Trở về truyện

Ăn Hành Tại Dị Giới - Chương 88: Tây Hồng Viện

Ăn Hành Tại Dị Giới

88 Chương 88: Tây hồng viện

Hang ổ ăn chơi mà ông chủ Giang dẫn Lưu Phong ghé thăm có tên là Tây Hồng Viện.

Một toàn lầu rộng lớn được trang trí đèn hoa rực rỡ. Đứng từ đằng xa đã nghe thấy những âm thanh nỉ non của những nữ nhân nghèo đói, trên người chỉ có một chút y phục khiêm tốn chỉ đủ để che những chỗ nhạy cảm.

/Đối với những thân phận hẩm hiu đó, Lưu Phong cảm thấy bản thân là một nam tử phải cứu với những bông hoa bé bỏng này.

Ngoài cửa Tây Hồng viện là hai gã đại hán to lớn, mặt mày khù khờ không biết thưởng thức cái đẹp, lúc nào cũng lăm lăm nhìn vào những nam nhân lạ mặt. Thật không dám nghĩ những kẻ to xác như vậy cũng có sở thích kỳ quặc.

Hôm nay Lưu Phong ăn mặt đẹp lại đi cùng một thương nhân thành đạt, ông chủ Giang là một người khách quen vậy nên Lưu Phong cũng được hưởng ứng một số ưu đãi ngang hàng với ông chủ.

Lưu Phong nhìn trái nhìn phải đều là những thân hình nữ nhân trắng trẻo, ngực nối ngực, vếu kề vếu. áp sát thân hình nóng bỏng lên người nam nhân. Khuôn mặt dường như rất thỏa mãn.

“Không ngờ , Thiên Phỏ thành lại có một chỗ ăn chơi đáng đồng tiền bát gạo đấy!”

Ông chủ Giang cảm thấy rất hài lòng đối với những người thật thà như Lưu Phong. Muốn gì thì nói đấy, không giống mấy kẻ tiểu nhân giả bộ đoan trang thùy mị thực tế lại ham tiền ham gái thấy mồ.

“Đó là đương nhiên! Hôm nay ta bao, Lưu Hộ vệ cứ buông mình xả hơi một lần cho biết!”

“Ông chủ Giang quả là người hào phóng, vậy thì tôi không bóp phanh nữa!”

Lưu Phong xoa xoa đôi bàn tay, tiến thẳng vào nơi tập chung nhiều khách làng chơi. Những nam nhân này dường như bị một thứ gì đó thu hút ghê lắm, cứ bu lại một chỗ như ruồi bâu cứt.

Không tránh được sự hiếu kỳ, Lưu Phong cuối cùng cũng lượn lờ vào trong đám người. Càng tiến sâu vào hàng ghế dành cho khách vip hắn bắt đầu cảm nhận được sức nóng ở nơi đây. May mắn thay có vài nam nhân nhỏ nước miếng lênh láng khiến Lưu Phong cảm thấy mát rượi.

Và rồi đến lượt hắn chảy nước dãi.

Trên khán đài lúc này là nữ nhân khoác trên mình những tà áo mỏng tanh ngẵn cũn, mỗi người một màu xanh đỏ tím vàng trắng. Nhưng bộ y phục này đều có đặc điểm chung là rất ngắn, hạ thể chỉ có một đoạn dài cỡ gang tay để che chỗ tư mật, phía trên vừa đủ ôm lấy bầu ngực nở nang, để lộ ra chiếc lưng trần và chiếc eo thon thả.

Những dải lụa mỏng tanh cùng những chiếc luông, quả lắc nho nhỏ được gắn trên y phục vừa tạo được âm thanh rất vui tai mà đôi mắt của nam nhân cũng bị những món trang sức làm cho điên đảo tâm hồn.

Những nữ nhân đều có một chiếc khăn che mặt từ mang tai, để hở ra đôi mắt to tròn được tô đậm bởi một màu xanh lục nhàn nhạt, càng có lực thu hút tâm trí của nam nhân.

Thì ra là những vũ công múa bụng.

