Trở về truyện

Từ Thiếu Hoa - Chương 4: Nhị Châu Quang Tỏa

Từ Thiếu Hoa

4 Chương 4: Nhị châu quang tỏa

Chương 4: Nhị châu quang tỏa

Thế Tạ vừa nói vừa ngồi xuống, gã nâng cằm Trương Tử Lâm lên nhìn say đắm.

Đôi mắt đen tròn, đang rưng rưng của Trương Tử Lâm, nó long lanh óng ánh, như thể hai viên châu bảo vật tận sâu trong lòng đại dương Đông hải.

Ướt át và đầy uỷ mị, khác hẳn với ánh mắt toé lửa như hỏa ngục của Từ Thiếu Hoa, đôi mắt nàng như hai viên Thuỷ Tinh Châu đang toả ra những dòng lệ tinh khiết.

Chẳng phải vì được "Hà lão gia" chống lưng mà Trương Tử Lâm đã thành một hiện tượng được săn đón, trong dãy sao hạng A độ vài tháng gần đây.

Tất cả đều nằm ở vẻ đẹp tri thức, thân hình tuyệt mỹ và đặc biệt là đôi mắt long lanh tựa "nhị châu quang toả".

Bước chân vào con đường sân khấu và nghệ thuật ở đô thị ánh sáng này, bằng nghiệp dẫn chương trình một cách vô tình.

Ban đầu, Trương Tử Lâm chỉ là dẫn thay cho một người bạn bị ốm nhờ cậy, nhưng rồi chính đôi mắt như biết làm thơ, đã khởi nghiệp cho Trương Tử Lâm một chương mới.


Một chương mới của chốn ánh đèn sân khấu!

Ánh mắt khiến cho những kẻ sống vội, thường bỏ qua phần dẫn chương trình, đọc tên bài hát, phải bấm gấp để lướt qua nhanh phần nhàm chán, nhưng khi nàng xuất hiện, bọn họ bị sững người chờ đợi.

Thứ họ chờ đợi là đôi môi đỏ như son, làn da trắng như tuyết và đôi mắt long lanh tựa khói sương.

Đôi mắt xinh đẹp đến nổi, khiến những khán giả xem qua màn ảnh nhỏ, những vị khán giả ít có thông tin về giới giải trí phải mày mò, cặm cụi tìm kiếm thông tin về nàng dẫn chương trình xinh đẹp.

Nó khiến cho những vị khán giả ít xem phim, lầm tưởng rằng Trương Tử Lâm là một minh tinh nổi tiếng, một ngôi sao tầm cỡ.

Kỳ lạ thay, nàng đã từng là một Á hậu quý bà nhưng chẳng ai nhớ đến, ngoại trừ bọn đầu đường xó chợ, côn đồ du đãng.

Những vị thực khách "giải trí truyền hình", họ chỉ biết, nhớ và say đắm dung nhan của nữ MC xinh đẹp và duyên dáng với nghệ danh "Jennie".

Giờ đây, phần lớn gia đình, từ trẻ nhỏ cho đến bậc lão thành đều nghiễm nhiên gọi Trương Tử Lâm là "thần tiên tỷ tỷ hay nữ hoàng tranh vẽ".


Chính vẻ đẹp "liệp diễm nhu hoa" của nàng đã khiến Trương Tử Lâm thành một đề tài được bàn tán trên cộng đồng mạng, những trang tin xã hội.

Một mỹ nhân với dung mạo, hoa hình tựa như mây trôi nước chảy, lại còn được dát lên cái dung mạo mỹ miều đó bằng hai viên ngọc quý lấp lánh long lanh.

Ngắm nhìn Trương Tử Lâm trước màn ảnh nhỏ đã khiến con tim của bao người thổn thức, thử hỏi với khoảng cách gần như thế, thì liệu một gã đàn ông hừng hực lửa tình có cách nào thoát khỏi.

Thứ ánh mắt sắc sảo của mỹ nhân, nó chính là thứ vũ khí diệt anh hùng nhanh gọn nhất, một thứ vũ khí chẳng cần giơ nanh múa vuốt.

