Trở về truyện

Ăn Hành Tại Dị Giới - Chương 91: Nội Tình Thâm Sâu.

Ăn Hành Tại Dị Giới

91 Chương 91: Nội tình thâm sâu.

Đúng là không đánh không quen nhau, qua vài hiệp giao đấu trong phòng tối, Hồng ma ma đã biết được Lưu Phong có chút bản lĩnh, hơn nữa thân phận cũng không tầm thường.

Nam nhân được dẫn vào phòng của tú bà vô cùng ít ỏi, họa chăng chỉ có thành chủ lâu lâu ghé vào chơi đó thôi. Đại đa số nam nhân không thích có nữ nhân ưa bạo lực như Hồng ma ma vậy nên háng của bà đã mấy lần phải đóng mạng nhện mấy tháng liền.

Lưu Phong được mời vào phòng của Hồng ma ma đã là một vinh dự đặc biệt, nhưng đó là sung sướng hay đau khổ thì không ai dám nói trước. Nhưng xem cách bài trí có lẽ bà ta là một người thích hành xác nam nhân thì phải, có rất nhiều roi da, dây trói.

“Thì ra công tử là truyền nhân của Nhất Dâm đại sư, vừa nãy đã đắc tội rồi!”

Hồng ma ma sửa soạn lại đầu tóc sau vụ vật lộn vừa rồi, vừa soi mình trong gương vừa nói chuyện với Lưu Phong đang ngồi trên ghế.

“Dạo gần đây không thấy sư phụ của công tử ghé qua Thiên Phổ, chẳng hay vì nguyên nhân gì?”

Lưu Phong không ngờ Nhất Dâm đại sư cũng chạy đến tận đây để vét máng, nghe qua cách nói chuyện thì tú bà cũng rất kính trọng ông ấy. còn vụ ổng bị xử trảm ở Bạch Vân thành chắc không ai còn nhắc tới.

“Ông ấy ngộ được chân lý nên lựa chọn con đường quy ẩn, xa lìa chốn hồng trần. Nhờ ta chuyển lời cáo lỗi đến các nữ tử đang ngày nhớ đêm mong.”

“Vậy là một cao tăng đã đắc đạo, bậc cao thủ hạng nhất nhì trong Dâm Dê giới lúc này chỉ còn Dâm Dục đạo trưởng mà thôi. Tiếc thật!”

Nghe Hồng ma ma cảm khái bằng giọng mùi mẫn, Lưu Phong không muốn nhắc lại chuyện cũ nên vội vàng chuyển chủ đề.

“Hồng ma ma gọi tui lên đây chắc hẳn có chuyện muốn tâm sự, đêm đã khuya chúng ta còn chờ đợi gì nữa.”

Lưu Phong nằm dạng háng trên chiếc giường êm ái Hồng ma ma, tận hưởng mùi hương nồng nặc của nữ nhân. Đã nhận ra thân phận của mình là đệ tử của Nhất Dâm đại sư, lại tuổi trẻ tài cao chắc chắn mỹ phụ này đã mê mệt rồi, nên mới gạ gẫm hắn lên đây làm bậy.

“Bậc thiếu niên như công tử thì Hồng ma ma tôi tiếp không nổi, chắc chắn phải gọi người đặc biệt đến mới khiến cậu hài lòng.”

“Có phải một trong năm cô nương xinh đẹp dưới lầu hay không?”

Hồng ma ma nháy mắt với hắn sau đó bước ra ngoài cửa.

“Công tử cứ nằm nghỉ một chút, lát nữa sẽ có các cô nương đến hầu hạ thâu đêm suốt sáng.”

Những lời nói ấy khiến Lưu Phong thích thú lắm, không ngờ hắn cũng có ngày được ngủ với nhiều nữ nhân cùng một lúc. Nghĩ đến thôi mà trong lòng cảm thấy lâng lâng rồi.

Thượng lầu.

Hồng ma ma bước lên tầng lầu cao nhất nơi đang có một vị công tử tóc trắng buông xõa xuống tận mông. Môi mỏng mắt xanh hình như có trang điểm một chút phấn hồng nhè nhẹ. Trên trán còn điểm thêm một bông hoa sen màu đỏ rực. chẳng biết nên gọi là tài hoa anh tuấn hay mỹ mạo đoan trang cho phải nhẽ.

“Hoa công tử…ngoài lão đạo trưởng còn có một gã đệ tử của Nhất Dâm đại sư, người xem nên xử trí hắn ta như thế nào?”

Hoa công tử ve phẩy chiếc quạt lạnh lùng nói với Hồng ma ma.

“gã đệ tử đó như thế nào?”

Hồng ma ma cười mỉm: “Não tàn, hám gái, học được Dâm Dê nhất chỉ nhưng còn sơ sài và nội lực còn hơi kém.”

“thứ cặn bã không cần bận tâm… cứ để cho ngũ sắc hảo hảo chăm sóc lão đạo trưởng là được rồi.”

“Thuộc hạ đã hiểu… còn chuyện…”

Hoa công tử phất cánh tay áo bắn ra một lọ thuốc bằng gốm nhỏ bằng hai ngón tay đậy nút vải màu xanh. Hồng ma ma lập tức chộp lấy, khuôn mặt không giấu được sự kích động.

“Tạ ơn, công tử ban thuốc giải…”

Gã nam tử phẩy hai ngón tay ra hiệu tú bà rút xuống phía dưới lầu. gã vận duy trì ánh mắt lạnh nhạt nhìn về phía phủ thành chủ ở phía đông.

Lưu Phong nằm chổng mông hơn nửa canh giờ mà chẳng có ma nào đến hầu hạ, trong khi phòng kế bên cứ rên rỉ từng hồi âm thanh gợi dục. Không kiềm chế được cảm xúc, hắn lại lẻn ra khỏi phòng của Hồng ma ma đi dạo một vòng trong Tây Hồng Viện.

