Trở về truyện

Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ - Chương 10 Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ

Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ

10 Chương 10 Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ

Hồ Liệt Na lắc đầu lia lịa:

-Ta không buông...

Nàng ủy khuất mà tựa đầu vào ngực hắn.

-Không phải cô từng muốn loại kết cục như vậy sao.

Hắn có chút tức giận mà gắt lên,hắn cũng đâu phải thánh mẫu cao cao tai thượng gì đó, hắn cũng là con người biết tức giận khi bị sỉ nhục,vui vẻ khi người khác nịnh hót chứ,nhưng thứ hắn biết là phân biết đúng sai theo cách của hắn một nguyên tắc có ân báo ân có oán trả oán gấp mườtruyenc.com đó hắn biết mình sai đã làm hết mọi thứ chuộc lỗi chỉ con việc quỷ xuống là hắn chưa làm mà thôtruyenc.com nàng ta thì sao ,liên tục vũ nhục hắn, động thủ với hắn chiêu nào đánh xuống cũng đều sát chiêu, mà hắn có thể nhịn xuống cơn thịnh nộ, bỏ qua việc động thủ bắt nàng phải nghe lời dù lúc đó hắn đủ khả năng làm điều đó đối với nàng như vậy đã qua nhân từ rồi.Dù cho hắn thật rất thích nữ nhân xinh đẹp nhưng nàng ta từng đối xử với hắn tự nhiên hắn liền sinh ra cảm ghét bỏ đối với nàng.

Hồ Liệt Na miệng nói lí nhí đáp lại:

-Khi đó ngươi vấy bẩn ta,ta hận, rất hận ngươi,ta không muốn nhìn thấy ngươi nữtruyenc.com hạ xuống quyết muốn tên hạ lưu nhà ngươi ,nhưng lại phát hiện một năm qua ta càng cô quên thì lại không thể quên ngươi.

Nàng hai mắt đỏ hoe nhìn thẳng mắt hắn:

-Ngươi thì sao chứ nói quên là quên, liền không chút để ý tới cảm giác của ta mà chạy đi tìm nữ nhân khác,nghe bọn chúng nói ngươi là tên ong bướm ta đã bao lần không tin,nhưng cái ngày hôm đó chính mắt ta thấy ngươi ôm nữ nhân khác ngươi ta làm sao không tin chuyện đó được chứ.

Dứt lời nàng ấm ức tựa vào ngực hắn mà thút thít.

-Không phải cô từng nói dù có chết cũng không bao giờ gả cho một tên phế vật sao,tại sao còn rảnh rỗi để ý việc ta cùng nữ nhân khác cùng nhau làm gì.

Hắn vừa dứt lời Hồ Liệt Na như đứa trẻ vừa khóc vừa náo:

-Ta không cần nam xuất sắc,ta không cần ai hết,Vô Sỉ ngươi đừng đối xử lạnh nhạt với ta nữa được không.

-Thật là không hiểu nổi muội nghĩ gì trong đầu nữa,khi thì nhất quyết cự tuyệt,khi thì sống chết không buông.

Một tay hắn ôm lấy chiếc eo nhỏ của Hồ Liệt Na kéo lại,tay còn lại đơ lấy gương mặt nhỏ nhắn kéo lại,khẽ nghiêng đầu xuống.

-Tra nam ngươi lại bắt nạt ta.

Hồ Liệt Na đã quá quen với hắn liền có thể biết hắn muốn làm gì,nàng muốn đẩy hắn ra như liền phát hiện mình trong tay hắn không khác gì là một tiểu hồ ly mặc sức để hắn ta chơi đùa mà không có chút sức lực nào có thể phản kháng lại.

Miệng nàng tức khắc bị hắn chiếm trọn,miệng nói là không muốn nhưng rõ là nàng không chút thật thà nào, cứ vậy ôm chặt hắn hơn cùng hắn nồng say,mà không để ý tới bất kỳ thứ gì xung quanh.

-Na Na tại sao...

