Trở về truyện

Sắc Tử Đại Đế Và Những Chiếc Bình Chứa Tôn Của Hắn - Chương 6 Sắc Tử Đại Đế Và Những Chiếc Bình Chứa Tôn Của Hắn

Sắc Tử Đại Đế Và Những Chiếc Bình Chứa Tôn Của Hắn

6 Chương 6 Sắc Tử Đại Đế Và Những Chiếc Bình Chứa Tôn Của Hắn

Từ trong bàn tay thô ráp, hắn móc ra một cái Lưu Ly cỡ chừng 15cm. Đây là một chiếc hộp hình vuông, bên trong nếu đưa mắt vào thì sẽ thấy có cả hàng vạn búp hoa ẩn bên trong chiếc hộp này.

Chiếc Lưu Ly cổ kính này được cha hắn cất giữ trong một cái kho, đã lâu ngày không sử dụng. Một hôm hắn đi bán phế liệu, tình cờ thấy nó phát sáng, thế là hắn nhặt lại.

Chẳng phải trời xui đất khiến như thế nào, từ khi giữ chiếc Lưu Ly này bên người, vận tài may từ đó cũng nhảy vọt, từ nhỏ được nuông chiều, ngoài chơi gái ra hắn cũng chả biết làm gì. Nhưng cho đến bây giờ, may mắn liền lúc kéo đến bên hắn, có tiền, có của, có tất cả mọi thứ, hắn xem món vật này như là bảo vật may mắn và luôn mang theo bên mình.

“Đổi… đổi, ta lại đổi! 3 năm tuổi thọ phải không?” - Giang Chi Thất như điên như mê nói ngu ngơ vào một khoảng không vô định.

“Đúng! 3 năm tuổi thọ! Sau đó, ngươi sẽ có sức mạnh vô biên! Muốn gì được nấy!” - Một tông giọng khàn khàn phát ra, mang theo sự âm u quỷ dị khó tả, giống như trỗi dậy từ cõi u minh

“Được!” - Giang Chi Thất gật đầu, tiếp theo đó. Chỉ thấy sau cánh gà hiện lên một tia màn sương đen huyền ảo, kèm theo đó là tiếng la thất thanh.

Buổi nhạc dần dà dịu xuống, Khai Nguyên Châu cuối cùng cũng bán với giá 1500 khối vàng, một con số khó mà tin nổi đối với một tạo tác vô giá trị.

Cổ Cô Lâu ánh mắt đăm chiêu, cằm trên tay một chiếc hộp từ Giang Khất Thiếu trao tới, từ sau khi nghe hắn nói về công dụng của chiếc hộp này, trên lông mày hắn run rẩy liên hồi, tỏ ra biểu đạt cảm giác không tin cho lắm, tất nhiên vì gia thế và nội tình sâu xa của Giang Gia nên hắn cũng không có ý kiến gì.

“Và sau đây là một món bảo vật cực kì nổi tiếng, món hàng này lấy ý tưởng về một bộ phim hồi còn nhỏ mà tác giả hay coi, vật này cũng y hệt Khai Nguyên Châu, 100% đều là từ Tre Trúc Việt Nam. Độ hiếm có thì khõi bàn” - Giang Khất Thiếu cười tươi nói.

Hắn nói xong, từ bên ngoài có mấy tên hậu cần cùng nhau bưng ra một cái bệ lớn, trên đó có một tấm khăn màu trắng che lên.

Hắn dùng tay mở chiếc khăn ra, một mùi hương ngào ngạt lập tức xông thẳng vào mũi đám người, ai nấy khi ngửi vào cũng có cảm giác tâm thần phiêu lãng, hưng phấn đến lạ thường.

“Là… là… Kính Vạn Hoa!”

Cả đám người nuốt một ngụm nước bọt, không khí bỗng chốc lặng im như tờ. Chẳng còn một hơi thở nào phát ra.

Tạo tác này được hoàn thành sau khi tác giả vẫn lạc, bởi vì đây là một kiệt tác có một không hai trên cõi đời này, sẽ không bao giờ có một cái thứ hai.

“Ta nghe nói, ai sỡ hữu được Kính Vạn Hoa, người đó sẽ có được hết mọi nữ nhân trong thiên hạ!” - Một người say mê nhìn lấy chiếc hộp có đầy đủ màu sắc nói

“Nào đâu dễ thế, cái chính yếu ở đây là. Kẻ tạo ra tạo vật khủng bố này có một nữ nhân tên là Vạn Hoa Thắm, vì quá si mê nàng. Hắn đã đánh cắp toàn bộ thảo dược, đào bới tất cả dược viên ở trong tinh không bạo loạn mà nhồi nhét hết vào trong Kính Vạn Hoa mà tặng cho nàng!”

