Trở về truyện

Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ - Chương 4 Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ

Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ

4 Chương 4 Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ

"Cái thân già của tôi" Hắn toàn đầy nhức mỏi chạy đi bay, không muốn để cho ngày đầu tiên vừa được đổi lớp mới đã tới trễ.

-Kịp...rồi...

Hắn đứng trước cửa phòng,chống hai tay vào đầu gối thở không ra hơi.

-Vô Sỉ bên này.

Một giọng khàn khàn nhưng cũng đầy vẻ mị hoặc,từ bên trong phòng học vang lên khiến hắn bất giác mà nhìn tới.

"Không vậy phải chứ" Hắn cố làm ra dáng vẻ không nghe thấy lẩn tránh ánh nhìn của Hồ Liệt Na.

Hắn bước vào phòng tìm khắp nơi không có lấy một chỗ trống.

"Số tôi cũng quá là khổ đi" Hắn đành mặt dày ngồi lại vị cạnh bên Hồ Liệt Na.

Hồ Liệt Na cũng không khỏi trào phúng hắn một truyenc.comưng lúc này hắn cũng không có tâm trạng mà để tâm tới nàng ta, vì tất cả nam nhân trong cái phòng học này đang hướng ánh nhìn về phía hắn,ai nấy đều là ánh mắt như sói đói,hận không thể cho hắn ngay một trận vì dám ngồi cạnh nữ thần của bọn hắn.

Nhất là cái tên Diễm hỏa khí hừng hực bốc lên, nhìn hắn không chớp mắt lấy một cái từ sau khi hắn ngồi xuống cạnh Hồ Liệt Nam,khiến hắn có chút cùng Hồ Liệt Na bảo lưu khoảng cách.

-Hm~

"Vậy mà hắn không bị sự hoặc của mình quyến rũ" Hồ Liệt Na thấy hắn duy trì khoảng cách với mình lại càng trở nên hứng thú hơn với hắn.

Nàng mỗi lúc một áp sát lại người hắn hơn.

-Ta đáng sợ vậy sao.

Hồ Liệt Na thì thào vào tai hắn,hơi thở đầy quyến rũ của nàng liên tục phả vào tai hắn, làm cho hắn một cảm giác khó cưỡng.

-Không đáng sợ...

Hắn bị vẻ mị hoặc của nàng hớp hồn.

Rầm

Diễm đập mạnh xuống bàn khiến cho cả phòng khỏi giật mình nhìn về phía hắn.Ánh mắt lúc của Diễm nhìn Vô Sỉ hận đầy sự tức giận.

Từ ánh mắt của Diễm, hắn biết tên Diễm này hiện giờ đã hận hắn thấu tận xương tủy khiến hắn khỏi lắc đầu thở dài:

-Ngày tháng sau này của ở học viện chắc không ít khó khăn rồi.

Gió thổi mây bay,hắn trăm chú tiếp thu mớ kiến phúc tạp khó hiểu cuối cùng đã kết giờ học.

"Ba mươi sáu kế chuồn là thượng sách" Hắn lập lao như tên bắn chạy vút.

Đám người vội đuổi theo hắn nhưng không thể bắt kịp,nhưng vẫn có một số kẻ chấp niệm đối rất lớn quyết không buông tha cho hắn.

...

-Tiểu tử ngươi đứng lại.

Vô số âm thanh hỗn làm náo động cả học viện điều mà trước kia chưa từng một lần xảy ra.

-Các người hiểu lầm rồi ta với Na Na thật không có gì.

Hắn vắt chân lên cổ bỏ chạy,miệng thì không ngừng giải thích.

-Na Na! gọi thân mật như vậy ngươi còn nói không có gì.

Hai mắt Diễm trở nên đỏ ngầu lập tức phát động võ hồn:

Đệ Nhất Hồn Kỹ Địa Ngục Nham Tương Trùng.

Cùng theo Diễm những tên khác cũng đầu phóng thích võ hồn,kẻ thì phụ trợ người thì khống chế,liên tiếp vô số công kích đánh tới từ tứ phía.

Hắn cũng chỉ là một hồn sư cấp một đối diện với sự vây công của nhiều người như vậy hắn cũng đành bất lực chịu đòn.