Tiếng nghiến răng ken két rít lên từ một nơi cách bọn hắn không xa.

Diễm tức giận nắm tay siết lại đánh ra một quyền làm cho cái cây lớn cạnh hắn bên thủng một lỗ lớn,song hậm hực mà rời đi.

...

-Giờ muội buông tay được chưa.

Hồ Liệt Na lắc đầu không muốn buông tay,cứ như nếu nàng buông tay ra khỏi người hắn,thì hắn sẽ lại quay cái dáng vẻ lạnh lùng trước mà đối xử nàng vậy.

-Không phải ta tha lỗi cho muội rồi sao.

-Ngươi...

Hồ Liệt Na tức giận véo mạnh phần eo Vô Sỉ thét lớn:

-Ngươi tên bại hoại này,khi đó nhục mạ ngươi là ta không đúng,nhưng thử hỏi người không sai sao.

Hắn mặt đầy gượng gạo,gãi cái ót đáp:

-Ta lúc đó chỉ nghĩ xuân dược chỉ là chuyện lừa trẻ con nên có đôi chút tò mò mà bỏ vào trong thức ăn đâu ngờ nó là sự thật,với lại khi đó muội bảo ta cút ta cũng đã làm t...

Không để hắn hết lời nàng ta đã căn chặt vào vai hắn:

-Ta kêu ngươi cút ngươi cút thật sao,ngươi không biết dỗ ta sao,với lại ta kêu ngươi cút chứ kêu ngươi tìm nữ nhân khác sao,ta cắn chết tên tra nam nhà ngươi.

Hắn không biết nói gì chỉ cười khổ, đoán chừng chắc việc nàng ta đánh hắn thập tử nhất sinh tự nhiên mà quên đi tất cả,hắn còn thể làm được gì với trường hợp này chứ, dù hắn thật ra tay rất tàn nhẫn đối kẻ thù nhưng nếu đó là nữ nhân hắn còn lưu tình vài phần nhẹ tay mà hạ thủ,chứ đừng nói nữ nhân của hắtruyenc.comười ta nói chín bỏ làm mười,còn đối với cô nàng chắc hắn một bỏ thành mười mới có thể đủ sức nhận nhịn cái tính khí này:

-Được rồi Na Na,đừng nháo nữa đến giờ ta phải tập luyện rồi.

-Hôm nay ngươi không tập luyện,ở lại thêm cùng ta được không.

Na Na đôi mắt đầy mong đợi nhìn hắn.

-Được,được hôm nay ở lại cùng muội.

Hắn nhẹ nhàng xoa đầu nàng.

-Vậy ngươi cở y phục ra đi.

-Ít nhất cũng phải tìm nơi kín đáo mới hành sự chứ.

Hắn cười bỉ ổi làm ra cái bộ dạng không muốn.

-Ngươi...

Na Na nuốt xuống cơn tức giận,mạnh bạo cởi phát bộ y phục của hắn ra,lấy ra một bình thuốc mới.

Khi bộ y phục hoàn toàn được cởi bỏ nàng hai mắt rưng rưng nghẹn ngào không nói nên lời:

-Vô Sỉ...

Tay nàng lướt trên cơ thể hắn mà không ngừng run rẩy.

-Nhìn thân thể quá mức cường tráng của ta không nhịn được mà rung động sao.

-Ngươi không bao giờ nghiêm chỉnh được một khắc nào sao.

Na Na kéo hắn ngồi xuống,dùng tay nhẹ nhàng xoa thuốc lên cơ thể hắn.

Hắn không nói gì chỉ nhắm mắt mặc cho nàng tự do làm,dù sao bàn tay mềm mại của nàng khi chạm vào vết thương cũng thoải mái hơn nhiều so với bàn tay thô ráp của hắn.

Nhìn khắp thân thể hắn đầy rẫy là những vết sẹo lớn nhỏ khác nhau,không những vậy còn vô số vết thương lớn nhỏ chi chít khắp cái cơ thể hắn, cái cũ chưa lành cái mới đã xuất hiện,Na Na cuối cùng không nhịn được rơi lệ,tay khẽ chạm lên từng cái,từng cái:

-Đau lắm phải không.

