Trở về truyện

Làm Gì Có Chuyện Đồ Đệ Của Ta Là Yandere? - Chương 17 Làm Gì Có Chuyện Đồ Đệ Của Ta Là Yandere?

Làm Gì Có Chuyện Đồ Đệ Của Ta Là Yandere?

17 Chương 17 Làm Gì Có Chuyện Đồ Đệ Của Ta Là Yandere?

(Góc nhìn main)

“Chúng tôi đã nhận được tiền thưa Lâm đại sư, ngài làm ơn kiểm tra hàng ạ,” người chủ trì dịu dàng nói.

Tại sao cô ta cũng ưỡn ngực lên như vậy nhỉ? Bộ đây là xu hướng mới của giới trẻ thời nay sao? Chả lẽ họ không biết việc này gây hại tới... Ồ...

Thì ra cô ta muốn quyến rũ mình. Ôi trời, xin lỗi nhưng tôi đã chứng kiến nhiều mỹ nữ ở Linh giới và Vân giới, cô còn không bằng một góc của họ.

Hai đồ đệ Liên Ly và Manami của tôi cũng hoàn toàn out trình cô về mặt ngoại hình.

Ngoài ra thì tôi chỉ muốn sống an nhàn, dính líu với cô thể nào cũng khiến cuộc sống của tôi không được bình yên.

Hử, phải sống dưới đáy xã hội suốt bao năm trời làm tôi suýt quên đi cảm giác được người khác quyến rũ là như thế nào.

Có lẽ tôi cần thêm thời gian để điều chỉnh lại thường thức của mình, do đã quá quen với việc bị đối xử như rác rưởi nên dường như tôi đang hiểu lầm khá nhiều chuyện.

Như kiểu... Mình đang bỏ lỡ thứ gì đó quan trọng?

...

...

Liên Ly và Manami có tình cảm với tôi, đúng không?

||đúng rồi bro...||

...

...

Tôi không có ý kiến gì về điều đó... Chỉ là tôi chưa từng nghĩ tới...

Mẹ nó, ham muốn tình dục của mình lâu quá không động tới nên mai một hết rồi à?

Thôi kệ đi, nếu hai cô ấy muốn thì tôi sẽ chiều. Giờ tôi tự mình yêu cầu họ thì không khác gì lợi dụng họ cả.

Một người coi tôi là thiên thần giáng thế, còn người kia thì mang lòng biết ơn quá mức. Tôi trước hết cần phải bình thường hóa hình tượng của mình trong mắt họ...

Cơ mà nói đến chuyện một Sư phụ có quan hệ yêu đương với đồ đệ của mình... Không phải là chưa từng có, nhưng cũng khá hiếm thấy. Nguyên nhân chính có thể là do phần lớn sư phụ và đồ đệ có cách biệt về tuổi rất lớn.

Trừ khi tôi hoàn toàn đọc sai ý định của họ và họ chỉ coi tôi như một người Sư phụ đáng kính? Chịu thôi vì đây là lần đầu tôi nhận đồ đệ, ngoài ra tôi cũng chưa có mảnh tình nào vắt vai.

Tại sao mấy cuốn sách tôi đã đọc lại không dạy thứ này? Đúng là thứ sách tu luyện phế phẩm. Thậm chí đến sách nói về song tu cũng không đề cập tới tình cảm của bạn lữ, bộ họ nghĩ hai người có thể tự nhiên hiểu nhau sao?

Thôi thì cái gì đến rồi sẽ đến vậy. Miễn là nó không ảnh hưởng tới cuộc sống an nhàn của tôi.

Đúng là tôi đang lảng tránh vấn đề, nhưng tôi thật sự không có tâm trạng để đưa ra quyết định ngay lúc này.

Tôi cất quả trứng rồng vào nhẫn trữ vật và rời đi cùng hai đồ đệ.

Thật tiếc khi hôm nay không tìm được món bảo vật nào cho hai đồ đệ đáng yêu của tôi. Tôi phải tìm nguyên liệu để tự tay chế tác chúng mới được.

Tôi nhờ Liên Ly dẫn tới một nơi tốt để nghỉ qua đêm, cô vui vẻ đưa chúng tôi tới khu vực dành cho quý tộc.

Hửm, cô ấy từng là con nhà quý tộc sao?

Có khả năng là một gia đình quý tộc sa sút dựa theo tình trạng của cô khi gia nhập môn phái.

Cô ấy giới thiệu một nhà trọ tên là Kim Hi, nhà trọ tốt nhất thành phố này.

Tôi quyết định đặt hai phòng, mặc dù Manami có nói cô không ngại ở chung một phòng.

Cô nương này còn muốn tiết kiệm tiền cho Sư phụ, thật là tốt bụng.

