Trở về truyện

Làm Gì Có Chuyện Đồ Đệ Của Ta Là Yandere? - Chương 9 Làm Gì Có Chuyện Đồ Đệ Của Ta Là Yandere?

Làm Gì Có Chuyện Đồ Đệ Của Ta Là Yandere?

9 Chương 9 Làm Gì Có Chuyện Đồ Đệ Của Ta Là Yandere?

(Xảy ra trong Chương 8)

(Góc nhìn Liên Ly)

“Nhớ kỹ, cảm nhận nó tập trung lại bên trong Nội đan, giống như khuấy nước trong bát vậy,” Sư phụ hướng dẫn.

Chúng tôi đang ở hậu viện của ngài, tôi ngồi trên một tấm nệm nằm giữa sân còn Sư phụ thì đi qua đi lại xung quanh tôi.

Sư phụ thật tốt bụng.

Vì lo rằng ngồi trên mặt sân cứng sẽ khiến tôi thấy mỏi, ngài đã lấy một tấm nệm từ trong phòng mình ra để cho tôi ngồi lên.

Đã khoảng hai tuần trôi qua kể từ khi tôi được thu nhận làm đồ đệ của Sư phụ, nhờ có sự chỉ bảo của ngài ấy mà tôi đã tiến bộ vượt bậc.

Tôi nghe nói một Năng lực giả bình thường phải mất vài năm để đạt tới cảnh giới hiện tại của tôi, chỉ sau hai tuần học tập mà tiến bộ được như vậy là chuyện không thể.

Tất cả là nhờ vào sự kiên nhẫn dạy bảo của Sư phụ.

Đúng vậy, tôi đạt được sức mạnh này đều là do công lao của Sư phụ.

Nếu không nhờ có kiến thức sâu rộng và phương pháp dạy dễ hiểu của ngài ấy, tôi không nghĩ mình có thể đặt chân vào con đường trở thành Năng lực giả.

Ahh~ Nhớ lại cái ngày ngài ấy chính thức thu nhận mình làm đồ đệ mà tôi thấy rùng mình.

Không được, không được. Tôi để mình bị phân tâm, không tốt chút nào.

Tôi nhớ lại chỉ dẫn của Sư phụ và bắt đầu làm theo.

Năng lượng Thánh Lôi tập trung lại bên trong Nội đan, trong đầu tôi hiện lên hình ảnh mình đang khuấy nước trong bát.

Dựa vào cảm giác ấy, tôi cố gắng điều động năng lượng Thánh Lôi đến các bộ phận trên cơ thể. Tôi cảm thấy một dòng điện chạy dọc theo cánh tay, khiến cho tôi giật mình và mất tập trung.

“Quá nhanh, động tác này phải làm từ từ,” Sư phụ hướng dẫn. “Khi nào quen thuộc rồi thì hẵng tăng tốc.”

Tôi gật đầu hiểu và thử lại, tôi không thể để thứ cỏn con này làm chùn bước khi Sư phụ đã đặt niềm tin vào mình được!

Lần này tôi đã điều động được năng lượng một cách suôn sẻ, sức mạnh Thánh Lôi chảy trong người tôi.

Tôi mở mắt, ngước lên nhìn khuôn mặt hiền từ của Sư phụ.

Ngài chống cằm quan sát, đi bộ vòng quanh trong khi nhìn lôi điện nhảy múa trên da tôi.

Sư phụ dừng lại ngay trước mặt tôi, ngài cúi xuống và nhìn ngắm khuôn mặt tôi, “Đôi mắt cô vừa sáng lên khi làm vậy.”

Trong thâm tâm tôi có chút lo sợ, chuyện đó có vấn đề gì sao?

“Thật thú vị, trông cô như... một tiên tử vậy.”

Cổ họng tôi nghẹn lại, Sư phụ vừa gọi tôi là tiên tử ư?

Tôi cố gắng lấy lại nhịp thở, “Nó... nó có phải chuyện xấu không, Sư phụ?”

“Ừm, không hẳn,” Sư phụ lắc đầu. “Nó có thể là một bất lợi khi con mới nhập môn vì đối thủ có thể đọc ra con đang điều động năng lượng. Nhưng một khi đã đủ thành thạo, tốc độ ra chiêu của con sẽ rất nhanh nên nó không còn quan trọng nữa.”

Ngài thở phào nhẹ nhõm.

“Cơ mà,” Sư phụ nói thêm. “Cô thật sự rất xinh đẹp, y như cái tên của cô vậy.”

...

Sư phụ... Sao người lại làm vậy?

Con thật lòng xin lỗi vì mình không giống như cô gái trong tưởng của người. Đã không biết bao nhiêu lần con có những suy nghĩ đồi trụy về Sư phụ.

