Trở về truyện

Dị Hiệp - Chương 28: Viêm Long Luyện Ngục

Dị Hiệp

28 Chương 28: Viêm Long Luyện Ngục

Lúc Đại Minh nhìn thấy quái vật, phản ứng đầu tiên không phải là hắn mà là kẻ đã lâu lắm không xuất hiện, Vô.

"Y nặc tề lực mã già liệt." Vô hét lớn.

"Đó là cái gì?" Đại Minh hỏi.

"Đó là tên cổ, hiện tại có thể gọi là Khủng Cụ Nguyên Tố. Nó mạnh đến mức đủ sức hủy diệt thế giới. Năm xưa chỉ có Tuyệt áp chế được bọn chúng, sau khi Tuyệt và Thương Minh bị phong ấn, bọn chúng có thể coi là vô địch thiên hạ rồi, ta đoán sự kiện đại hủy diệt trong ký ức của Tật Phong là do bọn chúng làm."

"Chờ đã, ngươi nó là bọn chúng?"

"Lúc nào có thời gian nói tiếp, quan trọng bây giờ phải giải quyết chuyện trước mắt. Nó đang trong trạng thái thức tỉnh chứ chưa tỉnh thật sự. Hiện tại hủy thân xác của nó có lẽ sẽ khiến nó ngủ tiếp..."

Vô chưa nói xong, Đại Minh đã xông lên, bạch cốt kiếm đâm thẳng tới Khủng Cụ nguyên tố.

"Nó còn chưa thức tỉnh, không được để nó có cơ hội ra tay, đánh vỡ nó có thể khiến nó ngủ tiếp. Nếu để nó thoát ra, không biết bao nhiêu người phải chết."

Diệp Nhược Thu tuy không rõ tại sao Đại Minh biết những thông tin đó. Nhưng không hề do dự, với kinh nghiệm hàng yêu phục ma lâu năm, con quái vật trước mắt quá khủng khiếp.

"Thiên Diệp Khai Bình." Kiếm trong tay Diệp Nhược Thu xoay như quạt thành nửa hình tròn. Tạo thành mười mấy thanh kiếm tương tự. Đó là chân khí hóa thành kiếm, sức sát thương còn mạnh hơn kiếm khí thông thường.

Diệp Nhược Thu chỉ ngón tay. Trường kiếm lao ra như mưa, thẳng tới chỗ Khủng Cụ Nguyên Tố.

Kiếm chuẩn bị đâm Khủng Cụ nguyên tố thành nhím thì bất ngờ nó quạt cánh, hất tung kiếm ra. Những thanh kiếm này được tạo thành từ chân khí của Diệp Nhược Thu, mất đối tượng liền tự động tan biến.

Lời của Vô quả nhiên không sai, thực lực của Khủng Cụ nguyên tố thâm hậu. Đại Minh nắm chặt bạch cốt kiếm, cúi thấp người rồi lao thẳng tới Khủng Củ nguyên tố.

Chiêu kiếm này kết hợp với tốc độ di chuyển, thế kiếm như sấm sét đâm vào ngực Khủng Cụ nguyên tố.

Khủng Cụ nguyên tố vươn tay múa một vòng. Khiến kiếm của Đại Minh mất mục tiêu đâm vào không khí. Đồng thời cánh tay còn lại tấn công ngực Đại Minh, Đại Minh vội dùng tay trái đỡ. Tuy đỡ được nhưng cũng bị đẩy lùi mấy bước.

"Lực quả là mạnh." Đại Minh nhanh chóng lao lên tiếp, nhưng lại đối mặt với đòn tấn công của Khủng Cụ nguyên tố. Cuối cùng vẫn bị đẩy lùi.

Tần Thủy hoàng chớp lấy thời cơ đột kích sau lưng Khủng Cụ Nguyên Tố. Khủng Cụ nguyên tố bị đấm loạng choạng tiến lên mấy bước nhưng không bị thương hại gì. Đôi cánh dơi đập ra sau hất bay Tần Thủy hoàng.

