Trở về truyện

Ăn Hành Tại Dị Giới - Chương 57: Về Châu Phủ

Ăn Hành Tại Dị Giới

57 Chương 57: Về Châu Phủ

Bữa tối, thịt thú rừng và rau củ trong vườn. Tuy không bằng sơn hào hải vị trong các đại gia tộc, nhưng chống thôn dã như vậy cũng coi là thịnh soạn. Suốt bữa ăn, Chu Phù và Chu Khâm lấm lét nhìn nhau cùng giữ bí mật mặc dù chẳng ai quan tâm việc họ có yêu đan. Nhưng giấu được thì cứ giấu thôi. Họ chỉ biết Chu Phù có yêu đan chứ chưa biết Chu Khâm cũng vừa nuốt yêu đan. Gã ăn uống qua loa rồi nằm ngủ hấp thu cỗ năng lượng to lớn trong người.

Chu Đình thì vẫn không hay biết, cô vẫn ngồi đó trò chuyện với Lưu Phong và Chi Hoa, cùng là con cháu trong các gia tộc nhưng hiểu biết của mấy người lại hơn cô và mấy người Chu Khâm rất nhiều . Lưu Phong thì cũng bình thường thôi, nhưng Chi hoa thì lại khác.

-Cái gì? Nàng bị trúng độc Huyết xà sao?

Lưu Phong bột miệng thốt lên thành tiếng, hóa ra vũng máu trước sân không phải do nàng đến tháng mà có, Nàng bị trúng Chướng khí Huyết xà, Người bị trúng độc nếu vận khí lực hiển nhiên sẽ bị độc công tâm chết càng sớm. nên lúc luyện kiếm độc tính trong người Chi hoa phát tác.

-Cũng may lúc đó Ngọc Khê tỷ tỷ và Vô Tường huynh đi ngang, còn có một vị cô cô nữa. Nhờ uống đan dược và được mang bề núi chữa trị nên mới qua khỏi! Thời gian ở núi Tuyệt Ảnh Phái được vị sư bá ở đan phòng chỉ điểm công phu, lại học được chút dược lý… Nên ta mới còn sống đó.

-Đúng là trong cái rủi có cái may, ở hiền chắc sẽ gặp lành?

Chi Hoa nghe vậy thì hỏi lại

-Ở hiền gặp lành ư? Vậy thời gian không có ta ở bên, chàng ăn ở thế nào mà lại bị kẹt trong hốc đá, ăn lá gặm cỏ hả?

Lưu Phong suýt xoa nghĩ lại mấy vụ việc trước đây, đúng là thập tử nhất sinh

-Nhiều chuyện xảy ra lắm… nhưng cuối cùng ta vẫn còn sống nhăn đây nè…

Mặc cho mấy ngày chưa nghỉ ngơi, Lưu Phòng ngồi tâm tình với cô vợ đến gần sáng mới chợp mắt.

Khi mở mắt thì đám người Chu Gia cũng lần lượt chuẩn bị về Phủ, Chu Cát và Chu Đình trông còn uể oải, nhưng Chu Phù và Chu Khâm đột nhiên sung mãn lạ thường. Đúng là dưới tác dụng của yêu đan khí chất, nhục thể đều được cải thiện ít nhiều. Bọn họ chắp tay rời căn nhà gỗ, hẹn hai người gặp nhau tại hôn lễ của Chu Khải.

Bọn họ đi được một lúc, Chi Hoa cũng lên tiếng nói với Lưu Phong

-Chúng ta cũng về Nhà thôi. Ở đây cũng không còn việc gì nữa.

-Cũng được, nàng đợi ta một lát.

Lưu Phong, nhìn lại luống rau củ, vẫn còn sót công chăm bẵm gã đi vào vườn nhổ hết mấy củ cải, củ khoai, đem ra sau nhà rửa ráy.

Sau đó đem chôn bộ hài cốt của người thần bí.

Xong xuôi hắn thu dọn chiến trường, cùng Chi Hoa trở về Châu Phủ. Tuy biết ở đó có rượu thịt, có người hầu kẻ hạ. Nhưng hắn vẫn thích ăn đồ mình tự vun trồng hơn. Mang về muối dưa ăn cho có gia vị

Thời gian hắn không có mặt, Châu Phủ đã thay đổi rất nhiều, bên trong xây thêm hai biệt viện to lớn cho Thấy việc làm ăn bên nhà vợ khấm khá lên nhiều. Chi Hoa đã về đây trước nhưng không thấy Lưu Phòng nàng mới ra căn nhà gỗ chờ đợi. Nghe nàng kể Lưu Phong mới hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Nguyên nhân làm Châu gia thay đổi xuất phát từ việc Châu Kiệt có cơ duyên, trong một lần đi thí luyện năng lực xa xa tận bên Phong hỏa Thành. Tình cờ gặp một cao nhân, lão thấy châu Kiệt có thiên phú và năng lực nên nhận làm đồ đệ. Nhờ quan hệ ở Phong Hỏa thành, lão móc nối mối làm ăn vận chuyển nhu yếu phẩm qua bên đó kiếm lợi. Mặt hàng bên đó đang hiếm cho nên châu gia bỏ túi không ít tài vật, thoáng chốc lại leo lên gia tộc hạng hai.

Nay võ hội cận kề, hai người con đều đã trở về nhà, thân mang tuyệt kỹ lại có hai môn phái hỗ trợ. Vô Địch Môn và Tuyệt Ảnh Phái, lần này họ cũng có đem người đến xem náo nhiệt. Môn bên là Vô tường , Ngọc khê và Cổ Mộc sư bá người đã cứu Chi hoa. Bên còn lại là Hỏa Lão Tà sư phụ của Châu Kiệt, và Hoa Vân Triều sư huynh của Châu Kiệt.

