Trở về truyện

Sau Ánh Hào Quang - Chương 30

Sau Ánh Hào Quang

30 Chương 30

– Anh yên tâm. Đây là một sự trả thù êm ái nhất. Không có một giọt máu, sẽ không có ai thiệt mạng… Tôi đã cam đoan với anh Sáu. Vậy còn chưa đủ sao? – Ông nói và nhét cho anh ta một sấp tiền.

– Vậy… Vậy mời theo tôi. – Anh ta mím môi, nhét tiền vào túi rồi đi trước dẫn đường.

Họ đi hết lối đi tối đó, xuyên qua một sân bóng chuyền đến một căn nhà nhỏ biệt lập sát tường rào cao năm mét. Bên trong căn nhà leo lét ánh sáng chập chờn sáng tối. Anh ta mở cánh cửa đóng đầy bụi bên ngoài, rồi đứng lại đó. Ông Chen dắt Trúc bước thẳng vào, ông quay lại nói với anh cảnh sát:

– Cậu ra ngoài kia chờ tôi. Không được đứng gần đây.

– … Dạ… – anh ta thoáng chần chừ rồi đi ra thật xa.

Ông đóng cánh cửa lại, bên trong mùi ẩm mốc xông lên mũi, hai cây đèn dầu để trên bệ cửa sổ. Căn nhà đúng là bỏ hoang đã lâu, không hề quét dọn, hệ thống điện cũng không sử dụng được.

– Vào trong thôi.

Ông cầm lấy một chiếc đèn dầu và nắm tay Trúc dắt nàng theo, bàn tay nàng đã ướt đẫm mồ hôi.


Căn phòng sâu bên trong đóng cửa kính mít. Hơi thở Trúc gấp gáp nhìn bàn tay ông xoay nhẹ nắm đấm cửa.

– Khoan đã… hay là… hay là.. thôi đi… em… em sợ lắm.. – Trúc ấp úng.

– Haizz… em muốn tôi giúp em mà… thôi được rồi. Vậy thì đi về… – Ông Chen quay lưng đi ngược ra ngoài.

Trúc chần chừ nhìn theo bóng lưng của ông, rồi quay lại nhìn cánh cửa trước mặt.

– Anh… chờ một chút… – Trúc gọi nhỏ.

Ông Chen mỉm cười quay lại, ông bước tới trước Trúc. Đôi mắt ông thật sáng, nhìn nàng.

– Em có tin tôi không?

– Dạ, có… – Trúc không dám ngẩng đầu lên.


– Okie. Vậy em đeo cái này vào. Tôi sẽ giúp em. – Tay ông đưa cho nàng một chiếc khăn mùi xoa màu kem.

– Cái này…

– Đứng yên, Nhắm mắt lại.

Ông choàng cái khăn ngang mắt Trúc, gút chặt phía sau.

Trúc im lặng cúi đầu. Nàng không biết chuyện này đúng hay sai. Nhưng nàng biết mình không thể đối diện với anh trong tình trạng này. Nàng sẽ trả lại cho anh một Thanh Trúc trong sáng, thuần khiết vào ngày mai.

– Em… Em muốn chuyện này…

– Chỉ có hai người chúng ta biết… Em có thể yên tâm…


Bàn tay ông Chen chậm rãi cởi dây váy cho Trúc. Nàng đứng yên, cơ thể run rẩy. Từng cơn gió lùa lên da thịt nàng mát lạnh làm Trúc rùng mình. Qua hai phút, cơ thể nàng hoàn toàn trần truồng, làn da đỏ bừng lên như một sinh vật chuẩn bị được tế thần. Bàn tay nàng sũng mồ hôi, nắm chặt lấy tay ông.

Trúc nghe tiếng mở cửa, bên trong có mùi ẩm mốc nống nặc. Tiếng Ưm Ưm… tắt nghẽn, tiếng loảng xoảng của dây xích sắt, tiếng gầm gừ của dã thú. Trúc run lẩy bẩy, chân không nhấc lên nổi.

Hai bàn tay ông Chen đẩy nàng lên phía trước. Trúc cúi đầu tiến đến từng bước một. Tiếng gầm gừ ngay sát bên. Hai chân nàng muốn nhũng ra. Sợ hãi.

Chợt Trúc cảm nhận hơi thở thật nóng phì phì sát trên ngực nàng, nàng nghe tiếng dây xích loảng xoảng dưới đất. Lưng nàng cong lại theo phản xạ, nhưng hai tay ông Chen như gọng kềm cứng rắn đẩy người nàng tiếng về phía trước.

– Ah….

Trúc giật mình, vừa rồi có hai vật trơn ướt lướt qua hai đầu vú nàng. Ông Chen lại đẩy nàng đến một chút.

– Ah… Cái gì vậy… Anh.. đừng ,,,

Lần này Trúc cảm nhận rõ ràng hai chiếc lưỡi nhám liếm ngang dọc trên hai núm vú nàng. Hai chiếc lưỡi như bị cố định lại, chỉ vươn ra được tới đó, vừa chạm được núm vú nàng, nhưng không tiến thêm được phân nào. Cảm giác nhột nhạt dâng lên, cơ thể nàng run rẩy.