Ánh mắt hắn trùng lại,nhìn nàng cười nhẹ một cái:

-Không đau.

Nàng im lặng ôn thuận nhìn hắn, bàn tay nàng vẫn không ngừng mà xoa thuốc lên người hắn,nàng không hiểu hắn nghĩ gì,muốn là gì,nhưng có một thứ nàng chắn chắn hắn đang cố gắng vì một thứ gì đó,một thứ mà hắn thật sự chân quý.

olo

Một ngày mới lại qua,hắn ôm cái đầu nặng trĩu của mình rời khỏi giường,cái âm thanh chết tiệt đó vẫn không buông tha cho hắn mặc dù đã yếu ớt và nhỏ hơn trước rất nhiều nhưng thứ đó khiến hắn không thể tập trung được.

Nhìn phần cơm nóng hổi trên bàn đang còn nghi ngút khói khiến hắn cảm thấy chút ấm áp ở trong lòng,mấy năm hắn ăn mấy sinh vật kỳ quái cũng đã quen, nay thưởng thức lại cái hương vị này thứ cảm nhận không phải hương vị thức ăn trong miệng,mà đó là tình cảm chân thanh của người mang tới cho hắn,hắn ngấu nghiến ăn chẳng qua mấy phút mọi thứ đã sạch bóng không sót lấy một hạt cơm.

-No rồi,đến lúc nên tới phòng học rồi.

Vỗ cái bụng đang phình to như cái trống của mình một cái,song liền đứng phắt dậy đi tới phòng học.

...

Ánh mắt tại cái phòng học lúc này ai ai đều hướng lại cái vị trí Vô Sỉ,ánh mắt bọn hắn nằm lại trên người Vô Sỉ mà không thể rời đi nơi khác được,ganh tị có,căm ghét thù hận có.Thánh nữ mà bọn hắn đến nhìn cũng không cũng không dám trực diện đối nhìn,nay lại vẻ mặt ôn nhu ngoan ngoãn nằm trên lòng Vô Sỉ,mắc ý hắn vuốt ve,thật làm bọn hắn không thể tin được.Cũng vì hành động đó hắn lại kéo thêm không ít thù hận về cho bản thân.

Mỗi tuần một lần,mỗi lớp đều có một tiết thực chiến,các thành viên trong lớp đó phải đánh hai vòng một là đối kháng một đối một,hai quần chiến bảy đối bảy,mọi thứ đều là ngẫu nhiên rút thătruyenc.com cũng chính là ngày lớp bọn hắn tiến hành thực chiến,nhưng hôm này có sự khác biệt mọi lần khiến tất cả mọi người xôn xao không thôi.

-Diễm ngươi còn không dừng lại chuyện này từ nay ngươi và ta vĩnh viễn cắt đứt mọi quan hệ.

Na Na đứng ra ngăn cản Diễm và Vô Sỉ sung đột,nàng biết biết tâm ý của Diễm nhưng trong tim nàng khi này không còn vị trí nào cho nam nhân khác,nàng một lòng vì hắn bảo vệ cho hắn,cách biệt mười cấp hồn lực nếu Vô Sỉ cùng Diễm giao thủ chắc sẽ chết.

-Na Na...

Diễm giọng nói nhẹ nhàng nhìn nàng đang chắn trước mắt Vô Sỉ ra sức bảo vệ cho tên phế vật đó khiến hắn càng không nhịn được hét lớn:

-Vô Sỉ nếu ngươi là nam tử hán đại trượng phu lên đây cùng ta so chiến.

-Haiz...ta đã bao giờ nhận mình là nam tử bao giờ chưa.

Vô Sỉ thở dài bày ra vẻ mặt sầu não nhún vai một cái.