Không sao đâu Manami, tôi sẽ chải đuôi cho cô trước khi đi ngủ mà.

À đúng rồi, tôi cũng sẽ chải tóc cho Liên Ly coi như cảm ơn vì hôm nay đã đóng vai một hướng dẫn viên đáng yêu.

Tôi khá chắc cả hai đều thích được chải đuôi/tóc khi nhìn vào biểu cảm sung sướng của họ.

Liên Ly muốn mát xa cho tôi nhưng muộn rồi nên tôi nói rằng để hôm khác, ngoài ra tôi còn phải kiểm tra quả trứng kia.

Manami muốn làm ấm giường cho tôi, nhưng tôi nói rằng không cần thiết vì bây giờ không phải mùa đông.

||chịu đấy||

Để hai người họ tự tu luyện, tôi quay về phòng và xem xét quả trứng.

Hử? Tôi quên gì đó ư? Kệ đi, chắc cũng không quan trọng lắm.

Tôi bị mù sao? Hai con mắt của tôi đang hoạt động rất ổn, xin cảm ơn.

Quả trứng to bằng cánh tay tôi, đứng cao hơn hông tôi một chút. Màu sắc trên quả trứng thay đổi từ từ, chúng biến đổi và pha trộn lại với nhau.

Truyền vào nó một ít năng lượng nguyên tố, tôi cảm nhận được nguồn sự sống không nhầm lẫn vào đâu được.

Thế quái nào mà một quả trứng của loài rồng huyền thoại lại rơi xuống nơi này?

Tôi biết rằng quả trứng sẽ không bao giờ nở nếu không được truyền nguyên tố Linh hồn và Năng lượng.

Hừm... Chắc là nuôi một con Vạn Sắc Long sẽ có lợi cho tôi. Chúng được đặt tên như vậy là do khả năng điều khiển vô số loại nguyên tố, dù lớp vảy sặc sỡ của chúng cũng là một phần lý do. Thật tốt khi có một con ở bên mình.

Quả trứng này nên thấy may mắn khi vừa hôm trước tôi mới đạt bậc Nhập môn ở nguyên tố Linh hồn. Nhờ có mấy cuốn sách hướng dẫn cực lỗi mà tôi đang làm chủ năng lượng nguyên tố nhanh như hack vậy.

Vừa hôm trước nguyên tố Ám của tôi đã đạt tới bậc Cao cấp và bốn nguyên tố cơ bản chuẩn bị đạt Huyền thoại, có vẻ chỉ cần một thời gian ngắn nữa là đột phá.

Chưa kể đến việc tôi còn nhanh chóng biết cách điều khiển nguyên tố Năng lượng, Lôi, Tinh tú và Không gian khi nhìn hai đồ đệ đáng yêu tu luyện. Tôi học được thứ từ họ giống như họ học được từ tôi.

Hừm... Cảm giác mình đang mạnh vl thế nhỉ?

Thôi kệ, dù gì cũng không phải chuyện xấu. Sau biết bao năm tháng ăn hành mới có ngày hôm nay, tôi xứng đáng được tận hưởng. Mẹ nó, cuối cùng ông trời cũng rủ lòng thương mình!

Truyền một lượng lớn hạt Năng lượng và Linh hồn vào quả trứng, tôi đặt nó lại trên bàn và ngồi xếp bằng tu luyện.

Hạt nguyên tố Hỏa, Thủy, Thổ, Phong, Ám, Quang, Năng lượng, Lôi, Tinh tú, Không gian và Linh hồn tụ lại trong Nội đan, năm nguyên tố đầu đậm đặc hơn do sự thông thạo rất cao của tôi.

Đây là bài luyện tập đơn giản giúp mở đường cho việc ra nhiều chiêu thức cùng một lúc trong tương lai, thứ mà tôi học được ở Vân giới sau khi quan sát Thần Tinh Lang chiến đấu với Cửu Tiêm Nha Xà.

Thường thì các Năng lực giả chỉ dùng Nội đan để chuyển hóa năng lượng Thuần nhằm triệu hồi chúng, nhưng tại sao họ không chuyển hóa chúng từ trước và lưu trữ vào Nội đan rồi mới triệu hồi?

Tôi dễ dàng thấy được lợi ích của nó bởi vì Thần Tinh Lang và Cửu Tiêm Nha Xà có Nội đan nằm ở phần đỉnh đuôi, giúp tôi hiểu ra cách chúng thi triển kỹ năng.

Phương pháp này còn đang trong giai đoạn phát triển và một khi chắc chắn về hiệu quả của nó, tôi sẽ dạy nó cho hai đồ đệ đáng yêu của mình.