Đại Minh và Tần Thủy hoàng liên thủ đều vô hiệu. Nhưng đó chỉ là hư chiêu, thực sự ra tay là Diệp Nhược Thu. Ba người tuy lần đầu tác chiến nhưng cả ba đều không phải người thường, chỉ cần dùng ánh mắt giao lưu, đã có thể phát huy sức mạnh đội ngũ.

"Nhất Kiếm Tam Thiên Trảm."

Kiếm của Diệp Nhược Thu tạo ra hàng vạn kiếm ảnh trên đầu Khủng Cụ Nguyên tố, như thác đổ xuống nhấn chìm nó.

Ba người lùi ra, nhìn khủng cụ nguyên tố toàn thân cắm đầy kiếm khí. Kiếm khí tan biến, trên người khủng cụ nguyên tố đầy lỗ thủng, không nhận ra bộ dạng xưa. Có điều vết thương trên người khủng cụ nguyên tố nhanh chóng phục hồ. Không lâu sau đã hoàn hảo như chưa có chuyện gì xẩy ra.

"Tấn công vật lý vô hiệu với hắn." Giọng nói của Vô lại vang lên. "Phải dùng nguyên tố tự nhiên tấn công hắn mới được. Ví dụ như phong, hỏa, lôi..."

Đại Minh quay đầu nói với Diệp Nhược Thu: "Tấn công vật lý với nó vô hiệu, cô có biết dùng phép thuật hỏa hay lôi điện gì đó không."

Diệp Nhược Thu lắc đầu trả lời, "Không thạo lắm, những cái đó ta không nghiên cứu sâu, phải có phù mới dùng được, mà ta lại không mang. Hơn nữa uy lực không bằng kiếm thuật."

"Không ai biết cả, làm sao đây."

"Trên người tên kia có chân dương khí có khi có tác dụng, có điều hiện tại hắn không thể phát huy. Càng khỏi phải nói đến việc làm thương Khủng cụ nguyên tố." Vô chỉ Tần Thủy hoàng. "Nếu không ngươi có thể dùng hỏa giác viêm thú."

"Ngươi nói hỏa vĩ?" Đại Minh hiểu tại sao lại có cảm giác thân thuộc, hóa ra hỏa vĩ cũng là hoang thú.

"Đúng rồi. Mau lên, thời gian ta xuất hiện không lâu, ngươi nghe cho cẩn thận. Hiện tại ta dậy ngươi một chiêu thức. Chiêu này hiện tại đối với thân thể ngươi có hại, nếu không thể chắc thắng, tuyệt đối không sử dụng."

Vô dậy Đại Minh xong lại nhắc nhở "Ngươi chỉ có cơ hội 1 lần thôi." Nói xong biến mất.

"Cẩn thận, hắn tới đấy." Khủng cụ nguyên tố vẫy cánh bay tới chỗ 3 người.

"Hỏa vĩ, cần tới ngươi rồi." Đại Minh nói với hỏa vĩ.

"Chi..." Hỏa vĩ hiểu ý Đại Minh, tự động nhẩy lên tay phải hắn. Đại Minh khẽ phát nội lực. Giống như những hoang thú khác, hỏa vĩ hóa thành một tấm thẻ.

"Mau ra, hỏa giác viêm thú, hình thái hỗ trợ."

Thẻ trên tay Đại Minh tan biến. Nhưng hỏa vĩ không xuất hiện, mà biến thành chiếc nhẫn đeo trên tay Đại Minh.

Đối mặt với thế công của khủng cụ nguyên tố, Đại Minh lao lên, tay phải nắm quyền đấm ra.

Hai người va chạm giữa không trung, đều đánh trúng đối phương.

Đại Minh bị đánh trúng ngực, rắc một tiếng, xem ra sương sườn gẫy rồi, nhưng đối thủ còn thảm hơn hắn. Lúc Đại Minh đánh trúng khủng cụ nguyên tố, một ngọn lửa màu đen từ tay phải Đại Minh bùng lên, đột nhiên gây nổ.

