Trở về truyện

Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ - Chương 14 Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ

Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ

14 Chương 14 Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ

Thánh Hồn Thôn ngày thường vốn yên tĩnh này hắn trở về không khác gì một tên ôn thân phá làng,phá xóm náo động khiến cho toàn thôn gà bay chó sủa không ngừng.

Vẫn như mấy nắm trước mỗi lần hắn trở về thôn đều chạy ra dãy núi ngoài thôn sắn giết thú vật,sau một ngày cùng Vân Vân đi săn lúc hắn trở về trời đã sẫm tôi,trên con đường thôn lúc này đã không con mấy người lưu lại,nếu có cũng chỉ là những gương mặt ể oải sau một ngày dài làm việc,đang hối hả trở về nhà.

Trên vai hắn lúc này vác hai con lợn rừng lớn phải gấp đôi thân thể của hắn,còn Vân Vân trên lưng đeo một chiếc sọt bên trong là vô số nấm và các loại rau rừng,trái với vẻ ể của những người kia hai người bọn hắn gương mặt lại tươi tắn đầy sức sống cùng nhau tán ngẫu,một người thì ồn ào vô cùng,một gường thì ôn nhu lắng nghe.

Hai người bọn hắn cứ vậy mà ồn ào bước đi trong ánh chiều ta,mắc cho những ngôi nha đã lên đèn,khói bếp cùng hương thơm đồ ăn đã bao trùm lấy cái thôn nhỏ ấy,hai cái bóng mỗi lúc một dài ra, bước chân lại có đôi phần chậm lại cứ hắn hai người bọn hắn đang hưởng thụ cái phút yên bình khi mà bọn hắn là người bình thường không phải trong cái thế giới khốc liệt kia đấu tranh.

Trong cái khung cảnh yên bình này lại có một sự ngoại lệ làm cho hắn nhớ cảm giác trước cô độc trước kia,theo ánh mắt phóng phía xa xa xung quanh là những ngôi nhà sáng đèn cùng tiếng nói cười ấm cúng thì một tiệm ren nằm một góc bên, không một tia sáng,nó toát lạc lỏng trước sự trước âm cúng,trước cửa tiệm rèn là hai cái tiểu hài tử một nam,một nữ, ngồi tựa vào nhau trái vẻ rạng rỡ của hai người bọn hắn thì đưa nhóc đó lại mang một nỗi buồn mang mác khó tả.

Trong một khoảng khắc bốn đôi mắt của bọn hắn vô tình lướt qua nhau trong cái khoảng khắc đó mọi thứ như thể đóng băng ai trong bốn người bọn đều có những suy nghĩ khác nhau vào giây phút đó.

Cái khoảnh khắc đó nhanh chóng qua đi mọi thứ trở lại như lúc đầu hai người bọn hắn nhanh chóng lướt qua đôi hài tử kia như chưa có gì.

-Sao huynh lại nhìn chúng tiểu cô nương nào rồi.

Vân Vân giọng có chút chua ngoa đá xéo tên sắc ma nào đó đầu óc nãy giờ trên mây, khi nhìn thấy tiểu nha đầu thuần đáng yêu ở trước cửa tiệm rèn.

Sao hắn lại có thể không hiểu ý' tiểu cố nương' mà nàng ta nhắc tới ở đây chứ nhưng điều làm hắn bất ngờ là cô nàng Vân Vân hôm nay là đang ghen sao càng nghĩ hắn lại càng muốn chọc hũ giấm này thêm chút nữa:

-Quả có nhìn chúng một tiểu cô nương vô cùng xinh đẹp.

-Huynh...

Vân Vân uất nghẹn không nói nên lời giận rỗi bỏ đi.

Thấy hũ giấm chua tức bỏ đi hắn vội đuổi theo gương cợt nhã trêu ghẹo nói:

-Không biết tên xấu xa nào làm vị tiểu thư xinh đẹp đây tức giận vậy,nếu có thể nói cho tại hạ biết tại hạ sẽ thay vị tiểu thư xinh đẹp đây dạy cho hắn một bài học.

Vân Vân nghe được những lời này thì thập phần kinh bỉ liếc nhìn tên lưu manh nào đó đang khua môi múa mép:

-Dạy dỗ thì không cần phiền các hạ ta có tự thế làm được.