Mặc dù quy định học viện không cho đánh chết người,nhưng khi này hắn còn thảm hơn chết,hắn như một con cẩu bị người ta liên tục bị bọn hắn chà đạp dưới chân,cũng đã nhiều lần kháng cự,nhưng đánh nhỏ thì lớn ra cuối cùng là hắn vẫn ăn đòn.

Hắn hiện tại cũng chỉ đành bất lực ôm đầu chịu trận.

Những âm thanh hò la vui sướng hòa ca cùng sự tuyệt vọng rên rỉ trong đau đớn của hắn.

Bầu trời lúc này một màu xám xịt kéo đến.

Những hạt mưa cũng bắt đầu tuôn rơi,dần dần cơn mưa mỗi lúc một lớn đám người vây đánh hắn cũng đã rời đi.

Hắn vật lộn trong đống bùn lầy một hồi lâu mới có thể nâng người dậy.

-Agrr...

"Chân trái,Tay phải của mình gãy rồi".

Vừa đừng dậy thì hắn bị cơn đau kéo cho ngã gục tiếp xuống.

"Xương sườn cũng bị đánh gãy mất năm cái" .

"Toàn Thân thì cũng bị bỏng nặng,may không ảnh hưởng tới gương mặt tiêu soái này" Theo từng tiếng cười là việc hắn không ngừng ho sặc sụa, kèm theo đó máu trong miệng liên tục bắn ra.

Vết bỏng trên cơ thể bị nước mưa làm cho lóe ra không ngừng chảy máu,toàn thân máu tươi trộn lẫn với dị mũ khiến hắn lúc này bốc ra mùi tanh tươi rất khó gửi mặc toàn thân hắn liên tục được nước mưa gột rửa.

Hắn lúc này toàn thân cạn hồn lực,chỉ có thể dùng một thanh củi khô ,chống đỡ thân thể trở về phòng.

Từng bước đi lê tới đâu thì phía sau hằn lên đường máu tới đó,trên đường trở về phong không ít cánh tay chỉ trỏ hắn.Hắn cũng đã qua quen với việc này rồi nên cũng chẳng chút dao động.

Lúc này hắn đã đứng trước cửa phòng.

Hắn đẩy cửa bước vào trong mặt cố tỏ vui vẻ như không có chuyện gì xảy ra:

-Ta về rồi Tuyết Tuy...

Căn phòng lúc này không có lấy một ánh đèn,bên trong tối đen như mực.

-Ai đánh huynh thành ra thế này ta giúp huynh báo thù.

Hắn nhớ lại cảnh tượng khi Thiên Tuyết khi nàng còn ở đây mỗi lần hắn bị người ta khinh dễ thì nàng luôn thay hắn chủ trì công đạo.

Nhưng cái thời khắc này nơi này chỉ lại mình hắn ở lại nơi đây,nhưng hắn không gạt được bóng dáng của nàng qua một bên.

"Nàng ấy đã rời đi tới này cũng được năm ngày rồi..." Hắn có chút rầu rỉ,bước đi tập tễnh đầy khó khắn, hắn thắp từng ngọn đèn trong căn phòng lên.

Căn phòng đã rực sáng, làm cho người ta nhìn có một giác ấm áp,nhưng hiện tại đối với nơi này thật sự lạnh lẽo vô cùng.

Nhìn tờ giấy đầy chữ trên mặt bạn,khiến bất giác siết chặt nắm tay, ánh mắt đầy vẻ băng lãnh di động:

-Vĩnh Hằng Điện,Diễm,vv... các ngươi rửa sạch cổ đợi đó cho lão tử.

...

Sáng năm ngày trước.

Hắn từ trong mộng đẹp tỉnh dậy,thấy trong phòng không có lấy một bóng người,hắn có đôi chút nghi hoặc nhưng vẫn không bận tâm đến chuyện này,hắn chỉ đơn giản nghĩ rằng Thiên Tuyết đi đâu một lát,rồi sẽ quay về mà thôi.

