Trở về truyện

Để Tâm - Chương 54: Nụ Hôn Tạm Biệt

Để Tâm

54 Chương 54: Nụ hôn tạm biệt

Buổi bán đấu giá sắp bắt đầu nhưng Hạ Lâm mãi vẫn không liên lạc được với Bùi Văn Minh, mấy tấm thẻ ngân hàng của bà vẫn chưa được mở khóa, nhất thời bà ta cảm thấy rất túng quẫn.

Vốn dĩ bà đã nhắm trúng một sợi dây chuyền kim cương trong bộ sưu tập được bán đấu giá, nhưng bây giờ đành bất lực.

Bùi Huyên đang trong lúc nửa tỉnh nửa mê thì bị giục dậy trang điểm – trước khi buổi đấu giá diễn ra, Chu gia có một cuộc tụ họp nhỏ .

Dì giúp việc thuận miệng nói chuyện phiếm với Hạ Lâm: “Phu nhân, còn hơn một tháng nữa là đón năm mới rồi.”

“Mong đến năm mới để lười biếng chứ gì?” Hạ Lâm cười trêu chọc bà: “Đừng có mơ đến chuyện đấy, tôi ăn không quen đồ ăn người khác nấu đâu!”

“Ôi chao, tôi làm gì có ý đó ạ!”, bà quở trách: “Tôi đều đã nghĩ xong các món ăn trong năm rồi, phu nhân vu oan cho người tốt mà.”

Bà thấy Bùi Văn Minh đã lâu không về nhà, cảm thấy hơi kỳ lạ, nhưng lại không dám hỏi, sợ chọc giận Hạ Lâm nên mới nói như vậy. Trong sân có mấy người giúp việc lén lút thì thầm, họ đoán Bùi Văn Minh nuôi tình nhân ở bên ngoài.

Không biết Hạ Lâm có nghe được những lời đó hay không, bà ta cũng không đợi Bùi Huyên xuống, một mình thong thả ung dung ăn bữa sáng, không tiếp tục lên tiếng nói chuyện nữa.


Bùi Huyên đi đến Chu gia cùng với Hạ Lâm, bà ta đi bàn bạc với mấy vị phu nhân về việc sắp xếp cuộc bán đấu giá, người hầu đưa Bùi Huyên đến rạp chiếu phim thu nhỏ.

Bà Chu yêu thích xem biểu diễn ca kịch, nên cho xây dựng một rạp hát nhỏ tại nhà. Trên sân khấu của rạp hát đặt một màn hình chiếu rất lớn, nó trở thành một cái rạp chiếu phim thu nhỏ với hàng chục ghế ngồi, chuyên phục vụ cho các buổi tụ họp, những người trẻ tuổi đến từ các gia tộc có thể ở đó nói chuyện và nghỉ ngơi.

Hôm nay Bùi Huyên mặc một chiếc váy lụa dài màu vàng sâm banh ôm sát cơ thể, đôi giày cao gót đính đầy kim cương, phối hợp với bộ trang sức trân châu, vừa đắt tiền lại tao nhã, pha lẫn kiều diễm và cao sang. Do thời tiết hơi se lạnh nên cô khoác trên mình một chiếc áo lông cáo trắng như tuyết, cô xinh đẹp như đang thi hoa hậu.

Cô vừa bước vào cửa, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía cô. Trong mắt của những người khác giới thì đó chính là sự xinh đẹp diễm lệ động lòng người, nhưng trong mắt của những người cùng giới thì lại không mấy thiện cảm.

Tiểu thư Chu gia là chủ nhà, cũng chỉ mặc một chiếc váy màu xanh dương, bên ngoài khoác thêm áo lông vũ mà thôi, cô ta là khách vậy mà lại trang điểm lộng lẫy như vậy để tranh nổi bật gì chứ.

Có điều buổi đấu giá bộ sưu tập tư nhân này thực chất là buổi xem mắt do Chu phu nhân sắp xếp từ trước, vì vậy ăn mặc trang điểm đẹp một chút cũng không được coi là thất lễ. Bùi Huyên an tâm đi vào đám đông chào hỏi các chị em.