Dứt lời đôi mắt của nàng lóe sáng hiện vẻ tinh quái cười khẽ nói:

-Quả có một lưu manh xấu xa tối ngày buông lời ong bướm với ta vậy mà không biết gương mặt 'hắn ta' được làm từ đất đá hay gì khi hắn ở cạnh ta không chút kiêng kỵ điều tìm nữ nhân khác,không biết các hạ có kế sách gì kiến tên đó tránh xa ta một chút hay không.

Hắn gương mặt tỏ vẻ kinh ngạc thốt lên:

-Nam nhân hạ lưu như vậy tại hạ quả thật lần đầu nghe danh,nếu vậy ta khuyến nghị vị tiểu thư đây hãy mang hắn lên giương trói chặt hắn lại ngày ngày vắt sạch hắn khiến hắn biết khó mà lui.

-Ngươi hạ lưu.

Vân Vân gầm lên tức giận đuổi đánh nàng biết rõ cái tên sắc ma rất vô sỉ nhưng nàng cũng thật không ngờ hắn nói ra lời hạ lưu đó.

-Vân Vân ta biết sai,đừng đánh nữa,đừng đánh nữa ta sai rồi.

Mặc cho hắn cầu khẩn nàng vẫn cứ từng quyền đánh xuống,nói là đành nhưng thực ra nàng không có dùng một chút lực nào chăng qua bản thân vì qua xấu nên mới dùng cách này để che giấu sự ngại ngùng trong tâm.

Vươn cánh tay hắn bắt lấy cánh tay nhỏ nhắn của Vân Vân đang không ngừng đánh xuống,chưa kịp để nàng phản ứng hắn đã mang cả thân thể mềm mại của nàng khéo sát lại người của hắn.

Khi có phản ứng lại trước động quá mức nhanh chóng của tên sắc ma thì thân thể mềm mại nàng đã bị vuốt trảo của tên sắc ma bắt giữ,khiến nàng ra sức vùng vậy cũng không có thể thoát ra:

-Huynh buông tay muội ra.

-Muội không thích ta sao.

Hắn chằm chằm nhìn vào gương mặt đang bừng đỏ vì ngại ngùng của Vân Vân.

-Huynh đi tìm tiểu cô nương xinh đẹp kia mà dụ dỗ ta không có hứng thú.

Vân Vân bày ra cái bộ dáng hờn rỗi quay ngoắt mặt sang hướng khác không thèm nhìn mặt hắn lấy một cái.

Hắn biết tỏng cô nàng này là đã hờn rỗi chuyện hắn ở trước mặt nàng khen nữ khác xinh đẹp nên nàng mới có thái độ này với hắn,nhưng hắn dám nói trước hết đã nghĩ tới tình cảnh hiện tại không có lí nào hắn không đối phó được:

-Tìm?... tại sao ta phải tìm khi cô tiểu nương xinh đẹp ấy đang ở trong vòng tay của ta sao.

Vân Vân nghe những lời này hai má lúc này còn đỏ hơn trước,không có lấy chút phản kháng mà tựa vào ngực sắc má nói lí nhí trong miệng:

-Dẻo miệng.

Nhìn Vân Vân ôn nhu trong lòng của mình hắn lại bắt đầu phát huy cái bản chất lưu manh , cánh tay của sắc ma ở eo của cô nàng không biết từ nào đã xuống phía dưới hông nàng,bàn tay quỷ quái của hắn cuối cùng luồn xuống phía dưới chiếc váy của nàng,hắn đang hưởng thụ từng chút khoái cảm khi cùng vui đùa với bắp đùi thon thả mềm mại nàng.

-Ah ah... đau... đau.

Hắn đang tột cùng hưởng thụ thì cái eo hắn đã bị một lực cực đại véo mạnh khiến cả người hắn như tê dại.

-Đại lưu manh...

Gương mặt Vân Vân từ đỏ phút chốc biến thành đen.

-Vân Vân ta sai rồi,muội đừng giận nữa mà.

-Lưu manh huynh cút đi.

Mặc cho sắc ma đuổi tới nàng lúc vẫn một gương mặt lạnh nhạt không thèm đếm xỉa hắn.

....

Trong căn nhà nhỏ lúc này tràn ắp tiếng cười nói vui,đương nhiên hắn không thoát khỏi sự trừng phạt của Nương hắn vì Vân Vân đã đem toàn bộ chuyện hồi chiều ra cáo trạng với Nương của hắn, cô nàng còn kéo léo thêm mắm dặm muối khiến câu chuyện càng thêm sinh động muôn phần, làm cho hắn hiện tại hắn phải chịu phải màn trời chiếu đất.