Nhưng hắn đợi cả một ngày vẫn không thấy nàng trở về,trong lòng chợt cảm thấy bất an,hăn liền vội lao ra khỏi đi tìm nàng,nhưng vừa lúc đẩy cửa bước ra thì một thân ảnh cao lớn bất ngờ xuất hiện đứng chắn trước mặt hắn.

-Tham kiến Quỷ ...

Chưa để hắn kịp nói hết lời Quỷ Đấu La đã một kích đánh tới,khiến hắn lập tức văng đi.

-Không biết tiểu bối đã làm gì sai mong tiền bối chỉ giáo.

Hắn mặc dù rất đau đớn nhưng vẫn cố gắng giữ bình tình.

Một cái bóng đen thoáng chốc đã dịch chuyển tới trước mặt hắn,khiến hắn sợ hãi mà bước lùi lại phía sau vài bước nhỏ.

-Còn cần ta phải nói.

Ánh mắt Quỷ Đấu La nhìn hắn lạnh buốt như thấu tận tâm can.

-Ta...

Hắn lắp bắp không được lời gì.

-Vậy ngươi cũng biết kết cục của ngươi là gì rồi phải không.

Mắt nhìn thấy cánh tay Quỷ Đấu La dần dần tiến đến toàn thân hắn như đơ cứng không có một chút phản kháng.

"Mình chết thật rồi..." Hắn nhắm chặt mắt lại.

Nhưng lúc này Quỷ Đấu la chỉ vỗ nhẹ vào hắn vài cái thở dài đầy ngao ngán,khiến hắn vô cùng là bất ngờ không hiểu tình huống này là gì.

-Cầm lấy, đây là thiếu chủ bảo ta đưa cho ngươi.

Quỷ Đấu La lấy ra trong người một lá thư.

-Của Tuyết Nhi,là nàng ấy gửi cho ta.

-Phải.

"Tuyết Nhi?" Quỷ đấu la khẽ ngật đầu, nhưng lại thoáng giật mình túm cổ áo hắn tra xét:

-Tiểu quỷ nói, ngươi đã cùng thiếu chủ làm những gì.

-Không phải các người biết hết rồi sao.

Hắn có chút nghi hoặc nhìn Quỷ Đấu La.

-Ta bảo ngươi nói,chính từ miệng của ngươi.

Quỷ đấu la tức giận giữ dương quyền uy hiếp hắn.

Hắn một mạch kể lại từ đầu tới cuối từ việc hắn cùng nàng giao thủ tới việc chiến đấu trên giường,và tất cả những lần nàng ra mặt bảo vệ hắn không để kẻ khác ức hiếp hắn.

-Hỏng rồi...hỏng rồi.

Quỷ Đấu La sau khi nghe hắn kể xong thì bắt đầu hoảng loạn trái với vẻ bình tĩnh thường ngày.

-Quỷ...

-Ngươi câm miệng.

Quỷ Đấu La lập lao lại bóp chặt lấy miệng hắn:

-Tiểu tử việc này chỉ ta và ngươi được biết tuyệt không được tiết lộ cho người thứ ba,nhất là Giáo Hoàng Điện Hạ biết chưa.

Hắn lia lịa gật đầu.

-Xong thật rồi,lần này thật đặc tội với bọn họ rồi.

Quỷ Đấu La vô cùng hoảng loạn đi tới đi lui cố nghĩ cách, có đôi khi hắn thoáng ý định muốn giết Vô Sỉ để che giấu sự việc,nhưng lại sợ chọc giận tới thiếu chủ nên cuối cùng vẫn là không dám ra tay.

-Quỷ Thúc.

"Tên gia hỏa này cũng biết cách trèo cao qua chứ" Quỷ Đấu La thấy hắn gọi thân mật như vậy thần liên có chút tức giận nhìn hắn:

-Nói.

-Không biết Quỷ Thúc có thể nói cho biết nàng ấy...

Ánh mắt Quỷ Đấu La băng lãnh nhìn sang hắn khiến lập tức sửa lời nói lại.

-Không...Là cô ấy...

Hắn cười gượng cho qua chuyện.

-Thiếu chủ vì để ngươi được sống mà chấp nhận liên hôn với Vĩnh Hằng Điện theo lời các trưởng lão.