Sau câu trả lời không chút liêm sỉ nào của hắn thì sắc mặt Diễm mỗi lúc một đen lại,hai nắm đấm siết chặt lại tới mức không thể chặt hơn.Mọi người thì khinh bỉ nhìn Vô Sỉ thầm mằng chửi ác ý,nhưng nghĩ cũng chỉ dám nghĩ mà thôi vì hiện tại không biết Thánh Nữ của bọn hắn bị ăn phải bùa mê thuốc lú hay gì lại ra bảo vệ tên phế vật đó,nếu bọn hắn mở miệng sỉ nhục Vô Sỉ chắc sẽ bị nàng ta đánh chết,nên tất cả chỉ dám nói sau lưng.

"Ngươi cũng qua vô sỉ rồi đó,không muốn đấu cũng đâu lấy ra cái lí do mắt đó chứ"Na Na quay đầu ra sau ánh mắt như dao, sắc bén liếc nhìn Vô Sỉ một cái.

Hắn nhìn ánh mắt Na Na cũng hiểu được vài phần tâm ý liền cười gượng.

-Vô Sỉ ta lần này không bị thù hận trước kia chi phối,cũng không ganh tị với ngươi,nhưng có thứ ta cần để ngươi hiểu rõ muốn ở cạnh nàng ít nhất ngươi phải có sức mạnh bảo vệ nàng.

Chưa bao giờ hắn thấy tên đầu lừa bình tĩnh như lúc này,liền có chút phấn kích vuốt vuốt muỗi vài cái khiêu kích:

-Ngươi tưởng kế kích tường đó thể dụ được ta sao.

-Tùy ngươi.

Diễm không chút dao động vẫn nhìn thẳng phía Vô Sỉ.

-Nhưng ta cũng muốn xem tên khỉ lông đỏ nhà ngươi có thể làm gì được ta.

Toàn bộ tất học viên ánh mắt cả lộ ra vẻ kinh ngạc,khóe miệng lộ ra nụ cười nhạt,hương mắt lên lôi đài.

Na Na thoáng giật mình khi thấy Vô Sỉ nãy giờ luôn ở sau mình không biết từ khi nào đã đi trên lôi đài.

-Vô Sỉ ngươi dám bước lên trên này,ta cũng đã bảy phần tôn trọng nghĩa khí của ngươi,nhưng không vì vậy mà ta sẽ nhẹ tay đâu.

Hai tay đang khoanh trước ngược của Diễm từ hạ xuống,hai cái vòng hồn hoàn màu vàng dần hiện ra.

-Vô Sỉ ngươi điên rồi mau xuống đây cho ta.

Na Na phía dưới cuống quýt lo lắng cho hắn,nếu không phải học viện có quy tắc sinh tử quyết đâu,người ngoài không được phép can dự, nàng đã leo lôi cổ tên ương gạnh đó xuống đánh cho một trận rồi,nhưng giờ nàng không biết làm gì chỉ có thể thầm cầu nguyện cho hắn mà thôi.

-Vẫn như trước kia,nội trong ba chiêu không đánh bại được ngươi xem như ta thua.

Hắn hiện tại chỉ phát huy được ba phần thực lực nhưng như vậy qua đủ trong một đánh một,chiến đâu không phải ai nhiều hồn lực hơn mà phải ai người ra chiêu chuẩn xác hơn.Đối thủ có thể tung ra trăm chiêu ngàn chiêu nhưng hẳn chỉ cần một ra chiêu mà tỉ suất chuẩn xác cao nhất gần như có thể định đoạt một trận chiến.

-Ngươi đừng hòng trò cũ dùng lại.

Diễm thấy Vô Sỉ không mở võ hồn liền cẩn trọng đề phòng:

-Ngươi không mở võ hồn sao.

-Đối với ngươi,ta chỉ cần thanh đao này là đủ.

-Ha ha ha... chưa đánh đã bị dọa cho điên rồi.

