Trở về truyện

Ăn Hành Tại Dị Giới - Chương 66: Lại Hú Hí (18+)

Ăn Hành Tại Dị Giới

66 Chương 66: Lại hú hí (18+)

Vừa bước ra khỏi tầm mắt của hai gã hộ vệ đứng bên ngoài, Lưu Phong nhanh chân lẻn ra phía sau căn nhà. Hắn trèo lên ngọn cây, nhảy qua bờ tường trở lại khuôn viên địa bàn của đoàn thương lái, nơi mà hắn vừa mới rời khỏi đây bằng cửa chính.

Với chức vị đội trưởng đội hộ vệ, hắn có thể nghênh ngang, tùy ý ra vào nơi này mà không cần sự cho phép của bất cứ ai. Nhưng Lưu Phong không làm như vậy, hắn vào đây để xem phim 18+ mà nhân vật chính là vợ lão Phú và ông Chủ Giang. Những chuyện lén lút như vậy thường khiến hắn cảm thấy kích thích vô cùng.

Lưu Phong bò lên mái nhà, lật vài lớp ngói, đưa mắt xuống quan sát bên trong căn phòng.

Ông chủ Giang cùng vợ lão Phú đang ngồi giữa phòng. Cả hai đang hú hí với nhau những lời mặn nồng sau bao ngày chưa động chạm xác thịt. Thú thực muốn bắt lỗi lão phú để kiếm cớ thân mật với vợ của lão vô cùng dễ, nhưng tần suất không được quá ngắn, thường thì một tháng ba lần, ông chủ Giang sẽ trút giận lên người lão Phú.

Bàn tay to lớn đặt lên đùi của nữ nhân, ông chủ Giang cười híp mắt.

“Tiểu Quyên, ta nhớ nàng quá, đêm nay nàng ở lại qua đêm với ta.”

Tiểu Quyên rót chén rượu, kính cẩn đưa cho ông chủ Giang.

“Ông chủ nói thật không? sao bao lâu chẳng thấy gọi người ta đến hầu hạ, làm người ta buồn muốn chết a.”

Ông Chủ Giang cười xõa, đem ánh mắt dâm đãng nhìn bộ ngực nở nang của Tiểu Quyên. Làm giọng xuýt xoa. “Ta cũng muốn gặp tiểu Quyển của ta, nhưng cứ đè đầu lão Phú ra chửi, ta thấy cũng tội. Một vài lần còn được chứ cả năm như vậy mà ông ta không nghi ngờ mối quan hệ của chúng ta sao.?”

Tiểu Quyên nguýt dài: “Nghi ngờ thì làm gì được chứ, người lão có một mẩu, làm sao so sánh được với ông chủ. Người mà còn nghĩ như vậy, có phải đã chán người ta rồi hay không?” vợ lão Phú giận dỗi.: “ Phải rồi, ông chủ phú quý đầy mình, có mấy cô trẻ đẹp vây quanh, chán người ta cũng phải.”

“Ai nói vậy, ta không thích mấy đứa trẻ măng khó chiều, khẩu vị của ta chỉ dành cho những người mặn mà như nàng mà thôi.”

Vừa nói, ông chủ Giang véo má vợ ông Phú lùn, một tay luồn qua lớp áo ngoài kéo tụt nó sang hai bên. Thân hình Tiểu Quyên nở kín nửa hở, trông thật dẫm đãng, đặc biệt nốt ruồi bên khóe miệng vừa lướt qua một màn ướt át.

Vợ lão Phú dùng miệng để rót rượu cho ông chủ Giang, đua hay tay khóa chặt lấy cổ của lão mà hôn ngấu nghiến.

“Chụt chụt, chu cha … Ừm…”

“Lần nào nàng cũng mang cho ta trò mới lạ, vô cùng kích thích. Chẳng hiểu sao lão Phú có vợ mã lại để cho ta hưởng thụ. Ta cảm thấy bất lực trước sắc đẹp và sự quyến rũ của nàng, Tiểu Quyên.”

“Ứ ừ, đừng nhắc đến lão Phú nữa, chỉ có hai chúng ta… ho… ho… mà thôi…”

Ông Chủ Giang bế thốc vợ lão Phú lên trên bàn, tốc váy nữ nhân lên mà vục mặt vào háng mà liếm Tạt Tạt Tạt. Tiểu Quyên ưỡn người, dạng háng rộng ra, khi đầu của ông chủ Giang vừa chạm vào chỗ tư mật, hay cẳng chân của ả lập tức kẹp chặt lấy đầu nam nhân, không muốn nó thoát ra ngoài.