Con xin lỗi vì đã nói dối về thứ con làm với chiếc áo choàng người cho mượn vào đêm hai ngày trước khi trời trở rét.

Nhưng đây là bí mật mà con sẽ mang theo xuống mồ.

Con đã phát nghiện việc đó rồi...

“Được rồi, cứ tiếp tục làm theo những thứ ta đã dạy đi. Nếu có gì khúc mắc thì hãy đến phòng ta.”

Tôi chúc Sư phụ nghỉ ngơi thật tốt, sau đó quay lại chú tâm tu luyện. Sư phụ tin rằng tôi có thể học tốt hơn khi không bị liên tục theo dõi, việc cho tôi quyền tự do như vậy chứng tỏ lòng tin tưởng của Sư phụ.

Tôi không thể làm Sư phụ thất vọng ở khoản này được.

Tôi tiếp tục ngồi tại chỗ tu luyện cho đến lúc mặt trời lặn.

Tôi đổ gục xuống giường, cảm thấy thật thoải mái sau khi tắm.

---

Khu nhà đệ tử đã chìm trong bóng tối, chỉ có ánh trăng là nguồn sáng duy nhất chiếu qua khung cửa sổ hé mở. Ngọn đèn trong phòng Sư phụ cũng đã tắt, báo hiệu rằng đến giờ tôi nên đi ngủ.

Nhưng trước khi ngủ, tôi vẫn còn một việc cần làm trong ngày.

Móc ra chiếc chìa khóa giấu trong túi một cái áo choàng, tôi mở cửa tủ đầu giường.

Tôi lấy ra cuốn nhật ký chi chít lời tỏ tình dành cho Sư phụ và cẩn thận đặt nó lên trên tủ. Dùng một cái que được giấu dưới tủ, tôi đút nó vào cái lỗ nhỏ bên dưới và đẩy lên phần đáy giả tôi tự làm để giấu kho báu của mình bên trong.

Tôi cẩn thận lấy vật phẩm ra khỏi tủ, ôm chặt nó vào lòng và nhảy lên giường nằm.

Thật tiếc khi mình chỉ được dùng nó nốt đêm nay...

Mai là ngày giặt giũ quần áo nên tôi sắp phải đổi sang cái khác.

Tôi đưa chiếc áo của Sư phụ mà tôi đã trộ-- chiếm được lên mũi, hít vào mùi xạ hương đậm đặc của ngài ấy.

Tôi trở nên nghiện việc này sau khi ngài dùng chiếc áo còn thừa đắp lên người tôi lúc trời trở lạnh, mùi hương ngài vẫn còn lưu trên áo. Tôi gần như có thể cảm nhận hơi ấm của ngài trên chiếc áo đó.

Giống như ngài ấy đang ôm chầm lấy mình vậy.

Và thế là tôi lén lút trộ-- mang về quần áo chưa giặt của Sư phụ để nạp đầy lại cho bản thân. Thật xấu hổ nhưng tôi thú nhận đã có một lần mình suýt bị phát hiện khi cố gắng lấy quần lót ngài ấy.

Người phát hiện ra nó không ở trong tủ nên đã đi hỏi người phụ trách giặt giũ, làm tôi phải lẻn vào phòng giặt và để ở đâu đó cho họ tìm được.

Ít nhất thì không ai biết tôi là thủ phạm.

Bài học rút ra là mọi quần áo đều có thể lấy được, chỉ trừ đồ lót.

Buồn là vậy nhưng đành phải chấp nhận thôi.

Tôi trùm chiếc áo của ngài ấy che kín nửa thân trên của mình, tiếp tục hít vào mùi hương gây nghiện của Sư phụ.

Dây áo ngủ được tháo ra, môn phục của tôi tuột xuống khỏi vai và chiếc quần cũng được kéo xuống đến nửa đùi.

Tay phải tôi nắm chặt áo Sư phụ còn tay trái thì đặt lên một bên ngực, ngón tay tìm tới núm vú đang cương lên.

Nhắm mắt lại, tôi tưởng tượng Sư phụ yêu dấu đang dùng bàn tay vuốt dọc theo da tôi, ngón tay ngài vẽ vài vòng tròn quanh nhũ hoa ngay sát núm vú đã cương cứng của tôi.

Tôi há hốc miệng trong khoái cảm khi nhéo nó một cái, phần hông tôi cũng nảy lên theo phản xạ.

Tôi rên rỉ vào chiếc áo và bắt đầu nhào nặn bầu ngực của mình nhanh hơn, trí tưởng tượng dần bay xa khi tôi mơ mộng rằng Sư phụ đang chơi đùa với cặp đồi của mình.

“Sư phụ... Đừng trêu chọc con mà...” Tôi rên lên, người Sư phụ trong tưởng tượng nở một nụ cười dâm tà hiếm thấy.