Mọi người phía dưới điên cuồng chế diễu,bọn hắn cười không phải là sự kiêu ngạo của Vô Sỉ mà là bọn hắn thật không thấy một thanh đao nào ở trên lôi đài cả.Nên liền suy đoán Vô Sỉ bị dọa cho điên, dù sao mới tám tuổi Diễm đạt tới cấp hai mươi mốt là một sự tồn mà cả đời Vô Sỉ chưa bao giờ có thể đuổi kịp nên bị dọa cho sợ tới phát điên cũng lẽ thường.

-Diễm à,ngươi trưởng thành không ít,nhưng sau ngày hôm nay ngươi sẽ biết thế nào là địa ngục.

Nhìn Diễm không chút xóa động trước lời nói của đám đông làm không khỏi khen hắn một lời.

-Nhiều lời.

Dứt lời Diễm liền lao vút tới,nhưng rất nhanh hắn liền phát bên tai hắn vắng tiếng vang của kim loại rung trong gió với tốc độ cực cao.

Oanh

Sàn đấu liền cứ vậy vỡ nát thành nhiều mảnh,tại cái vị trước mặt Vô Sỉ xấu hiện một cái hố sâu lớn,chính giữa cái hố đó là một thanh đại đao màu đen tuyền đang cắm chặt xuống mặt đất.

-Thanh đao đó đâu ra vậy.

Tất cả xôn xao không tin vào mắt mình.

"Chết tiệt tay trái mình gãy rồi" Diễm nắm chặt cánh tay đang nhiễu máu chảy xuống như nước nghiến răng đứng thẳng dậy.

-Lực lượng cũng rất mạnh.

Vô Sỉ một tay nhẹ nhàng rút Đại Hắc lên.

Chật...

-Đa tạ,không dám nhận.

Diễm sao không biết lời nói đó là đang châm trọc hắn chứ,lúc phát hiện thanh lớn từ trên trời lao vút tới hắn đã có thể tránh nhưng hắn liền kinh thường dùng tay chặn lại, kết quả bị phế mất một cánh tay.

-Đệ Nhất Hồn Kỹ Địa Ngục Nham Tương Trùng,Đệ Nhị Hồn Kỹ Hóa Cương Chi Nham.

Diễm phát động công kích đánh tới.

-Chỉ có vậy.

Hắn cười khẩy một cái trong mắt hắn hai đòn công kích kia đánh tới chẳng khác gì rùa bỏ,dù hắn còn chưa dùng tới Quỷ Nhãtruyenc.comưng hắn lại không chút tránh né,đại đao trong khẽ động liền chặn đứng tất cả công kích.

Chưa để mọi người lắng xuống kinh ngạc khi thấy hắn chỉ nhẹ nhàng liền hóa giải được công kích một trong ba người được gọi là thế hệ hoàng truyenc.comì 'Ầm'một tiếng âm thanh như có một vụ nổ lớn phát ra,tất cả dù rất tập trung quan sát trận chiến nhưng chỉ có thế thấy một cái bóng mờ lao vút tới chỗ Diễm.

"Nhanh quá" Diễm chỉ kịp đưa tay phải lên phòng thủ thanh đao đang lao vút tới cổ của mình.

-AH....

Tiếng hét vang trời xe đất vang lên.Mọi người chết lặng đừng nhìn.

Hình trở nên rõ ràng ngay trước mắt,tất cả đồng loạt trợ trừng mắt toàn thân run rẫy,có người còn sợ hãi mà ngã xuống mặt đất.

Cánh tay phải của Diễm cũng từ trên không rơi xuống đất,lăn dài một đoạn.

Vô Sỉ đao tì sát vào cổ Diễm bá khí nghiền ép nói:

-Ngươi tự nhận thua hay chết.

Nhìn ánh mắt sắc lạnh phía trước mặt,Diễm không làm được gì nào đành chấp nhận cúi đầu:

-Ta nhân thua.

Diễm vừa nhận thua bên dưới tức khắc như bùng nổ kêu gào như không tin đây là sự thật.

-Hai...hai...hai chiêu,trời đất quái vật.

-Tên phế vật đó không thể nào mạnh như chắc chắn là do thanh đao đó của hắn là binh khí cao cấp.

