Trở về truyện

Sắc Tử Đại Đế Và Những Chiếc Bình Chứa Tôn Của Hắn - Chương 13 Sắc Tử Đại Đế Và Những Chiếc Bình Chứa Tôn Của Hắn

Sắc Tử Đại Đế Và Những Chiếc Bình Chứa Tôn Của Hắn

13 Chương 13 Sắc Tử Đại Đế Và Những Chiếc Bình Chứa Tôn Của Hắn

“Muốn chạy?” - Y Nha Tử lạnh giọng nói

Từ trong cổ thi thể của Hắc Vũ Đoàn, một đóm sáng xuất hiện. Thứ này giống như một viên ngọc ở ngoài được bao phủ bởi những màu lục biếc, đây chính là Phong Linh Ấu Thể, một khi chủ nhân của Ấu Thể đó chết, nó sẽ tự động thoát thân và hòa lẫn vào trong thiên địa.

Bản thể chúng nó có linh trí cực mạnh, đó cũng là lý do Ấu Thể rất khó phục tùng một ai khác.

Y Nha Tử từ lúc ở Thiên Tinh Đại Lục, ngoài dùng lực lượng từ tinh hoa để cường hóa cước lực ra, cũng chưa có một bộ kỹ năng nào liên quan tới di chuyển. Mà Phong Linh Ấu Thể lại là một lựa chọn rất tốt.

Trải qua vài canh giờ sau, khó khăn lắm mới bắt được viên ngọc này, nó nhanh nhẩu như một đứa trẻ, dùng nguyên tố phong hệ nên tốc độ di chuyển rất nhạnh.

Y Nha Tử một tay khống chế, miệng lạnh lùng nói :”Ngươi mà còn không nghe lời, ta sẽ một kích diệt sát luôn ngươi. Chỉ là một cái Phong Linh Ấu Thể thôi mà! Ta tìm mấy hôm là có!” - Nói xong hắn còn giả vờ chuẩn bị niệm ra một ấn chú giống như muốn làm thật vậy.

Phong Linh Ấu Thể mặc dù có linh trí nhưng dù gì nó cũng là một đứa trẻ chưa trưởng thành, lúc nãy tận mắt thấy Y Nha Tử một kích mà giết chết Hắc Vũ Đoàn nên trong thân tâm của nó cũng đã có cảm giác lo sợ. Nó bắt đầu không run rẩy nữa mà ngồi ngoan ngoãn để yên cho Y Nha Tử cầm nắm.

Y Nha Tử một tay kéo 3 người mỹ phụ ôm vào lòng nói :”Các nàng giúp ta dọn dẹp mớ hỗn độn này, ta có việc phải vào Mộng Cảnh Chi Tinh!”

Chúng nữ hai mắt mở to gật đầu, rất hiểu chuyện.

Từ túi hắn móc ra một chiếc hộp hình vuông, có khảm mấy ký tự hoa văn mờ ảo. Nếu như nhìn kĩ, bên trong đó còn chứa cả vạn búp hoa đủ sắc màu, cực kì thần diệu.

Mộng Cảnh Chi Tinh.

Từ sau khi khai mở thần trí của Kính Vạn Hoa, ở bên trong không gian của nó có một gian mật thất hình thành bởi một loại Kết Giới Vô Thời Gian, kết giới này gọi là Mộng Cảnh Chi Tinh. Y Nha Tử cũng thường cùng Thiên Khư Ngọc và chúng nữ vào đây để tu luyện. Nơi này cũng là nơi trú ẩn rất lý tưởng.

Thiên Khư Ngọc ngồi xếp bằng, miệng nàng hơi thở ra một tí mùi hương ngào ngạt. Xung quanh tinh hoa hội tụ quy về một chỗ giữa ngực, đây là cách nhận biết của một người vừa bước vào Khai Mệnh Cảnh.

Tụ Lực Cảnh, mượn tinh hoa bồi dưỡng Ấu Thể, đến một lượng năng lượng nhất định sẽ mở ra Mệnh Cách.

“Cuối cùng cũng lên được Khai Mệnh Cảnh” - Thiên Khư Ngọc hưng phấn nói.