-Vĩnh Hằng Điện?

Hắn giật mình đứng phắt dậy ánh mắt lộ rõ sự kinh ngạc.

-Tiểu tử người có vẻ rất bất ngờ.

-Không có...

Hắn cố giữ bản thân bình tĩnh lại.

"Vĩnh Hằng Điện thế giới đấu la từng có tồn tại một cái Vĩnh Hằng Điện sao" Hắn muốn nhờ tới sự trợ giúp của hệ thống nhưng đành bất lực, từ sau hoàn thành nhiệm vụ với Thiên Tuyết thì hệ ban cho hắn một nhiệm vụ rồi liền rơi vào trạng ngủ đôtruyenc.comước khi ngủ đông chỉ để lại cho hắn một câu:- khi nào ngươi hoàn thành nhiệm ta sẽ trở lại bình thường-

Thao thao bất tuyệt một hồi Quỷ Đấu La không nhịn được đấm mạnh vào đầu hắn:

-Tiểu từ đó chính cách duy nhất để ngươi có thể cứu được thiếu chủ.

Dứt lời Quỷ đấu la liền biến mất.

...

"Tuyết nhi đợi ta,đừng nói là đánh bại thế hoàng kim của học viện,dù có phải đập nát cái vũ hồn điện ta cũng làm được" Hắn sau khi đọc xong bức thư thì khỏi hạ quyết tâm cứu Thiên Tuyết.Một người hi sinh tất cả chỉ để đổi lại cho hắn một sinh lộ,hắn sao có thể vong ân phụ nghĩa cơ chứ.

...

Quay lại hiện tại.

Dù quyết tâm là vậy nhưng hắn không biết bản thân là đang sai ở đâu, người ta xuyên không thì cấp bậc tăng một cách nhanh chóng,trang bức vả mặt các thể loại.Còn hắn á,năm ngày chưa đột phá thoát khỏi một cấp hồn lực,còn liên tục bị người ta vây côtruyenc.com bọn người kia biết hắn mất đi sự bảo vệ của Thiên Tuyết thì hắn càng bị áp bức hơn trước kia nhiều lần.

Đỉnh điểm là ngày hôm nay hắn cũng vừa bị đánh cho cửu tử nhất sinh,với đống thương tích đó người bình thường sớm đã chết lâu rồi,nhưng cái mạng hắn cũng đúng là rất dai.

Ngồi trong phòng tu luyện một thời gian dài.

Lúc này bụng hắn bắt đầu cồn cào sôi lên òng ọc.

Hắn bắt đầu đi ra kiếm thức ăn,lúc này hắn vô tình đi tớ trước phòng ăn học viện.

Đứng bên ngoài nhìn vào trong,tay hắn siết chặt hai quyền, hắn tức giận nhớ lại những thứ mình từng phải chịu ở nơi này:

Sau khi mất đi sự bảo hộ của Thiên Tuyết hắn bị xem như không bằng súc sinh mà bị đánh đuổi.

Trong cơn nóng giận hắn đã lao lên công kích đáp trả,nhưng không ngờ liền bị ,hộ vệ đối phương cấp bậc lớn hơn đánh bại.

Khi này hắn bị xem như một đống rác. mà bị người ta liền bị ném khỏi phòng ăn,thứ hắn nhận được là như tiếng sự cười nhạo,chế diễu từ những người hắn từng xem là đồng học,bạn bè.

Khi hắn bị đuổi ra hắn nhận không ít lời hăm dọa của tên đó,vì tên đó là một tên quý tộc nên sau đó không ai dám bán thức cho hắn thức ăn.

Trong cơn đói hắn lang thang khắp học viện,mắt nhìn thấy một con chuột chạy qua.

Vì khát vọng sống tiếp hắn đã trực tiếp bắt con chuột bỏ vào miệng nhai sống,hắn cảm thấy thật ghê tởm nhưng vì để cứu được nàng ta hắn bắt buộc phải sống.

Lúc này hắn chỉ nuốt hận vào trong thầm nghĩ "Có lẽ không phải ai xuyên không cũng đều đều là nhân vật chính".

