Trở về truyện

Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ - Chương 3 Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ

Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ

3 Chương 3 Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ

Rầm!

Hắn kịp thời né qua một bên,mắt nhìn thấy chiếc giường bị Thiên Tuyết đánh cho một đống đỗ nát khiến hắn không khỏi rùng mình.

Chưa kịp để hắn bình tĩnh lại Thiên Tuyết đã lao vút tới tung một kích toàn lực đạp thẳng vào ngực hắn, mặc dù Thiên Tuyết chưa sở hữu hồn hoàn nhưng vì chênh lệch hồn lực quá xa khiến Vô Sỉ lập tức bị đá văng đi mà không có một chút nào có thể kháng cự lại được.

Từ tay Thiên Tuyết đánh ra một luồng ánh sáng hoàng kim trói mắt xộc thẳng tới vị trí Vô Sỉ đang nằm quằn quại trong đau đớn.

"Con nhóc này vậy muốn lấy mạng mình" Hắn dùng toàn lực phòng thủ,xuất ra ba chiếc xúc tu quấn chặt toàn thân.

Uỳnh

Căn phòng bị một kích vừa nãy đánh cho thủng một lỗ lớn,từ trong lớp khói bụi một cái thân ảnh bị đánh văng đi cả trăm mét,liên tục lăn lộn trên mặt đất cả trăm mét cuối cùng cũng dừng lại.

"Vậy mà vẫn còn sống" Thiên Tuyết thoáng hiện vẻ kinh ngạc nhìn Vô Sỉ đang lồm côm bò dậy.

[Thông báo khẩn cấp sinh mệnh ký chủ thương tổn vượt quá 70%]

[Thông báo điểm sát khí của Thiên Nhận Tuyết +1]

[Thông báo điểm sát khí của Thiên Nhậm Tuyết +1]

[Thông báo điểm sát khí của Thiên Nhận Tuyết +1]

...

[Thông báo điểm sát khí của Thiên Nhận Tuyết +1]

[Thông báo điểm sát khí của Thiên Nhậm Tuyết Vượt quá 60%-cảnh báo nguy hiểm cấp độ đỏ]

Hắn nhìn màn hình hệ thống liên tục gửi tới những thông báo thì không khỏi chửi thầm:"Không phải chỉ là nằm trên giường thôi sao có cần nhất thiết phải làm tới vậy không"

Thiên Tuyết một thân phát sáng chói mắt,chậm rãi từng bước tiến đến trước mặt.

-Người chết được rồi.

Ánh mắt Thiên Tuyết trở nên sắc lạnh,từ hư không vô số quang mang hợp thành một thanh trường kiếm.

Thiên Tuyết dứt khoát một đao chém xuống.

- Lão tử không diễn với cô nữa.

Hắn nghiêm túc phóng thích võ hồn

Ba cái xúc tu từ dưới mặt lao vút lên công kích.

Vì tự mãn trước sự cách biệt hồn lực giữa hai bên Thiên Tuyết không một chút lưu tâm cứ vậy mà để ba cái xúc tu đánh tới mà không hề tránh né.

"Lực đạo này,ta vậy không thể đỡ nổi" Thiên Nhận Tuyết vẻ mặt đầy phức tạp nhìn ba cái xúc tu đang không ngừng ngoe nguẩy cạnh bên Vô Sỉ.

-Võ hồn của ngươi là gì, tại sao có trong trường hợp cách biệt hồn lực lớn tới vậy có thể đả thương được ta.

-Cô làm lão bà của ta sẽ nói cho cô biết.

Thiên Tuyết bị hắn chọc cho tức giận liền không màng tới thương tích ở bụng mà vút tới.

"Trúng kế rồi" Hắn khỏi đắc trí khi thiên đang lao cái bẫy mà hắn đã răng ra săn.

Lúc này liên tục tránh né như đường kiềm của nàng và không ngừng nhẩm đếm thời gian.

Lúc này Thiên Tuyết bắt đầu cảm thấy sự khác biệt trong cơ,mặc dù chưa thêm hồn hoàn nhưng không có lý nào tốc độ bản thân lại có thể chậm tới vậy,nàng khỏi giật mình nhớ lại hét thất thanh:

-Vậy mà lại có độc.

-Tiểu mỹ nhân thông minh lắm giờ thì kết thúc được rồtruyenc.comực Thần Nghiền Nát.