Nàng thật không hiểu tại sao, từ sau khi nhập vào thân xác này! Bản thân trong đầu cứ hiện ra một dãy thông tin cực kì màu nhiệm, giống như một cái hệ thống! Nhưng điều khó hiểu ở đây là, hệ thống này chỉ thưởng cho nàng chứ không hề yêu cầu nàng phải làm nhiệm vụ.

Lúc đầu cũng thấy hơi kỳ lạ, nhưng riết rồi thành quen.

Thiên Khư Ngọc vuốt ve mái tóc, trong lòng nhung nhớ về một thân ảnh quen thuộc. Nàng tin rằng sau này mình sẽ mạnh lên, mạnh tới nỗi có thể sử dụng một loại Bí Kĩ mà tìm ra được Y Nha Tử, bạn thân của nàng từ kiếp trước.

Từ lỗ chân lông toát ra một ý niệm, cảm giác giống như thần thức đã lan tỏa ra rất xa. Phạm vi có thể gấp 5 6 lần khi Thiên Khư Ngọc còn ở tu vi Tụ Lực Cảnh.

Y Nha Tử đi tới miệng vừa khen vừa trách nói :”Đã lên Khai Mệnh Cảnh rồi à? Ngươi tối ngày chỉ biết ăn chơi không lo tu luyện, làm thế nào lên được Khai Mệnh Cảnh hay vậy?”

Thiên Khư Ngọc cười âm hiểm nói :”Hắc hắc! Tư chất ta 1 vạn năm có một. Ngày ngày hít thở tinh hoa cũng đủ lên cấp, cần gì phải tu luyện?”

Bạt!

“Ui! Phụ thân sao lại đánh ta? Ngươi không biết thương hoa tiếc ngọc à?” - Thiên Khư Ngọc xoa xoa đầu oán trách

Y Nha Tử miệng sừng co quắp mắng :”Ngươi liệu mà lo tu luyện, lần sau ta không chỉ có đánh ngươi đâu!”

Thiên Khư Ngọc nghe tới lời nói này liền khựng lại, hai má ửng đỏ nghĩ :”Lần sau? Không lẽ lần sau hắn muốn đánh vào mông ta như cách hắn đã từng vỗ mông mấy người kia?”

Thiên Khư Ngọc trợn mắt nhìn hắn rồi quay sang chỗ khác :”Không ổn! Lúc đó ta sẽ một mực chống cự, nếu theo tính cách nghiêm khắc của hắn, hắn sẽ bắt ta khỏa thân, hằng ngày nhét thứ khủng bố ấy vào họng ta, nếu như vậy làm sao có thể chịu nổi?”

Đồng tử nàng hơi giãn ra, bất chợt lí nhí nói về phía hắn :”Ngươi thật sự dám làm chuyện đó với con gái ngươi sao?”

Y Nha Tử nghiêm nghị nói :”Đúng thế! Lần sau ta sẽ mạnh tay với ngươi hơn!”

Hắn nghĩ đơn giản, sau này nàng có mà lười biếng tu luyện. Phạt nàng cấm túc trong Mộng Cảnh Chi Tinh 1 năm trời không cho phép ra ngoài, dù gì hắn cũng nuôi nấng nàng từ nhỏ tới lớn, phạt nàng như thế chắc không sao.

Thiên Khư Ngọc nghe tới lời hắn nói, trong lòng rùng mình một cái. Phía dưới âm cốc có cảm giác ươn ướt khó tả, nàng đánh mắt liếc tới đũng quần Y Nha Tử, miệng nuốt một ngụm nước bọt khô khốc. “Lần sau còn mạnh tay hơn? Chẳng lẽ hắn thật sự muốn cưỡng hiếp nữ nhân mình một tay nuôi nấng!?”

Thiên Khư Ngọc lúc này mặt đỏ chét như trái ớt, nàng cố gắng dùng sức ôm lấy hai bên mặt, thân thể run rẩy đến cực điểm. Được một lúc sau, nàng bình tâm, miệng ấp a ấp úng phát ra mấy câu kì lạ :”Ta… ta nguyện ý…”

“Nguyện ý cái đầu ngươi !” - Y Nha Tử giận dữ quát, lại bạt vào đầu nàng một cái!

Hắn lắc đầu ngao ngán nghĩ, không ổn! Tiểu nha đầu này được hắn chiều nên xưng thói ỷ lại vào hắn không chịu lo tu hành, mấy ngày sau phải hảo hảo nghiêm khắc với nàng một tí.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.