Trở về truyện

Ăn Hành Tại Dị Giới - Chương 98: Tây Hồng Viện Kịch Chiến

Ăn Hành Tại Dị Giới

98 Chương 98: Tây hồng viện kịch chiến

Hỏa Lão Tà có thân phận trưởng lão của Vô Địch Môn, Địa vị lẫn thực lực đều không phải dạng tầm thường. Khi nãy tỉnh giấc kịp thời liền phát hiện ra bản thân trong lúc mê gái bị mấy con ranh dùng cấm chế lên người. May mắn thay có đồ đệ tốt Châu Kiện ngã lên người vô tình giải khai huyệt đạo, nếu không sẽ bị mấy con ả kia hút hết công lực mấy chục năm.

Già đầu mà còn bị mấy con nghé dắt mũi, Hỏa Lão tà hiển nhiên không có ý buông tha cho Ngũ Sắc Dâm Nữ, công lực đã thâm hậu như bím mùa thu lại kết hợp với lửa giận trong người. Cước pháp của Hỏa Lão tà nhanh chóng đuổi kịp mấy nữ nhân đang ôm ngực chạy lên lầu.

Vừa mơn trớn các nàng chưa được bao lâu, giờ đây đôi bàn tay của Lão lại bẻ cổ nữ nhân áo vàng và tím một cách không thương tiếc.

Xử xong hai nàng ra bã, lão hung hăng vứt hai thi thể xuống lầu một khiến đám người trần chuồng phía dưới hoảng sợ cụt cả hứng làm bậy. Không ai bảo ai, lập tức đám người la hoảng rồi chạy ra khỏi Tây hồng Viện.

Lão nhân không để ý đến tiếng la ó ở bên dưới, song thủ của lão bao bọc bởi một móng vuốt huyết sắc tiếp tục nhắm vào lưng thiếu nữ áo xanh, xe toang bộ y phục tay kia bóp nát một bên ngực trái lôi ra một trái tim đang còn đập loạn nhịp.

Áo trắng và áo đỏ trông thấy thì bủn rủn tay chân quên cả việc bỏ chạy lên tìm cứu viện.

“Tiện nhân! kẻ nào sai khiến các ngươi hạ độc thủ với lão phu.”

“Cứu mạng! Hồng ma ma …cứu mạng/!”

Tiếng kêu la thất thanh hiển nhiên đã kinh động đến Hồng ma ma, không những thế vị Hoa công tử nửa nạc nửa mỡ cũng xuất hiện lù lù trên cầu thang.

Ánh mắt của nam tử lanh như băng, thiết phiến trong tay tùy tiện vẽ ra vô số lưỡi cắt chém về phía lão nhân, giai nguy cho áo trắng và áo đỏ.

Nhân lúc Hỏa Lão tà thu mình né tránh, Hồng ma ma quất sợi roi da kéo hai nữ nhân ở dưới chân cầu thang về dưới phạm vi che chở của mình.

Hỏa lão tà đối mặt với thiết phiến công kích không dám manh động, lão giật tấm rèm cửa quấn quanh thân thể của mình thay cho bộ y phục, rồi hướng lên phía trên dò xét bạch bào nam tử.

“Võ công khá lắm, ngươi là kẻ đứng sau tất cả mọi chuyện phải không?”

Hồng ma ma hai tay chống nạnh gáy toang toác vào mặt Hỏa lão tà nhưng lại bị thiết phiến của bạch bào ngăn lại.

“Nếu phải thì sao?”

Hỏa Lão tà trừng mắt nhìn nam tử, giọng nói của hắn rất tự nhiên không hề gượng ép chỉ có điều nó không hề ồm ồm như giọng nam cũng chẳng trong trẻo như giọng thiếu nữ. Cao độ ở giữa hai thái cực chẳng biết hắn ta giống đực hay cái.

“Phi!” Nhổ một bãi nước bọt cho sang mồm, Hỏa lão ta gắt!

“Ta mặc kệ yêu nhân là ngươi là nam hay nữ, dám đánh chủ ý lên người lão phu, vậy thì đưa mông đây!”