Hắn lập tức phát động võ hồn,ba cái xúc tu lập tức lao tới siết chặt lấy thân thể Thiên Tuyếtruyenc.com cái xúc tu mỗi lúc một siết chặt khiến nàng ta không ngừng rên rỉ,âm thanh có chút mê người.

Hắn đang vô cùng thưởng thức thân mê người của Thiên Tuyết đang ra sức vùng trong đống dịch nhầy nhụa mà xúc tu tiết truyenc.com nàng ta sắp kiệt sức sắp ngất đi thì.

-Hự...

Một cơn đau nhói truyền tới khiến hắn ngục xuống,miệng hộc ra một ngụm máu lớn,vết thương cũ,cộng với việc thôi động võ hồn khiến cở thể hắn tới với cực hạn.

"Chết rồi..." Hắn lập tức siết chặt những cái xúc tu lại,nhưng là vẫn quá muộn.

Thiên Tuyết nhân thời cơ hắn suy yếu liền phá được vây khốn của những cái xúc tu,liền lao vút tới hắn.

Mũi kiếm của nàng hướng thẳng tim hắn mà tới.

-Ngươi đừng đắc ý.

Từ sau lưng hắn triệu hoán ra một cái xúc tu,cái xúc tu như một cây thương phóng vút tới phía trước.

"Con đàn bà điên ngươi tính cùng ta đồng quy vô tận sao" Hắn có chút sợ hãi khi Thiên Tuyết vẫn lao tới mà không hề tránh né.

-Đủ rồi.

Một luồng khí lực từ đâu bất ngờ đánh tới làm cả hai văng đi một đoạn.

-Tham...tham khiến giáo hoàng điện hạ.

Hắn mặc dù bị thương rất nặng nhưng vẫn cố gắng đứng gượng dậy hành lễ.Gương mặt hắn có biến sắc không dám nhìn thẳng Bỉ Bỉ Đông dù sao hắn cũng vừa đánh con bà ta bán sống bán chết.

Bỉ Bỉ Đông thấy hắn sợ sệt thì nghĩ hắn đang sợ hãi vì vừa vi phạm quy tắc học viện nên cũng không trách cứ gì thêm.

Từ ánh mắt lạnh như băng Bỉ Bỉ Đông liền lập thay đổi khi nhìn sang Thiên Tuyết

-Tuyết...

Thiên Nhận Tuyết nhìn thấy Bỉ Bỉ Đông bước tới thì liền tức giận ngoảnh mặt đi nơi khác.

Bỉ Bỉ Đông thấy vậy cũng không nói thêm gì,gương mặt có chút buồn rầu liền rời đi.

...

"Cứ vậy mà bỏ qua cho ta sao" Nhìn thấy Bỉ Bỉ Đông rời xa hắn không khỏi thở phào một hơi,trực tiếp nằm luôn ra đất.

Lúc này hắn cảm thấy tay mình chạm vào thứ gì đó mềm mềm,lúc này hắn sợ hãi nhìn sang bên cạnh,thì nhận lại vẻ mặt đằng đằng sát khí của Thiên Tuyết.

-Tay ngươi đặt ở đâu vậy.

Hắn vội rút tay lại,miệng lắp bắp:

-Ta nói vô tình ngươi tin không.

Thiên Tuyết không để cho hắn giải thích lập tức bật dậy,đè lên người hắn đánh một trận.

"Xong rồi...xong rồi"Hắn lúc này toàn thân đau như không còn lấy một chút sức lực chỉ đành bất lực nhìn nàng ta hung hăng đánh xuống từng quyền.

Sau một hồi cuối cùng Thiên Tuyết cũng đánh tới kiệt sức,ngã rập xuống đè lên người hắn.

"Đánh tới kiệt sức rồi sao" Hắn nhìn Thiên Tuyến nằm trên ngực hắn mà thiếp đi, có chút cười khổ.

Nhìn thân thể trắng mịn của Thiên Tuyết ẩn hiện trong bộ y phục có phần rách nát do chất dịch từ xúc tu bào mòn khiến hắn bất chợt xịt máu mũi.

"Không được nàng ta còn quá nhỏ để" Hắn tự đánh liên tục vào mặt, mong gạt bỏ suy nghĩ đó.

Hắn biết bản thân không phải loại chính nhân quân tử gì nhưng đối với đứa nhóc mà làm những thứ đó thì.

-Mmg~

Hắn đang suy tư thì bất chợt nàng ta uốn éo trên người hắn rên lên những thanh âm dụ hoặc.