Ngực của khủng cụ nguyên tố bị thủng một cái hố, ngọn lửa màu đen vẫn thiêu đốt bên miệng hố, vết thương không liền lại như trước đây. Xem ra phương pháp của Vô quả hữu dụng.

"Chuyện gì thế." Diệp Nhược Thu thắc mắc tại sao Đại Minh tấn công lại có hiệu quả.

"Tên này không sợ đánh, chỉ có dùng lửa đốt nó mới có tác dụng. Chân dương khí của lão Tần cũng được, nhưng lão ý vẫn chưa biết dùng." Diệp Nhược Thu ngheo xong cũng hiểu đôi chút. Kiếm pháp cô ta học cũng có mấy chiêu khắc chế linh thể, nhưng dùng để đối phó với yêu quái trước mặt không có tác dụng.

Diệp Nhược Thu liền trao đổi với Tần Thủy hoàng mấy câu. Tần Thủy hoàng vừa nghe vừa gật gù.

Khủng cụ nguyên tố vốn nhắm mắt, sau khi bi dính đòn của Đại Minh đã bắt đầu hơi mở, lộ ra ánh đỏ quỷ dị. Nhưng ánh mắt có phần ngây dại, chắc là chưa tỉnh hẳn.

"Mau lên, không để cho hắn có cơ hội tỉnh lại nữa." Đại Minh hét. Đó là dấu hiệu trước khi tỉnh của khủng cụ nguyên tố mà Vô nói cho hắn. Nhưng hiện tại hắn bị gẫy xương sườn không thể hoạt động, nếu để xương đâm vào nội tạng, thương thế càng khó hồi phục.

Không thể chờ nữa, Diệp Nhược Thu và Tần Thủy hoàng đồng thời gật đầu. Diệp Nhược Thu đâm liền, tuy thế mục tiêu không phải là khủng cụ nguyên tố mà là Tần Thủy hoàng. Sau khi Tần Thủy hoàng bị kiếm đâm xuyên qua liền hóa thành một luồng sáng, nhập vào kiếm của Diệp Nhược Thu.

"Vấn thế gian tình vi hà vật, trực giáo nhân sinh tử tương hứa."

Đại Minh thấy Diệp Nhược Thu ngâm thơ, thế kiếm như ý thơ. Triền miên ào ạt như sóng. Diệp Nhược Thu dung hợp ý thơ vào kiếm, biểu hiện thành các chiêu thức. Mỗi kiếm của Diệp Nhược Thu chém trúng khủng cụ nguyên tố. Viết thương liền cháy thành than khiến nó không thể phục hồi.

Tuy bị Diệp Nhược Thu làm cho trọng thương, nhưng khủng cụ nguyên tố càng lúc càng nhanh nhẹn, màu đỏ trong mắt càng lúc càng rực. Sự sợ hãi trong lòng Đại Minh và Diệp Nhược Thu cũng lên theo.

Diệp Nhược Thu hiểu không thể kéo dài nữa, lúc nào khủng cụ nguyên tố cũng có thể thức tỉnh. Vì vậy khẽ chuyển thế kiếm, ngâm một bài thơ khác.

"Bài vân ngự khí bôn như điện, thăng thiên nhập địa cầu chi biến; thượng cùng bích lạc hạ hoàng tuyền, lưỡng xử mang mang giai bất kiến."

Kiếm khí bùng lên, thế công lại càng hung dữ, khủng cụ nguyên tố lập tức bị thương thêm vài chỗ.

"Tại thiên nguyện tác bỉ dực điểu, tại địa nguyện vi liên lí chi. thiên trường địa cửu hữu thời tẫn, thử hận miên miên vô tuyệt kì."

Lúc Diệp Nhược Thu ngâm tới câu này, ai oán, ưu thương như vô tận phát ra từ thân thể.