Lưu Phong đã nhận thức được loại hình nghệ thuật mà họ đang thi triển nhưng chưa bao giờ được nhìn ở khoảng cách gần đến như vậy.

Không kìm nén được xúc cảm, gã nhảy xồm lên khán đài ôm lấy một nữ nhân mặc đồ màu đỏ rất kích thích vị giác. Ôi cái mùi hương vừa chua vừa ngọt khiến bụng hắn réo lên ục ục chỉ muốn dùng chiếc lưỡi liếm láp cô nàng một phen.

Màn biểu diễn đột nhiên bị một nam nhân phá bĩnh, mấy gã khách làng chơi ở dưới đồng loại sủa lên những hồi nghe thật chói tai.

“Thằng nào chơi bẩn thế, cút xuống đây ngay!”

“Cút xuống đê! Cút xuống đê!”

Mảng thịt nảy nở của nữ nhân vùng vẫy thoát khỏi bàn tay của Lưu Phong, khẽ tát lên mặt hắn một cái phát ra âm thanh thật đanh thép.

“Chát”

“Tát hay lắm, đáng đánh”

“Đáng đánh!”

Lưu Phong như tỉnh cơn mê, gã đưa tay ôm mặt quay lại nhìn nữ nhân áo đỏ. Đôi mắt nàng sắc sảo không hề có một chút sợ hãi, một cảm giác sâu hoắm như muốn hút linh hồn mong manh dễ vỡ của Lưu Phong vào bên trong.

“sướng quá, được chạm mặt vào bàn tay ngọc ngà của người đẹp, Lưu mỗ cảm thấy hạnh phúc vô cùng!”

Lưu Phong giơ mặt tiến lên một bước, nữ nhân áo đỏ lùi lại một bước cuối cùng bốn nữ nhân còn lại đem nàng đứng đằng sau che chở.

“Vô sỉ, muốn ăn đòn thì để bọn ta tặng cho ngươi!”

Xanh tím vàng trắng đồng loạt giơ tay thủ sẵn tư thế phang Lưu Phong mấy cái bạt tai vào mặt. Đứng trước những bộ ngực to lớn, gã như quên cả lý trí, lập tức nhảy chồm tới ôm eo bốn cô cùng một lúc.

Mặc kệ cho mấy bàn tay có giáng liên tục vào lưng vào đầu, nhưng Lưu Phong vẫn nở nụ cười thỏa mãn, dùng chiếc mũi của mình hít lấy hít để mùi hương của bốn nữ nhân.

“Biến thái… tên này bị điên rồi!”

“Người đâu, người đâu…mau lôi hắn ra ngoài!”

Mấy nam nhân ở phía dưới không chịu được sự đả kích, thần tượng của họ lại bị một tên điên sở trò sàm sỡ ngay người mặt. Bọn họ cũng chạy tới phía khán đài, túm tóc kéo chân Lưu Phong ra khỏi người nữ nhân.

Chi có điều gặp gái đẹp là Lưu Phong lại bám dai như đỉa, nam nhân khác kéo y phục của hắn thì hắn lại nắm chặt y phục của nữ nhân không muốn rời xa.

Tình cảnh hỗn loại cuối cùng đến tai người cầm đầu Tây Hồng viện, đó là một người phụ nữ trung niên ăn mặc quần áo rất sang chảnh, phơi mảng thịt hồng trước ngực, phần váy được xẻ ao đến tận bên hông khiến đôi chân dài miên man của ả dư sức kẹp cổ ba bốn gã đàn ông.

“Chuyện gì mà ồn ào vậy?”

Một kẻ lắm mồm vội chạy tới lấy le: “Hồng ma ma! Có người gây náo loạn trong buổi biểu diễn của Ngũ Sắc Dâm Nữ”

“Kẻ nào to gan vậy!”

Mấy người nam nhân đồng loại chỉ tay về phía khán đài, bọn họ đứng dạt ra hai bên nhường chỗ cho Hồng ma ma đi qua. Bọn họ đều nở nụ cười thích thú khi chứng kiến kẻ náo loạn sắp phải rơi vào độc thủ của người đàn bà quyền lực nhất Tây Hồng Viện.

