Trở về truyện

Ăn Hành Tại Dị Giới - Chương 90: Chảy Nước Với Hồng Ma Ma

Ăn Hành Tại Dị Giới

90 Chương 90: Chảy nước với Hồng ma ma

Lưu Phong giật bắn người khi nghe tin Hồng ma ma định cắt JJ của mình, nhưng do nó quá nhỏ nên mới khiến bà ta chuyển sang chủ ý muốn thử trò chơi đuôi chuột ngoái lo mỡ. Đó là một sự sỉ nhục dành cho bất kỳ nam nhân nào vô phúc nghe được câu nói ấy.

Nhìn bộ ngực nở nang của my phụ đã ở trước mặt trong gang tấc, Lưu Phong mạc kệ những chuyện có thể xảy ra tiếp theo. Đối phương đã gạ kèo thì dù có đuôi chuột cũng phải quất nữ nhân nay một lượt cho sướng cái tay vói cái mõm đã.

“Đại mỹ nhân! ta đến đây!”

Lưu Phong vẻ mặt hớn hở, vội dùng song thủ chụp lấy màng thịt mềm nơi trước ngực của hồng ma ma, những được sẽ được sờ soạng thoải mái nhưng ai ngờ chưa chạm vào thì bộ ngực lại lách sang một bên.

Bị đối phương dẫn dụ, Lưu Phong không hề tức giận mà còn tỏ ra vô cùng cao hứng.

“Ngoan nào hai bịch sữa, để ta rờ một chút!”

Song trảo của Lưu Phong liên tiếp chộp lấy thân hình nữ nhân, nhưng hồng ma ma lại là một người khá sành sỏi trong mấy trò câu dẫn nam nhân làm bậy, đối với một con nai tơ như Lưu Phong muốn dẫn dụ đâu quá khó khăn.

Thân hình mỹ phụ chỉ lạch nhẹ một chút liền thoát khỏi dâm thủ của Lưu Phong nưng cự ly giữa hai người vẫn không hề cách xa một chút nào. Chỉ là gã thiếu niên đang bị bộ ngực hút mất hồn phách gã cứ nhao đến mà không để ý đến bộ pháp của hồng ma ma. Mỹ phụ này đang sử dụng bộ pháp chứ không đơn thuần chỉ là né tránh thông thường.

Sau một hồi đuổi bắt bất thành, Lưu Phong thở phì phò một hồi, lúc này mới hướng sực chú ý lên khuôn mặt sắc nét của mỹ phụ. Gã nhăn mặt than thở.

“Sao chạy lắm thế, không ngồi im làm sao tôi khiến bà thỏa mãn được.?”

Hồng ma ma nở nục cười dụ hoặc, hung hăng tát một cái khiến Lưu Phong nổi đom đóm mắt.

“Nữ nhân ở ngay trước mặt vậy mà ngươi cũng không có bản lĩnh chạm vào? Cho dù có lên giường với ta, cũng vô pháp làm ta thỏa mãn dục vọng?”

Bị hồng ma ma dắt mũi, lại ăn ngay quả tát vào mặt Lưu Phong ức lắm.

“Nói dễ nghe một chút coi, khó hiểu thấy mồ.”

Mỹ phụ hai tai chống nạnh, ưỡn bộ ngực phây phây trước mặt Lưu Phong.

“Đầu óc bã đậu, trước hết cậu phải chế phục được nữ nhân có như vậy mới đè người ta được, chẳng lẽ còn bắt ta chủ động đè lên cậu sao? Đàn bà con gái chẳng lẽ lại lấn lướt nam nhân mấy người, như thế còn ra thể thống gì nữa!”

Lưu Phong xoắn hết cả não, hắn không thèm đôi co với nữ nhân.

“Mặc mặc kệ thể thống gì đó, ai nằm trên cũng giống nhau miễn sao đút vào đúng chỗ là được! Giờ tui mệt rồi, hồng ma ma nhào zô kiếm ăn đi, tôi sẽ không chống cự.”

Cái trò khiêu khích hóa ra không thông não được Lưu Phong, Hồng ma ma khẽ cau mày, nữ nhân mà chủ động thì chẳng phải sẽ tự hạ thấp bản thân trước nam nhân sao, mặc dù đều là thông nhau nhưng cũng phải giữ chút tự tôn cho phái yếu. Nam nhân chủ động tức là nữ nhân còn có sức hấp dẫn, còn nữ nhân chủ động thì coi như thân thể đã nát bét chẳng còn giá trị gì mới nhào vô nam nhân.