"Này ta ...ngươi mau dừng lại" Hắn vội đẩy nàng ta qua một bên.

Nhưng không hiểu tại sao nàng ta dù đang hôn mê nhưng lại liên tục áp sát lấy hắn.

Hắn lúc này cố hết sức đẩy nàng ta ra,nhưng lúc này hắn chợt phát hiện từ đâu một hương thơm phảng phất khiến đầu óc hắn quay cuồng điên đảo.

-Đừng nói là do Võ Hồn của mình đấy.

Lúc này hắn mới phát hiện võ hồn Thực Thần của hắn vẫn đang liên tục phát động.

Hắn càng cố gắng tránh né thì Thiên Tuyết càng lao tới, áp chặt lấy cơ thể hắn.

-Tuyết Tuyết muốn~

Nàng cuồng nhiệt liếm láp vết thương rỉ máu trên thân thể hắn.

-Cô điên rồi.

Hắn cố gắng kiềm chế thú tính của bản thân,cố gắng đẩy nàng ta văng ra.

-Muốn~

Càng bị đẩy ra thì nàng càng hưng phấn lao vào,Thiên Tuyết đè mạnh hắn xuống mặt đất.

(Ae thông cảm tại xin lược bỏ 9981 hình ảnh vì tên này mới 6 tuổi khi nào đủ tuổi tại hạ viết thêm)

...

Sáng sớm tinh mơ chim hót ngân vang,bầu trời yên ả thì bất chợt một tiếng hét vang trời.

-Ngươi...Người...

Thiên Tuyết dùng tay che đậy thân thể,hai mắt ngấn lệ:

-Ta giết người.

Thiên Tuyết nâng trường kiếm hướng thẳng vào hắn.

"Này rõ là người cưỡng ép ta giờ lại đỗ lỗi cho ta là sao". Hắn đương nhiên chỉ dám suy nghĩ chứ không dám nói ra.

Hắn trực tiếp đi thẳng vào mũi kiếm của nàng,thanh kiếm dần dần đâm xuyên qua cơ thể hắn,miệng vết thương không ngừng ào ạt tuôn máu.

-Ngươi...

Thiên Tuyết hai mắt mở lớn hiện đầy vẻ kinh ngạc, nhìn hắn từng bước tiến lại gần.

-Nếu giết chết ta có thể cô vui thì hãy làm đi.

Hắn ôm lấy thân thể yểu điệu của Thiên Tuyết vào lòng không ngừng vỗ về.

-Tại sao ngươi phải làm vậy chứ.

Thiên Tuyết thấy hắn không chống cự mà lại trực tiếp làm bản thân bị thương thì lại có chút đau lòng nhìn hắn.

-Ta cũng không biết tại sao,có thể ta không muốn nhìn thấy cô phải khóc.

Nghe thấy những lời này Thiên Tuyết không khỏi òa lên khóc lớn,thanh trường kiếm trong tay nàng cũng dần biến thành những đốm sáng mà tan biến vào hư vô.

-Các ngươi đều kẻ nói dối,ta không tin.

Thiên Tuyến dùng nắm tay nhỏ bé liên tục đánh vào ngực hắn.

-Hự...

-Người không sao chứ.

Thiên Tuyết thấy vẻ đau đớn thì không khỏi thương xót, rối rít quan tâm hắn.

-Không sao.

-Ta đỡ ngươi về phòng.

Thiên Tuyết rìu hắn từng bước về phòng.

[ Độ hảo cảm của Thiên Nhận Tuyết đối với ký chủ 60%]

-Hoàn thành nhiệm vụ Đồng Mệnh Tương Liên-Ban Thưởng 5 điểm khí vận +Một Hắc Tuyền Mặt Nạ-

"Này ta không muốn đổi thành vé quay thưởng nữa đâu đấy".

Hắn Không khỏi nhớ lại chuyện hồi sáng.

...

-Đau đau...

Hắn đau đớn chạm vào những thương tích trên mặt.

-Chức Mừng Ký Chủ Đã Hoàn Thành Nhiệm Vụ-

"Ngươi không nhắc có ta cũng quên mất"

"Nửa cái mạng ,ta tới với cưng đây" Hắn đầy hớn hở mở bảng thuộc tính ra,đập vào mắt hắn là không điểm khí vận.

"Không điểm,tại sao lại không điểm ngươi mau nói rõ cho ta" Hắn túm lấy màn hình hệ thống liên tục chất vấn.

