Trở về truyện

Từ Thiếu Hoa - Chương 16: Thả Một Vũng Nước

Từ Thiếu Hoa

17 Chương 16: Thả một vũng nước

Chương 16: Thả một vũng nước

Nghĩ vậy nàng chắp tay lạy lục, giải bày:

- Dạ không...không được đâu ạ, cháu làm sao mà chịu nổi. Cháu chỉ mới phạm phải lần đầu, xin ông lượng thứ mà bỏ qua lần này!

Lão ông ngắm nghía từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên, gật gù nói:

- Cũng được, nhưng mà ta có một điều kiện!

Như vớ được cái phao cứu vớt, Trương Tử Lâm hỏi ngay:

- Là chuyện gì dạ thưa ông?

Lão ông hướng tay vào ngôi miếu hoang, cười thân thiện:


- À, chẳng qua là muốn mời cháu vào miếu xơi ít nước!

Vốn được cha mẹ dạy dỗ đủ đầy, Trương Tử Lâm vội suy nghĩ tìm kế thoái lui vì sợ nguy hiểm. Nàng tự biết chưa bước vào trong đó thì còn có cơ hội chạy thoát nhưng khi bước vào miếu rồi thì tỉ lệ đó chỉ còn bằng không.

Nghĩ vậy nàng giả đò đưa tay ôm bụng:

- Ui da, cháu đau bụng nữa rồi, cháu phải về trại gấp mới được!

Lão ông như hiểu ý đồ của nàng, gương mặt gã vội cáu gắt, gióng mạnh thanh gậy xuống đất quát:

- Vào trong hoặc là bị phạt...(im lặng đôi chút)...và cháu biết hình phạt cho đứa bé hư hỏng tè bậy trước miếu linh thiêng là gì không?

Trương Tử Lâm hơi do dự, nàng chợt nhớ đến hai cô bạn còn kẹt lại phía sau vì "đi ngoài". Suy nghĩ được cách vẹn toàn, Trương Tử Lâm gật đầu đồng ý nhưng nàng lại có một yêu cầu ngược lại ông lão:

- Ông cứ vào trước, cho cháu làm thêm một ít nước nữa cái đã!


Ông lão cười thích thú, nhìn trái phải rồi nói:

- Cháu thật thú vị, cháu cứ tự nhiên, ta đứng đây chờ!

Nói rồi lão ông quay mặt lại, đứng với dáng vẻ nghiêm trang. Trương Tử Lâm không chạy mà nàng rất nhanh kéo tuột cả cái quần lót xuống đất, tiếp đến nàng trải nó ra phía sau mông mình.

Xong xuôi nàng đứng nhanh dậy chạy thẳng một mạch vào căn miếu hoang, lão ông cũng hoảng hồn không kém mà chạy ì ạch theo vào.

Một bóng đen to cao vạm vỡ, đứng ngay chỗ nàng vừa thả vũng nước trước đó ít lâu. Bóng đen ngồi xuống, đưa bàn tay gân guốc và đầy sẹo nhặt chiếc quần lót lên mũi hít một hơi thật sâu, một nụ cười dâm tiện hiển lộ trên gương mặt đó.

- Ưm...Ưm...mẹ dừng lại...dừng lại...con khó chịu quá!

Tiếng rên rỉ của Từ Thiếu Hoa khiến hồi ức của nàng chợt tắt, nhưng đôi tay nàng vẫn miệt mài sờ nắn, xoa bóp nhè nhẹ hai hòn bi to lớn của con trai mình.


Trái lại sự nhục nhã cần có như nàng nghĩ, nàng lại cảm thấy hưng phấn kỳ lạ, nàng càng cảm thấy kích thích hơn với những cảm xúc như buổi ban đầu còn vẹn nguyên.

Chưa từng làm những hành động này bao giờ trong đời nhưng hôm nay Trương Tử Lâm lại thành thạo một cách lạ kỳ.

