ ra nụ cười nhàn nhátruyenc.com lại cho hắn một loại cảm giác yên tĩnh,bình lặng rất thoải mái.
-Không biết vị tiền bối là...
Hắn dù đã biết thân phận của đối phương nhưng vẫn có ra không biết,vì tự nhiên biết rõ thân phận của đối phương thì sẽ gây ra không phiền toái.
Quỷ Lão thấy hắn có hành vô lê muốn ngăn cản hắn lại nhưng Thiên Đạo Lưu liền khoát tay ý không có gì:
-Chỉ là một lão già rãnh rỗi thôi.
-Vậy tiểu bối mạn phép,không biết hôm này tìm gặp vãn bối là có chuyện gì.
-Qua đây đi.
Thiên Đạo Lưu tiến lại ba cái xác nằm trên mắt đất:
-Hiểu chứ...
-Tiền Bối minh giám.
Ba xác chết nằm trên mặt tu vi đều là trên hai mươi cấp liền bị một kích chí mạng,nếu để cùng cấp độ không ai có thể làm được điều đó không ai khác chỉ có mình hắn đủ khả nătruyenc.comưng thứ đáng sợ của việc này là học viện luôn có ngươi quan sát nhất cử nhất động của tất cả học viên mặc dù không thể giám sát được 100% như 80,90% là điều trong khả năng cho phép,nhưng khi ba học viên chết liền không có chút manh mối nào.Mà hắn thường bị những học viện khác áp bức,tội này không tính lên đầu hắn thì có thể tìm ai.
-Vậy ngươi xem mục đích hung thủ là gì.
-Đa ta tiền bối xem trọng vãn bối sẽ cố hết sức.
Hắn cúi người lễ độ xem xét nét mắt của Thiên Đạo Lưu.Rất đơn giản ý trong câu hỏi của lão rất rõ ràng, nếu là bình thường một người như lão cần gì phải hỏi ý,của một tiểu bối như hắn,ở đây lão muốn hắn thay lão thu thập manh mối trong đám học viên, cũng chính là cách chứng minh hắn không liên quan tới sự tình nàtruyenc.comược lại nên như không để hắn âm thu thập mà đích lão xuất thủ sẽ hại nhiều hơn là được,thứ nhất sẽ đánh rắn động cỏ,thứ hai việc có người chết trong học viên sẽ ảnh hưởng lớn tâm lí của học viên.Còn lí do chọn hắn vì hắn đủ mạnh và da mặt thì như bức tường thành dễ bề hành sự và nếu như hắn có thể tìm ra thủ phạm cũng chính là hoàn thành khảo nghiệm năng lực của lão dành cho hắtruyenc.comối cùng hắn chính là nghĩa tử của Bỉ Bỉ Đông,nếu hắn thật sự là thủ phạm, thì sau này đó chính là lí do để có thể áp chế nàng ta.
"Lão cáo già" Hắn chỉ có thể chửi thầm Thiên Đạo Lưu, một nước đi đơn giản của lão ta đã ép hắn vào thế không thể cứu tuyệt, chẳng trách khi lão ta chết đi rồi vẫn có thể chơi 'Bà Già' đó một vố đau lớn.
-Không tệ,ngươi lui về đi.
Thiên Đạo Lưu nhìn Vô Sỉ rời đi nét lộ ra chút sự hài lòng,rất lâu rồi mới có người có thể đoán biết tâm ý lão đang nghĩ gì,nếu như hắn không phải địch nhận,với độ tuổi này tâm cơ đã sâu như vậy rất đáng để Vũ Hôn dồn tài nguyên bồi dưỡng,thậm chí là có thể là người dẫn dắt Vũ Hồn Điện đời tiếp theo.
Khi kết giới vừa đóng lại sắc mặt Thiên Đạo Lưu liền biến chuyển có chút u ám nhìn Quỷ Lão:
-Không có gì để nói sao.
Quỷ Lão thoáng qua giật mình vội mang truyện Vô Sỉ cùng đám người Ưng Thần Điện xung đột qua kể lại.
-Tại sao không nói chuyện này sớm với ta.
Thiên Đạo Lưu có chút tức giận trách cứ Quỷ Lão.
-Vậy ấn ký đó.
Quỷ Lão có chút lo lắng cho Vô Sỉ.
-Trong phạm vi Vũ Hồn Thành có kết giới ngăn cản đặc biệt bọn chúng thể phát hiện đượtruyenc.comươi ở lại thu dọn mọi thứ đừng để thêm bất ai biết về chuyện này.
Dứt lời Thiên Đạo Lưu lập tức rời đtruyenc.comên đường trở về lão đầy khúc mắc trong lòng:"Hoàng kim hồn lực,lại có khả năng tu luyện nhanh vậy sao".Lão hiểu rất rõ về cái thứ Hoàng Kim Hồn Lực kia, nó vốn dĩ xuất hiện lần đầu chính là ở trên võ hôn Thiên Sứ thuộc tính chí dương.Mà nay lại xuất trên một võ hồn khác mà còn là võ hồn thuộc tính âm.Vậy mà người tu luyện lại không bị bạo thể mà chết.:"Kỳ quái,thật kỳ quái".Lão đầy khó hiểu mà cảm thán.
olo
Ở một ở góc của học viện,trong bầu trời tối đen một đống lửa nhỏ lấp lèo ,những con chuột được nướng trên đống lửa tỏa ra hương thơm thật mê lòng.