Ở ngang lầu thứ ba, hắn vô tình nhìn thấy một gian phòng có khói trắng bốc lên, nghe thanh âm dường như bên trong có rất nhiều nữ nhân đang lên đỉnh.

Lưu Phong bước gần lại gian phòng, nheo mắt nhìn qua khe hở. Hắn ta chỉ thấy một làn khói mờ ảo và không cay mắt, đây giống như một làn sương trắng đục thì đúng hơn.

“Đạo trưởng, đến lượt tiểu nữ rồi nè..”

“Tiểu nữ còn muốn…ah…đạo trưởng…”

“Nóng .. nóng quá….ph ph… ah…”

Tiếng rên rỉ này hoàn toàn khác biệt so với tiếng nữ nhân bị đóng gạch, âm thanh nhẹ nhàng, chậm rãi và rất từ từ…

Đột nhiên trong phòng phát ra một tiếng “ Phọt” thật mạnh, toàn bộ tiếng của nữ nhân lập tức im bặt. Làn sương trắng cũng dần dần tan ra.

Thân thể đạo trưởng trần chuồng nằm giữa vòng vây của năm mỹ nữ, xanh,đỏ, tím ,vàng và trắng. Mỗi người khống chế chân tay, còn một người áo xanh thì úp cái đấy vào cục thịt dưới hạ thể của đạo trưởng mà không ngừng nhấp nhổm.

Cặp mông của thiếu nữ áo lam run lên bật bật cuối cùng rút ra khỏi cự vật của đạo trưởng. cô nàng vừa nhấc người lên đã vội khụy xuống.

“tiểu Lam.. không sao chứ?”

“nội lực lão ta sung mãn quá… một mình ta không tài nào hấp thu hết được. Tiểu bạch.. ngươi lên đi.”

Lần này đến lượt thiếu nữ áo trắng cưỡi ngựa long nhong trên bảo vật của đạo trưởng, hết người này đến người khác làm tềnh với lão mà thân thể của đạo trưởng vẫn cứng đơ. Cái đấy vẫn chĩa thẳng hết lần này đến lần khác.

Năm mỹ nữ đã căng cứng nhìn nhay thở phì phò, chẳng còn sức lực tiếp tục cuộc truy hoan. Tầm nửa khắc sau, Dâm Dục đạo trưởng lại phọt một tiếng. Cự cật của lão bỗng nhiên nổ tung, huyết nhục bắn lên bàn ghế bắn lên thân thể của mấy người nữ nhân.

“Ông ta chết rồi phải không các tỷ muội.”

“Bị trúng ngũ sắc phong huyệt trận, cự vật chỉ cương chứ không nhu, giờ này phát nổ thì ta e rằng nội lực của lão bị hút cạn thật rồi đó.”

“chỉ có một lão đạo trưởng mà tinh lực đã dồi dào như vậy, nếu có thêm một người nữa thì chúng ta cũng sẽ bị nổ tung mà chết mất.”

“Mau đi tìm công tử để ngài ấy luyện hóa chúng đi…Ta cảm thấy bụng dưới khó chịu quá.”

“Có phải nó lại phát tác rồi không?”

Đôi tai Lưu Phong ù ù không nghe rõ đám người nữ nhân nói chuyện. Hắn chứng kiến Dâm Dục đạo trưởng chết trong tay nữ nhân xinh đẹp giờ này cảm thấy có chút ớn lạnh. Không nghĩ được cự vật của lão lại có thể nổ tung.

Lại còn nội lực bị hút cạn.

Nghe chẳng hiểu gì hết.

Dù có chuyện gì xảy ra, Lưu Phong cảm thấy nơi này không an toàn chút nào cho nên hắn lủi thủi ra sau vô tình đụng trúng một mảng thịt mềm mại.

“Công tử, ta bảo cậu ngồi đợi trong phòng sao lại ra ngoài này.”

Lưu Phong vẫn còn bị ám ảnh bởi cảnh tượng vừa rồi, hắn thích ngủ với nhiều nữ nhân thật đấy nhưng nếu ngủ với bọn họ mà cự vật phát nổ vậy thì chẳng đành lòng chút nào.

“Ta cảm thấy không được khỏe, hôm khác lại đến vui chơi với Hồng ma ma.”

Người phụ nữ rất nhạy cảm, đối với thái độ lồi lõm của Lưu Phong, Hồng ma ma đã có chút cảnh giác. Khi nhìn thấy Ngũ Sắc Dâm nữ ôm bụng bước ra từ trong phòng dâm dục đạo trưởng, bà mới miễn cưỡng dời sự chú ý sang chuyện cần làm.

“Thế nào rồi?”

“Ma ma… đã hoàn thành!… công tử cho thuốc giải chưa?”

“uống đi…” Hồng ma ma lấy ra lọ thuốc đưa cho năm người nữ nhân. “lão già kia ?”

“Chết rồi, cự vật phát nổ… chắc nội lực không còn sót lại bao nhiêu.”

“Năm người mà vẫn còn dư một chút sao… Nội lực của lão ta cũng thật ghê gớm.”

“Chứ sao nữa, bụng của chúng tỷ muội đã căng cứng, phải tìm công tử để người luyện hóa mới được.”

Hồng ma ma gật đầu nhìn Ngũ sắc dâm nữ đi lên lầu trên. Khi bà quay lại chỗ Lưu Phong thì phát hiện hắn ta đã biến mất, chợt bà nhận ra điều gì đó.

“Liệu tên tiểu tử đó có phát hiện ra chuyện vừa rồi?.”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.