Sự bi thương ngút trời ào ạt cuộn tới khủng cụ nguyên tố. Theo đó là trường kiếm tràn đầy chân dương khí trong tay Diệp Nhược Thu. Khủng cụ nguyên tố biết lợi hại, nhưng hắn muốn tránh cũng không nổi, khí thế của Diệp Nhược Thu đã giam nó lại.

Chiêu thức nhìn như chậm chạp của Diệp Nhược Thu chém đứt đôi khủng cụ nguyên tố ở phần hông. Nủa người trên của nó vô lực ngã xuống. Vết cắt phẳng, chỉnh tề nhưng bị hóa thành than rát nặng.

Trường kiếm trong tay Diệp Nhược Thu tấn công xong vỡ thành từng mảnh. Ánh sáng trên kiếm hóa thành Tần Thủy hoàng. Hai người đều ngã xuống đất, trông vẻ cực kỳ mệt nhọc. Đặc biệt là Diệp Nhược Thu, bàn tay cầm kiếm như bị bỏng nặng, da rách thịt nứt, khiến người khác không nỡ nhìn.

"Chưa xong, nó vẫn còn cử động." Đại Minh chỉ khủng cụ nguyên tố. Ánh đỏ trong đôi mắt của khủng cụ nguyên tố chưa biến mất. Tuy ảm đạm hơn nhiều, nhưng chưa tắt. Diệp Nhược Thu bấy giờ đã mất khả năng chiến đấu, vũ khí cũng không còn, chỉ đành lắc đầu. Tần Thủy hoàng cũng chẳng giúp gì được.

Lúc bấy giờ nửa người dưới của khủng cụ nguyên tố bước lên. Đại Minh nắm chặt bạch cốt kiếm, hắc hỏa diễm lướt theo thân kiếm, phủ trùm lên kiếm. Lúc này thương thể của Đại Minh cũng đỡ nhiều.

Nửa người dưới của khủng cụ nguyên tố mọc lên một cái sừng như thanh đao. Nửa người trên dùng tay chống xuống đất rồi tung cánh bay lên trên không, từ vết thương mọc ra một cái đuôi giống đuôi cá sấu.

Đại Minh nắm chặt bạch cốt kiếm chém mạnh, lửa trên kiếm tạo thành những đám mây lửa.

Nửa người dưới khủng cụ nguyên tố lùi lại tránh. Lúc chạm đất liền co chân rồi bật lên dùng sừng húc Đại Minh. Đại Minh vung kiếm đỡ. Nửa trên đang bay trên không trung chớp thời cơ đánh lén.

Đại Minh nghe thấy tiếng gió sau lưng liền biết tên khủng cụ nguyên tố còn lại đang đánh lén phía sau lưng, liền cười lạnh. Khủng cụ nguyên tố tưởng xong đến nơi, cặp sừng trên tay Đại Minh liền đâm lên.

Khủng cụ nguyên tố không kịp trở tay. Định giơ tay nắm cặp sừng, nhưng thế công của cặp sừng quá mạnh, nó không giữ được, hai cánh dơi liền thủng 2 lỗ lớn, nó vội tránh nhưng 2 lỗ hổng trên cánh làm độ linh hoạt giảm đi nhiều.

Đại Minh thầm kêu hay. Không bị nửa trên khủng cụ nguyên tố quấy rầy nữa, tình thế khá lên nhiều. Chiêu nào Đại Minh cũng dùng hết sức, bức nửa dưới khủng cụ nguyên tố lùi liên tục.

Đòn vừa rồi của Diệp Nhược Thu khiến khủng cụ nguyên tố thụ thương nghiêm trọng, chia thành 2 cá thể, nhưng tổng thế lực chiến đầu kém xa trước đây. 2 lỗ thủng trên cánh cũng không tự phục hồ được khiến Đại Minh càng thêm chắc chắn.