Chiếc rèm cửa quấn quanh người hỏa lão tà tốc ngược lên như có gió, tóc tai lẫn song thủ đều bao bọc bởi một luồng sáng vàng như hỏa diễm. Giậm mạnh xuống sàn gỗ, thân thể Hỏa Lão tà nhào tới như một con chim phượng hoàng lửa liên tục giương móng vuốt cào cấu khuôn mặt mỹ miều của bạch bào.

Đối chiến với bậc cao thủ có nội lực thâm hậu như Hỏa lão tà, bạch bào mặt không chút biến sắc, một tay thu sau lưng một tay dung thiết phiến quạt bớt thế công của đối phương.

Quyền cước sắc bén lại cương liệt uy mãnh, đấu với thiết phiến thì dư sức ép lui bạch bào liên tục, từ chân cầu thang đến tận trong phòng ngủ.

Bị ép lui liên tục nhưng bạch bào vẫn chấp lão một tay khiến hỏa Lão tà càng thêm nóng giận, đây không phải nam tử đang cố ý để lão tiêu hao nội lực rồi sẽ tung đòn kết liễu sao.

“Lại thêm một thằng ranh định dắt mũi lão phu sao?”

Đôi tay hỏa Lão tà đột nhiên ngưng tụ ra móng vuốt chim ưng to lớn màu vàng, Dựa theo khí thế chắc chắn lão ta muốn dùng công kích diện rộng với uy lực lớn để làm triệt tiêu sĩ khí đối phương.

“Phi Ưng Trảo!”

Song đạo kim quang xuất ra đem theo công kích xé gió vồ lấy nam tử bạch bào.

Mắt thấy đối phương sẽ trúng chiêu nếu tiếp tục dùng một tay kháng cự, nhưng dù hắn có phá giải được công kích của Phi Ưng TRảo, song thủ của Hỏa Lão Tà đã trực sẵn phía sau sẵn sàng bóp lấy ngực của nam tử.

Quả nhiên, Bạch bào nam tử không thể dùng mãi một tay, thiết phiến trong tay hắn đẩy lùi đạo khí công kích sang hai bên cánh, làm thủng một mảng tường trên lầu ba và một cây cột đỡ ngay giữa khu trung tâm.

Bụi gỗ mịt mờ, chén bát kêu loảng xoảng.

Nhưng đó chưa phải là điều đáng chú ý, đôi tay còn lại của nam tử đột nhiên vén tà áo lên để lộ một mảng đen tuyền ở giữa hai chân. Một động thái dị biệt nhằm đánh lạc hướng địch thủ.

Hỏa lão tà hiển nhiên biết đối phương có dụng ý gì khi giở trò này, bất quá lão cũng có phần tò mò giới tính thật của đối phương cho nên di dời ánh mắt xuống hạ thể của nam nhân bạch bào.

Chỉ chờ có như thế, bạch bào liền ném một lớp bột trắng xanh về phía mặt Hỏa Lão tà đang bay tới.

Lúc này lão nhân biết bản thân mình đã sơ ý rơi vào kế của địch thủ, đáng tiếc khoảng cách hai người quá gần nên lớp bột màu xanh bám lên da thịt của lão. Một cảm giác nóng như thiêu như đốt trên da mặt kèm theo mùi khét bốc lên.

Hỏa lão tà tức giận gào lên một tiếng, nhưng đó lại là một hành động tự sát, ngay khi lão vừa mở miệng, từ trong ngọc thủ của nam nhân bạch bào xuất ra một sinh vật màu đen phóng thẳng vào miệng của lão chui thẳng xuống bụng.

“Ặc Ặc”

Lão nhân bị rơi vào thế của đối phương, dị vật trong bụng đang không ngừng cắn xé khiến lão vô pháp chống cự lập tức ôm bụng ngã lăn trên sàn gỗ.

Nam tử bạch bào nhẹ nhàng đá đít Hỏa Lão Tà xuống tầng dưới.

