Trở về truyện

Ăn Hành Tại Dị Giới - Chương 19: Châu Chi Hoa

Ăn Hành Tại Dị Giới

19 Chương 19: Châu Chi Hoa

Tự nhiên thấy mình có hiếu một cách bất thường, trên đường trở về Lưu Phong im lặng một cách lạ thường làm người khác sinh nghi. Nữ nhân đi theo hắn vừa rồi cũng đã quan sát tình huống hắn bị Bạch Chí Hầu làm khó khóc bù lu bù loa một cách yếu nhược. Cái danh dở hơi của Lưu Phong, cô cũng mới nghe phong phanh gần đây mà thôi. Và đúng là hắn khác người thật, bình thường thấy nữ nhân là tít mắt lên làm đủ trò trêu ghẹo vậy mà đi cùng mình lại chẳng hó hé câu nào. Hay là lúc nãy hắn bị đánh nên trong người phát sinh vấn đề gì đó. Không chịu được tò mò cô nói

- Ngươi không bị gì chứ?

Lưu Phong đang chìm trong suy nghĩ của thằng con có hiếu, về nhà xin tiền lão gia kiểu gì mà không bị chửi đó mới là vấn đề mà hắn đờ người suy nghĩ suốt dọc đường. Vậy nên khi nghe tiếng nói hắn mới nhớ là chủ nợ đang đi cùng mình.

Lưu Phong đáp ngô nghê với thái độ dửng dưng làm nữ nhân cảm thấy mình rảnh háng đi lo lắng cho hắn. Lúc nàng quyết định không nói thêm gì nữa thì cái loa phát thanh bên kia lại tự nhiên bật.

Nữ nhân lại coi thường hắn hơn bởi cái suy nghĩ tầm thường đó. Cô đáp

-Ngươi không trả cũng được, nhưng mà ... người có dám hay không thôi.

Vừa nói cô vừa vận khí màu hồng xung quanh đôi bàn tay, anh mắt nhìn thẳng vào Lưu Phong mà cười. Lưu Phong hãi lắm, cách vận khí này giống với lão gia mỗi lần đá vào mông hắn. Tuy vậy hắn cố giữ bình tĩnh, đưa tay ôm lấy cặp mông của mình trước rồi đứng xa nữ nhân một quãng.

...

Phố về chiều đã vãng người, giớ thổi làm tấm bảng thông báo " Tuyển Vợ " và tấm hình Lưu Phong tăng động bay phấp phới trong gió. vài người hạ nhân đang gỡ lại tấm bảng thông báo, cuộc tuyển chọn đã kết thúc và Lưu Phong không có một nữ nhân nào đến ứng tuyển. Lưu gia chủ không muốn tốn thêm thời gian cho việc này, nếu có người muốn tới thì họ đã tới từ sớm rồi. Đây cũng là ý đồ của ông để xem những ai còn có thể đứng chung thuyền với Lưu Gia ,

Nữ nhân khoanh tay đứng ngắm nhìn cổng Lưu Phủ, vẻ mặt suy diễn nhiều trạng thái.

Thấy cô không bước theo mình, Lưu Phong hỏi:

Cô vẫn đứng đấy ánh mắt xa xăm nhìn Lưu Phủ ngần ngại không bước vào. Lưu gia với Châu gia vốn quan hệ không tốt, địa vị Châu gia còn kém hơn Lưu gia hai bậc điều này làm cô vẫn còn lăn tăn chưa quyết.

- Nếu đã không vào vậy hay là tôi vào xin tiền lão gia đưa cho cô vậy... chờ một lát.

Lưu Phong nói đương nhiên là thật, hắn tuy nhố nhăng nhưng từ khi lão gia quan tâm hắn thật tâm hắn cũng muốn làm một con người giữ lời a. Hắn quay bước đi vào phủ.

- Khoan đã. Lưu thiếu gia.

Lưu Phong ngơ ngác quay lại thầm nghĩ " không lẽ cô ấy không cần đền bù nữa, vậy thì quá tốt"

- Ta cứu huynh một lần, ta muốn huynh dùng tiền của huynh trả cho ta. chứ không phải tiền của Lưu phủ

Đối phương thay đổi cách xưng hô làm hắn có phần ngạc nhiên pha lẫn khó hiểu, và mỗi lần như vậy hắn lại đưa tay gãi đầu như mấy năm chưa tắm gội

- Chẳng phải huynh đang tìm một nương tử sao? Huynh ....thấy ta... có được không?