Lưu Phong cảm thấy có vật gì đó vừa chọc vào hai bên sườn khiến hắn co tay lại theo bản năng. Bốn mỹ nữ cũng nhân cơ hột đó mà đạp hắn rồi nhanh chóng lùi về sau.

Chưa kịp níu kéo bốn em xinh tươi lại thì một bàn tay lạnh lẽo túm lấy tai của Lưu Phóng một cái gần như muốn xé đứt ra khỏi đầu.

“Oái oái… đau đau quá!”

Lưu Phong mặt nhăn mày nhó như bị khống chế đúng yếu điểm lạp tức đứng dậy vô điều kiện. Gã xoay người nhìn lại kẻ nào ác ôn dám làm tổn thương đôi tai nhạy cảm của hắn thì phát hiện một mảng trắng mềm mại rơi vào đúng tầm mắt.

Người này có mùi vị rất thơm và nồng nàng làm Lưu Phong chẳng biết đau là gì, hắn đưa hai tay vòng lấy eo của mỹ phụ rồi úp mặt vào khe ngực huyền bí.

Đám người phía dưới lại lập tức ồ lên.

“Tên này chán sống rồi, dám giở trò với Hồng ma ma!”

“Đúng là không biết trời cao đất dày là gì? Hắn mà thoát ra khỏi đây thì cũng bị Thành chủ truy sát!”

“Cũng phải thôi, dám chọc vào bồ nhí của Thành chủ đại nhân chắc chắn sẽ chết rất thảm.”

“Hồng ma ma, xử hắn đi!”

“Xử đi! Xử đi xử đi!”

Tiếng người cổ vũ phía dưới khiến Hồng ma ma tuy đã không còn trẻ trung như mấy con hàng mọng nước nhưng cũng phải có chút ngượng ngùng khi bị một tên nít ranh giở trò giữa chốn đông người!

Mà đây còn là địa bàn của bà nữa chứ!

Lưu Phong đang phê vì được úp mặt vào thiên đường bỗng nhiên bị đôi chân dài của Hồng ma ma thúc vào bụng, hai cát tát vào mặt.

Hồng ma ma rút ra một cây roi da quấn quanh eo, nhẹ nhàng quất lên sàn hai nhịp để thị uy khiến toàn bộ những người ngòi trong đại sảnh lập tức im bặt.

“Khoan khoan đã… ta đến chơi gái… ta có nhiều tiền mà… sao lại đánh ta?”

Lưu Phong ăn liên tiếp mấy cái bạt tai từ người này đến người khác không khỏi cảm thấy khó hiểu vì sao lại bị ăn đòn.

“Ta có nhiều tiền, hôm nay ta bao năm cô em xinh tươi trên sàn, có gì là sai trái!”

Hồng ma ma nghe vậy liền biết tên này vừa mới tới đây lần đầu mới gây ra mấy chuyện như vậy, những không đồng nghĩa với việc sẽ buông tha cho Lưu Phong.

“Muốn chơi gái… vậy thì ngươi tìm nhầm chỗ rồi, bốn người vừa nãy không phải thứ ngươi có thể động vào.”

Lưu Phong phân trần

“Tại sao?”

Đúng lúc này từ phía ngoài cửa đột nhiên có người đàn ông đứng tuổi, dáng người cao lớn, khí độ bất phàm, mỗi một ánh mắt đều khiến nam nhân khác phải bủn rủn chân tay, đặc biệt bộ râu dài và hang lông mày đều màu trắng. Mỗi bước chân của lão nhẹ nhàng thanh thoát như nước chảy mây trôi. Nom khá giống cao nhân đắc đạo.

“bọn họ đã được ta đặt hàng từ trước, ta bóc tem xong mới đến lượt các ngươi có thể sài”

Người đàn ông này là ai mà có thể khiến mọi người nể sợ đến vậy.

Có người biết có người thì không, nhưng đối với nhân vật này Hồng ma ma và Lưu Phong đều nhận thức được đối phương.

“Dâm Dục Đạo Trưởng”

Cao thủ số một trong Dâm Dê giới đã có mặt trại Tây Hồng Viện của Thiên Phổ Thành

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.