-À...à thì...có lẽ hệ thống bị lỗi chưa gửi tới-

"Có cái con cá ngươi tưởng ta ngốc sao" Hắn đạp mạnh màn hình thông xuống dưới chân uy hiếp:" Một là ngươi giao điểm khí vận ra hai là cùng ta đồng quy vô tận".

"Đớp rồi lấy gì trả ngươi đây,Ah có rồi, lấy vé rút thưởng trong quà tân thủ giao cho hắn vậy".Hệ thống chợt lóe lên vẻ đắc ý, không khỏi tự khen bản thân thông minh.

-E,hèm...Thấy ngươi có chút đáng đáng thương bản hệ thống ta rủ lòng thương cho ngươi một thứ vô cùng chân quý-

Từ đâu bay ra một tờ giấy màu đỏ hình có ghi những văn tự kỳ lạ.

-Vé quay thưởng cao cấp-

"Sao ta cảm giác như mình đang bị lừa vậy" Hắn cầm chiếc vé trong tay mặt đầy sự nghi ngờ.

-Không có,tuyệt đối không có-

"Thôi vậy lần này ta xem như bỏ qua"

"Ngươi còn có lần sau sao" Hệ thống không khỏi lưu manh nhìn hắn đang chơi đùa với vòng quay trúng thưởng.

"Con mẹ nó mươi lần quay chỉ đổi được một quyển sách rách nát" Hắn cầm quyền sách trên tay đọc tới đọc lui không để ý tới hệ thống đang thần thần bí bí làm cái gì đó vô cùng mờ ám .

"Cái nhiệm vụ này cũng ổn đấy,thôi thì ký chủ chịu khó ăn đòn vậtruyenc.com tin với một thân vô sỉ ngươi chắc sẽ thành công thôi".Hệ thống cười nham hiểm nhìn hắn đang chăm chú đọc sách.

...

Quay lại hiện tại.

Hắn đang xếp bằng tu luyện hồn lực. Thiên Tuyết thì ngồi một bên liên tục nhìn hắn trăm trăm cười tủm tỉm.

Một hồi lâu cuối cùng hắn cũng đã ổn định thương thế xong.Hắn từ từ mở mắt ra thì thấy Thiên Tuyết đang tựa vào vai hắn ngủ thiếp đi.

"Nàng ta thật xinh đẹp" Hắn đưa tay lên má nàng,nhẹ nhàng di động vuốt ve gương mặt tinh sao của nàng không khỏi cảm thán.

Hắn nhẹ nhàng đặt Thiên nằm qua một bên từ không gian hệ thống lấy ra một chiếc mền đắp lên người nàng,khẽ nhún người đứng dậy hắn từ từ đi tới chiếc bàn cạnh gỗ cạnh bên.

Cầm trên tay là quyển sách hắn quay được trong cái vòng quay kia.

"Thứ này cũng quá là hữu dụng đi" Hắn nhìn quyển sách khỏi thầm cảm thán.

"Nếu không có ngươi hôm nay ta thật mất cái mạng nhỏ trong nàng ta"

Hắn tỉ mỉ đọc những thứ được ghi chép trong quyển sách,vì những thứ được ghi bên trong tất cả mọi thứ liên quan đến võ hồn của hắn từ năng lực, sức mạnh, hấp thụ hôn thú nào là có lợi nhất đều được tỉ mỉ chi tiết ghi lại trong sátruyenc.comờ vậy hắn mới có thể vận dụng tốt sức mạnh đánh bại được Thiên Tuyết trong tuyệt cảnh.

Đọc từ sáng sớm đến đêm muộn cuối hắn cũng đã đọc xong.

Khi này hắn khỏi thốt lên kinh ngạc:"Vậy mà Võ Hồn của mình chính là đỉnh cấp võ hồn thời thượng cổ Hắc Ám Thực Thân cắn nuốt mọi vật chất của thế gian làm thức ăn cho bản thân,vậy cũng quá là biến thái rồi đi"

"Như này ta thật không muốn vô địch cũng khó...HAHAHAHA..." Hắn đang không khỏi vui sướng, thì sắc liền khó coi,hắn nhớ ra gì đó vội lật lại một vài trang sách.

"Đây rồi..." Hắn có lặng người khi biết được do sở hữu sức mạnh biến thái, tộc nhân huyết mạch truyền thừa võ hồn Thực Thần đã bị cả đại lục đâu là khi đó truy giết dẫn tới kết quả tuyệt diệt.