Nửa dưới khủng cụ nguyên tố nhẩy lên đá Đại Minh, Đại Minh giơ tay trái đỡ, tay phải dùng bạch cốt kiếm tấn công, nhưng nửa trên khủng cụ nguyên tố dùng đuôi tấn công tay phải Đại Minh khiến hắn không thể tiếp tục. Đại Minh liền hất kiếm lại cắt đứt đuôi nửa trên khủng cụ nguyên tố, dùng chân đá vào háng nửa dưới.

Đại Minh không rõ khủng cụ nguyên tố là nam hay nữ. Nhưng thấy sau khi trúng đòn nửa dưới khủng cụ nguyên tố nhẩy như điên, nếu như có miệng khéo nó hét toáng lên rồi. Đại Minh đoán khủng cụ nguyên tố là giống đực.

Sau khi cắt cụt đuôi, Đại Minh sợ nó biến thành thứ gì nữa nên lập tức dùng bạch cốt kiếm cuốn lấy đuôi, đốt nó thành tro. Hai nửa khủng cụ nguyên tố dường như trúng đòn nặng, sức chiến đấu giảm nhiều. Đặc biệt là nửa trên, ánh đỏ trong mắt gần như sắp tắt.

Chợt nửa trên khủng cụ nguyên tố đâm 2 tay vào đá, lúc rút ra đã biến thành 2 thanh đao đá lớn. Nửa dưới dẫm chân lún vào đá, lúc rút ra đã thành hai cái rìu lớn. Có lẽ đây là đòn cuối cùng của 2 con yêu quái.

Đại Minh không dám chậm trể, tập trung tinh thần quan sát, lửa trên tay phải càng lúc càng cháy mạnh.

Nửa trên khủng cụ nguyên tố bay tới tấn công. Mục tiêu của 2 thanh đao đá là cổ họng Đại Minh. Nửa dưới cũng chạy tới, hai cái rìu nặng nề rền vang.

Đại Minh lập tức giơ kiếm lên đỡ đòn tấn công của nửa trên. Nửa trên khủng cụ nguyên tố thấy đánh không được, lập tức tránh đi. Sau lưng nửa dưới nhẩy lên, tung chânchém qua hông Đại Minh.

Lần tấn công này tuy lợi hại, nhưng Đại Minh sớm đã phòng bị. Bạch cốt kiếm hóa thành xích, quấn chặt lấy nửa trên khủng cụ nguyên tố. Lúc nửa dưới tấn công đến, Đại Minh lập tức tấn công vào dưới háng nó, hất văng lên.

Lúc đó tay phải Đại Minh giật mạnh, kéo nửa trên khủng cụ nguyên tố quật va vào nửa dưới. 2 con yêu quái ngã xuống đất. Thấy thời cơ đến Đại Minh lập tức biến xích thành bạch cốt kiếm.

Theo lời Vô chỉ dẫn. Đại Minh hua bạch cốt kiếm theo vòng tròn trước mặt, hình thành một vòng lửa, rồi vẽ năm điểm bên trong. Làm xong động tắc đó, Đại Minh đặt bạch cốt kiếm lên tay trái, vận chân khí toàn thân.

Hắc hỏa chạm vào chân khí của Đại Minh như chạm vào dầu. Nhanh chóng cháy lớn. Cả người Đại Minh chìm trong lửa.

"Tất sát. Viêm Long Luyện Ngục."

Đại Minh đâm mạnh. Bạch cột kiếm vượt qua năm điểm nửa, chính giữa trung tâm. Thể lửa trong đó quyện vào với chân khí của Đại Minh, trông như một quả cầu lửa màu đen. Một con hỏa long từ bên trong quả cầu gầm lớn lao ra, thẳng hướng khủng cụ nguyên tố.

Hai con yêu quái lập tức bị hỏa long nuốt chửng. Nuốt xong hỏa long vẫn không biết mất mà bay khắp nơi trong động, hỏa long đi đến đâu đá chảy tan thành nham thạch chảy khắp nơi. Diệp Nhược Thu và Tần Thủy hoàng trợn tròn mắt vội vã đi nấp.