Lưu Phong và Hỏa Vân Triều đang phun nước bọt chửi nhau, đột nhiên bên ngoài phát ra tiếng động lớn khiến cả hai phải ngoảnh mặt nhìn sang.

Mặt mũi của hỏa lão tà đang tan chảy ra để lộ ra đôi mắt trắng dã lúc nào cũng có thể rớt ra ngoài. Thân là đại đệ tử của lão nhân, Hỏa Vân Triều vội chạy ra bên ngoài, theo ngay sau đít là Châu Kiệt.

“Sư phụ!” cả hai đồng thanh kêu lên.

“Vân Triều.. mau cứu ta!” Hỏa lão ta vừa thở dốc miệng lại phun ra tiết canh lênh láng trên sàn.

Từ trên lầu, Hồng ma ma đã sẵn sàng dọn dẹp tàn cuộc, cầm theo cây roi da trên tay, mỹ phụ nhảy xuống lầu dưới sẵn sàng quất mông mấy vị khách nhân làm loạn.

“Lão già đáng kiếp, mau nộp mạng!”

Đối phương có thể hành hạ sư phụ đến nông nỗi này bản lĩnh chắc phải ghê gớm lắm. Hỏa Vân triều vận nội khí đến cực hạn, đột nhiên hắn túm lấy Châu Kiệt ném về phía Hồng ma ma, còn bản thân thì túm cổ sư phụ bay ra ngoài cửa sổ.

Hành động của hắn rất nhanh và quyết đoán, Lưu Phong cùng hoa còn đang ngơ ngác thì hai sư đồ đã chạy mất tiêu, khi ngoảnh lại thì đã thấy Châu Kiệt hai tay ôm đầu, hắn bị Hồng ma ma quất roi da tới tấp vào mông mà không có cơ hội phản kháng.

“Dừng tay!”

Chi Hoa hét lên một tiếng, kiếm trong tay tuốt ra khỏi vỏ tự khi nào đang lăm lăm chạy đi cứu giá. Bất quá cô lại không biết roi da công kích có thể tạo ra tổn thương gì, bản thân Chi Hoa cũng chưa từng đối đầu với kẻ dùng roi bao giờ.

Đưa kiếm ra gạt cây roi thì phần đầu lại quất vào thân thể, bị dính vài đòn có vẻ đã biết rõ sự lợi hại của hồng ma ma, Chi Hoa chẳng buồn tìm kế phá giả, nàng quay người ôm lấy đệ kéo sang một bên khác để né tránh đòn công kích.

Nhìn thấy vợ bị bạo hành ngay trước mặt, Lưu Phong hai má đỏ phừng phừng, hắn sút chiếc dép còn lại về phía Hồng ma ma.

Chẳng cần biết bản lĩnh người khác thế nào, nhưng tuyệt kỹ phi dép của Lưu Phong đã sớm đạt tới cảnh giới thượng thừa. Tuy lực sát thương không cao nhưng chấn động tâm lý mà nó gây ra vô cùng to lớn.

“Chi Hoa… có đau lắm không?”

Chi hoa lắc đầu: “Không sao, nhưng ở đây nguy hiểm quá! Chúng ta tìm cách thoát ra ngoài trước.”

Tự nhiên có cái dép hôi bay vào người. Hồng ma ma tạm ngừng công kích để tìm thằng mặt lone nào chơi dơ đến vậy.

“Thì ra là công tử! Phiền cậu tránh sang một bên, bằng không ta sẽ không nể mặt nữa đâu.”

Dìu hai chị em Chi Hoa đứng dậy, Lưu Phong cảm thấy uy phục trên Lưng của Chi hoa đã lấm tấm vết máu, trên má còn nguyên một vệt khá hồng hào làm hắn thấy hơi nhức mắt.

“Không thể nể mặt cho ta sao?” Lưu Phong quay đầu lại nhìn mỹ phụ bằng ánh mắt không khoan nhượng: “ Hình như hồng ma ma lại quên chuyện đêm hôm đó rồi nhỉ? Để ta nhắc lại cho bà nhớ! ”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.