Trở về truyện

Sắc Tử Đại Đế Và Những Chiếc Bình Chứa Tôn Của Hắn - Chương 4 Sắc Tử Đại Đế Và Những Chiếc Bình Chứa Tôn Của Hắn

Sắc Tử Đại Đế Và Những Chiếc Bình Chứa Tôn Của Hắn

4 Chương 4 Sắc Tử Đại Đế Và Những Chiếc Bình Chứa Tôn Của Hắn

Y Nha Tử hơi nhăn mặt, loại hưng phấn cực độ này là lần đầu tiên hắn trải qua trong cuộc đời.

Miệng nhỏ Thiên Khư Ngọc hơi rộng ra một chút, nàng vận sức lắm mới có thể há to hết mồm để ngặm lấy thân c-c hắn.

Đầu tóc nàng rối bù nhưng nó không làm nàng xấu đi, ngược lại còn khiến nàng thêm quyến rũ và đĩ thỏa.

Mặc dù chuyện này có hơi sai trái, nhưng sự thôi thúc được mút c-c hắn, được nuốt hết từng dòng sữa đậm đặc kia lại phá tan đi nỗi lo bị phát hiện.

m thanh chùn chụt cứ thế ngày một to dần, nhờ vào tiếng ồn của không khí buổi tiệc mà át đi những thứ âm thanh kỳ lạ ấy.

Mặc dù cảm thấy Y Nha Tử có chút không được tự nhiên cho lắm, thế nhưng Dĩ Lặc cũng không để ý, mồm hắn vẫn luyên thuyên nói về việc hợp tác làm ăn của của mình.

Y Nha Tử làm gì có tâm trạng nghe tên kia nói gì, con c-c hắn giờ đây đang nằm trọn trong cuống họng Thiên Khư Ngọc.

Tốc độ và cường độ của chiếc lưỡi dài ngoằn ấy như muốn hút sâu hắn, Y Nha Tử thân thể giống bị một hố đen vũ trụ hút vào, cơn sướng bộc phát trong phút chốc khi hàm răng của Thiên Khư Ngọc cắn nhẹ lên quy đầu mình.

Trong cơn trầm mê vì sướng, hắn thấy Thiên Khư Ngọc một tí lại hơi thụt lùi đầu về sau, lại dùng toàn lực đẩy thật mạnh vào trong, thanh âm phát ra mấy tiếng ót ót từ côn thịt chà xát vào cổ họng gây ra những tiếng nhót nhép đầy nhục dục.

“Ọt…ọt”

Tiếng ra vào cửa miệng ngày một lớn hơn, mặt mày của nàng dính nhem nhuốt từng giãi nước bọt mà nàng đã nhè ra trên côn thịt, Thiên Khư Ngọc nhõe miệng cười. Một tay nắm lấy giữa thân nghịch ngợm để vào bên má rồi làm ra bộ dáng y hệt một con điếm thật thụ.

Nàng nhè lưỡi dài ra hết cỡ, từ đầu lưỡi nhiễu ra một ít tinh dịch từ đầu c-c của hắn, một tay vẫn không quên xoa nắn hòn giái hắn.

Y Nha Tử run bần bật vì sướng, hắn vô thức ấn đầu nàng nhanh một chút, một tay cầm c-c vã chan chát vào môi Thiên Khư Ngọc, miệng run rẩy thé lên mấy tiếng :”Sao mày dâm đãng thế hả… con đĩ!”

“Hắc hắc!” - Thiên Khư Ngọc vừa áp c-c hắn vào má mình, vừa cười giễu. Tay còn lại giơ ngón giữa trước mặt hắn, điệu dáng rất bố láo.

Bốp ! Bốp ! Bốp

“Hửm?” - Dĩ Lặc lại nghe mấy âm thanh, nó giống như là một cái gì đó đang đánh vào một da thịt, vang lên chan chát.

Thiên Khư Ngọc lúc này đầu tóc dường như đã rối bù, lại bị con c-c 22cm của Y Nha Tử vả chan chát vào mặt như vậy, càng khiến nét mặt nàng nhầy nhụa thêm, ấy thế mà nàng cũng không hề trách hắn.

Nếu là một người phụ nữ khác, chắc chắn lâm vào tình huống này sẽ sinh ra cảm giác sợ hãi, nhưng riêng bản thân Thiên Khư Ngọc lại hoàn toàn ngược lại. Bởi vì nàng có máu khổ dâm

Trong chuyện tình dục thời hiện đại như ngày nay, truyền thống nhất sẽ là yêu nhau rồi lên giường với nhau.

Còn nàng thì khác, nếu làm tình kiểu truyền thống, đối với nàng thật sự rất chán.

*Chú thích : Người mắc bệnh khổ dâm có xu hướng thích bị xúc phạm và đánh đập, tương tự Bạo Dâm thì ngược lại.

Bởi thế mới có tình cảnh ngày hôm nay, khi con người ta đã quá chán chường với những thứ tình dục nhàm chán, lúc đó ngoại tình, và BDSM sẽ lên ngôi.

Cũng là do nàng bị Y Nha Tử dậy hư mất rồi.

Được một lúc, cơ thể Y Nha Tử như rung động mãnh liệt, côn thịt đã phình to ra hết cỡ. Hắn nheo mắt lại nhìn lấy thân ảnh Thiên Khư Ngọc đang liếm láp đầu c-c, đột ngột ấn đầu Thiên Khư Ngọc nhấn xuống lia lịa, tư thế thật sự rất khó coi.

Một dòng tinh dịch cuộn trào mà bắn ra, xông thẳng xuống cuống họng Thiên Khư Ngọc, Y Nha Tử hai mắt nhắm kịt lại, hắn thở hổn hển được một hồi lâu rồi ngừng bẳng đi…

“Ơ… em yêu! Nãi giờ em đã đi đâu?” - Dĩ Lặc hơi ngạc nhiên khi thấy Thiên Khư Ngọc đột ngột xuất hiện.

“Em đi kiếm đồ ăn thôi!” - Thiên Khư Ngọc chống chế nói, một tay bụm miệng lại giống như đang che giấu thứ gì đấy.

Dĩ Lặc lắc đầu mấy cái, chẳng phải trên bàn này có đầy đủ mọi thứ mỹ vị sao? Một tay hắn cất công dặn dò đầu bếp làm riêng mấy món này, mấy bàn khác tất nhiên sẽ không thể nào so sánh được.

“Đồ ăn ở đây không ngon à?” - Dĩ Lặc nghi hoặc hỏi

Thiên Khư Ngọc nói :“Em không ăn, em ăn no rồi!”

“Nàng vừa uống sữa đặc, giờ đã no lắm rồi, ông không nên bắt bạn gái mình ăn nhiều. Sẽ rất mập” - Y Nha Tử cười cợt nói.

Thiên Khư Ngọc nhìn hắn cười tà dâm đãng, từ miệng nuốt xuống cái rụp… nàng vừa nhìn Dĩ Lặc vừa liếm láp bờ môi, giống như vẫn chưa thật sự thoả mãn…

Tiếng khán đài vang lên, đến lúc này mọi người đã có mặt đầy đủ.

Một lão già bước lên, đầu hai thứ tóc phát biểu “:Kính thưa toàn thể quý vị, hôm nay là buổi lễ offline lớn nhất mà ta đã thực hiện. Thật lòng cảm ơn những anh em đã có mặt ở nơi đây!” - Nói xong hắn vỗ tay một cái. Một dạn nhạc xướng réo lên.

Hơn một vạn người ở dưới đều vỗ tay hò reo.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.