Một lúc sau hỏa long mới biến mất. Đại Minh bất ngờ ngã xuống. Vô đã nói, chiêu này sẽ hút cạn chân khí của Đại Minh, có tác dụng phụ.

Tác dụng phụ Vô nói là sau khi xuất chiêu Đại Minh sẽ rơi vào trạng thái vô ý thức. Chiêu này thân thể của Đại Minh hiện tại chưa thể chịu nổi. Trước lúc hôn mê Đại Minh còn mắng Vô 1 cầu và hóa tay trái thành nguyên trạng.

Sau khi bị hỏa long tàn phá, hang động này lớn hơn trước gấp đôi. Chỗ nào cũng đầy nham thạch do đá bị nhiệt độ cao nung chảy, lúc lạnh đi kết tinh lại còn để lại trong không khí hơi nước màu đỏ.

Diệp Nhược Thu và Tần Thủy hoàng xem xét tình hình của Đại Minh. Có điều Đại Minh đã hôn mê, không có phản ứng, hơn nữa người nóng hừng hực. Khủng cụ nguyên tố không biết chết ở đâu rồi. Cuối cùng Tần Thủy hoàng đỡ Đại Minh đi. Lão là quỷ hồn, không sợ nóng.

Những thứ Huyết Diễm để lại bị hỏa long đốt gần hết. Diệp Nhược Thu thu nhặt những thứ còn sót, chuẩn bị lấy về nghiên cứu. Dưới sự dẫn đường của Tần Thủy hoàng, 3 người nhanh chóng lên tới mặt đất. Trên đường đi Đại Minh không hề có dấu hiệu tỉnh lại.

Lúc Diệp Nhược Thu tới cửa động, thời gian đã là sáng sớm ngày thứ 2. Đầu tiên cô ta điều động thám tứ của Diệp gia, rồi đưa Đại Minh thân thể con rất nóng bao lại, đưa cho Lâm Thi Hàm.

Vừa rồi thấy chiêu đó của Đại Minh. Nếu là trước đây, cô ta nhất định không nói 1 câu, nhân lúc Đại Minh đang hôn mê chém luôn. Nhưng hiện tại cô ta không muốn giết Đại Minh nữa vì cô ta biết sự tồn tại của Huyết Diễm, cũng biết bản thân không thể đánh thắng Gia Na Liệt Tư. Nếu như Gia Na Liệt Tư còn có những yêu ma đẳng cấp như trong động, tương lại không thể thiếu Đại Minh chiến đấu với Huyết Diễm.

Lâm Thi Hàm và Mỹ Hạnh mấy người thấy Đại Minh hôn mê bất tỉnh, lo lắng vô cùng, lại không có người nào của Diệp gia giúp vì thế vội vàng đưa Đại Minh về nha, đưa cho Thị Kiếm xem thế nào.

Huyết Diễm dám tới đây tìm kiếm yêu ma, tiếp theo có thể còn hung hăng hơn, nhất định sẽ tạo lên không ít hỗn loạn. Để chuẩn bị, Diệp Nhược Thu biết nhất định phải mạnh hơn, nếu không không thể đủ sức ứng phó. Diệp Nhược Thu đưa Tần Thủy hoàng ly khai hiện trường, chuẩn bị rèn một vũ khí hữu hiệu.

Trong hang động nơi Khủng Cụ nguyên tố bị tiêu diệt, có mấy con sa võng tới. Hơi nước màu đỏ trong đó nhanh chóng tụ lại vào một con sa võng. Mắt con sa võng léo lên ánh đỏ, những con còn lại lộ vẻ sợ hãi. Cuối cùng không chịu được, phải tự sát. Con sa võng bị hơi nước đỏ tụ vào từ từ biến mất trong động. Toàn động vang lên tiếng cười cuồng dại.

"Tuyệt... trở về rồi... ha... ha ha... ha ha ha..."

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.