Trở về truyện

Từ Thiếu Hoa - Chương 11: Hắc Bạch Sứ Giả

Từ Thiếu Hoa

12 Chương 11: Hắc bạch sứ giả

Chương 11: Hắc bạch sứ giả

Đâu đó trong một ngôi miếu hoang, một lỗ đen hư không màu tím mở ra và hai thân ảnh một đen một trắng vọt ra từ trong đó.

Giọng nói trầm đục phát ra:

- Đây là cõi Ta Bà đó à?

- Ừm hứm, đúng thế!

Như đối lập với giọng trầm đục là giọng nói cao óng éo đáp lời. Giọng trầm lại hỏi:

- Ta vừa cảm nhận được nhục khí của tên nô lệ đó phát ra khí lực mạnh mẽ, tiếc là chưa kịp định vị được vị trí của hắn thì đã mất đi dấu vết!

- Ừm hứm! Hắn dù gì cũng từng xưng hùng xưng bá cùng bọn cóc ghẻ, chắc hẳn sẽ nhanh vận khí tác oai tác quái lại thôi!


Giọng nói cao đến khó nghe, thắc mắc:

- Ừm hứm! Cơ mà nhiệm vụ của chúng ta là tìm lại Tử Sắc Giới Chỉ, có cần thiết phải tìm diệt tên "Bú Đá Đại Vương" gì đó không?

- Nếu tìm được nhẫn trước thì thôi...còn gặp hắn...nhất định phải giết!

- Ừm hứm! Ngươi sao lại hứng thú giết hắn như thế, dù gì hắn cũng chỉ là một tên người phàm mắt thịt, có nguy hại gì đến yêu tiên như chúng ta?

- Ta không biết, mật lệnh của cung chủ là vậy!

Giọng nói cao óng éo cười lớn:

- Há Há! Ừm hứm! Ngươi nói mật lệnh mà nhà ngươi đang nói ta nghe đấy!

Giọng trầm thở dài:


- Ngươi đúng là không có não hay là vô tri từ khi sinh ra vậy Bạch Ngọc Thử?

- Ừm hứm! Ngươi nói xem Hắc Thạch Thố?

Bỗng nhiên phía trước hai thân ảnh lại mở ra một lỗ đen hư không màu đỏ, sau đó một dáng nữ nhân thướt tha xuất hiện.

Nữ nhân trong bộ hồng y lấp lánh vẫn không kém phần quỷ dị, đầu nàng kết một bông hoa màu đỏ ở bên trái, nửa dưới gương mặt được che kín bằng khăn thưa.

Chỉ với đôi mắt sắc sảo cùng đôi lông mày gọn gàng, kết hợp với dấu chu sa hình ba giọt nước cũng đủ mường tượng được một đại mỹ nhân sau lớp khăn thưa ấy.

Ở phần thắt lưng nhỏ bé của nữ nhân là một thanh kiếm hơi cong với vỏ màu đỏ như máu tươi, phần chuôi kiếm là phù điêu đầu con cá chép há miệng.

Nhìn thấy hồng y nhân, giọng cao óng éo liền cất tiếng:


- Chẳng hay việc gì kinh động đến Hồng Y Nhân giá đáo?

Nữ nhân với danh xưng Hồng Y Nhân đáp lời:

- Biết được Hắc Bạch sứ giả đến đây, tiểu nữ tử mạo muội đón tiếp!

- Ừm hứm! Không dám không dám, chẳng qua hai chúng ta đến đây tìm bắt kẻ vượt luân hồi đến thế giới này tác quái!

Hồng Y Nhân liền phất tay một cái, những đóa hoa màu đỏ tươi rơi trên sàn đá kêu lên tiếng xèo xèo, nàng liền phản bác:

- Nói như thế là hai vị xem thường "Thập điện" ở đây chỉ biết ăn không ngồi rồi, chẳng quản việc luân hồi sinh tử mà để lọt một kẻ đến từ "Tinh Hà chi cảnh"?

Hắc Thạch Thố rung nhẹ thân ảnh, tạo nên một cơn cuồng phong khiến cảnh vật xung quanh lay chuyển, nói:

- Chẳng phải như vậy, chỉ là kẻ này nắm giữ Tử Sắc Giới Chỉ nên mới thoát được lục đạo luân hồi cai quản!

Hồng Y Nhân nghiêm đôi mắt sắc sảo, ngạc nhiên:

- Tử Sắc Giới Chỉ thật có trên đời hay sao?

- Ừm hứm! Nó vốn dĩ là vật vô tri nhưng linh trí được thiên ý phù hộ nên người sở hữu được nó ắt hẳn sẽ tạo nên một cơn địa chấn rung chuyển tam giới!

