Trở về truyện

Sắc Tử Đại Đế Và Những Chiếc Bình Chứa Tôn Của Hắn - Chương 9 Sắc Tử Đại Đế Và Những Chiếc Bình Chứa Tôn Của Hắn

Sắc Tử Đại Đế Và Những Chiếc Bình Chứa Tôn Của Hắn

9 Chương 9 Sắc Tử Đại Đế Và Những Chiếc Bình Chứa Tôn Của Hắn

Thiên Tinh Đại Lục đơn giản chỉ là một lục địa cổ xưa được phủ bởi mây bụi, ngoài những giọt tinh hoa được nhào nặn bởi những động thiên phúc địa ra, nơi đây hầu hết đều là rừng rậm. Chỉ khác một chút là có nhiều tòa núi dài cao chót vót chạm lên tới đỉnh trời, nơi đó thường trú ngụ những thế lực tông môn ẩn cư không tiếp xúc với đời. Một lòng khổ tu, thoát ly sinh lão bệnh tử.

Không cầu kì, cũng chả phức tạp. Đại Lục này có một vết rãnh chính giữa trung tâm, ngăn cách hai bề mặt đất va chạm vào nhau, hình thành ra hai màu đen trắng rõ rệt, bên trắng được gọi là Tinh Vực, bên đen gọi Chú Vực.

Ngoại Thành, ngay tại Nam Vực. Nơi đây chủ yếu là những huyện nhỏ trong thôn, bởi vì phạm vi cách tới thành thị khá xa nên hầu hết thương nhân muốn đi nhanh tới trung tâm Tinh Vực chỉ còn cách thông qua những kết giới.

Hồng Hoa Điếm tồn tại ít nhiều cũng gần 1000 năm trong chiều dài lịch sử, mái ngói đỏ thẳm được trang trí rất nhiều những con phượng hoàng, dọc theo những bức tường khi đi vào từng gian phòng luôn luôn được khảm bởi những loại cẩm thạch cực kì quý hiếm.

Nơi đây giao thoa bởi những thường dân và những tán tu, cũng có tu sĩ từ các thế lực tông môn tề tựu, họ thường chọn nơi đây để trú ẩn và thu thập những thông tin quan trọng.

Từ chánh điện, nơi này là nơi trung tâm, thường sẽ có rất nhiều cường giả ở đây.

Bóng dáng một thiếu nữ chừng 15 tuổi, hai má lúm đồng tiền, khuôn mặt khả ái, mày liễu hơi cong, làn da bánh mật, nàng cao chừng 1m55 nhưng vì cơ thể phát triển khá sớm nên bộ ngực to tròn như phô thiên cái địa ra ngoài trước mặt đám người.

Bước chân nàng đi tới, từ rãnh sàn cũng từ đó mà thoát ra một làn hương nhàn nhạt, khiến tất cả nam nhân ở đây tim đập rộn ràng, nhìn nàng say đắm.

Từ sau khi tiểu thiếu nữ này bước vào, tất cả đám người trong Hồng Hoa Điếm ai nấy cũng nhìn chằm chằm lấy nàng, mỹ nhân xinh đẹp như hoa thơm là vậy, ai cũng muốn bắt lấy.

Thiếu nữ khoác hờ chiếc áo trắng tinh, nàng bước nhẹ vào trung tâm tửu lâu, tông giọng quát lớn :”10 Tinh Thạch Sơ Cấp, ta sẽ cho các ngươi xem dú 10 giây!”

Phốc!

“Con bà nó! Nữ nhân dâm đãng, ta chịu!” - Một vị công tử cầm quạt tre, ánh mắt dâm dục nhìn lấy thân ảnh thiếu nữ, hắn đi tới bỏ 10 Tinh Thạch Sơ Cấp vào trong túi vải.

Có một vị cường giả dùng thần thức soi xét mà nhìn ra được tu vi thật sự của nữ nhân này, chỉ là hắn thật sự không hiểu. Nếu đã có tu vi cao như vậy, tại sao lại dùng cơ thể mình để đổi lấy tinh thạch?

Thiếu Nữ cười hắc hắc mấy cái, ánh mắt như lửa nhìn lấy túi của mình đã đầy ắp Tinh Thạch, nàng hơi nhếch mép lại hô thêm 1 tiếng :”1 Tinh Thạch Trung Cấp, ta cho người đó nắn dú!”