Nhược điểm đầu tiên tôi thấy được là cần phải có sự tập trung cực kỳ cao để duy trì cùng lúc nhiều nguyên tố trong Nội đan. Dù vậy việc đó không hề khó do tôi đã quen luyện chế viên đan dược hồi phục kia, giúp cho tôi có được nền tảng vững chắc.

Giờ thì tập trung vào việc luân chuyển nguyên tố để tạo ra công pháp cần thiết và-

“Ba?”

Một tiếng nói và cái kéo nhẹ ở áo làm tôi dừng lại việc tu luyện.

Tôi mở mắt ra, đập vào mặt tôi là hình ảnh một cô bé có đôi mắt nâu to tròn cùng mái tóc dài sặc sỡ, cô đang đứng ở cạnh giường kéo nhẹ viền áo của tôi. Trông cô không quá mười tuổi.

Khuôn mặt tròn trịa đầy đáng yêu ngả sang một bên nhìn tôi, “Ba?”

Tôi liếc mắt nhìn quả trứng.

Hử, nó vỡ đôi luôn rồi.

Tôi quay lại nhìn cô bé, sự đáng yêu vô đối làm tôi vô thức xoa đầu cô ấy.

Trên đầu cô có hai chiếc sừng nhỏ, chắc hẳn đó là sừng rồng.

Đợi đã.

Tại sao cô bé lại ở dạng người? Với cả chưa gì cô đã trông giống bé gái mười tuổi?

Mái tóc cầu vồng của cô liên tục đổi màu tương tự như vảy Vạn Sắc Long, chứng tỏ không có sự nhầm lẫn về chủng tộc.

Có khi nào là do tôi truyền năng lượng của mình vào quả trứng?

Nó nở hơi nhanh quá thì phải?

Tôi còn tưởng phải vài năm nữa nó mới chịu nở chứ? Trái tim bé bỏng của tôi còn chưa sẵn sàng cho việc này.

Không phải bình thường khi một người nhặt được quả trứng siêu hiếm thì họ sẽ cất vào nhẫn trữ vật và phải chờ rất lâu sau nó mới nở ư? Và quả trứng được cất lâu đến nỗi chủ nhân còn quên đi sự tồn tại của nó, để rồi đột nhiên nở ra vào một thời điểm hoàn hảo.

Ấy chết, cô bé còn đang trần truồng.

Đây, mặc chiếc áo thừa này của ta.

À đúng rồi, cô là một bé... rồng mới nở? Để ta mặc quần áo giúp vậy.

Cô bé bán long ngước lên nhìn tôi với đôi mắt lấp lánh, đôi tay nắm lại đặt lên lồng ngực, “Cha!”

Ừmmm... Gì thế? Cô thấy đói hay...

À, có lẽ cô bé muốn được đặt tên.

“Tên con sẽ là... Thải Hồng.”

||Thải Hồng = cầu vồng||

Cái gì? Ừ tôi không giỏi đặt tên, được chưa?

Vậy nhưng cô bé vui vẻ ôm lấy tôi, có vẻ thích cái tên đó.

Hài... Còn chưa kịp suy nghĩ về chuyện của hai đồ đệ mà tôi đã có một bé gái mười tuổi nhận mình là cha.

Cơ mà Thải Hồng rất dễ thương nên là...

Tôi từ từ vuốt ve mái tóc cầu vồng của cô, nhận lại là một tiếng rừ rừ nhỏ.

Tôi không còn gì nuối tiếc.

Đúng lúc đó có người gõ cửa phòng tôi.

“Sư phụ? Manami và Liên Ly đây, bọn con vừa nghe thấy tiếng động lớn ở phòng người...”

À... Chắc là lúc Thải Hồng nở ra đã gây ra tiếng động, tôi quá tập trung tu luyện nên không để ý.

Thôi thì cũng nên tiết lộ về sự tồn tại của cô bé ngay bây giờ.

“Hai cô vào đi, ta có người này muốn giới thiệu.”

---

(Góc nhìn Thải Hồng)

Ta là một con Vạn Sắc Long.

Chúng ta tồn tại ở khoảng không giữa các Tầng, duy trì sự ổn định của thực tại dưới trướng Thượng Cổ Thánh Long.

Nhiều người không biết tới điều này, nhưng Vạn Sắc Long không sinh sản. Thay vào đó, một quả trứng được tạo ra bởi sự tinh thể hóa năng lượng vũ trụ sau vài thiên niên kỷ. Thường thì hiện tượng này sẽ xảy ra sau khi một con Vạn Sắc Long lớn tuổi qua đời, do vậy số lượng Vạn Sắc Long gần như không bao giờ thay đổi.