“Rít… ah… Tiểu Giang… Sao … chàng .. có thể hấp dẫn như vậy.. đừng dừng lại…Ah..”

Lưu Phong nằm sấp trên mái nhà, lắng nghe từng âm thanh rên rỉ khoái lạc của vợ lão Phú mà cứng hết người, may mắn cậu nhỏ của hắn không lớn, nếu không mấy tấm ngói đã vỡ tan tành từ lâu. Hắn dùng tay lau nước miếng để chúng khỏi rơi xuống trong phòng. Băng không sẽ làm ướt đầu đôi gian phu dâm phụ a.

Ông Chủ Giang vục mặt vào háng hơn mười phút, bị nữ nhân kẹp chặt tựa hồ như tắc thở, bất đắc dĩ lão phải húp lấy thứ dịch ướt át toát ra từ hạ vị của Tiểu Quyên, một tư vị mặn nồng thay món tráng miệng cho bữa tối. Đồng thời cũng là món khai vị của cuộc truy hoan xác thịt.

“Khà…mùi vị của nàng thật tuyệt”

“Còn phải nói sao, ta ủ hơn nửa tháng chưa tắm mới cho ra mùi vị đậm đà khó quên như vậy. Vì biết tiểu Giang của ta thích ăn mặn mà.”

“Nửa tháng chưa tắm, nàng thật hiểu ý của ta. Nào hãy để chiếc lưỡi này tẩy sạch ô uế trên người nàng.”

Lưu Phong á khẩu, suýt chút nữa nôn mửa khi chứng kiến ông chủ giang liếp láp tới tấp trên cơ thể của vợ lão Phú, nghe nói nửa tháng nay chưa tắm, điều này khó có thể tin được. Lưu Phong bán tín bán nghi trước câu nói đó, vì lúc gặp vợ lão Phú, hắn ngửi thấy mùi nước hoa nồng nặc, chẳng phân biệt được thật giả.

Tiểu Quyên hoàn toàn trần chuồng, thân thể của nữ nhân ở tuổi tam tuần chưa có con, rất đầy đặn và có vẻ đẹp mặn nồng khác biệt so với sự căng tràn của thiếu nữ đôi mươi. Thân hình mảnh khảnh, bộ ngực hơi xệ xuống, ngả sang hai bên ở giữa là đầu của ông chủ Giang đang mút chùn chụt.

Chiếc lưỡi ma thuật thô ráp của ông chủ Giang xâm chiếm toàn bộ cơ thể của Tiểu Quyên, đến mái tóc chỉnh tề gọn gàng, giờ này xõa xuống hai bên vai, đúng chất một người phụ nữ lăng loàn. Đôi mắt toàn lòng trắng thật khiến người ta vô phương nắm bắt cảm xúc.

Cạn cả nước miếng, ông chủ Giang thở phì phò ngồi bệt ra ghế.

“Tiểu Giang của ta mệt rồi à?...”Vợ Lão Phú mon men lại gần, vén tóc rối sang hai bên, khẽ liếc nhìn ông chủ Giang. Ả không nói không rằng, lập tức tụt quần nam nhân xuống, cái chỗ đó của lão Giang mũm mĩm hệt thân hình của lão. Nó trắng bốp và tương phản với lớp lông đen xung quanh, phần đầu hồng hào và bóng loáng.

“Thật là nhớ bảo bối quá đi.!”

Vợ lão Phú Lùn há miệng thật to, đưa khối thịt mềm đem vào trong miệng một cách tham lam, Ả ngậm nó thật sâu, khẽ lắc nhẹ cái đầu sang hai bên để nó chui tọt vào bên trong. Ông chủ Giang khuôn mặt như khối than hồng, hỏa dục trong người đang bốc lên nghi ngút trước sự khiêu khích của Tiểu Quyên.

“ Tiểu Quyên… Ta …ta nứng! mau giúp ta thỏa mãn đi nào.”

Nếu chiếc lưỡi của ông chủ Giang là lưỡi con trâu thì lưỡi của nữ nhân lại tựa hồ con tiểu xà, dài, mảnh và linh hoạt. liên tục quấn lấy mảng hồng hào căng cứng.

“Um… thật to… thật sướng… Lại còn ngọt nữa chứ…. Tiểu Giang à… sao bảo bối của chàng lại thơm như vậy.” Bảo vật của ông Chủ Giang đã ướt nhẹp bởi nước miếng của Tiểu Quyên. Vừa liếm láp, đôi tay của Tiểu Quyên tự động mân mê hai viên ngọc của Tiểu Giang kích thích liên tục.

Bỗng nhiên, ả cầm hay viên ngọc kéo mạnh xuống đồng thời dùng hai tay nắn nhịp nhàng. Động tác dứt khoát của Tiểu Quyên khiến ông chủ Giang nhăn mặt, lão thở dốc.