Chỉ một cái nhìn nũng nịu cũng đủ khiến cho một vị dũng tướng oai mãnh trở thành một con cún con ngoan ngoãn.

Đó chính là thứ sức mạnh của phụ nữ, cũng như thứ sức mạnh đáng kinh hồn bạt vía của những Tây Thi, Võ Đế trong kinh sử.

Như câu nói, "anh hùng khó qua ải mỹ nhân", với kẻ lấy thú dâm loạn thể xác làm lý tưởng như Từ Thiếu Hoa, thì chắc chắn hắn sẽ không thể bước qua được cánh cửa đầu tiên.


Nhưng không...với sự đan xen giữa chủ nghĩa chính trực và tội ác tà dâm, Từ Thiếu Hoa đã dễ dàng lách qua khe cửa hẹp...nhờ...Thế Tạ.

Chính Thế Tạ đã ngăn cản bằng chính cú đạp đầy oai lực đó, nó như sự phá tan đi sự mâu thuẫn trong ý chí giữa tình và dục của Từ Thiếu Hoa, một cú đá giúp cứu vớt Từ Thiếu Hoa thoát khỏi tội nghiệt luân loàn.
Còn với một gã côn đồ, một xác thịt đàn ông thích vui đùa thể xác, cũng là một "hội viên" trung thành của Trương Từ Lâm trên các trang diễn đàn kín.

Thử hỏi Thế Tạ lấy gì để chống chọi lại thứ ánh mắt đầy mị lực xinh đẹp ấy, một ánh mắt khiến cho hoa nhường nguyệt thẹn, lê hoa đái vũ.

Thế Tạ lắc nhẹ đầu, chậc lưỡi:

- Con điếm này, mày thật xinh đẹp! Nhưng thật đáng tiếc, là gái đẹp thì cũng làm đĩ làm điếm cho tao thôi! Đôi mắt này của mày xứng đáng được tắm bằng tinh trùng của tao! Ha ha!

Rồi Thế Tạ bóp chặt cổ nàng, đe nẹt:

- Thằng bệnh ốm đói đó, chỉ cần một đấm của tao là chết tươi. Muốn tao tha cho nó, thì mày tự phơi lồn cho nó đụ đi con điếm dâm ạ!

Tự biết rơi vào thế khó, một phụ nữ yếu đuối còn bị thương, nó cứ như cá nằm trên thớt, lại còn cùng một "thằng nhóc ốm yếu" trói gà không chặt, xem như chẳng còn lựa chọn nào khác.
Cắn môi, Trương Tử Lâm lắc đầu sợ hãi khi nghĩ tới cảnh thằng con nhỏ bé mình làm chuyện đó với nàng.

Cái cảnh tượng mà nàng trong đời chỉ làm một lần duy nhất đến hiện tại, nó cũng là lần mang thai luôn đứa con tội nghiệp.

Ở cái tuổi 16 đầy mộng mơ đó, nàng đâu biết rằng, sự cám dỗ thể xác đã khiến nàng làm mẹ nhanh đến thế.

Giờ đây ngoại trừ đấu tranh cho chính nàng mà còn là đấu tranh cho chính Từ Thiếu Hoa, nàng không muốn con trai mình phải bị rơi vào vòng xoáy của dục lạc, lạc thú thể xác.


Đối với nàng năm xưa, đó là sự nhục nhã và sự cấm kỵ. Nhờ vào gia thế của cha nàng đã giúp nàng có một tương lai "trong sạch", nhưng đổi lại nàng phải rời bỏ đứa con tội nghiệp.

Trương Tử Lâm cũng từng trách cứ thân phụ, với gia thế không phải danh gia thế phiệt nhưng vẫn đủ nuôi dạy một đứa cháu, hà cớ gì ông chối bỏ.
Nghĩ đi phải nghĩ lại, cũng vì nàng yếu đuối, hèn nhát, sợ tiếng đời điều tiếng nên nàng cũng chẳng đấu tranh mà chấp nhận bỏ con.