Tuy hồng ma ma tuổi đã trung niên nhưng da thịt vẫn mềm mại và rất nở nang đó chứ, chưa kể cặp đùi thon thả vẫn dư sức kẹp cổ Thành chủ úp mặt vào háng. Vậy mà cái gã dở hơi từ đâu nhảy ra bắt bà phải chủ động, đó là một sự xúc phạm đến thân thể mỹ miều.

“Được, là do cậu muốn ta chủ động đấy nhé!”

Hồng ma ma nhé mép cười, lôi ra một cây roi bằng da quật mạnh xuống sàn.

Lưu Phong há hốc mồm nhìn cây roi da, sau đó là nhìn khung quảnh chật trội ở trong căn phòng. Nơi này hẳng khác nào phòng bí mật mà mỹ phụ dùng để hành xác nam nhân, cây roi da ấy mà quất lên người thì ốm đòn mất thôi.

“Khoan! Khoan đã…”

Hồng ma ma cười the thé khiến Lưu Phong thấy ớn lạnh, gã lập tức xoay người tìm chỗ trốn. Nhưng căn phòng này chẳng có nơi nào để ẩn nấp cũng chẳng có đồ đạc nào có thể chống đỡ được những đòn roi đang quất lia lịa vào mông của hắn.

“Chát… chát… chát”

Tiếng roi quất hòa lẫn tiếng cười dâm đãng.

“Tiểu tử, ta chủ động ngươi đã biết sướng chưa?”

“Nào! Hãy nói đi!”

“ta sướng!

“Hồng ma ma, xin người hãy trừng phạt ta”

“nói!”

“Nói đi!”

Mấy dòng trên đều là lời độc thoại của Hồng ma ma, Lưu Phong bị ăn mấy roi , mông đã tê, chân tay đều lấm tấm vết hằn. Gã chợt tỉnh ngộ, bản thân mình đang đối mặt với nữ nhân bị sang chấn tâm lý. Thích hành hạ những công tử đẹp trai.

Nếu cứ tiếp tục bị quất, chắc hẳn sẽ nằm liệt giường mấy ngày mất.

Thấy Lưu Phong co ro ở góc phòng, Hồng ma ma giở giọng khinh bỉ, khoe khang một chút thành tích của mình.

“Nói cho ngươi biết, chỗ này chuyên dùng để tra tấn mấy tên nam nhân dám gây loạn trong Tây Hồng Viện, không bị cắt mất bảo bối cũng bị hành xác nằm liệt giường mấy tháng.”

“Ngươi tưởng nam nhân nào Tây hồng viện cũng đối đãi tốt đẹp sao.”

“Hạng rác rưởi như ngươi, trim đã bé còn thích tạo scandal để nối tiếng, hôm nay ta quất khi nào ngươi tỉnh ngộ mới thôi!”

Con giun xéo lắm cũng quằn, Lưu Phong cảm thấy bản thân hồng ma ma mới là người bị bất ổn về tâm lý. Hắn đứng hẳn dậy ăn thêm một roi trước khi túm chặt không cho nó tác quái.

“Hic! Sao hồng ma ma nỡ lòng nào làm tổn thương làn da nhạy cảm của tôi.” Lưu Phong xị mặt nói: “Bà nói đúng, Nữ nhân chủ động chẳng sung sướng chút nào.”

Hồng ma ma có chút kinh ngạc khi đầu roi da bị Lưu Phong túm lấy, tức thì, bà dùng sức giật mạnh roi da về phía mình. Với sức lực đủ quật ngã một con trâu, việc kéo sợi roi da về tay không phải là vấn đề.

Chỉ có điều tên kia vẫn cứ bám chặt đầu dây mượn lực kéo mà bay nhào về phía mình. Dĩ nhiên Hồng ma ma ngay từ đầu đã không có ý để Lưu Phong chạm đến cơ thể của mình thêm lần nào nữa. Đôi chân dài khẽ cong lên kẹp lấy cổ Lưu Phong đè hắn xuống sàn.

Chưa bao giờ được gần háng nữ nhân nào khác ngoài vợ mình, Lúc này Lưu Phong cảm thấy hơi xúc động.

“Thơm quá! Gần thêm chút nữa sắp chạm đến chỗ đấy rồi.”

Hồng ma ma dùng chân kẹp cổ Lưu Phong lẽ ra hắn phải kêu ào xin tha mới đúng, ai ngờ còn giữ cái thói dâm dê nhìn vào hạ bộ đen tối của mình. Bà tức lắm nhưng đầu roi bên kia vẫn đang nằm trong tay Lưu Phong khiến bà không dùng roi quất mấy cái vào mông của gã được.

“Chết đến nơi mà vẫn không chừa cái tật xấu, để ta kẹp chết ngươi!”