Tất cả bọn họ đang được Châu lão gia tiếp đón nồng hậu, dáng người mập mạp hơn, quần áo sang trọng, tay đeo liền mấy chiếc nhẫn. miệng cười nói luyên thuyên.

-Lão gia, con gái về rồi đây!

Mọi người hướng sự chú ý về phía cổng chính của Châu phủ, Thấy Chi Hoa trở lại ai nấy đều nở nụ cười vui vẻ, vì châu tiểu thư càng ngày càng xinh đẹp. Vừa giỏi võ lại vừa dịu dàng lễ phép. Có điều họ không cười được lâu vì phía sau, là hình ảnh Lưu Phong ăn mặc bần hàn, đang xách theo cái bao cũ nát. Cái mặt ngô nghê của hắn trước nay đã không ưa, giờ họ có thêm tiền, địa vị cao hơn thì lại càng không thuận mắt.

-Bố vợ đại nhân, đã lâu không gặp. Người vẫn khỏe chứ?

Trước mặt các vụ quan khách, Châu lão gia ngượng ngùng không đáp, việc cho con gái đi cầu thân nhà họ Lưu đúng là một quyết định sai lầm trong cuộc đời ông. Ông nghĩ như vậy, Nếu không có sự việc ngày đó thì hiện tại, Chi hoa có thể kết đôi uyên ương với Hỏa Vân triều. Vừa đẹp trai phong độ, gia thế khủng, lại là đại sư huynh của Châu Kiệt nữa chứ. Nếu được như vậy, tình thân lại thêm thân. Châu gia ở Bạch Vân Thành sẽ vững trãi như một bàn thạch chẳng thua bốn đại gia tộc kia.

Châu lão gia phất tay, chẳng buồn nhìn Lưu Phong.

“ Con gái, đưa hắn ra sau nhà nghỉ ngơi đi.”

“ Dạ” chi Hoa đáp gọn rồi đưa tay kéo Lưu Phong ra sau nhà, mặc cho hắn còn có nhiều điều muốn nói.

Hậu Viện của châu gia được tân trang trông xa hoa không khác mấy so với Lưu Phủ, một cảm giác vừa quen vừa lạ làm Lưu Phong nhấp nhổm không yên. Chi Hoa chỉ hắn vào nhà tắm rửa rồi ra bên ngoài nói chuyện cùng mọi người. Mấy ngày nay nhà có khách nên tiệc tùng liên miên, biết Lưu Phong sành ăn nên cô qua nhà bếp dặn dò nấu nhiều món hơn một chút.

Thời gian hắn một mình ở nhà gỗ, ăn uống khá tốt nên tăng thêm vài chục cân, Khoác lên bộ y phục mới tuy không phải là mỹ nam tử nhưng cũng ra phong thái của một nam nhi. Hôm nay nhà vợ có khách hắn cũng không thể làm mất mặt mọi người được.

Chưa kịp ra đại sảnh trò chuyện, ăn uống với mời người thì lại có việc xảy đến.

trên đường đi hắn gặp Châu lão gia, hai tay chắp sau lưng ưỡn ngực chặn đường Lưu Phong.

- Lưu tam thiếu gia, lâu ngày chắc không về Lưu Phủ thiết nghĩ, Lưu Lão gia cũng mong ngóng đã lâu, hay là cậu về đó trước đi.

Lưu Phong ngây ngô đáp

- ấy, không sao , không sao đâu mà... Mai về cũng được, hôm nay nhà có khách, sao bố vợ lại đuổi con về là thế nào?

Châu gia chủ làm vẻ mặt đăm chiêu.

- chuyện này hơi dài dòng một chút... sau này ta sẽ giải thích cho cậu...

Từ phía đằng sau, một thiếu niên trẻ tuổi chậm rãi đi tới, Đứng cạnh châu lão gia lại giống nhau đến tám phần. Châu kiệt từ ngày bỏ nhà đi khổ tu đến nay đã cao lớn hơn rất nhiều. Nhưng thái độ với Lưu Phong vẫn y nguyên như ngày đầu.

- Phụ thân, người cứ nói thẳng ra đi... Tên này ngu độn nói vòng vo cả ngày hắn cũng không hiểu đâu?

- y em vợ, sao lại nói anh rể như vậy. tưởng đệ đi ra ngoài khổ tu phải hiểu chuyện, biết trên biết dưới rồi chứ. hóa ra cũng chẳng thay đổi chút nào.

Châu kiệt thì thầm vào tai lão gia điều gì đó, chỉ thấy lão vỗ vai gật đầu mấy cái rồi xoay người ung dung trở về đại sảnh, chỉ còn Châu Kiệt đứng đối diện với Lưu Phong.

- Lưu tam thiếu gia, ngươi đừng nghĩ tỷ tỷ quý mến ngươi, ta nói cho ngươi biết tỷ chỉ thương hại ngươi mà thôi. Tỷ ấy rất tốt, chắc ngươi cũng biết rồi chứ? Một người như tỷ ấy không thể cả đời ở cùng một phế vật như ngươi được. Ở đây không ai ưa ngươi một kẻ vô tích sự như ngươi đâu. Lão gia nhà ta là muốn hủy bỏ hôn sự giữa hai người, gả tỷ tỷ cho đại sư huynh Hỏa Vân Triều.

Lưu Phong hiển nhiên biết Châu kiệt có ý gì.

- Châu kiệt đệ đệ, Đùa như vậy không vui đâu, nhưng anh rể đại nhân đại lượng không chấp con nít như đệ. Ta sẽ coi như đệ chưa nói gì.

Châu kiệt khẽ cười tà dị

- Người thật là đáng thương, nhưng mà đi theo ta ra chỗ này ngươi sẽ hiểu ngay thôi.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.