Trở về truyện

Sau Ánh Hào Quang - Chương 31

Sau Ánh Hào Quang

31 Chương 31

Ông nằm xuống đất, đưa chân về phía sáu gã đó. Trúc nằm bẹp lên ông, hai chân giang rộng ôm lấy hông ông. Hai bàn tay ông vuốt ve lưng nàng, mơn trớn cặp mông căng tròn của nàng, rồi nắm lấy dương vật mình nhét vào âm hộ nàng. Trúc chống tay lên ngực ông, chùn người ra phía sau, cho dương vật ông chui hết vào trong mình. Nàng nắm tay ông đưa lên ngực mình, giữ yên tay ông ở đó, thân thể bắt đầu nhúng xuống nhanh dần.

– Ahhh… Ưmm… Anh ơi… Em thích quá… Anh Bắc ơi.

Ông Chen hơi nhăn mày khó chịu nghe Trúc gọi tên người yêu trong cơn mê loạn. Nhưng ông đành chấp nhận đóng vai thế thân cho cậu thanh niên tên Bắc nào đó.

– Ưm… Ưm… Ưmmmm…

Trúc rên lớn dần. Thân thể lõa lồ của nàng bóng nhẫy mồ hôi, hai mắt nhắm nghiền nhúng nhảy trên người ông Chen, giữa sáu gã đàn ông trần truồng, dương vật căng tức. Sau cặp mắt đỏ ngầu căm giận, nhìn nàng như muốn ăn tươi nuốt sống.

Tiếng thở dốc của Trúc và ông Chen vang vọng cả phòng. Ông bật dậy ôm chầm lấy cơ thể Trúc. Âm hộ nàng co bóp thật mạnh làm dương vật ông như bị tắt lại sâu trong nàng. Cả hai cùng vỡ òa trong nhau. Trúc mệt mỏi, đê mê, nàng ngã ngữa, kéo cơ thể ông gục ngã trên ngực nàng.

Trúc thả hồn mình bay thật cao, cảm giác lâng lâng âm ỉ như dòng điện chạy khắp cơ thể nàng. Nàng cảm nhận dương vật ông Chen mềm dần đi, dòng tinh trùng nóng hổi của ông chảy ra khỏi mép âm hộ nàng.

Đột nhiên, cơ thể ông giật mạnh, rồi ngã sang một bên. Trúc choàng tỉnh, mở mắt ra. Sáu cặp mắt đỏ ngầu như thú dữ hả hê nhìn xuống nàng. Trúc hoảng hốt nhìn sang bên cạnh. Ông Chen hai mắt nhắm nghiền, hàng lông mày nhăn lại còn giữ nguyên cảm giác đau đớn. Trúc bàng hoàng hiểu ra, trong giây phút cao trào vừa rồi, nàng ngã ngữa ra kéo theo cả ông Chen lọt vào giữa vòng vây của sáu con hổ đói.


Trúc vùng dậy toan thoát ra ngoài, nhưng hai cánh tay nàng bị hai bàn chân to lớn đạp lên cứng ngắt, cả ngón tay cũng không động đậy được. Hai chân nàng cũng gặp chung số phận, đạp lên, kéo rộng sang hai bên. Hai tên quỳ xuống hai bên, úp mặt lên hai bầu vú căng phồng ửng đỏ của Trúc. Hai chiếc lưỡi xoắn lấy núm vú nàng.

– Tỉnh lại đi, tỉnh lại… Cứu tôi với…

Tiếng hét của Trúc vang dội ong ong trong căn phòng kín. Nàng bất chấp cảm giác đau nhức vùng vẫy, muốn trái cả khớp tay, khớp cổ chân.

– Khặc khặc… – Gã cao to nhất trong đám, quỳ xuống giữa hai chân nàng, tiếng cười của hắn kỳ dị với sợi dây chằn ngang miệng.

Dương vật hắn to dài như một khúc củi. Vì không dùng được tay, nên gã để nó gác lên phần lông mu của Trúc, rồi lùi người về từ từ cho nó trượt dọc hai mép âm hộ nhòe nhoẹt mở rộng của nàng. Trúc mím môi chờ đợi, khi vật nóng hổi, đó vừa chạm vào trước cửa mình, nàng bật lưng mình cao lên. Đầu dương vật gã đâm vào bên bẹn nàng đau nhói.

– Hưm… Hưm… – Gã căm tức gầm lên.

Trúc thở hổn hển, mặt nàng đỏ bừng lên, nàng cố gắng tỉnh táo để đối phó với cái dương vật to lớn đâm chọt lung tung giữa hai chân mình, nhưng cảm giác nhột nhạt ray rứt truyền đến từ hai núm vú, muốn phản lại nàng. Trúc biết đây không phải là cách, vì nàng đang đuối sức dần, cơ thể nàng lại rạo rực muốn tạo phản. Nhưng nàng không muốn buông xuôi, vì lý trí báo cho nàng biết, nàng sẽ không thoát được nỗi ám ảnh này nếu để bọn chúng toại nguyện.