Phốc!

Phốc!

Phốc!

Cả đám người đồng loạt xịt máu mũi, như ngây như dại, không biết mình có nghe lầm không?

“Ôi mẹ của ta ơi! Ta cứ tưởng rằng đây là một nữ nhân e thường nguyệt thẹn, hóa ra nàng lại là một cái tiện nữ a…” - Có người không kìm được lòng bịt lỗ mũi tuông ra máu của mình mà nói.

“Nữ nhân này thú vị! Ta chưa từng thấy ai như thế bao giờ!”

“Ta trước!” - Có người hô lớn

Lại có thêm một toán người bắt đầu không cầm được dục vọng mà quát

“Con mẹ ngươi chim ớt, cút! Ta cư bụ, ta trước!”

“Tránh ra!” - Một giọng nói âm trầm quát lên, kèm theo đó là xuất hiện hai thị vệ bước tới

Bóng dáng một thiếu niên, y phục hoàng kim. Vẫy quạt tản ra hoa văn màu nhiệm đi tới, hắn nhìn về phía thiếu nữ, từ trong tay áo quăng ra một mớ Linh Thạch bảo :”100 Tinh Thạch Trung Cấp! Ta muốn ngươi là của ta!”

“Tận 100 Linh Thạch Trung Cấp…! Ực!” - Có người sững sốt há hốc mồm kêu

Phải biết rằng, 100 Linh Thạch Trung Cấp có thể là của cải 1 năm dự trữ của một Tinh Hội.

“Thành Giao” - Thiếu nữ gật đầu nào!

Bầu không khí bắt đầu hơi im lặng được một chút, thiếu nữ bước đi nhẹ nhàng, nàng cười dâm dục nhìn lấy mấy ánh mắt trước mặt. Một tay chuẩn bị làm động tác cởi y phục trắng tuyết đi ra.

Những người dân thường có mặt ở đây, hầu hết nếu không phải là cường giả thì cũng là những người bá hộ cực kì giàu có, được xem tấm thân yêu kiều của một nữ tu sĩ? Một thần tiên thật sự, ai lại không muốn!

Trong lúc cả đám người trố mắt ra, chuẩn bị tận hưởng cảnh sắc son tràn ngập the mỹ, thì chỉ nghe trong trung tâm chánh điện nổ lên một tiếng!

Đùng!.

Khói bụi mịt mù bắt đầu tản ra, che đi thân thể thiếu nữ trước mắt, một đám thị vệ đi tới, chuẩn bị muốn ra tay muốn bắt thiếu nữ này lại nhưng bọn họ phát hiện thiếu nữ này căn bản đã không còn nữa! Nàng đã chuồn mất tăm.

“Khốn nạn! Ta còn tưởng đời này cuối cùng cũng được mất trinh đôi mắt, ai ngờ lại gặp phường đạo tặc!” - Có vị mặc hoàng phục tử sắc tiếc nuối kêu

Ở giữa hư không, có một tấm bảng treo lên. Ký tự vô cùng đặc biệt, nhưng lại mang cho người ta cảm giác cực kì phẫn nộ.

“Có cái l-n ấy tin người vãi đái ! Ahihi!”

“Nữ nhân khốn kiếp!” - Tên công tử cầm quát giận đến tím tái mặt mày quát lớn.

Từ trước đến giờ hắn chưa bao giờ bị lừa gạt lần nào, việc này quá mất mặt mũi.

“Bắt ả lại cho ta! Tìm hết Nam Vực cũng phải bắt được, nếu không các ngươi chuẩn bị nhặt đầu lâu của mình đi!” - Tên thiếu gia tức giận nói.

Đám hộ vệ nhìn nhau, ai nấy cũng đều đổ mồ hôi, thủ pháp vô hình vô tức như thế. Ít nhất tu vi cũng phải là Kết Tinh Cảnh Trung Kỳ… kêu bọn họ đi bắt ả tiện nhân kia quả thật là khó hơn lên trời!

Nhưng rồi tên đầu lĩnh cũng đứng ra chấp tay nói:” Tuân mệnh!”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.