Những con Vạn Sắc Long khác sẽ truyền một ít năng lượng vào quả trứng cho đến khi nở. Năng lượng của chúng có tác dụng truyền thừa ký ức và kinh nghiệm cho con rồng mới nở, giúp nó có thể gia nhập bầy đàn ngay lập tức.

Thật không may, trước khi ta kịp nở thì quả trứng đã rơi vào vết nứt không gian và bị chuyển tới một Tầng thực tại nào đó.

Không rõ thứ gì đã gây ra vết nứt đó, nhưng ta cảm nhận được sự thân thuộc nào đó với một con người ta đã gặp ở nơi gọi là phòng đấu giá này.

À, có vẻ hắn biết về chủng tộc của ta. Nguồn năng lượng hắn cung cấp khá dồi dào đấy chứ. Nếu cứ tiếp tục thêm vài năm nữa thì ta sẽ nở ra trở thành một con rồng trưởng thành và trở lại bầy đàn.

Sau khi nở ta sẽ tặng hắn thứ gì đó coi như lời cảm ơn.

Hể?

Những ký ức này.

Nguồn năng lượng tuyệt vời này.

Sự sống mãnh liệt này.

Ta cảm thấy cơ thể mình đang biến đổi?

Người đàn ông này... Hắn không phải con người...

Năng lượng của hắn còn mạnh mẽ hơn loài Rồng.

Đợi đã, ký ức của mình đang bị ghi đè? Không... Còn nữa...

Ký ức của những con rồng khác... Chúng đang dần trôi dạt ra xa? Chuyện này... Không thể nào... Tại sao...

Những ký ức mới này... Ánh sáng này... Cơn đau này... Một thế giới mới và... Có gì đó đang phát sáng?

Những chiếc cánh, vảy và răng... Nguồn năng lượng này đang lấp đầy tâm trí của mình...

Chuyện này không ổn chút nào... Hắn ta không phải người phàm...

Mình... Mình thấy thứ gì đó từ người đàn ông này...

Không... Của ta... B... Ba?

Ba! Người đó là ba của mình!

Trong sự thích thú, tôi phá vỡ quả trứng chui ra và thấy mình đang ở phòng của Ba.

A!

Ba! Ba ơi!

Mồ? Ba đang ngủ sao?

Tôi kéo áo Ba.

Ba tỉnh dậy và xoa đầu tôi.

Ba mặc quần áo cho tôi và đặt tên tôi là Thải Hồng!

Ehehe~ Tay của cha thích quá đi~

Mồ... Đúng lúc Thải Hồng đang tận hưởng thời gian bên Ba, hai người lạ mặt xuất hiện và gọi Ba là “Sơ phụ”.

Ba gọi họ là “Đò đẹ”, sau đó bảo họ rằng Thải Hồng là một con Vạn Sắc Long đầy kiêu hãnh.

Mmm? Ba, sao baa không nói với họ rằng mình là Ba của Thải Hồng?

Mồ... Ba đãng trí quá đi! Tôi ôm lấy Ba và gọi người là Ba.

---

(Góc nhìn Manami)

“Ba! Ba!”

Mí mắt tôi giật nhẹ khi nhìn đứa trẻ mới ôm Sư phụ nồng nhiệt như vậy.

Thật ghen tị... Ý tôi là thật lố bịch, chỉ vì ngươi được Sư phụ truyền cho chút năng lượng mà nghĩ rằng ngài ấy là cha ngươi?

Một tồn tại Thần thánh như Sư phụ...

Ahhh~ Con cũng muốn! Sư phụ! Không công bằng chút nào! Vuốt ve đuôi con nữa đi mà! Cho con một chút năng lượng của người với! Nhất là thứ ở giữa hai...

E hèm.

Vì thứ mới nở được gọi là Vạn Sắc Long này coi Sư phụ là cha mình, cô ấy sẽ gia nhập bọn tôi.

Tôi chưa từng nghe tới loài rồng đó, nhưng nếu Sư phụ nói chúng tồn tại thì chắc chắn chúng có thật.

Vậy thì Liên Ly và tôi sẽ đảm nhận việc dạy cô gái mới đến về muôn vàn đức hạnh của Sư phụ.

Ai cũng có điểm khởi đầu, nhất là khi cô ấy sẽ trở thành một trong những sứ đồ của Sư phụ.

Bọn tôi cũng sắp sửa viết xong phần đầu của Kinh Thánh, cô gái mới đến này chính là người đầu tiên tiếp thu nó và thấy được ánh sáng của Sư phụ.

Một khi cô ấy được cải hóa, bọn tôi sẽ có thêm một sứ đồ để lan truyền ánh sáng của Sư phụ cho quần chúng.

Liên Ly đã tìm được một số ứng viên tiềm năng.

Những kẻ dám từ chối sẽ bị ngọn lửa thanh tẩy.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.