-Đúng vậy...

Tất cả vẫn không muốn tin là một tên phế vật lại mạnh như vậy liền cho rằng sức mạnh của tới từ kiện binh khí của hắn.

"Tiểu Quỷ ngươi nhất thiết phải làm như vậy sao" Một giọng nói quen thuộc truyền thẳng vào đại não hắn.

"Quỷ Thúc người hiểu rõ tính khi của ta mà" Hắn chậm rãi đi xuống chỗ Na Na,đám người đứng chắn ở bậc thang cũng vì sợ hãi mà tự động lùi bước ra tạo thành một con đường cho hắn.

Quỷ Lão xa xa không khỏi thở dài,lão biết rõ Tên Tiểu này lúc đó hắn dư sức giữ lại cánh tay cho Diễm nhưng hắn vẫn cố tình lấy đi cánh tay đó.Thứ nhất hắn dùng chiêu giết gà dọa khỉ để giảm bớt phiền phức tới bản thân,thứ hai cũng chính là mục đích thực sự của hắn chính là trả thù,hắn muốn Diễm phải nếm trải những sỉ nhục mà những năm qua hắn đã từng chịu đựng,loại hành động này còn tàn nhẫn hơn giết chết rất nhiều lần.

-Vô Sỉ... ngươi... thắng rồi...

Na Na không dám tin là hắn lại mạnh như vậy,nàng chưa một lần dám nghĩ Vô Sỉ sẽ có một ngày mạnh mẽ tới mức độ có thể thay nàng gánh vác phong ba phía trước,nhưng giây phút này nàng không muốn tin thì cũng phải tin,đến cả nàng cũng không có thể chỉ vỏn vẹn hai chiêu liền có thể đánh bại Diễm.

-Rất soái phải không.

Trái với suy của hắn Na Na xà vào lòng của hắn,thì lúc này nàng hai má phồng lớn mà trách móc hắn:

-Ngươi khi nào đã mạnh như vậy,từ trước tới giờ ngươi lừa ta là có ý gì.

-Ta lúc nào cũng mạnh như vậy.

-Ngươi lừa ta,không phải ngươi được gọi...

Na Na nói được nữa chứng liền đứt đoạn không dám nói tiếp vì sợ chọc cho hắn giận,nhưng hắn sao không hiểu nàng nghĩ gì chứ liền vội vàng giải thích:

-Muội đã cùng ta thật sự giao thủ qua bao giờ chưa.

Na Na trầm tư một hồi lâu,nàng phát hiện đúng là bản thân chưa hề một cùng giao thủ,danh xưng phế vật của hắn cũng chính là nàng nghe từ miệng của nhưng học viên khác.Một đồn mười,mười đồn trăm,một việc được nhiều người lặp đi,lặp lại, ngày qua ngày thì sẽ tới lúc nào đó chính là sự thật hiển nhiên.Nàng cũng như bọn người đó vậy, rõ đúng là chưa từng cùng hắn chiến qua lần nhưng trong đầu mặc định hắn là một phế vật.

-A...Vô Sỉ ta...

Na Na trong lúc suy tư liền cảm giác mơ hồ nhìn thấy một mảnh ký ức chắp vá của bản thân,nàng thấy bản thân mình hình như đã từng gây cho Vô Sỉ một vết rất lớn nhưng thứ đó lại rất mơ hồ,nàng càng cố tìm lại ký ức thì lại càng không thể nhớ ra.

-Có chuyện gì.

Hắn thấy nàng ta có chút sợ hãi liền quan tâm nàng.

-Có phải ta từng làm tổn thương ngươi không.

Na Na rụt rè hỏi tới.

Hắn nhìn biểu hiện của nàng ta đúng là không phải giả vờ,nhưng lí nào do khiến nàng ta lại quên được việc đó,hắn nghi hoặc nhìn nàng:

-Ta mạnh như muội nghĩ muội đủ sức gây tổn thương cho ta không.