Bốn mắt nhìn nhau, từng câu từng chữ cứ lặp đi lặp lại trong đầu hắn. Cuối cùng hắn cũng có một nữ nhân đến ứng tuyển. Hắn mừng lắm nhưng vẻ mặt kia có chút gì đó không đúng. Thôi kệ hơi đâu mà nghĩ nhiều, ta có cô vợ là ngon rồi.

....

Đại sảnh Lưu Phủ

Lưu Phong dẫn nữ nhân vào phòng chào hỏi Lưu gia chủ. Xét qua nhan sắc không phải là tuyệt mỹ như Mục Vân nhưng cũng không phải hạng bèo nước tầm thường, Lưu Phong lại dở dở ương ương lấy được người như vậy cũng là phúc phận mà nó có được. Nhưng đây lại là người của Châu gia, một gia tộc nhỏ ngoài thành trước nay theo Ngô gia nằm phái đối nghịch với Lưu gia, nay lại đến liên hôn vậy chắc chắn có gì khuất tất bên trong.

- Tiểu nữ Châu Chi Hoa bãi kiến Lưu Lão gia, chúc lão gia vạn phúc an gia.

Lưu gia chủ vẫn giữ chừng mực, nếu muốn thu đưa con dâu này về Lưu Phủ ông phải tường tận chuyện bên trong trước đã.

- Mau đứng dậy đi, hai nhà Lưu- Châu trước nay không qua lại, chẳng hay lại muốn liên hôn?

Lưu Phong bèn nói xen vào.

- Không qua lại thì giờ này qua lại, liên hôn chẳng phải chuyện tốt sao? Cha đã đồng ý tìm thê tử cho con, giờ có người vừa lòng rồi thì cha đừng lật lọng nhé.

Lưu Tô đưa tay ra hiệu hắn im lặng để nghe lời giải thích từ phía Chi Hoa.

- Bẩm Lưu lão gia, Bạch vân tứ gia tranh đấu, Lưu, Chu, Mục, Ngô. Châu gia chỉ là gia tộc nhỏ không có tham vọng lớn chỉ cầu cuộc sống an nhàn. gia phụ có dặn chỉ cần nói như vậy Lưu lão gia là người anh minh sẽ thấu hiểu căn nguyên cuộc liên hôn này.

Lưu Tô bán tín bán nghi, song phần nghi hoặc đã giảm đi nhiều. Một gia tộc nhỏ có suy nghĩ của gia tộc nhỏ, cũng xảy ra xung đột với nhau, Chắc Châu gia vừa có hành động gì đó làm ảnh hưởng đến Ngô gia nên tìm đến chỗ ta dựa dẫm đây mà. Hiện tại Lưu gia đang lúc cần người chi bằng ta nhắm mắt cho qua. Lợi cả đôi bên vậy thì hôn sự này coi như đã bằng lòng rồi.

-Lưu Phong tuổi không còn nhỏ, nhưng tính tình nó hơi khác người. Chi Hoa, con chịu thiệt thòi được chứ.

Chi Hoa cúi đầu đáp, từ lúc bước chân vào Lưu Phủ cô đã suy nghĩ thật kỹ rồi.

- Chi Hoa tình nguyện cùng Lưu Phong thiếu gia ân nghĩa phu thê trọn đời, không hối tiếc.

Lưu gia chủ thở dài cảm khái, gật gù đồng ý việc liên hôn lần này.

- Tứ đại gia tộc đang tranh đấu, các gia tộc nhỏ như Châu gia khó tránh khỏi bị chèn ép, vậy nên tạm thời Lưu Phong sẽ đến Châu gia sinh hoạt, coi như đánh dấu mối quan hệ giữa hai nhà. Đợi sau Bạch Vân đại hội, thế cục đã định thì hai con hãy dọn về Lưu gia.

- Đa tạ lưu lão gia đã nghĩ cho Châu gia, tiểu nữ thay mặt gia phụ cảm tạ người.

Lưu Tô nhìn Lưu Phong nhắc khéo

- Tới Châu gia làm việc gì phải giữ ý tứ, đừng để mất mặt mũi Lưu gia và mặt mũi của thê tử con nữa.

Lưu Phong cười hề hề, vụ này chắc như bắp rồi hắn khỏi phải lo lắng gì nữa.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.