Hắn cầm con chuột trên tay rất lâu,hắn không có một chút suy luận ra mục đích của hung thủ,những học viên đó cũng chỉ là học viên bình thường cũng không có gì đáng giá để cướp,còn để nói trả thù cá nhân là điều không thể, theo hắn tìm hiểu được ba người này tính cách ôn hòa thường không sinh sự với kỳ lạ.
-Kỳ lạ quả rất kỳ lạ.
Hắn tắc lưỡi nhìn đống lửa bập bùng trước mặt,đầu hắn như muốn nổ tung ra.
-Chuyện gì kỳ lạ.
Thoáng giật mình hắn ngoái đầu ra sau thì phát hiện Vân Vân đang đứng ở phía sau hắn.
-Muội ăn không.
Hắn đưa con chuột vừa nướng xong cho nàng.
-Huynh không bỏ xuân dược vào đấy chứ.
Hắn bị câu hỏi của nàng làm cho cứng họng thì quả thật cái trò đó hắn đã làm một lần nhưng cũng khiến hắn sợ tới già.
Vân Vân vốn chỉ muốn trêu hắn nào ngờ lại nói trúng tim đen của hắn nàng không khỏi vừa ngồi ăn ăn vừa che miệng cười khúc kítruyenc.comả thật nhìn thấy biểu hiện đó của hắn nàng cũng rất bất ngờ,nhưng nàng vẫn dám ăn vì nàng biết tên Sắc Lang này quả thật rất vô sỉ nhưng nàng có thể chắc chắn đối với nàng hắn không bao giờ dùng thủ đoạn hạ lưu đó.
-Vân Vân ta muốn hỏi chút chuyện.
-Huynh cứ tự nhiên.
Vân Vân miệng ngồm ngoàm đáp,nàng không thể cưỡng lại hương vị từ những thứ mà Vô Sỉ chế biến quả thật nó quá ngon,làm nàng dạo gần đầy béo lên không ít mỗi lần muốn giảm cân thì lại bị hắn dụ dỗ ăn nhiều hơn trước,cứ như hắn xem nàng là heo vỗ béo xong mang đi thịt vậy.
-À...thôi...
Hắn tính nói ra khúc mắc trong lòng mình những lại không muốn kéo nàng vào chuyện này,với tâm tính thiện lương điều này là quá khả năng của nàng.
Nhìn sâu vào đôi mắt của Vô Sỉ nàng cũng có thể đoán biết vài phần trong suy nghĩ của hắn,nàng liền đôi lời tháo mắc giúp hắn:
-Nếu thứ huynh cần tìm không theo lẽ thường thì hãy bắt đầu ở hướng ngược lại đôi khi lại có thể có một ngóc nhìn khác.
Hắn suy tư nhìn nàng đang ăn ngon lành,hắn không hiểu ý của nàng là gì nhưng cũng cố thử theo lập luận của nàng mà suy luận nhưng hắn vẫn không thể nhìn ra vấn đề ở đâu.
-Đây là con cuối cùng nếu huynh không ăn ta ăn hết nhé.
-Ta nướng thêm cho muội nhé.
Nhìn Vân Vân miệng vừa hỏi xong chưa kịp để hắn trả lời nàng bỏ vào miệng nhai chóp chép, hai má bánh bao nhỏ nhắn của nàng phồng lên hết sức khả ái.Hắn liền thầm cười. Vân Vân mà mấy tháng trước hắn gặp với Vân Vân hiện tại quả thật khác truyenc.comưng Vân Vân như này đối với hắn tạo ra một cảm thân thuộc của thế giới trước kia.
-Không,không,không muội không ăn thêm đâu.
Nàng vội vàng từ chối ,nếu để hắn tiếp tục làm thêm nàng sẽ không nhịn được mà ăn tiếp,mà cân nặng hiện tại của nàng đã quá ngưỡng báo động rồi.
Ăn xong nàng nán lại cùng hắn trò truyện,hai người bọn hắn vươn mình nắm lên thảm cỏ xanh,nàng gối đầu lên vai hắn cùng hắn ngắm tinh tú trên trời đầy lãng mạn, bọn hắn âu yếm nhau như một cặp tình nhân.
Ở bên hắn nàng cảm thấy yên bình đến lạ, cảm giác đó, mọi thứ đã từng như vậy mà lại mất đi ,vì vậy nên nàng chưa bao giờ thật sự dám chấp nhận hắn, cứ như nàng đang sợ sệt một lại cảm giác nàng từng có đó.Mơ mơ hồ hồ nàng vui vẻ cùng hắn tán ngẫu,nũng nịu trong vòng tay của hắn,thiếp đi lúc nào không hay.
Thời khắc này hắn chỉ như muốn mọi thứ đóng băng,sự nhẹ nhàng của thế giới này hắn vốn đã quên từ lâu rồi,hắn ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp của nàng,không nhịn được mà ôm nàng vào lòng dần thiếp đi.
Một đêm yên bình nàng nhẹ nhàng thức giấc,ánh bình minh ôn hòa chiếu vào đôi mắt đang mở to tròn của nàng,ánh mắt nàng long lanh ánh tìm như pha lê, đầy sức sống nhìn nam nhân trước mặt, đôi môi nhỏ xinh của nàng không giấu được sự ngọt ngào mà cười nhẹ.Nàng khẽ trộm đặt đôi môi căng mọng của mình lên môi hắn,hai má nàng hây hây ửng đỏ xấu hổ vội vã rời đi.
Hắn mơ màng tỉnh dậy nhìn quanh chỉ có một mình,hắn có chút vương vấn cảm lúc tối:
-Đi rồi sao.
Hắn tưa hồ cảm giác hình như bản thân đã bỏ qua một thứ gì đó rất tuyệt vời khi đang ngủ say.