Cô thấy những người đàn ông bên cạnh đang chăm chú nhìn mình, trong lòng rất đắc ý, nhưng vẫn không kiên nhẫn, dường như cô bị Chử Nguyên lạnh nhạt quen rồi, không thèm để mắt tới những kẻ hiểu biết nông cạn chỉ si mê sắc đẹp của mình.

“Không ngờ cô ta lại đến đây?”


“…Chính là cô ta sao?”

“Tôi không quen… còn cậu? Hai người chẳng phải là học cùng trường hay sao?”

“Ừm, nhưng mặc quần áo vào rồi thì tôi không chắc chắn cho lắm.”

“Hahahahahahaha…. “

“Tìm cơ hội kiểm chứng chút chứ?”

“Hahaha… Tôi không thích chỗ đông người quá.”

…..


Bùi Huyên lắng tai nghe, mới nghe được vài câu thì mấy người đàn ông đó đột nhiên cười vang lên. Cô chợt phát giác ra có gì đó không đúng, ánh mắt của những người này lộ ra sự khinh thường, không hề giống với người ngưỡng mộ bình thường.

Năm tiếng trước, lúc bốn giờ sáng, Chử Nguyên sắp xếp Loyal và Trần Siêu đăng đoạn video hoàn chỉnh lên các trang web khiêu dâm khác nhau, sau đó lại chỉnh sửa vài bức ảnh khác đăng lên diễn đàn trường.

Hứa Kiêu đã bỏ ra một số tiền lớn cho bản tin QQ, bản tin chuyên dành cho việc thổ lộ tình cảm của vài trường học để thổi phồng lên câu chuyện tình yêu vụng trộm đẹp đẽ giữa Chu Tiến và Bùi Huyên.

“Mọi người nói xem, chúng ta có nên nhúng tay vào hotsearch Weibo không?” Hứa Kiêu gần như thức trắng đêm, nhưng đôi mắt vẫn sáng rực, anh ta đưa ra chủ ý xấu thành nghiện rồi: “Công ty chúng tôi hợp tác với Weibo, mua hotsearch sẽ được giảm giá.”

“Anh có bị điên không…”

Trần Tâm thực sự bó tay với anh.

Chử Nguyên lại có vẻ như tin anh ta, anh không dùng Weibo, không hiểu nhiều về nó: “Hotsearch có tác dụng không?”

“Anh đừng nghe anh ta nói bậy!” Trần Tâm giật nảy mình, vỗ nhẹ vai anh: “Chỉ những minh tinh mới cần đến thôi.”

Đề nghị của mình bị bác bỏ, Hứa Kiêu hơi tiếc nuối, Trần Tâm được anh nhắc nhở, ma xui quỷ khiến làm cô nhớ đến những tin tức nóng hổi mà cô nhìn thấy trên Weibo vào ngày xảy ra vụ nổ.

Cô mở điện thoại lên Weibo tìm kiếm, lúc đó chủ đề là gì nhỉ?

…Đúng rồi, chủ đề là #Tình yêu tuyệt mỹ#

Nửa tiếng sau, #tình yêu tuyệt mỹ# leo lên vị trí đầu tiên trên hotsearch. Tin tức nóng hổi gần một tháng trước đột nhiên bị moi lên, có video, ảnh chụp màn hình kèm theo nội dung câu chuyện tình yêu giữa Bùi Huyên và Chu Tiến.


Tóm tắt tình hình như sau:

Sáu giờ sáng, tỉ lệ xem video trên các trang web dần dần tăng lên, các bài đăng trên diễn đàn trường cũng được săn đón nhiều hơn.

Tám giờ sáng, các khoa của trường đại học A bắt đầu xôn xao ầm ĩ cả lên…

Bùi Huyên khác với Trần Tâm, cô ta xinh đẹp giỏi giang, lại là tiểu thư khuê các, là bộ mặt của cả trường, cô ta gần như được chính thức công nhận danh hiệu hoa khôi của trường và đã từng giành phần thắng trong cuộc đời của một người tài giỏi xuất chúng như Chử Nguyên, là nữ thần trong mộng không thể nào với tới của vô số chàng trai.

Lúc chín giờ, Chung Tuệ Dung gọi điện thoại đến, Chử Nguyên bèn rời đi .