“Không được… ta… ta sắp ra… Ah” lão gầm lên một tiếng.

Bảo bối co giật từng hồi, kéo theo dòng tinh hoa đặc sệt tuôn chảy bên trong miệng của vợ lão Phú, Ả “Ưm…ưm” một tiếng, ngậm chặt bảo bối trong miệng thật lâu, không để bất cứ giọt nào chảy ra ngoài. Tất cả đều bị nuốt xuống.

“Thật ngon… thật sướng quá đi…Ah tiểu Giang, ta không chịu được nữa rồi, ta thật là hư tiểu giang, hãy trừng phạt ta đi.”

Tiểu Quyên đè ông Chủ Giang ra giữa sàn, dùng hạ bộ ướt át của mình ngồi lên bảo bối của đối phương. Ả nhích lên, rồi hạ xuống để cự vật nam nhân chui tọt vào bên trong.

Cảm giác ấm nóng khít lịt khiến hứng tình trong ông chủ giang vừa dịu xuống lại bốc cháy thêm lần nữa. Lão xoay người, vật vợ lão Phú nằm ngửa ra sàn. Nở nụ cười dâm đãng

“Đường đường là người có gia thất lại lăng loàn như thế này, Hừ giám khiêu khích ta? Để xem ta trừng trị ngươi thế nào. “

Báo bối nằm nơi khe rãnh bí hiểm bất ngờ phát dương quang đại, thân hình phình to cương cứng đâm thẳng vào hạ thể Tiểu Quyên.

“Lão công… mau cứu ta, ta …bị… ông chủ đâm ….sướng chết mất.”

Khuôn mặt dở khóc dở cười của vợ lão Phú khiến ông chủ Giang bắt đầu trở nên điên cuồng. Lão biết ả đàn bà lẳng lơ nói những câu này cốt chỉ để khiêu khích thú tính trong người của lão mà thôi. Và Ả đã thành công rồi đấy.

“Lão Phú lùn ý hả… ta chơi vợ của lão đấy… lão làm gì được ta… cái hạng đấy ta búng một cái là chết. May cho lão không có con gái, không thì cả vợ cả con, ta đều chơi hết… chơi cho đến khi lão tức chết mới thôi…khà khà.”

Lưu Phong choáng váng, đưa hai tay ôm lấy đầu. Cuộc chiến giữa xe container và xe bò hắn không muốn chứng kiến a. Kịch hay đã qua rồi, vụ tai nạn này không cần xem cũng biết chiếc xe bò chắc chắn bị đâm lút cán, nằm liệt giường nửa tháng là ít.

Ông chủ Giang đúng là có phúc hưởng, Lưu Phong ga tô vì số phận đen đủi của mình. Hắn không can tâm, cho nên trong lúc đêm khuya thanh vắng, nhân lúc đôi gian phu dâm phụ đang quên trời quên đất. Lưu Phong lẻn vào trong nhà kho, trộm đi vài món đồ quý giá làm của riêng.

Kinh nghiệm hành tẩu của hắn chính là. Khi thấy một đôi đang xoạc nhau, đó là thời điểm thích hợp nhất để trộm đồ.

Khi hai túi quần đã chật kín đá quý, Lưu Phong mở cửa toang hoang, rồi nhảy tường lẻn ra bên ngoài.

Lúc hắn đang leo trên cây, đột nhiên bắt gặp lão Phú đang núp ở phía dưới, áp sát tai vào tường. Ở vị trí đó rất gần với phòng nghỉ của ông Chủ giang a. Hai người bên trong còn đang làm tình mê mệt, ở vị trí của Lão Phú Lùn, hoàn toàn nghe thấy nội tình bên trong.

Nhìn thái độ hậm hực, đạp tường đập đất của Lão Phú Lùn. Lưu Phong chợt khựng lại một chút. Xem ra lão trưởng thôn không phải kẻ khờ, lão biết vợ mình đang làm gì với ông chủ Giang. Nhưng một người thấp cổ bé miệng như lão, làm gì được ông chủ Giang cơ chứ, cả thôn Vân Hà đều sống dựa vào Thương Đoàn Giang Anh. Lão không theo sẽ bị chết đói.

Lão chịu đựng hơn một năm mà vẫn tỏ vẻ hồn nhiên ngây thơ không biết gì.

Phú Lùn ơi Phú Lùn. Lão đáng thương hay đáng hận đây?

Lưu Phong lắc đầu thở dài, hắn lặng lẽ tụt xuống gốc cây, rời đi mà không để cho ai nhìn thấy!

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.