-Hôm nay cũng quá lạnh đi.

Khi hắn đang nằm dưới đất than trời trách đất thì một cái bóng đen vụt qua khiến lập tự giật mình gương mặt đầy vẻ nghi hoặc tử hỏi:"Đó là thứ gì".Nếu như theo hắn suy đoán thì cái bóng vừa lướt qua không thể là dã thú được.

-Chẳng lẽ...

Hắn vội đuổi theo nhưng trước tốc độ khủng khiếp đó hắn cũng không có cánh nào theo kịp,rất nhanh hắn đã không thể thấy bóng đen đó trong tầm mắt nữtruyenc.comưng với kinh nghiệm phong phú hắn dễ dàng lần theo dấu vết cái bong đen lưu trên đường di chuyển cuối cùng hắn đuổi tới một cái thung lũ cánh thôn khá xa,xung quanh là nhưng dãy núi cao vút bao quanh,nếu như hắn bị phát hiện thì chỉ có cánh bỏ mạng nơi đây.

Nhìn hai người đang đứng nói chuyện với nhau hắn không thể nghe được gì vì vị trí hiện tại của đứng quá xa,nhưng hắn nhận được ra một người trong số đó tiểu nha đầu ở trước cửa tiệm rèn,không ai khác chính là Tiểu Vũ,còn người còn lại toàn thân che kín mặt mũi hệ thống cũng không có cánh xác định danh tính,nhưng bản năng cho hắn biết tên thật sự rất nguy hiểm.

Dưới sự thôi thúc của bản tính tò mò hắn mỗi lúc một chậm chậm tiến lại phía hai người đó hơn.

-Ai...

Tiểu Vũ hét lên tiếng nhìn về phía hắn đang ẩn nấp.

"Chết rồi..."Hắn toàn thân đổ mồ lạnh vội quay đầu bỏ chạy.

Người mặc hắc y rất cũng phát hiện ra có người lạ, cũng nhanh chóng bỏ chạy điều này càng khiến hắn cảm thấy kỳ quái nhưng hắn hiện tại không có thời gian để nghĩ nhiều như vậy , điều hắn cần làm hiện tại cắm đầu chạy để bảo toàn mạng sống vì khi này không chỉ là một phần hồn lực bị bà già kia phong ấn mà là toàn bộ nếu mà giờ giao thủ với con nhỏ bạo lực kia thì e rằng họa mi của hắn kiếp không biết có còn được hót nữa hay không.

"Con mẹ nó đây là hồn sư hệ cường công sao,tốc độ không khác gì mẫn công hệ cả con mẹ tác giả tạo nhân vật cũng quá mất cân bằng rồi đấy" Hắn vừa cắm đầu chạy miệng không ngừng chửi cha chửi mẹ.

-Chạy đi đâu.Đệ Nhất Hồn Kỹ Yêu Cung.

Một kích của Tiểu Vũ như tên bắn từ sau lưng đánh tới,nàng ta đạp mạnh vào sau eo của hắn,khiến bay đi lăn lộn trên mặt đất mấy vòng.

-Ngươi là...

Tiểu Vũ khi nhìn thấy gương mặt của Vô Sỉ thoáng lên hoảng hốt vừa mới lúc chiều nàng đã gặp hắn,nếu hiện tại xuống tay thì rất có thể khiến cho Đường Tam tức giận vì tên này là người cùng thôn vơi Đường Tam,nhưng nếu không xuống tay thì...

-Các người còn không mau động thủ.

"Có phục kích..."Nghe thấy tiếng hét lớn của Vô Sỉ ánh mắt của nàng trở nghiêm trọng lập tức lui ra phòng thủ,ánh mắt nàng sắc bén quan sát tất mọi phía.

Chờ mãi không thấy có ai đánh lên lúc này nàng mới giật mình nhìn lại thì không Vô Sỉ còn ở đó nữa.

-Tên hỗn đản...ngươi dám lừa ta.

Tiểu Vũ tức giận hét lớn vội đuổi theo,trái với bộ dạng lưỡng lự lúc trước khi này nàng ta đằng đằng sát truy sát không cần nói cũng biết lần này nếu hắn bị nàng ta bắt được sẽ thảm tới bước nào.