Hứa Kiêu cùng với Trần Siêu đi đến nhà xe lấy xe, để Trần Tâm lại bên cạnh Chử Nguyên, cô có chút bất an.

Cô kéo vali hành lý, ấn mở cửa thang máy cho Chử Nguyên, hai người cùng đi vào trong.

“Sau khi anh đi, đừng sợ gì hết, trước tiên hãy quay về nhà!” Chử Nguyên giơ tay ra, Trần Tâm ngoan ngoãn nắm lấy tay anh.

“Sau khi đến nơi anh sẽ liên lạc với em, anh sẽ luôn giữ liên lạc, Trần Siêu, Loyal đều luôn theo dõi sự việc này, nếu như em thấy sợ thì có thể gọi cho Hứa Kiêu.” Chử Nguyên nói vô cùng bình tĩnh: “Anh ta có nhiều chủ ý, làm việc cũng rất cẩn thận.”

Trần Tâm vừa quay đầu lại thì nghe thấy anh khen Hứa Kiêu chu đáo, cô thấy không vui: “Em tìm anh ta, anh không ghen sao?”

Chử Nguyên không hiểu trong đầu cô đang nghĩ cái gì, anh bất đắc dĩ cười: “Anh là người không phân rõ đúng sai như vậy à?” “Ghen thì vẫn ghen, nhưng việc gì cũng có chừng mực của nó.”

Thật ra Trần Tâm muốn nhìn thấy anh ghen, nhưng anh nói sẽ không ghen, trong lòng cô không biết vì sao lại cảm thấy vô cùng ngọt ngào.

Đến tầng một, cửa thang máy mở ra, Trần Tâm kéo Chử Nguyên định bước ra ngoài. Nhưng Chử Nguyên đột nhiên dùng lực áp sát cô vào trong thang máy, Trần Tâm còn chưa kịp kinh ngạc thì cửa thang máy đã từ từ đóng lại.

Anh áp cô vào tường thang máy, giữ chặt hai bàn tay cô, mười ngón tay đan vào nhau.

“Xin lỗi.” Anh cúi xuống nhẹ nhàng hôn lên tóc cô, hôn lên trán, lên lông mày, mắt, hôn cả lên đôi lông mi đang run rẩy, hôn sống mũi cao của cô, rồi dần tìm đến môi cô.

Anh vừa nhẹ nhàng hôn lên đôi môi mềm mại như cánh hoa hồng, vừa thấp giọng nói với cô: “Xin lỗi, đều trách anh sơ suất, có phải làm em sợ rồi không?”

Trần Tâm sợ mềm không sợ cứng, không chịu nổi người khác cưng chiều mình, sự uất ức vốn đã nguôi ngoai từ lâu đột nhiên bị đánh thức, sống mũi cô lập tức cay cay, nước mắt như muốn trào ra: “Đều tại anh!”

Chử Nguyên hôn giọt nước mắt nóng hổi lăn trên má cô, trái tim như bị thiêu đốt đến co thắt lại, anh ôm cô vào lòng, trong giọng nói trầm thấp mang theo vẻ đau lòng: “Sau khi anh đi đừng sợ gì hết…. Haizzz, vốn dĩ định ở lại với em, nhưng lại sợ em không thích gả cho kẻ mù lòa này”.

“Thích, mù vẫn thích.” Trần Tâm buột miệng nói ra, nhìn thấy Chử Nguyên đang cố nhịn cười, cô mới nhận ra anh đang cố ý trêu chọc mình, cô giẫm lên chân anh, hung dữ nói: “Lừa anh đó, ai muốn gả cho anh chứ!”

Chử Nguyên không vui, giữ lấy sau gáy cô, hung hăng hôn, đầu lưỡi làm loạn trong miệng cô, sau đó chiếm lấy lưỡi cô, cắn đến nỗi đầu lưỡi cô tê dại đau đớn, chỉ có thể nức nở xin tha.

Chín giờ, Chử Nguyên cùng bố mẹ lên máy bay đi Thụy Sĩ. Còn trong dinh thự của Chu gia, khắp nơi đều là những người con gái xinh đẹp, ăn mặc lộng lẫy, sang trọng. Buổi gặp gỡ ngày hôm nay chỉ vừa mới bắt đầu.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.