Tôi giơ chân ra để đẩy chiếc quần xuống đến tận mắt cá, bàn tay đang đặt trên ngực di chuyển xuống dưới phần âm đạo ướt nhẹp.

Tôi kéo hai bên mép ra cho hạt đậu nhỏ của mình hít chút khí lạnh.

Hai ngón tay tôi bắt đầu tấn công nó không thương tiếc, cấu véo và chà xát nó một cách dữ dội.

Tôi thả chiếc áo ra khỏi tay phải để nó rơi lên mặt mình, sau đó tìm tới núm vú còn lại để nghịch ngợm.

Nhấc chân thêm lần nữa, tôi quẳng chiếc quần của mình ra khỏi giường, rơi xuống đâu đó dưới sàn nhà.

Tôi dang hai chân ra và đút một ngón tay vào âm đạo đang rung động của mình, lớp tường thịt bên trong lập tức siết lại trước sự kích thích ấy.

Một ngón tay thứ hai nhanh chóng được thêm vào làm hông tôi ưỡn lên trong khoái cảm, tôi rên rỉ đầy dâm dục vào áo Sư phụ và đắm chìm trong mùi hương của ngài.

Trong cơn mơ mộng Sư phụ vừa khẳng định tôi là người phụ nữ của ngài ấy, ngài vòng đôi tay rắn chắc qua hai bên để đỡ lấy lưng tôi trong khi làm tình với tôi đầy âu yếm.

Tôi nhéo núm vú của mình mạnh hơn, hai ngón tay bên dưới vẫn móc vào trong âm đạo không ngừng nghỉ làm cơ thể tôi nảy lên xuống, trong đầu là cảnh tượng tôi luôn mơ tưởng đến.

Tay trái tôi dần tăng tốc, âm đạo của tôi đã ướt đến nỗi có thể nghe thấy tiếng nước bắn tung tóe mỗi lần ngón tay tôi chui ra chui vào.

Đầu gối tôi run rẩy, trong tưởng tượng Sư phụ đã nằm đè lên tôi. Ngực bọn tôi ở phía đối diện của nhau, đôi môi của ngài ấy tiến gần cổ tôi.

Tôi dập hông mạnh hơn vào hai ngón tay, bức tường thịt rung động nhằm cố gắng vắt sữa người Sư phụ tưởng tượng đang nhấp vào trong tôi.

Hít vào mùi hương của Sư phụ thêm một hơi dài, tôi tưởng tượng đôi môi ngài tiến đến phần rìa khuôn mặt mình.

“Cô rất xinh đẹp,” Tôi nhớ lại lời ngài ấy vừa nói sáng nay.

Tôi há miệng, lời nói đó làm cơ thể tôi phản ứng mãnh liệt. Ngón chân tôi quặp lại, hai ngón tay bên dưới đâm vào mạnh hơn.

“Như một tiên tử... Tiên tử của ta.”

Chính là lúc đó.

Tôi như bùng nổ khi đạt cực khoái, cả cơ thể tôi run lên vì sướng.

Tôi hét vào áo Sư phụ, mùi hương của ngài làm tôi tưởng tượng mình đang được ngài ấy ôm chặt lúc lên đỉnh.

Cảnh tượng ấy đủ để tôi đạt cực khoái thêm lần nữa, lưng tôi ưỡn lên và hai tay nắm chặt tấm ga trải giường nhất có thể.

Đến tận hai phút sau cơn cực khoái của tôi mới chấm dứt, tôi sụp đổ xuống giường với xung quanh toàn là dâm thủy của mình.

Tôi kéo áo của Sư phụ ra khỏi mặt, hơi thở còn hổn hển.

Một phút nữa trôi qua thì tôi mới có thể ngồi dậy với đôi chân run rẩy, quan sát bãi chiến trường mình vừa tạo ra.

Tấm ga trải trường đã ướt sũng sau cơn cực khoái của tôi, có một vết hằn hiện lên đúng chỗ tôi đặt hông ở đó. Đây chính là lý do tôi không muốn làm chuyện đó trên giường mình.

Thôi thì, tội nghiệp tên nào phải dùng cái giường đó tiếp theo.

||Đưa tôi dùng được không <(")||

Sau khi rửa sạch cơ thể bằng nước lấy từ một cái xô, tôi mặc lại quần áo và tôn kính cất chiếc áo của Sư phụ vào nơi cất giấu.

Khi mọi thứ đã xong, tôi lần nữa đổ gục xuống giường.

Ahhh~~ Buổi hôm nay thật sự sảng khoái, chắc hẳn là nhờ có lời nói của Sư phụ sáng nay.

Hahh~~ Không biết khi nào mình mới được Sư phụ âu yếm như vậy nữa.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.