Trở về truyện

Từ Thiếu Hoa - Chương 15: Âm Huyết Tiểu Lộ

Từ Thiếu Hoa

16 Chương 15: Âm huyết Tiểu Lộ

Chương 15: Âm huyết Tiểu Lộ

Nhìn thấy Trương Tử Lâm trong bộ bạch y trắng trẻo ấy, từ sâu trong đáy lòng của Từ Thiếu Hoa bỗng nổi lên lửa dục lạ kỳ.

Thế nhưng, phần hạ bộ ngoại trừ đang nhột nhột của hắn với mảnh da ấy như miễn nhiễm với sắc đẹp kia thì hiện tại chẳng có thêm tí cử động.

Từ Thiếu Hoa thở dài, không khỏi mang ưu uất chán nản:

- Bí bách quả là khó chịu, thế nhưng không còn cách nào giải tỏa nó bằng con đường đó hay sao?

Lại đánh ánh mắt có phần dâm tiện nhìn phần mu của Tiểu Lộ, lẩm bẩm:

- Mình cũng muốn thử cái cảm giác của một người đàn ông cần có, cô bé này ắt hẳn sẽ giúp được mình!

Dù mặc đồ thun nhưng phần mu nhô cao của Tiểu Lộ lại nhô cao bất thường, tất nhiên nó sẽ khiến cho kẻ đam mê xác thịt như Từ Thiếu Hoa không khỏi thèm muốn, dù rằng hắn chẳng thể dùng đến khúc thịt của mình. Từ Thiếu Hoa cắn răng chửi thầm:


- Chó má con cóc ghẻ, ta hận không băm thịt ngươi ra mà nấu cháo!

Vội ngẫm đến cảm giác nhột nhột vừa mới đây, Từ Thiếu Hoa đặt kỳ vọng vào Tiểu Lộ sẽ làm biến chuyển được khúc thịt đã ngủ quên của hắn.

Từ Thiếu Hoa nhìn lại tấm áp phích, thở dài một hơi rồi nhắm mắt như kìm nén xúc động.

Tiểu Lộ nghe loáng thoáng và nhận ra vẻ xúc động của Từ Thiếu Hoa, cô bé nghiêng đầu, hỏi:

- Nhóc con cũng xúc động khi nhìn Jennie à?

Rồi Tiểu Lộ lật tấm áp phích lại xem, đặt một nụ hôn nhẹ lên nó mà cảm thán:

- Cũng phải thôi, Jennie có lẽ đối với người hâm mộ như chúng ta thì ánh mắt long lanh như hai viên châu sáng chính là thứ xinh đẹp nhất trên đời này. Vả lại, cô ấy vừa giỏi lại xinh đẹp và đặc biệt là cô ấy đã có gia đình đầm ấm mà vẫn tài ba xinh đẹp như thế. Đúng là thật đáng ngưỡng mộ!

Từ Thiếu Hoa mở mắt, nét mặt như ngưng đọng rồi chợt thốt lên:


- Gia đình đầm ấm? Thật là như vậy sao?

Tiểu Lộ vẫn vẻ mặt tán thưởng nói:

- Đúng rồi, đa phần người sống trong giới giải trí mà lập gia đình là sự nghiệp có phần sa sút. Thế nhưng Jennie lại khác, càng ngày cô ấy chứng minh cho mọi người thấy người phụ nữ chẳng những giỏi việc nhà, mà còn giỏi luôn việc kiếm tiền là như thế nào!

Từ Thiếu Hoa đôi mắt như ngấn lệ, hắn cứ đón bất ngờ này đến bất ngờ khác, đúng là cuộc đời hắn như một vở bi kịch từ khi sinh ra.

Tiểu Lộ khi nhắc đến thần tượng thì cứ như bật trúng nút phát âm thanh, cô bé lại tiếp:

- Nhóc con không biết đâu, gia đình Jennie hạnh phúc lắm, tiếc là cô ấy chưa có con trai để nối dõi tông đường cho nhà chồng, chứ nhìn chung thì cô ấy đã gọi là thành công viên mãn cả ở sự nghiệp và tình duyên. Còn về nhan sắc thì kinh điển như trong hóa trang Hằng Nga tiên tử này nè, đúng là chỉ có cô Jennie mới xứng đáng vào vai tiên nữ xinh đẹp này!