"Vậy không phải ta cũng sẽ bị mọi thế lực truy giết hay sao"

"Không được...không được, ta chưa được gặp nữ thần Tiểu Vũ của ta,ta tuyệt đối không thể chết được" Hắn dùng hai tay ép chặt vào đầu, cố bắt bản thân phải nghĩ cách.

"Đúng rồi...không phải xúc tu mình có chứa kịch độc hay sao và còn lực vây siết của xúc cũng rất mạnh mình có thể không cần làm một hồn sư cường công mà thay vào đó có thể làm hồn sư hệ không chế"

Hắn không ngừng tự mãn trước ý tưởng thông mà mình nghĩ mà không hề để ý hệ thống một bên ánh mắt dè bỉu khinh hắn.

"Thằng ngu,ta chưa thấy ai có Hoang Kim Hồn Lực lại đi chọn hướng' hệ khống chế' mà phát triển,mà đây Hắn còn là Hắc Ám Thực Thần một thú võ hồn mang lực công kích khủng bố nhất cái lục này" Hệ thống đành bất lực không nói được gì vì quy tắc của đấng sáng tạo không cho bọn hắn được tiết lộ bí mật, 'để giữ sự công bằng cho những người chơi khác'.

{Hoàng Kim Hồn Lực một loại biến dị trong quá trong trình hấp thu hồn lực.Dẫn tới hồn lực bị cô đọng tới mức tối đa vì vậy lực lượng phát động công kích cũng khủng bố hơn bình thường gấp nhiều lần.Vì sự đặc thù là cô đọng nên người sở hữu hoàng kim hồn lực dù là thiên tư trác tuyệt thì cả một đời không thể vượt quá bốn mươi cấp,nhưng hắn sở hữu Hắc Ám Thực Thần chỉ cần ăn đủ nhiều thì sẽ là người đầu tiên có thể phá vỡ lời nguyền bốn mươi cấp hồn lực}

{Hắc Ám hai chữ này đã nói lên sự tà độc của Võ Hồn, những thứ hắn biệt mới chỉ bề nổi của một tảng băng,thừ tà ác thật sự đang chờ hắn ở phía sau}.

Hắn đang ngồi nghiên cứu nên chọn loại hồn thú nào làm hồn hoàn đầu tiên cho bản thân thì bất ngờ Thiên Tuyết cựa người tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài.

-Ta ngủ bao lâu rồi.

Thiên Tuyết dùng tay liên tục dụi mắt.

-Một ngày.

-Cái gì.

Thiên Tuyết ngồi phắt dậy như không tin,nhưng nhìn sắc trời u tối nàng đành phải chấp nhận.

-Sao vậy.

Hắn thấy Thiên Tuyết ngồi sụp xuống, một mặt ủ rũ thì bước tới quan tâm nàng.

-Không có gì chỉ là ta lại lãng phí mất một ngày.

-Cô có vẻ rất cố gắng .

Hắn ngồi xuống bên cạnh nàng.

-Ta có thể không cố gắng sao.

-Đương nhiên.

Hắn bế nàng đặt lên đùi hắn,hắn ôm chặt lấy cơ thể nàng nói tiếp:

-Tuyết Tuyết, từ nay muội không cần phải cố gắng vì có ta ở đây rồi.

-Làm sao người có thể nói lời đó trong khi hồn lực còn thua xa chứ.

Thiên Tuyết khoác tay lên cô hắn nàng siết hai tay lại,cùng hắn mặt đối mặt.

"Này cô biết tư thế này đang ép người ta phạm tội không hả" Hắn cố giữ bản thân trấn tĩnh.

-Cho ta thời gian hai năm ta có thể dùng thực lực chứng minh cho muội thấy ta không hề khoác lác.

-Được,ta tin ngươ...

Hắn dùng ngón tay đặt lên miệng Thiên Tuyến khẽ nhắc nhở:

-Gọi lão công.

-Vâng lão công.

Dứt lời Thiên Tuyết áp chặt lấy môi hắn.

-Tiểu yêu tinh nhà muội cũng ham ăn quá rồi đấy.

7749 hình ảnh được lược bỏ{Từ chương sau không cắt}.

(Thiên Nhận Tuyết=Thiên Tuyết tôi lười viết tên dài ae thông cảm nhé)

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.