Để rồi nó chính là thứ khiến nàng ngày đêm tự trách, dằn vặt bản thân.

Trương Tử Lâm lao đầu vào học hành, vùi đầu vào công việc từ nhà đến trường. Đến năm tròn 18, Trương Tử Lâm để tự an ủi cho chính mình, nàng đã chọn đi du học tận xứ sương mù xa xôi.

Dù ở phương trời xa lạ, nơi chẳng có hơi ấm tình thân nhưng nàng vẫn vững vàng với một niềm tin bất diệt.

"Một ngày nào đó, nàng sẽ gặp lại đứa con bé bỏng"

Nàng luôn tin rằng ông trời rồi cũng sẽ mở ra cho nàng cơ hội, một cơ hội đủ để nàng bù đắp đi lầm lỗi.

Vừa học vừa làm, nàng tìm được một công việc dạy học qua ứng dụng trực tuyến của một công ty có trụ sở đặt ở quê nhà. Với nguồn tri thức ngôn ngữ có thể nói là đồ sộ, Trương Tử Lâm nhanh chóng được thăng tiến thành giảng viên cấp một, cấp độ của giáo viên tốt nhất của công ty.
Và ước nguyện lớn nhất của nàng dù không được trọn vẹn, nhưng nó đủ để Trương Tử Lâm vững vàng bước tiếp và chờ đợi.

Chuyện là...

Vào một chiều tháng 6, năm đó Từ Thiếu Hoa chuẩn bị vào cấp Trung học cơ sở, chính xác là lớp 6.

Để chuẩn bị cho năm học mới, Từ Thiếu Hoa được người "chú bảo hộ" sắm cho chiếc máy vi tính để dễ dàng bắt kịp sự tiến bộ xã hội.

Vốn dĩ nơi ở của Từ Thiếu Hoa lúc bấy giờ là vùng sông nước Tây Nam Bộ, một miền quê còn nhiều thiếu thốn từ rất nhiều thứ.

Có được máy vi tính nhưng lại không có mạng internet, người "chú bảo hộ" này mạnh tay mua ngay một căn nhà ở vùng ven thành phố, một tỉnh lị gần biên giới lúc bấy giờ.

Dù rằng gia cảnh người chú bảo hộ, hay gọi là chú Minh này, chẳng khá giả là bao nhưng luôn đối xử với Từ Thiếu Hoa rất tốt bụng.
Cách chăm sóc của chú Minh với hắn hơn cả một người con, nó gần gũi và ấm áp như tình yêu của đôi tình nhân cách nhau gần hai con giáp.

Với trí thông minh không hẳn hơn người nhưng sự cần cù bù đắp lại, như câu nói "cần cù bù thông minh".

Từ Thiếu Hoa chẳng phụ "lòng tốt" của chú Minh, hắn đã biết di chuột sau hai ngày làm quen máy tính, thông thạo đánh chữ tốc độ khá nhanh.

Mạng xã hội trong nước lúc bấy giờ thịnh hành cái gọi là "XVicall", Từ Thiếu Hoa lập tài khoản và đăng ký vào một lớp học bổ túc tiếng Anh mất phí.

Khi đấy, lớp học của Từ Thiếu Hoa chỉ có độ chục bạn và tất cả đều là con trai, giảng viên cũng hầu như là thầy giáo.

Sau khóa sơ cấp 1 Anh ngữ tốt nghiệp, Từ Thiếu Hoa bắt đầu vào khóa thứ hai thì mối duyên nợ với Trương Tử Lâm bắt đầu.
Học được độ hơn tuần, lớp học chỉ còn lại vài bạn do số khác không còn đam mê với môn ngoại ngữ này nữa.

Cũng phần vì học trực tuyến như giá cả lại thuộc hàng đắt đỏ gấp mấy lần đến trường lớp.

Thấy không khí ngày càng căng thẳng, Trương Tử Lâm sợ rằng chẳng còn một học viên nào do mình đứng lớp.

Hằng ngày, nàng tạo ra các buổi giao lưu văn nghệ, ví như ca hát, đàn ghi-ta, nhảy múa các kiểu và cả chơi game.