Quay lại hiện tại

Hắn cuối cùng cũng bắt được vài con chuột,và nướng chúng hương thớm bay khắp mọi nơi.

-Mình quả là một đầu bếp thiên tài.

Ngồi cạnh đống lửa hắn không khỏi tự khen tài năng nấu nướng của mình,miệng cắn chặt con chuột vừa nướng xong thầm hạ xuống quyết tâm:"Hào quang nhân vật chính là cái thá gì chứ lão tử sẽ cay chay cho các ngươi xem".

-Năm năm sau trong đại hội tỉ thí chọn ra hồn sư mạnh nhất của học viện mình nhất định sẽ đánh bại tất cả.

Hắn ngửa mặt lên trời hét lớn.

{Đại hội tỉ thí của học viện là việc Vũ Hồn điện chọn ra những cá nhân ưu tú để bồi dưỡng,người xuất xác giành được Quán Quân sẽ được đích thân Bỉ Bỉ Đông nhận làm để tử,và sẽ được chấp thuận bất kỳ mong muốn nào}

...

Từ ngày đó hắn liều mạng tập luyện,rèn luyện thể lực,luyện quyền thuật,từ sáng sớm tới đêm khuya thân thể hắn bị hắn làm cho không ngày nào không có thương tích.

Cộng thêm combo tẩm quất toàn thân của như tên không ưa hắn.Mặc hắn có hiện tại có thể lấy một địch mười nhưng vẫn là đánh nhỏ thì lớn xuất hiện hắn, đành nhịn nhục đợi thời cơ.

Nhưng tên từng đánh hắn đều được hắn ghi hết vào một sổ từng cái một rất chi tiết, ngày nào, đánh hắn bao nhiêu cái,đánh vào đâu,đánh như nào, lực đạo như nào,dù sao hắn vẫn một kẻ rất nhỏ nhen có thù tất báo.

Liều mạng tập luyện tập như vậy nhưng sự tiến bộ,hắn vẫn rất chậm.Mất tới thời gian hơn hai năm hắn mới có thể đạt tới cấp mười hồn lực.

"Thật nực cười mất hơn hai năm mình mới có thể đạt tới cấp mười hồn lực,mà khi đó dám tuyên bố chỉ cần hai năm có thể vượt qua nàng" Hắn nằm trên đất một thân đầy thương tích không khỏi thầm cười nhạo chính bản thân mình.

-Chỉ cần thêm hồn hoàn nữa là hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống rồi.

Hắn vội trở về phòng chuẩn bị hành lý.Hắn không quên để lại lời nhắn cho Quỷ Đấu La.

Việc hắn gấp rút rời khỏi học viện như vậy cũng là vì trong quá trình khổ luyện hắn đã dùng không ít thủ đoạn mờ á,vẫn là sớm ngày tránh mặt.

...

;uc

-Quỷ Thúc ta cảm thấy bản thân cần một khoảng thời gian lịch luyện để nâng cao thực bản thân,nhờ Thúc chuyển lời thay ta tới với Giáo Hoàng Điện Hạ.

Đọc như dòng chữ trên giấy hắn để lại hai tay Quỷ Đấu La run lên từng hồi tức giận xé nát tờ giấy hét lớn:

-Tên gia hỏa nhà ngươi mới tắm tuổi thì lịch luyện nâng cao thực lực cái con mẹ gì.

olo

-Hắt xì...

-Không biết tiểu mỹ nhân nào đang nhắc tới ta.

Hắn đưa tay lên mũi khịt khịt vài cái.

Mất vài ngày đường hắn cuối cùng cũng hắn đã tới được hồn thú đại sơn.Còn lí do hắn không tới liệt hồn sơn lâm là nơi đó cần thủ lệnh của giáo hoàng điện mới được phép đi vào.

Mặc dù là hồn thú đại sơn nguy hiểm hơn nhưng lại có thể tự do săn giết,đấy cũng là lý do hắn chọn nơi này để tới.

"Trước tiên phải tìm một cái tổ đội xin gia nhập mới được".

Hắn ở ngoài bìa rừng đi qua lại ở một nơi náo nhiệt như này không ngoài dự đoán đã có người tìm tới hắn.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.