Tiểu Lộ dán tấm áp phích ngay ngắn vào tủ rồi nói tiếp:


- Nhưng mà đó chỉ là được báo chí thường xuyên nhắc đến, riêng chị thì ngoại trừ sắc đẹp tuyệt vời và học vấn ra...còn lại...chị không tin cho lắm!

Như cầu cạnh được một người an ủi, Từ Thiếu Hoa liền hỏi:

- Sao...chị không tin chuyện gì?

Tiểu Lộ cười nhẹ, rồi lấy trong tủ ra bộ đồ đá bóng màu trắng, ném lên giường:

- Ờ thì...cũng không biết nữa...nhưng mà bây giờ thấy thần tượng mình hạnh phúc thì mình cũng vui vẻ lây thế thôi!

Suy nghĩ một chút, Từ Thiếu Hoa lại muốn đổi chủ đề, hắn mở lời:

- À ra thế, em cảm thấy hơi đói bụng, chị có thể đút sữa cho em không?

Tiểu Lộ bĩu môi đáp:

- Đừng tưởng dễ thương rồi đày người ta hoài nha, đã tỉnh dậy rồi thì tự ăn đi chứ!

- Nhưng mà ăn gì bây giờ?
Tiểu Lộ lúc này mới hoảng hốt:

- Chết cha, cái nồi thịt kho hâm nhờ bên mẹ còn chưa tắt lửa! Chỉ tại ông ngoại réo không à!


Tiểu Lộ liền quay người, chạy tới cánh cửa, thì bỗng dưng bị một bàn chân dơ thẳng, đạp một phát té bệt xuống đất khiến cô bé chỉ kịp thét lên một tiếng:

- Á!

- Chuyện gì?

Từ Thiếu Hoa mắt nhìn ra cửa, đồng thời đưa tay kéo nhanh lấy bộ đồ đá bóng đút vô chăn.

Đá mạnh vào cửa thêm một cái, một gã đàn ông độ ngoài bốn mươi, dáng người ốm gầy, chân đi lịu xịu, tay cầm một chai rượu đế ngả nghiêng bước vào.

Nấc vài ba cái, gã đàn ông chỉ ngón tay vào mặt Từ Thiếu Hoa, còn mặt gã thì nhìn Tiểu Lộ cất tiếng chửi:

- Con đĩ này không ở nhà phục vụ tao...ợ...mày sang đây bú cặc thằng nhãi này à?

Mặc nhanh cái quần, Từ Thiếu Hoa phóng ngay xuống giường thì té cái đụi, đập mặt xuống đất. Cảm thấy thân thể như vô lực, chẳng có tí sức mạnh, vậy mà hắn cứ tưởng mất đi nhục khí chỉ là một phần thứ yếu. Từ Thiếu Hoa không ngờ rằng nhục khí bây giờ đối với hắn như một nguồn năng lượng để vận hành cái thân xác cường tráng này.
Đang hốt hoảng nhưng vẫn không khỏi khiến Tiểu Lộ cười ra tiếng, còn gã kia cười lớn:

- Ha Ha! Mày đúng là thằng cứt vô dụng!

Hai tay siết chặt, Từ Thiếu Hoa cố gượng sức chống tay ngồi dậy.

"Bốp"

- Hự!

Vừa ngẩng đầu lên được một tấc, Từ Thiếu Hoa ăn ngay một đá của gã đàn ông đến phun máu họng.

Tiểu Lộ hoảng hốt, liền bò đến đỡ lấy Từ Thiếu Hoa.

Gã đàn ông mặc áo ba lỗ trắng ố màu, chiếc quần cộc xanh được gã cởi ngay và ném vào mặt Tiểu Lộ.

Miệng cười khoái trá, ra lệnh:

- Con đĩ chó, đến đây bú cặc cho cha mày nhanh lên!

Tiểu Lộ hai tay chùi nước mắt, miệng mếu máo:

- Hức...hức...nhưng...hôm nay không được...!