“Chủ động”… Lời nhắc nhở lúc nảy của ông Chen lại vang lên trong đầu Trúc. Nhưng chủ động thế nào? Khi nàng hoàn toàn bị vây khốn trong thế hạ phong.


Đột nhiên, Trúc ngưng lại không vùng vẫy nữa. Biểu hiện của nàng làm cả đám ngạc nhiên, ngưng lại nhìn nàng. Cả hai bầu vú của nàng cũng được giải thoát trong chốc lát. Mặt nàng đỏ bừng, hơi thở gấp gáp, hai mắt lim dim nhìn hai gã vừa ngấu nghiến vú mình.

– Hai anh quay đầu lại, cho em mở dây ra, cứ liếm vòng vòng làm người ta khó chịu chết đi được. – Trúc nói.

Hai gã há hốc cả miệng. Chúng nhìn nhau như hội ý. Gã to con nhếch mép cười, rồi gật đầu. Một gã, giở chân lên thả một bàn tay của Trúc ra, máu lưu thông làm cả bàn tay nàng tê tê nhột nhột. Nàng đưa tay lên mở cái gút sau đầu của gã đó, nhưng chiếc gút quá cứng, những ngón tay nàng loay hoay hoài chưa mở ra được. Đột nhiên bàn tay còn lại của nàng cũng nhẹ bẫng. Trúc hiểu ý, đưa cả hai tay lên mở cái nút dây. Sau một lúc cố gắng, nàng mở được dây khóa miệng của cả hai gã.

Hai gã mừng rỡ vục mặt vào hai vú nàng, mút chùn chụt. Cảm giác lâng lâng ray rứt hai đầu vú làm nàng đờ đẫn.

Bất chợt chợt một sức nặng thật lớn đổ ụp lên Trúc, đè chồng lên cả đầu hai gã đang mãi mê mút vú nàng. Chưa kịp hiểu ra chuyện gì, thì âm hộ nàng bị một vật to lớn nông ra hết mức. Trúc ứa nước mắt vì đau và tức giận. Gã đó thừa dịp nàng thoáng phân tâm chiếm đoạt phòng tuyến cuối cùng của nàng.

Gã gác cằm lên vai đồng bọn, cơ lưng gồng lên thúc thật mạnh vào trong âm hộ Trúc. Hai chân nàng được thả ra, đưa lên chỏng chơ, huơ huơ giữa không khí. Gã đó hì hục dập lên xuống chan chát trên cơ thể Trúc. Nàng nhắm chặt hai mắt, nghiến răng để không phát ra tiếng rên rỉ. Nàng đã tính sai sao? Đầu óc nàng mụ dần đi.

“Chủ động… Cho hay không cho đều là ân huệ của em ban phát…” tiếng nhắc nhở của ông Chen vang lên trong đầu nàng.


Trúc mở bừng mắt, nàng cắn nhẹ đầu lưỡi mình để tỉnh táo.

Hai tay nàng quờ quạng tóm lấy dương vật của hai gã phía trên, hai chân quắp lấy mông gã to con đang hì hục trên người mình.

– Ưm… Ư….Ư…

Chính nàng cũng không biết tiếng rên rỉ đang phát ra từ miệng mình là gỉa vờ hay chân thật.

– Cho em… lên.. trên… – Trúc nói giọng ngắt quãng.

Tay nàng gạt hai gã trên ngực mình ra, đẩy gã to con lật ngữa xuống sàn. Trong sự ngạc nhiên của sau gã đàn ông, Trúc leo lên người gã, tay vòng xuống dưới, ướm dương vật gã ngay âm hộ của mình, rồi ngồi xuống.

– Ahhhh…. Ưtruyenc.com

Nàng rên dài vang vọng cả căn phòng. Năm gã kia ngơ ngác nhìn Trúc. Bọn chúng đã hãm hiếp rất nhiều phụ nữ, đa phần họ chỉ chống đối lúc đầu, rồi trở nên ngoan ngoãn hợp tác. Nhưng hợp tác tới mức chủ động mọi chuyện như Trúc thì chúng chưa gặp. Chúng chắc mẩm mình đã gặp một đứa con gái dâm đãng. Vậy thì hôm nay đúng là phúc trời ban, vào tới trong tù mà còn được sung sướng như vậy.

