Trở về truyện

Ăn Hành Tại Dị Giới - Chương 96: Lưu Phong Đấu Kiếm Với Vợ 2

Ăn Hành Tại Dị Giới

96 Chương 96: Lưu Phong đấu kiếm với vợ 2

Thân hình mảnh mai của Chi hoa xoay tròn dưới bóng trăng bàng bạc vẻ ra vô số kiếm ảnh lấp lánh giữa trời đêm.

“Hoa Kiếm Lưu Vân!”

Một chiêu cơ bản trong Mai hoa Kiếm pháp đã quá quen thuộc với hai người, Vậy mà Chi Hoa lại định dùng nó để dọa Lưu Phong yêu quý bĩnh ra quần sao? Dĩ nhiên bản lĩnh của hắn ta đã được nâng lên từng ngày, còn vụ bĩnh ra quần trước con chuột thành tinh chỉ là tai nạn ngoài ý muốn.

Lưu Phong đã nằm lòng chiêu Hoa Kiếm Lưu Vân, dùng kiếm ảnh để đánh lừa thị giác chỉ là một phần, mỗi đường kiếm lướt qua đều ẩn chứa lực sát thương làm tổn hại đối phương. Nếu không đối chiến thì chỉ còn cách lùi lại phía sau thoát khỏi tầm công kích.

Mắt thấy Lưu Phong nhảy lùi về sau, Chi Hoa không giận ngược lại còn có chút vui mừng.

Chân vừa chạm đất Chi Hoa lại nhún người mang theo mũi kiếm điểm thiên không từng đạo ánh sáng lập lòe.

“Mai Hoa Khởi!”

“Để xem chàng chạy được đi đâu!”

Đây là thế liên hoàn kiếm từng cạo râu lão trại chủ râu xồm, tuy đấu với Lưu Phong, Chi Hoa còn chút nương tay khi ra đòn nhưng thân pháp của Lưu Phong chẳng hề linh diệu như Lăng Không Tam bộ thức của trại chủ cho nên hắn không né được.

Ý đồ nhường cô vợ ba chiêu bất thành, nhưng nhường được một chiêu đã là trên cơ đủ để Lưu Phong tự hào vì hắn luyện kiếm ít hơn Chi Hoa rất nhiều.

Đối chiến với vô số mũi kiếm đâm về phía của mình. Lưu Phong xoay người quét ra một kiếm thủ hộ thân thể.

“Keng!”

Va chạm đầu tiên khiến cả hai có chút kinh ngạc, Cùng là một loại kiếm pháp nhưng Chi hoa phơi bày ra sự uyển chuyển nhẹ nhàng còn Lưu Phong lại uy mãnh trái ngược hoàn toàn.

Chi Hoa chưa từng giao thủ với Lưu Phong nên không hề biết Mai Hoa Kiếm Pháp trong tay hắn lại cứng rắn đến như vậy, trong lúc nhất thời để lọt thế công vào tay đối phương.

“Khờ quá vợ ơi! Giờ ta phản kích thì nàng dạng háng đi là vừa!”

“Tham hoa hạ vũ!”

Mượn đà rơi từ trên xuống, Lưu Phong dùng kiếm trong tay vẽ nên một đóa hoa mai khổng lồ phi thẳng xuống nền gạch.

Khí thế cường hãn khiến Chi hoa không dám nương tay với đối phương nữa. Điểm mạnh của Lưu Phong là chiêu kiếm mạnh mẽ nhưng lại mang tính biểu diễn khá nhiều, lòe người bình thường thì ngọt xớt nhưng chỉ cần là người am hiểu về kiếm thuật liền nhận ra Hắn không mạnh như vẻ bề ngoài.

Ngay cả Chi Hoa tuy chưa đạt đến võ sư cấp bậc nhưng am hiểu Mai Hoa Kiếm Pháp rất rõ, trong kiếm chiêu Tham hoa Hạ Vũ mà Lưu Phong thi triển lại để lộ ra điểm yếu ở hai bên sườn, chỉ cần lách nhẹ sang một bên đâm kiếm vào phần hông đối phương thế kiếm tự nhiên sẽ tan rã.

Quả nhiên Lưu Phong không thể thực hiện công kích đến nơi đến chốn, nhưng hắn biến hóa chiêu thức để phá tan đòn đánh trả của Chi Hoa cũng thật mau. Đây là phản xạ thuộc về bản năng không thể học được từ người ngoài.

Sau hơn chục chiêu giao đấu bất phân thắng bại, Chi Hoa cảm nhận được rằng Kiếm của Lưu Phong tuy không giết được người nhưng cũng không để người khác để giết mình. Hoặc cũng có thể vì đang đối đầu với vợ yêu dấu nên hắn không hề có sát ý bên trong.