Thanh kiếm màu đỏ như máu bỗng rung nhẹ một cái, Hồng Y Nhân đưa tay sờ nhẹ thanh kiếm rồi nói:


- Chuyện này thật nguy hại, ta cũng từng nghe kể sơ về chiếc nhẫn ý niệm đó...chỉ là...không ngờ một vật thần thông như thế lại ở Tinh Hà chi cảnh, hẳn là một "tiểu tiểu tiểu thế giới"!
Bạch Ngọc Thử cười lớn:

- Há Há! Ừm hứm! Xem qua Hồng Y Nhân vẫn còn nhiều điều chưa biết, có dịp tiểu-Bạch-thử kính mời Hồng Y Nhân đến "Minh Nguyệt cung" dạo chơi một lần cho biết!

Hồng Y Nhân nhẹ gật đầu:

- Có dịp thì nhất định, dù gì ta cũng có một tri kỷ ở đó!

Hắc Thạch Thố lúc này mới hỏi:

- Biển người khó tìm, chẳng hay Hồng Y Nhân có phương sách nào tìm được kẻ đó xin chỉ giáo?

Hồng Y Nhân liền dơ một ngón tay, bảo rằng:

- Cách thì chỉ có một nhưng các người ở lâu thì sẽ kinh động quỷ sai và nhất là hai tên khó ưa đó!

- Ừm hứm! Day vào địa phủ chẳng có gì tốt lành, huống hồ bọn ta lại là yêu tiên, không khéo lại bị quy chụp như tên Cóc Quỷ năm xưa!

Thanh kiếm của Hồng Y Nhân lại rung nhẹ, nàng liền bày cách:

- Đúng rồi, hai ngươi có thể tìm hai người mới chết và bị quỷ sai bắt hồn. Tiếp đến, hai ngươi phụ thể lên họ thì có thể thoải mái đi lại...chỉ là...chuyện này nếu bị phát hiện thì ta nhất định sẽ bị xử tội!
Hắc Thạch Thố lời nói xoa dịu:

- Hồng Y Nhân lo nghĩ cho chúng sinh bị nạn kiếp, ắt hẳn sẽ không sao đâu ạ!

- Ừm hứm! Cơ mà phải tìm ở đâu hai cơ thể nam nhân cơ bắp vừa mới chết đây?

Lúc này, Hồng Y Nhân xoay người tiến về lỗ đen màu đỏ, lời nói khẳng định:

- Hai ngươi cứ yên tâm đi theo ta!

"Bụp!"

Thế là cả ba thân ảnh bỗng chốc bị hút vào lỗ đen hư không một cách nhanh chóng.

Ở một căn phòng nhỏ đâu đó trong thành phố Tinh Thành...

Tiếng thở phì phò như con lợn của Từ Thiếu Hoa lại chính là thứ đánh thức hắn dậy.

Như một đứa trẻ với đầu óc chẳng lo toan, nghĩ ngợi, Từ Thiếu Hoa chậm rãi ngồi dậy, lướt ánh mắt lanh lẹ quan sát mọi thứ xung quanh.

Trước những thứ xung quanh mà tầm mắt Từ Thiếu Hoa thấy được, hắn đang ở trong một căn phòng nhỏ. Một cái ti vi cũ kỹ đặt cạnh tủ lạnh đã ố màu.
Góc phòng, cái bàn nhỏ đặt sát tủ quần áo bằng vải, chiếc tủ cao mét tám, ngang mét sáu. Kế cận tủ quần áo là cái bếp xây lên bằng đá, để vừa một bếp gas du lịch.

Và thứ đặc biệt nhất trong căn phòng là cái sàn nước sinh hoạt, nó được thiết kế khá độc đáo.

Một cái sàn nước mà có nền cao hơn cả sàn nhà, trên nó có một bệ xí lộ thiên và hai vòi nước cái cao cái thấp.

Căn phòng này độ 12 mét vuông, có phần cũ kỹ, nhỏ bé nhưng khá tươm tất, gọn gàng.

Hầu như những vật dụng cần thiết cho một hộ gia đình tương đối đủ cả.

Tiếng gió lùa nhè nhẹ, hướng mắt của Từ Thiếu Hoa bị thu hút bởi cảnh cửa gỗ, nó là loại cửa đơn, được sơn màu xanh nhạt đang khép hờ.

Nhìn tới nhìn lui, Từ Thiếu Hoa đưa ánh mắt nhìn lại thân thể mình và cả chiếc giường đơn đang nằm, hắn lẩm bẩm:
- Đây là đâu, mình làm gì ở đây nhỉ? Sao đầu óc mình nó cứ trống rỗng thế này?

…Còn tiếp…

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.