Bất chợt, trước mắt Trúc chói lòa, nhẹ bẫng. Ông Chen tháo chiếc khăn trên mắt nàng ra. Nàng nhìn xuống, hai gương mặt đàn ông mắt đỏ ngầu, miệng bị thắt dây ngang, hai cái lưỡi thật dài, nước dãi lòng thòng, liếm liếm hai núm vú của nàng.

– Ahhhh… Không… – Trúc giật mình hét lên, nàng bật lùi, đẩy cả người ông Chen về phía sau.

Trúc thở hỗn hển, sự sợ hãi vừa rồi làm ngực nàng đau nhói.

– Hít thở sâu…. Bình tĩnh…. – Ông Chen nhắc nhở.


Trúc hít vào thật sâu, nàng định thần nhìn kỹ phía trước.

Sáu gã đàn ông, đúng là sáu tên vai u thịt bắp muốn cưỡng hiếp nàng ban chiều. Chúng bị lột trần truồng, sáu cái dương vật đung đưa về phía nàng, tay chúng bị còng ngược ra phía sau, một chân xích xuống sàn, miệng cột ngang cọng dây vải không khép lại được, đến nỗi nước miếng chảy dài xuống ngực. Chúng nhận ra nàng, những ánh mắt đó đỏ bừng, miệng chúng kêu lên khằn khặc ghê tởm.

Mặt Trúc đỏ bừng như say rượu. Thân thể lõa lồ của nàng như một món mồi ngon trước sáu tên cuồng dâm.

– Chúng hoàn toàn bị kiềm chế. Chúng không làm gì được em đâu. – Ông Chen nói sau lưng nàng.

Trúc hít sâu một hơi, bước đến sát hai tên gần nhất. Tiếng dây xích loảng xoảng bị kéo căng ra hết mức, hai cái miệng trói ngang, hai cái lưỡi đưa dài ra sát hai bầu vú căng tròn trắng tinh của nàng.

Nàng chần chừ đứng đó thật lâu.

– Chủ động. – Ông Chen nhắc nhở

Trúc mím môi bước tới một chút, bọn chúng chồm chồm tranh nhau lao đến nàng. Trúc dừng lại, chỉ cách vài centimét, mùi hương cơ thể của nàng làm những đôi mắt đỏ ngầu muốn bật máu. Đầu nàng cúi xuống nhìn hai đầu vú mình rất gần những cái lưỡi đã rướng hết mức.

Hành động khiêu khích của nàng làm chúng muốn nổi điên, mắt nổi gân máu đỏ ngầu, dương vật căng phồng dựng đứng.

– Ưm.. Ư .. Ưm

Sáu gã gầm gừ tức giận.

Cảm giác thiêu đốt của sáu đôi mắt dã thú trước mặt làm hạ thể nàng nóng bừng, nước nhờn rỉ ra. Nhưng nàng thật sự không cam tâm chung đụng với chúng, nếu… nếu có thể, thì chỉ với một người, một người đàn ông duy nhất ở đây mà nàng tin tưởng. Trúc quay lại nhìn ông Chen, nàng nói:

– Em … Em không muốn chúng chạm vào mình… hay là quên chuyện kia đi… Nhưng em vẫn muốn hành hạ chúng một chút… Anh giúp em… đến đây với em đi.

Ánh mắt nàng nhìn ông Chen như cầu khẩn. Ông thoáng chần chừ, vì việc này nằm ngoài kế hoạch của ông, ông chỉ đứng đây bảo đảm an toàn cho Trúc, không phải để tham gia. Nhìn đôi mắt van nài rưng rưng của nàng, ông thở dài, cởi quần áo của mình rồi bước tới.

Trúc xoay lưng về phía bọn chúng, nàng quỳ xuống đất. Bàn tay run rẩy cầm dương vật ông Chen nâng lên. Nàng liếm dọc thân nó, rồi nuốt gọn vào miệng đến gần gốc.

– Ahhh… – Ông Chen bật rên dài.

Hai bàn tay Trúc vịnh lấy hai đùi ông, miệng nàng mút say mê vật to lớn trong miệng mình. Cặp mông tròn của nàng ngún nguẩy trước sáu cặp mắt thèm thuồng phía sau.

Ông Chen chậm rãi quỳ xuống, miệng Trúc không rời hạ thể của ông. Hai chân nàng lùi lại một chút, mông đưa ra sau để hạ thấp đầu theo ông. Bất chợt từ cặp mông nàng truyền đến cảm giác ướt át ấm áp, một vật nhám mềm oặt như con lươn lướt dọc âm hộ nàng.

– Ưmmmm…

Trúc giật bắn mình, bật rên một tiếng dài. Nàng định bật dậy thì bàn tay ông Chen đã giữ chặt vai nàng. Hông ông chuyển động chậm chậm, thúc dương vật mình ra vào miệng Trúc.

– Ưmmmmm…

Tiếng rên rĩ của Trúc bị tắt nghẽn trong cuống họng. Âm hộ nàng bị hai cái lưỡi nhám, luân phiên vét sâu vào trong, nước nhờn của nàng trào ra thật nhiều nhưng không đủ cho chúng giải khát. Hai chân Trúc run rẩy, mềm nhũng ra, hai mép âm hộ nàng đỏ bừng mọng nước.

Ông Chen nâng mặt Trúc lên, mặt nàng đỏ bừng, hai mắt đờ đẫn.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.