Trong thời gian ngắn mà hắn luyện được như vậy cũng đâu phải là phế phật!

Chỉ có điều muốn hắn tiến bộ hơn phải cho hắn nếm mùi thất bại!

Dù Hắn có phản xạ tốt đến đâu nhưng tốc độ và kỹ thuật biến hóa chiêu thức còn thua xa so với Chi Hoa. Cô quét chân tà tà trên nền gạch dát phẳng bất ngờ sử dụng thân pháp luyện đến le vồ max của mình hóa thành vô số tàn ảnh vây quanh đối phương.

Lưu Phong rơi vào thế bí, cảnh giới cao nhất trong kỹ thuật biến hóa kiếm thức thì hắn lười quá nên không học. Giờ bị cô giáo thi triển ngay trước mặt có hơi lúng túng, hắn ta chỉ sử dụng lại chiêu Hoa Kiếm Lưu Vân đột phá vòng vây.

Đột nhiên vừa dùng được nửa chiêu Lưu Phong phát hiện nội lực trong kiếm của mình đột nhiên tăng mạnh không nghe theo sự khống chế của đôi bàn tay dơ bẩn của mình. Hắn vội vàng thu chiêu để phòng hờ khả năng làm đối phương tổn thương.

Chi là hắn lo hão rồi, cho dù hắn không thu chiêu thì phía trước mặt của hắn không hề có người. Chi Hoa đang đứng ở phía sau chọc kiếm vào mông của hắn.

“Chịu thua chưa! “

Lưu Phong buông cây kiếm lên trên bàn , xị mặt ra: “Là do ta nhường nàng đấy thôi!”

“Còn dẻo miệng sao? Ta cũng nhường chàng mấy lần chứ bộ” Lời này nói là thật, sau khi kiểm nghiệm được kiến thức mà hắn ta học được Chi Hoa mới dùng một chiêu cuối để phân định kết quả: “Chàng cũng tiến bộ ghê đó chứ? Kiếm pháp trong tay của chàng rất mạnh mẽ! nếu luyện đến nơi đến chốn sớm muộn cũng vượt qua ta đó.”

Lưu Phong quay sang làm nũng.

“Nhưng người ta muốn ngủ với vợ”

Chi Hoa cười hì hì: “Tắm rửa đi rồi ngủ! chàng ra nhiều mô hôi như vậy thì thiếp ứ cho ngủ cùng!”

Lưu Phong nghe thấy vội bế thốc cô vợ rồi đi ra giếng.

“Không có vợ kỳ lưng thì sao mà sạch được!”

“Lưu Manh!”

Không ngờ gã thiếu gia ốm lắt nha lắt nhắt ngày nào mà hôm nay cũng khỏe gớm có sức bế vợ hắn mà không chút nhăn nhó. Chi Hoa cảm thấy gặp được hắn là cuộc sống trở nên nhiều màu sắc hơn hẳn, có buồn có vui nhưng vui vẻ chính là thứ mà nàng có được khi ở gần hắn. Hắn làm những điều ngu ngốc chỉ vì hắn muốn thế

Nếu như nàng là một người con gái vì gia đình mà nom mặt người này cười đùa với người kia thì hắn chính là mảnh ghép còn lại khiến cuộc sống thêm nhiều gia vị.

“Ủa hình như tiểu quỷ bớt gầy hơn lần trước thì phải.”

“Chắc do không được ở gần nàng nên nó mới xỉu như vậy đấy.”

“Xạo, bây giờ ở gần mà cũng có khá hơn đâu.!

“Vậy chắc do ta luyện công nhiều nên nó mới thiếu chất vậy đó, từ giờ nàng lo mà bồi bổ cho ta đi.”

Qua nhiên người chồng có da có thịt vợ Chi hoa quý Lưu Phong hơn hẳn, đêm nằm ngủ cứ nép vào ngực hắn mà ngủ.

Lưu Phong thì không ngoan ngoãn được như vậy nhất là bàn tay dơ bẩn cứ sờ soạng lung tung. Bất quá Chi Hoa cũng không phản đối, thậm chí còn cười đùa nghịch ngợm với hắn.

Trong lúc đôi trẻ đang hú hí đột nhiên có tên nào đó rảnh háng chạy tới phá đám

Hắn ta gõ cửa ầm ầm

"Tiểu thư... mất trộm rồi! mất trộm rồi!"

Lưu Phong và Chi hoa thò đầu ra khỏi giường, nhìn nhau một lúc rồi đồng loạt nhún vai.

"Đang vui mà...Sau này về Bạch Vân thì dọn ra ở riêng đó nha, cứ thế này làm sao có em bé được!"

"Không sao? hôm khác ta đền bù cho chàng, tình hình bên ngoài đang loạn lắm, trể giờ có khi lại hỏng việc lớn!"

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.