Trúc nhắm chặt hai mắt, miệng rên rỉ không ngừng, nhưng trong đầu nàng đang suy tính bước kế tiếp. Trúc mở mắt ra, trước mặt nàng năm cái dương vật căng phồng, bao vây lấy nàng. Hai bàn tay thon dài trắng muốt của Trúc đưa lên tóm lấy hai cái bên cạnh sục liên tục, rồi thay đổi sục cho mấy cái trước mặt. Nhưng một gã không hài lòng với hành động của nàng, hắn bước đến sát, đưa hẳn dương vật mình vào miệng mình. Trúc thoáng hoảng hốt, nàng không muốn ngậm vật ghê tởm của hắn vào miệng mình. Trúc mím môi, nín thở, miệng há rộng ra… lưỡi nàng gần chạm đến nó.

Đôi mắt Trúc đang đờ đẫn chợt lóe sáng.

“Đấy là cho… còn bây giờ.. là không cho” – Nàng thầm nghĩ trong đầu, ánh mắt sắc lạnh kiên quyết.

– A.. A.. Hự.. A.. A..


Năm thân hình đổ gục, lăn lộn trên đất, gã bị nặng nhất là gã đang đưa dương vật trước miệng nàng. Trúc vùng đứng lên, ngã người ra phía sau. Gã to con, choàng tỉnh, bật dậy, gầm lên, dương vật gã ướt đẫm, bóng loáng nước nhờn của nàng. Hắn tức tối nhìn Trúc đứng mỉm cười ngoài tầm với.

Đôi mắt hắn chợt lóe sáng, môi hắn nhếch lên cười, rồi lao về hướng ông Chen còn nằm sõng xoài dưới đất. Trúc hoảng sợ hét lên:

– Cẩn thận.

Hắn lao đến, vung bàn chân không bị khóa lên đá thẳng vào mặt ông Chen. Trúc nhắm chặt hai mắt, không dám nhìn khuôn mặt biến dạng của ông.

– Bộp.. Cạch..

– A…

Nàng mở mắt ra không tin vào mắt mình. Ông Chen đứng lên từ lúc nào. Gã to con lăn lộn đau đớn dưới đất, cổ chân hắn trẹo qua một bên.

– Đáng kiếp. Dám đánh lén tao ah!

Ông Chen lầm bầm chửi, bước qua phía nàng.

– Ông không bất tỉnh.. Ông gỉa bộ.. để tôi.. – Trúc chỉ vào ông, mắt nàng rưng rưng.

– Không phải. Em hiểu nhầm rồi. Tôi thật sự bị đánh ngất đi. Gáy còn sưng vù lên đây. – Ông hơi xoay người lại như đưa bằng chứng cho nàng xem.

– Tôi mới tỉnh lại thôi… – Ông muốn nói gì đấy nhưng ngưng lại.

– Anh tỉnh lại khi nào? – Trúc hỏi, giọng hòa hoãn.

– … Lúc lúc .. Em một tiếp sáu… – Ông mỉm cười nhìn nàng.

– Ah.. Em.. – Trúc thấy hai má nóng bừng lên.

– Em giỏi lắm.. Tôi còn tưởng em thật sự mê loạn rồi đấy… Hay lắm… Bây giờ em đã hiểu được thế nào là cho và không cho rồi chứ ?

_________________

Đêm đó Trúc ngủ thật ngon. Nàng mơ một giấc mơ kỳ lạ, nàng như một nữ hoàng đầy quyền uy, nắm quyền sinh sát, ban phát ân huệ cho cả lớp lớp đàn ông quỳ mọp dưới chân, trong đo có cả ông Chen.

Hai ngày sau, Trúc ngồi xe ông Chen, rước cha mẹ về nhà.

Cha nàng đã khỏe hơn nhiều, tuy nét mặt còn hơi tái xanh, nhưng chỉ việc nằm nhà bồi dưỡng nghỉ ngơi một thời gian sẽ hồi phục trở lại.

Ông Sơn và bà Thanh bước vào cổng sân nhà, ngỡ ngàng vui sướng đến rơi nước mắt. Hai ngày vừa qua, Trúc đã bỏ rất nhiều công sức dọn dẹp và thuê thợ xây lại bức tường bị đập phá. Dù Trúc từ chối, nhưng ông Chen kiên quyết bỏ tiền ra cho nhóm thợ sơn lại toàn bộ bên ngoài căn nhà.

Bà Thanh ôm chầm lấy con gái, tay bà kéo cổ nàng xuống hôn vào má, vẫn như ngày nào. Ông Thanh vui sướng xoa xoa đầu Trúc, đó là cách biểu lộ đặc biệt của ông, không cần nói ra thành lời.

Trưa hôm đó, cả nhà Trúc quây quần bên mâm cơm ngon và mời ông Chen đến làm khách. Mọi người rất tự nhiên vui vẻ.

Chiều tối hôm đó, nàng xin phép cha mẹ về Sài Gòn, còn rất nhiều công việc đang chờ nàng, học hành và vai diễn đều không được bỏ lỡ.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.