Trở về truyện

Làm Gì Có Chuyện Đồ Đệ Của Ta Là Yandere? - Chương 13 Làm Gì Có Chuyện Đồ Đệ Của Ta Là Yandere?

Làm Gì Có Chuyện Đồ Đệ Của Ta Là Yandere?

13 Chương 13 Làm Gì Có Chuyện Đồ Đệ Của Ta Là Yandere?

(Góc nhìn main)

“Sư phụ, Sư phụ! Nhìn xem chúng con tìm được gì ở bờ sông này!”

Tôi ngẩng mặt lên và thấy Manami và Liên Ly tự hào cầm hai chiếc túi trên tay.

“Đừng nói là...”

Theo lời Liên Ly, có vẻ đây lại là một “món quà trời cho” vì sự nhân từ của tôi đối với đám cướp hôm qua.

Nghĩ thế nào thì chuyện này cũng thật mờ ám, nhưng nhìn đôi mắt lấp lánh của Liên Ly cùng nụ cười hiền hòa của Manami làm tôi bỏ qua sự băn khoăn đó. Miễn hai người họ hòa thuận với nhau hơn là tôi thấy vui rồi.

Có vẻ hai cô đã tâm sự đêm khuya lúc tôi đang ngủ và giải quyết được những bất đồng? Tôi nghĩ mình nên thấy vui khi họ trở nên thân thiết như vậy.

Bọn tôi còn một ngày dài di chuyển phía trước, do vậy tôi bảo hai cô gái nhanh chóng thu dọn đồ đạc.

Thật may là buổi sáng bọn tôi không gặp phải chuyện gì, tôi còn tưởng sẽ có thêm một đám thổ phỉ chặn đường cướp mình chứ. Địa giới trước nay luôn có nhiều thổ phỉ đến vậy sao?

Mặt khác thì hai cô gái trở nên cực kỳ năng động, dường như cả hai muốn chiếm lấy sự chú ý của tôi vì một lý do nào đó.

Liên Ly hỏi tôi đi bộ có thấy đau chân không và đề nghị được xoa bóp chân cho tôi. Tất nhiên là tôi đã từ chối vì muốn hôm nay đi được quãng đường xa nhất có thể, cơ mà tôi có nói sẽ cân nhắc chuyện đó vào buổi tối.

Manami phục vụ trà cho tôi từ một cái ấm mà tôi cũng không biết cô ấy đã chuẩn bị lúc nào, giống như nó tự nhiên xuất hiện từ ống tay áo của cô khi tôi không quan sát vậy.

Trà này đúng là tuyệt hảo, lời khen đó làm cô nở nụ cười rạng rỡ, hẳn là đang tự hào về khả năng pha trà của mình.

Trà chính là nước của sự sống đối với Năng lực giả bọn tôi.

Đôi khi hai cô cũng trò chuyện với nhau, có vẻ họ muốn tìm hiểu thêm về nhau. Tôi cố gắng không nghe lén bởi vì một quý ông không nên tò mò những vấn đề riêng tư của phụ nữ.

Khi bọn tôi dừng lại để nghỉ trưa, tôi phát hiện một vật không ngờ lại xuất hiện ở nơi này.

“Kia là...”

“Ôi trời, một bông Phượng Tàn? Tôi không bao giờ nghĩ mình có thể tận mắt nhìn thấy nó,” Manami trầm ngâm, cô cũng phát hiện bông hoa đó dưới một gốc cây.

Phượng Tàn? À đúng rồi, đấy là tên của nó ở Địa giới. Suýt nữa thì tôi gọi nó bằng cái tên ở Linh giới: Rác Năng lực giả.

Loại hoa này mọc ở những nơi có năng lượng nguyên tố Thuần đậm đặc. Thường thì đó là nơi tập trung nhiều Năng lực giả lại cùng một chỗ hoặc địa điểm có nồng độ năng lượng nguyên tố Thuần cao bất thường.

Thiên Đường Môn tôi thường năm nào cũng có một hoặc hai bông nở trong khuôn viên. Đây là một loại hoa quý hiếm và giá trị cao ở Địa giới do nó có thể được dùng để luyện chế thành nhiều đan dược tu luyện.