Hồng ma ma đưa tay cầm lấy mu và chân của mình siết chặt cổ của Lưu Phong, chỉ tiếc hai lốp của bà khá căng cho nên không làm gãy cổ đối phương, nhưng cũng khiến mặt mũi của hắn tím tái.

Cảm nhận được áp lực đè nén đường hô hấp, hai tay Lưu Phong tranh thủ sờ soạng chỗ tư mật của Hồng ma ma, lần này hắn bắt buộc phải dùng nội lực để đối phó với một nữ nhân.

Bị ngón tay Lưu Phong chọc đúng chỗ nhạy cảm, Hồng ma ma lập tức nhả hắn ra. Không phải vì động chạm da thịt mà thả người, cho dù là hắn có đút cả mấy ngón tay vào mà thọc lia lịa bà vẫn dư sức kẹp chết hắn, nhưng mà ngón tay của Lưu Phong được bao bọc bởi một luồng khí khiến bà phải suy nghĩ lại.

“Ngươi biết võ công?”

Lưu Phong thoát khỏi cặp đùi, lúc này đang thở dốc, nghe thấy Hồng ma ma hỏi vậy chắc hẳn là đã thay đổi thái độ khi biết mình có võ công. Có thể là e sợ giống như ông chủ Giang khi chứng kiến bản lĩnh của mình.

Nghĩ được như vậy, Lưu Phong tận dụng ngay cơ hội.

“Nếu biết thì có được đè Hồng ma ma nằm ngửa không?”

Hồng ma ma nhận thấy bản thân của mình đã suýt bị tên này qua mặt, dáng vẻ ngáo ngơ của hắn tưởng như một gã đần hóa ra lại có chút bản lĩnh. Chỉ là nông sâu thế nào ba cũng chưa biết được.

“Chỉ có như vậy thì sàm sỡ ta còn được, chứ muốn lên giường thì còn khuya đó tiểu tử!”

Lưu Phong đứng phắt dậy.

“Không muốn làm trò vụng trộm thì lôi tui vào đây làm gì? Thôi cụt hứng rồi, tôi không chơi với bà nữa”

Gã nói xong liền bước vội ra cửa.

Hồng ma ma vội đưa tay chộp lấy vai của hắn.

“Định chuồn hả? đâu có dễ!”

Sau khi ăn đòn vài lần, Lưu Phong đã hiểu rõ đôi chút bản lĩnh của Hồng ma ma, mỹ phụ này không hề có sức lực mạnh mẽ mà do bản thân của bà đã sử dụng nội lực. Hay nói cách khác vị tú bà xinh đẹp này có võ công.

Lần này giữ hắn ở lại chắc muốn xin chữ ký.

Lưu phong vội đua tay ra gạt chưởng lực của hồng ma ma sang một bên, muốn để đối phương kiêng nể thực sự phải trổ ra một chút tài năng, chỉ là không có kiếm để tung ra Mai Hoa kiếm pháp, nhưng Dâm Dê Nhất chỉ dư sức hàng phục Hồng ma ma.

Hai bên thi triển vài thế cầm nã thủ khóa chặt lẫn nhau, nhưng cái lưỡi của Lưu Phong đã trổ tài đúng lúc. Tranh thủ vài tư thế đặc biệt mà liếm nhẹ làn da mịn màng của Hồng ma ma, cây đèn cầy trong phòng vụt tắt lại khiến cho Lưu Phong dễ dàng tác nghiệp.

Ở phía bên ngoài hậu viện. Nghe tiếng ồn ào, hai người tạp dịch đang lau chùi phòng bếp vội thò mặt ra xem.

“Dâm tặc… bỏ cái tay ra”

“Ta cắt cái lưỡi của ngươi bây giờ.”

“Oái, bà đụng trúng chỗ hiểm của tôi rồi… bắt đền đấy.”

Một lát sau cánh của phòng bí mật mở ra, Hồng ma ma đầu tóc rũ rượi mặt lấm tấm mồ hồi y phục có chút không chỉ tề.

Còn Lưu Phong thì nát hoàn toàn, cái áo mới mua chiều nay bị tú bà xe nát bươm từ lâu làm lộ ra phần da thịt bị cào cấu bởi móng tay và roi da.

Vừa bắt gặp ánh mắt của tù bà đang lườm mình, hai gã tạp dịch liền rút đầu vào trong bếp.

“Chuyện này không được bép xép nửa câu, coi chừng ta cắt lưỡi hai người các ngươi đấy.”

Hai gã tạp dịch vội đánh trổng lảng làm bộ không nhận thấy sự có mặt của tú bà.

“Coi như hai người biết điều” Hồng ma ma gắt nhẹ sau đó quay lại chỗ Lưu Phong: “Công tử, theo ta lên phòng!”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.