Như biết điểm yếu của Tiểu Lộ, gã đàn ông liền loạng choạng bước đến dơ chân lên định đạp vào đầu Từ Thiếu Hoa.
Nhưng khi bàn chân của gã gần đáp xuống mặt của hắn, thì đã vội sựng lại khi nhìn thấy ánh mắt đằng đằng sát khí của Từ Thiếu Hoa.

Một giây, hai giây, rồi ba giây trôi qua!

"Bốp"

- Nhìn con mẹ mày à! Ợ!

Rồi tiếp đến là gần hai chục cú đạp túi bụi, nhưng Từ Thiếu Hoa chỉ bị trúng vỏn vẹn ba cái vì tất cả đã được tấm thân nhỏ bé của Tiểu Lộ đỡ lấy.

Gã đàn ông vẫn gầm lên căm tức:

- Tránh con mẹ mày ra...ợ...không thì tao đạp mày lòi lồn luôn nha con đĩ!

Ngoại trừ cú đá phun máu họng Từ Thiếu Hoa ra thì những cú đạp sau đó chỉ như chó liếm mèo hửi.

Tuy vậy, là thân con gái yếu đuối và đang hốt hoảng sợ hãi nên Tiểu Lộ chỉ biết nằm yên chịu trận.

Còn Từ Thiếu Hoa giận đến đôi mắt căng đỏ, nổi đầy tơ máu nhưng cơ bản hắn chẳng có một tí sức lực nào gượng dậy nổi bàn tay. Nói gì đến có sức chống lại với tên bợm nhậu dâm tiện trước mắt.
Chán chê hành hạ bằng những cú đạp, gã đàn ông lấy chai rượu còn uống dở, gã tưới lên người của Tiểu Lộ, vẻ mặt nham nhở, ra lệnh:

- Trèo lên giường cho cha mày kiểm tra màng trinh xem nào...ợ...xem coi có bị thằng cứt này đụ cái nào chưa?

Tiểu Lộ lắc đầu phản kháng trong vô vọng, gã đàn ông cầm thú liền túm lấy tóc cô bé mà lôi lên giường trong khi miệng Từ Thiếu Hoa chỉ ú ớ vài câu vô nghĩa:

- Má...nó...má...nó...dừng...lại!

Chỉ vừa tỉnh lại chưa lâu, nhưng qua trò chuyện với Tiểu Lộ và được cô bé cam tâm lấy thân bảo vệ. Điều này đã khiến Từ Thiếu Hoa mềm lòng và hắn muốn bảo vệ người đàn bà dù chưa là của mình.

Từ Thiếu Hoa như con cá mắc cạn, chỉ lúc lắc cái thân người vạm vỡ qua lại trong tiếng khóc nấc nghẹn của Tiểu Lộ và tiếng cười khoái trá của gã cha cầm thú.
"Xẹt"

Chiếc áo thun của Tiểu Lộ bị xé toạc ra làm lộ cặp vú trắng tròn to mũm mĩm, gã đàn ông hai tay nhào nặn, miệng thì không ngừng bú mút mạnh bạo lên nhưng tiếng kêu chùn chụt.

Chán chê, gã lại nhóm người lên, nhét ngay khúc dương vật gần một tấc vào đôi môi đang cố tránh né, kháng cự.

"Bốp...Bốp"

Gã tát hai cái như trời giáng vào mặt Tiểu Lộ, đau đớn khiến cô bé phải hé đôi môi nhỏ nhắn mà ngậm lấy con cặc dơ bẩn.

Gương mặt gã lúc này tỏ ra vô cùng hưởng thụ mà rên rằng:

- Đụ má...cái miệng đĩ mày đã sướng thế này...ợ...thì...ợ...còn cái lồn mày chắc sướng lắm đây!

Rồi gã ngã người, lòn một ngón tay vào giữa kẹt háng của Tiểu Lộ ngoáy ngoáy, kế đến đưa ngón tay lên trước mắt của Tiểu Lộ mà hỏi:

- Máu lồn mày đây à?

Miệng vẫn còn ngậm lấy khúc thịt thối tha, hai tay con bé hổ thẹn che mặt, giàn dụa nước mắt.
...Còn tiếp...

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.