Mấy năm nay không ngừng trốn chạy việc này đã là sở trường của hắn, việc thoát khỏi nanh vuốt của con hô ly đội lốt thỏ kia là chuyện dễ dàng nhưng điều hắn quan ngại là hắc y nhân kia theo hắn cảm nhận thì hắn ta cũng phải đạt trên cấp ba mươi nhưng so sánh chiều cao với Tiểu Vũ hắn ta cũng không có chiều cao qua vượt trội,cho thấy hắc y nhân cùng Tiểu Vũ cùng một độ tuổi.

"Thiên tài cấp bậc này cuối cùng với Tiểu Vũ là quan hệ gì chứ trong tác phẩm cũng không đề cập tới" Hắn vò đầu bứt tai,càng lúc hắn không hiểu nỗi cái thế giới này nữa.

-Điên hết rồi...

Hắn ôm đầu gào lớn như để khiến bản thân không phát điên.

-Cái gì điên...

"Cái âm thanh quen thuộc này đừng nói là..." Toàn thân hắn không lạnh mà run khi nghe cái ngữ điệu mê hoặc lòng người phát ra phía sau lưng,hắn tự cho mình thông minh một đời đến cuối cùng vẫn quên mất đạo lý đơn giản ôm cây đợi thỏ,dù hắn có chạy bao xa con thỏ ranh mãnh này chỉ cần đợi hắn ở thôn thì liền có thế bắt được hắn.

Cơ thể cứng nuốt ừng ực từng ngụm nước miếng,sắc mặt tối đen nhìn lại phía sau giọng run run:

-Có thể để ta giả thích được không...

Tiểu Vũ nở một nụ cưới đáng yêu đáp lại hắn:

-Đệ Nhất Hồn Kỹ: Yêu Cung.

Theo sau là một màn la hét vang trời thấu đất của Vô Sỉ.

....

Thân thể hắn bị đánh cho không chút sức lực nào nắm bẹp dí ở trên đất,hiện tại còn bị Tiểu Vũ ngồi lên đè xuống dưới đất khiến hắn cho muôn phần đau đớn.{Có lẽ bị gái đè không đau như tác giả nghĩ nhưng tôi thích viết đau đấy mấy ông không thấy đau giỏi vào mà viết}

-Tiểu Vũ những gì ta nói đều là sự thật cô hãy tha cho đi.

Phì phì nàng ta lè lưỡi khinh thường,cùng lời nói là song quyền đánh xuống đầu hắn:

-Gọi ta là Tiểu Vũ tỷ biết chưa.

-Được nghe cô hết Tiểu Vũ tỷ thì Tiểu Vũ Tỷ.

-Nói ngươi theo dõi ta đến cuối cùng là mục đích gì.

Tiểu Vũ xao xao cổ tay như chưa đánh đã tay nếu hắn có nữa lời xảo biện thì tự hiểu kết cục.

Truyện cùng thể loại(Truyện 18+)

Danh sách Truyện 18+ mới nhất

Truyện 18+

Sắc Dục Hệ Thống

Thể loại: Sắc Hiệp, Huyền Huyễn, Hệ Thống... . Tên Truyện: Dâm Dục Hệ thống.

Đọc truyện
Truyện 18+

Bí Cảnh Bá Chủ

Lâm Khang xuyên qua, phát hiện mình đã trở thành chủ nhân của một bí cảnh vừa mới hình thành. Theo chân hắn phát triển bí cảnh từ một cái hang nhỏ thảm không thể thảm hơn, từng bước trở thành bí cảnh

Đọc truyện
Truyện 18+

Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ

Một lần vô tình hắn được xuyên không tới đấu la đại lục,hắn một thân vô sỉ nhưng không ngờ hắn gặp phải hệ thông còn vô sỉ hơn hắn nhiều lần chỉ nhằm thơi cơ trừ bớt phần thường nhận được của hắn sau

Đọc truyện
Truyện 18+

Hậu Cung Tại Đấu Khí Đại Lục

. . . .

Đọc truyện
Truyện 18+

Thiên Ngoại Tiên Lâu: Đi Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh

Được Âm Hậu thu nhận làm đệ tử, dùng chính bản thân mình làm lô đỉnh tu luyện Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp, Hiên Viên Đế Phượng Quyết... . * Đẳng Cấp Trong Truyện.

Đọc truyện
Truyện 18+

Tuyệt Diệt Thiên Ma: Cuối Đường Ai Thắng?

Thế giới bước vào thời đại linh khí khôi phục một điểm nhân loại bên trong như sâu kiến, con người thức tỉnh tu luyện cùng yêu ma giao tranh gồng gã 20 năm chớp mắt trôi qua. .

Đọc truyện
Xem thêm

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.