Trở về truyện

Sắc Tử Đại Đế Và Những Chiếc Bình Chứa Tôn Của Hắn - Chương 7 Sắc Tử Đại Đế Và Những Chiếc Bình Chứa Tôn Của Hắn

Sắc Tử Đại Đế Và Những Chiếc Bình Chứa Tôn Của Hắn

7 Chương 7 Sắc Tử Đại Đế Và Những Chiếc Bình Chứa Tôn Của Hắn

Từ xa có thể nhìn thấy, có vẻ 1 vạn con người ở đây vẫn chưa thể biết đâu là thật đâu là giả, ánh mắt Y Nha Tử liên tục quan sát về phía Kính Vạn Hoa, ở giữa vết rãnh có một cái lỗ rất nhỏ, một luồng khí từ đó mà tuông ra không ngớt.

“Là Thức Thần sao?”- Y Nha Tử thầm nghĩ, hắn hơi dùng sức đạp vào khoản không mà bay tới Kính Vạn Hoa xem xét, mặc kệ những người khác đang trầm trộ khen ngợi.

Thức Thần là một loại nấm cổ, vô tình nhai phải sẽ khiến bản thân sinh ra hoang tưởng, không biết thật giả. Loại Thức Thần này từ Thiên Tinh Đại Lục được cái thiếu niên từ các đại gia tộc thế lực lớn rất ưa chuộng sử dụng.

Giang Chi Thất hơi nghiêng đầu quan sát thân ảnh Y Nha Tử,hai mắt của hắn bắt đầu trợn ra ngoài, miệng lắp ba lắp bắp. Từ khuông hàm có dấu hiệu rớt ra mấy cái răng cửa, nhìn trong rất kinh dị.

Từ thân xác Giang Chi Thất ở trên đỉnh đầu bị nứt ra làm đôi, từ đó bỗng chốc thò ra 2 cánh tay chỉ còn lại da với xương mà xé toẹt đi cả bản thể.

“Ngươi là Quỷ Giữ Của?” - Y Nha Tử ngạc nhiên nói.

Quỷ Giữ Của là một Thi Vật không thể siêu sinh, những đại năng cao ở thượng tầng sau khi chết thường dùng Quỷ Giữ Của để canh giữ của cải cho mình, Quỷ Giữ Của bề ngoài cao chừng 1m3, thân thể gầy gò, hôi hám. Có làn da trắng bệch và rất thích ăn tuổi thọ của người khác.

“Khặc khặc! Hóa ra là người đồng đạo! Làm thế nào ngươi có thể tồn tại được ở thế giới này?” - Quỷ Giữ Của nói, từ trong tay nó hình thành ra một cái vuốt trảo, lặp tức trong cái nháy mắt mà dài ngoằn ra.

Vốn còn chưa định trả lời, Y Nha Tử từ bên tai nghe một tiếng gió vụt qua, từ ánh mắt cũng chưa dám chớt một cái thì đã thấy móng vuốt của con Quỷ này bay tới, cảm nhận được luồng sát khí xông thẳng vào mũi mình, hắn hừ lạnh một tiếng, từ bàn tay xuất ra một luồng hàn khí, một phải một trái mà bắn ra ghim vào 2 cái chân nhỏ xíu của con quỷ kia.

Hàn khí này từ băng sương mà hấp thụ thành, trải qua quá trình tôi luyện cũng đã trở thành một huyết kế giới hạn của riêng bản thân hắn.

Quỷ Giữ Của phát ra mấy tiếng kêu the thé, mắt nó đỏ chót oán độc nhìn lấy thân ảnh cao lớn kia rồi nói :”Không thể! Ngươi không phải phàm nhân! Tại sao ở nơi đây lại có thể có một tu sĩ?”

Vốn còn tưởng rằng, sau khi thanh tẩy huyết nhục của 1 vạn người ở đây mà bồi dưỡng cho Kính Vạn Hoa, nó lại có thể được một lần nữa tự do. Hồi phục lại sinh lực và làm chúa tể của thế giới này, nhưng xem ra nó đã đạp phải tảng đá lớn.

Một tiếng huýt vang lên, bàn chân của Quỷ Giữ Của nặng nề khó khăn di chuyển, nó từ móng vuống cố gắng phóng ra thêm mấy loạt kim loại sa bắn tới mấy chục người, nhằm muốn hấp thụ hết huyết tinh để tăng cường sức mạnh cho chính bản thân mình.

Thế nhưng chỉ vào một khoản khắc không để ý, chỉ vỏn vẹn một hơi thở mà thôi. Một tiếng xoẹt như cắt nát một miếng thịt mềm vang lên.

Trên thân thể nó có cảm giác đau nhói khó tải.

Lạch! Bạch!

Nó há hốc mồm, vẫn không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ còn biết gương đôi mắt nhìn lấy thân ảnh mình bị chém nát hàng trăm mảnh.

Y Nha Tử từ sâu trong hốc bụng, lấy ra Ấu Thể của con Quỷ Giữa Của này, vốn tiện tay muốn luyện hóa để tăng cao thực lực thì hắn hơi khựng lại, lúc này một âm thanh trầm ổn vang lên.

[Khoan vội! Thi Vật này là một nữ nhân, oán niệm và quá khứ của nàng rất tốt để rèn luyện đạo tâm của ngươi. Nên giữ lại, sau này tìm một cái thân xác, điểm huyết hồn của nàng lên đó, ta có cảm giác sau này ả ta sẽ là trợ thủ đắc lực nhất của ngươi]

Bản tâm hắn ít khi nào vì ai đó mà lên tiếng, nhưng lần này đột ngột ngăn cản hắn luyện hóa một Thi Vật, Y Nha Tử cũng hơi ngưng đọng một tí ánh mắt một lần nữa nhìn kĩ viên Ấu Thể trước mắt vẫn còn dính một ít máu tanh.

Hắn thấy ở bên trong đó, có một thân ảnh một tiểu thiếu nữ đang nằm cuộn tròn mình lại, mái tóc đen tuyền óng ánh, quần áo trắng tinh mà lặng yên trong giấc ngủ.

Y Nha Tử gương mặt thoáng lạnh lùng, hắn bay lơ lửng trên đại điện. Ở giữa không trung chỉ còn lại là một màu tối đen tuyền, chính giữa có một đóm sáng lóe lên, chính là thân ảnh hắn.

Ác tâm lúc này mới trỗi dậy lên tiếng.

[Khặc khặc! Huyết tế 1 vạn con người ở đây, đề thăng sức mạnh và báo thù. Hay là đề thăng sức mạnh và báo thù xong rồi huyết tế 1 vạn con người ở đây. Tùy ngươi chọn, hắc hắc!]

Phốc!

“Con mẹ ngươi cũng biết đùa trong tình cảnh này a!” - Y Nha Tử quát lên một tiếng.

Ác tâm của hắn cười gằn một cái rồi chỉ tới cái bệ cổ, nơi đỡ Kính Vạn Hoa và nói :”Tinh Vệ đó có ẩn chứa một chút xíu thủ pháp của một Đại Thần, ta không biết vì lí do gì mà tên ấy lại muốn trở về Tinh Cầu, nhưng nếu ngươi suy nghĩ một chút sẽ hiểu, không ngoại trừ kẻ tạo ra Kết Giới về Tinh Cầu này cũng là một người xuyên không giống như ngươi!”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.