Giá của một cánh hoa có thể lên tới khoảng hai ngàn vàng, số tiền ấy đủ cho một phàm nhân sống sung túc ba đời. Đến tôi hiện tại cũng chỉ có thể mua cùng lắm là hai cánh hoa.

Một ổ bánh mì thường có giá khoảng một đồng, thuê một đêm ở nhà trọ tốt nhất thành phố Kim mất khoảng hai bạc. Một trăm đồng đổi được một bạc, còn một trăm bạc đổi được một vàng. Chắc bạn cũng hiểu được loại hoa này quý giá thế nào khi nó có thể quy đổi thành hai mươi triệu ổ bánh mì.

Nếu mỗi ngày bạn đều ăn một ổ bánh mì, bạn sẽ có đủ bánh mì để ăn trong vòng hơn năm mươi tư ngàn năm. Khá là nhiều bánh mì đấy.

Các Năng lực giả thường giữ loại hoa này cho bản thân chứ không bán ra, làm cho giá của nó càng tăng lên.

Nhưng từ Linh giới trở lên, nơi mà gần như bất cứ ai cũng là Năng lực giả thì nó không khác gì cỏ dại.

Có ích, đúng, nhưng chúng mọc lại nhanh tới nỗi người ta được trả tiền để loại bỏ nó chứ không phải ngược lại.

Liên Ly chắp hai tay lại, “Có thể phát hiện loại hoa huyền thoại này ở bên đường, Sư phụ đúng là người được thiên giới ban phước!”

Cô nương này thật sự nghĩ tôi là đứa con của thiên đàng hửm? Cô có biết chính cô mới là người được thiên giới ban phước không? Đồ Thánh Lôi ăn gian.

Cơ mà câu hỏi đặt ra là tại sao loại hoa này lại mọc ở đây? Dưới một gốc cây ở con đường ngẫu nhiên này? Theo tôi biết thì quanh đây không có môn phái nào có thể so sánh với Thiên Đường Môn.

Tôi cũng không cảm nhận được nồng độ năng lượng nguyên tố Thuần cao bất thường trong không khí.

Vậy tức là có thể một Ma giáo đã đặt cơ sở ở gần đây.

Ma giáo căn bản gồm những tên cuồng giáo tu luyện đủ loại công pháp tà độc nhằm gia tăng sức mạnh, chính là mục tiêu mà Liên Ly ở kiếp trước của tôi lùng diệt.

Đây cũng là địa điểm phù hợp để chúng đặt cơ sở, đủ xa thành phố Kim nhằm tránh sự chú ý và đủ gần để chúng bắt cóc hoặc tiêu diệt bất cứ ai ra vào thành phố.

Đậu má, có khi nào bọn chúng mới chính là thủ phạm hủy diệt thế giới?

Khả năng cao là thứ cấm thuật quái quỷ nào đó mà bọn chúng sử dụng sẽ làm cho thế giới bị nhấn chìm trong Thánh Lôi.

Quan trọng nhất là bọn chúng đang làm thứ gì đó có thể khiến một bông Phượng Tàn mọc ra ở đây, chắc chắn nó không phải việc nhỏ.

Tôi nghĩ mình phải làm một cuộc thanh trừng rồi.

Tôi không thể mang theo hai cô gái vì tôi không muốn giết mấy tên vô lại đó trước mặt đồ đệ đáng yêu của mình. Do vậy tôi chỉ nhặt bông hoa lên và nói rằng hôm nay sẽ dựng trại ở đây, sau đó hướng dẫn họ tiếp tục tu luyện đến khi trời tối.

Hóa ra Manami cũng là một thiên tài, ngoài Không gian thì cô cũng đã nâng Tinh tú lên bậc Trung cấp. Nguyên tố tốt nhất của cô là Hỏa ở bậc Cao cấp, còn ba nguyên tố còn lại ở Nhập môn. Thảo nào cô ấy là người thủ hộ ngôi làng.