Nhận thấy gương mặt hao gầy của Từ Thiếu Hoa có ít nhiều ấn tượng, khi trò chuyện lại rất dễ gần, ấm áp.

Linh cảm của một người mẹ đã khiến nàng táo bạo hơn trong việc giao tiếp.

Dần dà, một ngày nọ, Trương Tử Lâm không ngần ngại mà đòi xem mông đít của Từ Thiếu Hoa.

Vốn dĩ là một đứa trẻ sa đọa, trụy lạc trong ái tình từ năm 8 tuổi, Từ Thiếu Hoa chẳng ngại thể hiện mình với một người phụ nữ xinh đẹp.
Từ Thiếu Hoa khi nghe Trương Tử Lâm thách thức cởi quần, khoe mông. Khác với những thách thức của người khác, Từ Thiếu Hoa chẳng ngần ngại mà vạch đít mình ra lắc lư mời gọi.

Trên đôi mông trắng đỏ dấu tay của hắn khi đấy, có một dấu hằn lên da thịt như dấu răng ửng hồng, rõ nét như son vẽ.

Chính bởi dấu cắn này, đã được Trương Tử Lâm nhận ra và nàng đã chết lặng khi vừa mới hớn hở buông lời trêu ghẹo.

Đó chính là bằng chứng cho đứa con trai nàng đã lìa xa, rời bỏ.

Vết hằn do dấu răng của chính nàng, khi phút giây chia lìa, nàng chỉ nghĩ được bấy nhiêu để mong mỏi có dấu vết tìm lại được con. Đợi đến khi con khát sữa, Trương Tử Lâm đã cắn vào mông con mình một cách đay nghiến như cuộc đời cay nghiệt.

Đau đớn cho cả hai khi đấy nhưng lại là niềm vui sau này, khi Trương Tử Lâm cũng tìm được con trai mình trong vỡ òa hạnh phúc.
Cả hai nhờ vào ứng dụng và chiếc máy tính đã trao cho nhau lời yêu thương và những mẫu chuyện đời thường.

Nhưng bấy giờ, gặp gỡ nhưng không trọn vẹn, khi mỗi người ở mỗi miền khí hậu và địa lý khác nhau.

Từ Thiếu Hoa vẫn ở đó, vẫn là người con gắn với tình quê hương da diết. Còn nàng, Trương Tử Lâm thì đang du học ở tận xứ sương mù xa xôi, nơi của sự phồn hoa và tráng lệ.

Hứa hẹn của cả hai vào một ngày gặp gỡ, vào một ngày hàn quyên khi nàng lên phi cơ trở về nước, trở về với quê hương nơi có người con trai tên Từ Thiếu Hoa đang ngóng chờ.

"Gặp gỡ để chia ly, chia ly để rồi gặp gỡ!"

Ngày nàng trở về nước cũng là ngày cái tài khoản mà nàng đổi tên thành "DitNoHoa" đó không còn khả dụng.

Với thông tin về nơi ở, trường học mà nàng có được, Trương Tử Lâm cuối cùng tìm về đến căn nhà của Từ Thiếu Hoa và chú Minh.
Thế nhưng, cảnh còn người mất, căn phòng vẫn còn đầy vật dụng vứt lung tung và vô cùng hôi hám.

Cũng từ đó trở đi, Trương Tử Lâm đã chẳng còn được nhìn thấy đứa con trai nhỏ nhắn, ốm gầy của nàng.

Cho đến tận ngày hôm nay, trên chiếc xe hơi đắt tiền được khóa và canh gác bởi các vệ sĩ chuyên nghiệp.

Những vệ sĩ mà nàng nghĩ sẽ cho tên Thế Tạ dâm loàn này một vé quy tiên nếu có mặt ở đây.

Một thằng nhóc đã lẻn vào và chờ đợi cơ hội để nói lên sự thật, một sự thật mà nó có thể khiến Trương Tử Lâm mất đi cả sự nghiệp vừa mới thăng hoa.

…Còn tiếp…

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.