Na Na có chút chưa thể cùng câu trả lời của hắn thuyết phục,nhưng nàng cũng không có gì chắc chắn để phủ định ,nếu đúng là hắn mạnh như những gì nàng nhìn thấy,thì có khi bản thân nàng đến cọng tóc của hắn có khi cũng chưa chắc đã chạm vào được, nói gì tới việc có thể làm thương tổn hắn.

Hắn cũng không phải có ý đồ xấu gì mà đi dấu diếm nàng,mà thứ này nàng biết cũng chẳng thể thay đổi được kết quả gì,không khéo sau này có thể nảy sinh tâm ma ảnh hưởng tới con đường tu luyện,nên hắn quyết định nếu nàng đã quên thì xem như việc đó vĩnh viễn chưa bao giờ xảy ra đi.

Không gì đặc biệt trận thứ hai bảy đối bảy hắn cùng đoàn đội của hắn cũng đã chiến thắng một cách áp đảo.Tất cả học viên lúc dường như khi này mới để ý tới sự tồn tại của tên phế trong miệng bọn hắn buông ra hằng ngày,nay lại tỏa sáng một cách rực,bọn chúng không tin cũng không muốn tin bản thân lại thua kém một tên phế vật.

Nhưng trái với sự kinh ngạc của lũ học viện,giáo viên đứng lớp của bọn chúng ánh mắt lại chấn tĩnh hớn nhiều.

Lão sư đứng quan sát chiến thấy trận chiến của Vô Sỉ đã tới hồi kết lấy quyển sổ ra ghi chép lại kết quả của mọi học viên vừa tham chiến.Mỗi một quyển sổ là một cái tên khác trong đó ghi chép lại đầy đủ số trận thắng thua của một ngươi,khả năng phối hớp,khả năng tác chiến độc lập,vv...chỉ ngoài thắng thua không được tính điểm còn lại tất đều theo thang điểm một trăm mà đánh giá.

Mọi thứ thứ đều rất bình thường cho tới khi vị lão sư mở quyển sổ ghi chép của Vô Sỉ ra,lão không giấu được sảng khoái cảm khái:

-Đã la ưng thì cũng sẽ một ngày quay lại trời cao.

Một quyển sổ mà không phải chính lão nghi chép ngày qua ngày ,lão cũng không dám tin có một sự tồn tại quái vật như vậy tồn tại,từ lúc nhập học tới hiện tại chưa thua dù chỉ một trận,mọi thông số đều trên tám mươi điểm,trong đó quá nữa là một trăm điểm tuyệt đối.Lão cũng không hiểu nổi thiên tài tồn tại ở đẳng cấp đó lại luôn đi kèm với danh xưng phế vật,nhưng nay hắn đã cất cao đôi cách mà bay đi,mà đám người luôn sỉ nhục hắn chỉ có thể ngước nhìn làm lão có chút hả hê.

olo

Sau ngày nhất chiến thành danh,hắn cứ nghĩ phiền phức cứ vậy không tìm hắn nữa,nhưng đâu ngờ hắn tính không bằng tác giả tính.Nữ tử khắp học viện cứ vậy ồ ạt mà tới tìm,đúng là trong mắt của tất cả học viên hắn không còn là phế vật nữa,nhưng trong mắt đám nam sinh hắn chính là tình địch chung của tất cả, vì can tội quyến rũ hết tất cả học muội,học tỷ của học viện.

Nên hắn liền bị tất cả nam sinh học viện vây đánh,nhưng bị đánh thì sao chứ được nằm trong lòng nhiều mỹ nhân như vậy bị đánh hắn cũng cam tâm,nhưng đó là hắn nghĩ vậy thôi còn sự thật nữ tử vừa lại gần liền bị Na Na xù lông đuổi đi.Kết quả hắn vừa bị đánh vừa không có mỹ nhân để ôm,Na Na còn giận không cho hắn chạm vào người hơn một tháng nay.

Buồn chán hắn liền tới tìm Vân Vân chọc ghẹo,tới trước cửa phòng hắn phát hiện cửa không khóa.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.