Trước khi đi ngủ, Liên Ly nhất quyết muốn được mát xa bàn chân cho tôi. Lẽ ra tôi muốn ngủ sớm để sau đó còn lẻn ra ngoài tìm lũ Ma giáo, nhưng nhìn vẻ mặt như sắp khóc của cô làm tôi không nỡ lòng nào từ chối.

Tôi phải công nhận cảm giác tay cô ấy thật thích.

Cơ mà vì lý do nào đó trông cô ấy còn vui sướng hơn cả tôi.

Tôi phải nhắc rằng trời đã muộn trước khi cô ấy cuối cùng cũng dừng vuốt ve chân tôi.

||Không nhắc có khi tí nữa lên đến chân giữa luôn =)))||

Đây rồi, đã đến giờ tôi đi trừ khử mấy tên Ma giáo phiền toái!

Hửm? Bạn hỏi tại sao tôi có vẻ rất háo hức với việc diệt trừ bọn Ma giáo ư?

Ngoài việc mọi người đều có lợi khi chúng bị tiêu diệt, tôi tất nhiên không muốn bọn chúng hủy hoại tầng này cho mấy mưu đồ đen tối và phá hủy luôn giấc mơ về cuộc sống an nhàn của tôi.

Bạn có biết tôi phải ra ngoài tông môn bao nhiêu lần để giải quyết vấn đề mà bọn Ma giáo này gây ra không?

Ồ, mấy tên cuồng giáo triệu hồi được một con quỷ thượng cổ và nó đang tàn phá làng mạc, hãy gọi Lâm đại sư tới đây để hạ gục nó. Ồ, một Ma giáo đang thực hiện nghi thức hiến tế, hãy gọi Lâm đại sư tới phá hủy nó. Này, một nhóm cuồng giáo khác đang nhân danh chúa tể bóng tối đi cướp bóc và cưỡng hiếp khắp nơi, hãy gọi Lâm đại sư tới làm gì đó đi.

Thù lao đúng là tốt thật, nhưng tại sao cứ phải là tôi? Chỉ vì không có ai mạnh bằng tôi mà lúc nào tôi cũng bị phái đi một mình. Đi một mình mãi cũng chán chứ? Hóa ra làm một thiên tài cũng có cái khổ của nó.

||Thôi ông im mẹ cái mồm đi =))||

Hồi đó còn tệ hơn khi tôi luôn bị quấy rầy trong lúc tu luyện, làm cho tôi cực kỳ khó chịu. Thú thật thì có lúc tôi đã gây ra thiệt hại không đáng có...

Có phải vì vậy mà một số người sợ hãi tôi? Không thể nào, tôi tốt tính thế này cơ mà, đúng chứ?

Ừ thì, sau khi đồ đệ đáng yêu của tôi đủ mạnh trong tương lai, tôi không phiền dẫn họ cùng đi ngắm cảnh trong lúc tôi tranh thủ tiêu diệt bọn người này.

Tôi thật sự không nên trì hoãn việc dạy đồ đệ của mình về chuyện giết người...

Nhưng mà Địa giới này rất yên bình, tôi không muốn họ vượt qua ranh giới đó sớm như vậy. Tôi muốn họ giữ được sự trong sáng càng lâu càng tốt.

Hử? Thế còn lũ thổ phỉ bọn tôi đã gặp thì sao?

Xin đấy.

Tôi đã thấy những thứ kinh tởm ở hai tầng trên, bọn cướp kia chẳng là cái gì cả.

Nó giống như việc bạn so sánh một con cún đáng yêu với một con quái xúc tu khổng lồ, đen kịt, nhầy nhụa, nhiều chân, có vài trăm con mắt trồi lên từ dưới đáy địa ngục vậy. Tôi không hề nói dối về con quái xúc tu đó đâu.

Giờ thì, lũ Ma giáo này có thể trốn ở đâu nhỉ?

---

Lời tác giả:

Bạn sẽ làm gì khi bị một con quái xúc tu khổng lồ, đen kịt, nhầy nhụa, nhiều chân, có vài trăm con mắt trồi lên từ dưới đáy địa ngục đuổi theo?

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.