“Khà khà! Không ngờ các ngươi cũng biết được điều này!” - Giang Chi Thất từ phía sau lẳng lặng đi tới.

Hắn nhìn về phía phụ thân mình, khoác tay một cái rồi nói :”Tạo vật này ngoài trị thương ra, cũng có thể khiến nữ nhân yêu thích người sở hữu đến cực điểm! Nhưng còn một việc rất quan trọng nữa!” - Giang Chi Thất nói đến đoạn này rồi ngừng lại một lúc, từ ngón tay nhỏ lấy một giọt máu xuống chiếc hộp.

Đúng! Đùng! Đùng!

Kính Vạn Hoa lúc này rung động dữ dội, giống như vừa nếm phải một thứ mỹ vị xưa cũ, từ những vết rãnh trên thân hộp đột nhiên lóe sáng. Tạo ra một vùng không gian vô trọng lực mà bao phủ lấy cả vạn người trước mắt.

“Thần tiên rồi! Con mẹ nó, không uổng công lão tử trốn vợ ra đây! Đáng, quá đáng!”

Một đám người như si nói mộng nhìn lấy mấy thứ ký tự trôi lềnh bềnh trên hư không, lâu lâu còn tỏa ra một khí tức cực kì thần tiên.

“Mô hình 3D lần này làm quả thật quá xuất sắc, thật sự có thể làm như thế này sao!”

Nguyên cả khán đài bây giờ giống như biến mất, thay vào đó. 1 vạn người giống như thật sự bị Kính Vạn Hoa bao phủ vào trong chiếc hộp, họ có cảm giác bàn chân mình không hề chạm đất. Khán phòng, bàn ghế, hay bất cứ thứ tranh ảnh màn cheo đều biến mất

1 vạn con người đang lơ lửng giữa hư không, lấy Kính Vạn Hoa là vật trung tâm, tỏa ra một thứ mị lực nào đó, ai cũng vì thế mà cứ dáng mặt vào nó.

“Là ta hoa mắt rồi sao? Má! Cái đéo gì! Không lẽ hút cần xong lại high tới như vậy ư?”

Kính Vạn Hoa từ khi nhận lấy một giọt máu, nó bắt đầu rung rộng từ từ, trông giống như một vật còn sống vậy.

“Ha ha ha!” - Giang Chi Thất cười phá lên một tiếng rồi đi tới Kính Vạn Hoa đang kịch liệt rung lắc nói :”Các ngươi cả đời đều mê muội với tiểu thuyết tiên hiệp, mong muốn một lần được đắm chìm vào thế giới đó sao? Thật tốt quá, bởi vì công dụng quan trọng nhất của Kính Vạn Hoa là đưa các ngươi tới những thế giới như thế!”

Từ trong mắt hắn đột nhiên nổi lên một làn gân xanh, giống như mạng nhện. Ngay lúc mọi người đang chú ý đến Kính Vạn Hoa, một luồng khí huyết từ ngón trỏ bắn ra giữa không khí bay thẳng tới Y Nha Tử, bởi vì nó quá nhỏ nhưng chẳng ai có thể nhìn thấy.

Y Nha Tử từ nãy giờ vẫn luôn luôn chú ý đến động thái của Giang Chi Thất, nhìn cách hành xử của hắn, cộng với cổ mồ hôi toát ra từ người khi quan sát, đoán chắc tên khù khờ này đã bị đoạt xác mất rồi.

Ngay lúc tình thế vẫn còn xôn xao vì tiếng hò reo hưng phấn, luồng khí huyết này nhỏ như kim chỉ xoẹt ngang và nhắm thẳng tới cổ hắn, muốn một kích đâm xuyên qua mà giết chết hắn.

Y Nha Tử chỉ nhắm hờ mắt, nhâm nhi tách trà gần đó. Bên cằm hơi né chệch sang một hướng, từ môi thở ra một luồng hơi làm chạy đi quỹ đạo của luồng huyết khí kia

Xoẹt!

Có tiếng phụt bắn ra ngay tức khắc, một nam nhân vô phúc đằng sau đang uống bia đột ngột đầu lìa khõi cổ. Màu tràn ra đầy cả quần áo

“Con mẹ nó! Đúng là tu tiên! Người sống ta chết, kẻ mạnh đè bẹp kẻ yếu!”

“Haha! Ta phải công nhận lần này kỹ xảo cực kì hoành tráng, nó diễn tả được nội tâm của một khung cảnh trần ai thê lương, kẻ mạnh luôn luôn đúng! Thắng làm vua, thua thì chết!”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.