Kỳ lạ hơn nữa là khúc dương vật của con trai nàng. Nó trơ trơ như con rắn chết, dường như nó không thể cương cứng và nó như một cái bong bóng bị xì, dù thổi cỡ nào cũng không thể căng lên được.

Nó hoàn toàn khác hẳn với những kiến thức nàng từng tìm hiểu, từng xem qua những bộ phim hay lời thô tục từ bạn bè xung quanh.

Trương Tử Lâm một tay sờ chạm hai hòn bi, một tay che miệng khóc vì nàng vội hiểu ra sự tình, nó cũng kéo nàng khỏi mảnh tình đang nung nấu.

Con trai nàng bị liệt dương, như câu nói quả quyết của hắn vừa mới đây.

Thế Tạ bên kia nhận thấy được sự biến đổi khá bất ngờ của Từ Thiếu Hoa. Một thằng nhóc định đấm gã với cú đấm mang tốc lực khủng bố, tốc độ nhanh như vậy, thế mà nó lại dừng lại được dễ dàng.

Mắt vẫn chăm chú quan sát màn ái ân, miệng gã lẩm bẩm:
- Cái thằng này lý lịch quả không tầm thường...nhưng mà...!

Cảm giác sợ hãi muốn "đái ra quần" đó của Thế Tạ vẫn còn ám ảnh, nó ám ảnh đến gã muốn mở miệng nói vài lời thô tục cũng chẳng dám.

Chính vì vậy, gã mới thản nhiên cho bọn đàn em hò hét, văng những lời tục tĩu, đó cũng là phương thuốc thử hữu hiệu nếu "thằng nhóc" lên cơn điên thì bọn đàn em sẽ lãnh đủ.

Chợt một suy nghĩ lóe lên trong đầu, Thế Tạ đánh mắt nhìn gương mặt máu đông khô cứng của Từ Thiếu Hoa đang lim dim tận hưởng, miệng gã bắt đầu cười gian ác, tiếp tục lời còn dang dở:


- Nhưng mà, ngươi chẳng phải thứ ta phải sợ khi anh em ta đã đủ mặt!

Quay mặt lại nhìn gã tóc xanh, bàn tay Thế Tạ ra dấu xoay xoay thì gã tóc xanh liền gật đầu hiếu ý.

Chẳng hỏi han gì thêm, nó như một bài tập quá đỗi quen thuộc của đám người Thế Tạ.
Gã tóc xanh rút một sợi dây ở thắt lưng, được giấu dưới lớp áo, đó là một sợi dây thừng dài chừng chục mét, rồi đi chậm chậm đến bên cạnh Từ Thiếu Hoa.

Gã tóc vàng và gã tóc đỏ cũng di chuyển đến xung quanh "thằng nhóc" cùng vẻ mặt hớn hở như gặp phải của ngon, vật lạ.

Gã tóc tím tên Minh, tay nhặt tuýp sắt của gã tóc xanh cũng chậm rãi tiến đến.

Cả bốn tên đàn em của Thế Tạ đã vây lấy Từ Thiếu Hoa khi hắn đang trong cơn hưởng thụ khoái cảm.

Trương Tử Lâm tay cứ sờ chạm mân mê, ánh mắt như bị hút cả vào khúc thịt mềm của Từ Thiếu Hoa chẳng thể dời, miệng thì vẫn cứ thút thít khóc.

Thế Tạ từ từ đến gần, một tay túm tóc nàng kéo nhanh ra khỏi người Từ Thiếu Hoa, tay kia bịt miệng khiến nàng chẳng kịp phản ứng.

Đôi mắt nổi đầy tơ máu của Từ Thiếu Hoa vội mở cũng là lúc bốn gã côn đồ ập đến.


Còn tiếp…

(Các bạn yêu thích truyện hãy để lại bình luận và nhận thông báo khi có truyện mới nhé!)

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.