Trở về truyện

Ăn Hành Tại Dị Giới - Chương 35: Gây Thù Chuốc Oán

Ăn Hành Tại Dị Giới

35 Chương 35: Gây thù chuốc oán

Sát khí xung thiên của Tử Quân khiến đòn thế của anh càng trở nên hung hiểm vô cùng,bá khí toát ra ngùn ngụn làm cả lầu ba như nín thở không thông. Bóng Tử Quân lăng không xuất kiếm lạnh lùng tiêu sái tựa bậc hào quang sáng chói giữa trời đêm.

Đưa tay che mắt, Lưu Phong vớ lấy ống nước ném về phía Tử Quân hòng làm hắn phân tâm, nhân lúc đó chạy xuống lầu hai nhân đám hỗn loạn mà tháo chạy.

" Bùng..."

Âm thanh khô khốc vang lên làm căn phòng chấn động. Một đạo khí màu hồng va chạm với kiếm khí ngút trời của Tử Quân tỏa ra bao chùm lấy không gian.

Lưu Phong chỉ nghe thấy thế vội ba chân bốn cẳng cắm đầu xuống lầu dưới chờ ngày khác tái đấu.

Tại hiện trường gây án, Tử Quân Phát ra một kiếm rồi ngã gục xuống sàn, hơi thở phì phò như kẻ sắp chết. Chu Khải bế khí ngưng mọi hô hấp, lấy tay áo che lấy miệng chạy vụt tới nắm lấy tóc của Tử Quân phi thân bay sang mái nhà bên cạnh.

- Ngô Huynh, là chướng khí của Huyết Xà, huynh đừng vận khí...

Châu Khải đưa tay điểm mấy huyệt đạo trên người Tử Quân rồi rút từ trong háng ra một lọ thuốc màu đen, cậy mồm đút nó vào trong miệng Tử Quân.

- Định Hồn Đan chỉ giúp huynh cầm cự một lúc, việc gấp bây giờ là mau chóng về Ngô Phủ dưỡng thương, giải độc.

Tử Quân thở hắt ra

- Đừng nói là ta đi Dạ Hương Lầu bị người ta ám toán... Còn nữa, phiền Chu huynh cho người bắt gã lúc nãy về cho ta. Ta... Ta phải giết hắn...

Tử Quân gắng nhắn lại một câu rồi gục hẳn, Chu Khai bế hắn đi xuống khỏi mái nhà, nhanh chóng cõng gã về Ngô Phủ để thông báo mấy chuyện quan trọng cho Ngô Gia chủ để người phân xử.

- Cái gì! Thằng lone nào to gan dám làm ám toán con trai Tử Quân của ta!

Ngô Gia chủ thấy con trai mình nằm bất tỉnh, cả người nổi mẩn đỏ. Ông sót và tức giận lắm

Chu Khải lễ phép đáp

- Bẩm Ngô lão gia, hồi tối Ngô Huynh có đến chỗ Chu Khải luận kiếm đạo, chẳng hiểu sao tên đường có một gã dở hơi vu oan cho huynh ấy" nói huynh ấy cướp vợ của hắn"

Ngô Gia chủ nhướng mày trợn mắt

- Con trai ta đẹp trai ngời ngời sao lại làm cái chuyện cướp thê tử kẻ khác. Thằng đó nghĩ vợ mình đẹp lắm hay sao, có năn nỉ cầu xin chưa chắc con trai ta đã nứng mà thông vợ nó.

Chu Khải đáp

- Dạ, lão gia nói phải đấy... Chu Khải thấy gã cố ý mượn cớ ám toán Tử Quân, giả vờ khù khờ nhưng lại giở trờ âm hiểm, dùng Huyết Xà ám toán công tử. loại độc này rất gây nguy hại cho người luyện võ nhất là kỳ tài như Tử Quân huynh...

Ngô gia chủ đưa tay xoa cái cằm nhẵn bóng của mình, nhìn Chu KHải với vẻ đăm chiêu.

- Nói có lý lắm, võ hội sắp diễn ra mà con trai của ta lại bị ám toán lúc này... Việc tốt như vậy hẳn là các thế lực đối địch làm ra.... Ta mà bắt được tên đó phái bắt hắn khai ra thế lực đứng sau mới được.

Chẳng phải kỳ tại võ học nhưng tài hoa của Chu Khải không thể phủ nhận, cầm kỳ thi họa đều đủ cả. Vậy nên bức hình truy nã Lưu Phong rất nhanh được in ra nhiều bản phân phát cho mấy võ sĩ trong Ngô Phủ đi tìm kiếm tên ác nhân Lưu Phong gấp.

Vốn là nhà lắm tiền nhiều của, võ sĩ trong phủ nhân số có hạn không tìm được, Ngô Gia chủ liền vung tay cho một khoản tiền lớn treo thưởng lớn cho ai phát hiện ra tung tích của Lưu Phong, bộ dạng hắn nhem nhuốc đến người quen cũng khó nhận ra đó là Lưu tam thiếu gia. Vậy nên hắn núp ở đâu đều có người tố giác, vừa nghỉ chân một lúc đã có đám người đuổi bắt hắn.

Chạy hết thành đông đến thành tây, cửa bắc đến cửa nam mà đâu đâu cũng thấy.

Trong một tối chạy nạn qua nhà Thành chủ, hắn quyết định phải trốn vào nhà này mới không thể bị phát giác.

Bốn bề nghe tiếng bước chân dồn dập, Lưu Phong nhảy vào bụi cây gần đó.

" Ai cha..."

Hạ Bộ Lưu Phong đáp trúng một thứ gì đó tròn tròn, làm nó phát ra tiếng kêu. Nhưng giống với hắn người kia cũng đưa ngón trỏ ra hiệu đối phương giữ im lặng.

" Suỵt"

Nhìn lại thật khí cả hai hoảng loạn ngã người về sau.

- Vãi lone... sao lại là ông?

- Tiểu tử thối, sao lại là ngươi.

Cả hai đưa tay ôm miệng vì vừa lỡ nói thành tiếng, Người hắn đáp trúng chính là Nhất Dâm đại sư, người mà dạo trước hắn buông lời thóa mạ ngay giữa Dạ Hương Lâu. Hai ngươi lườm nhau một lúc tạm thời gác chuyện cũ sang một bên. Nhất Dâm đại sư nói nhỏ:

- Tiểu tử ngươi thấy đám người đó đi chưa?

- Chưa , ...híc...bọn họ đang tiến về phía này....

Lưu Phong nói xong cắm đầu chạy vụt ra ngoài, Nhất Dâm đại sư hốt quá cũng co giò chạy theo hắn.

- Tiểu tử thối...đợi ta với...

Theo sát phía sau là đám người mặc quan phục và những võ sĩ của Ngô Phủ, tay lăm lăm binh khí chạy dồn dập ngoài đường. họ đi đến đâu mặt đất rung chuyển, bụi bay mù mịt đến đấy.

- Người đâu... bắt lấy lão dâm tặc.

- Đứng lại... tội nhân của Ngô Phủ kia rồi... mau đuổi theo... thưởng 2000 xu chứ không ít đâu...

- Bắt lấy lão dâm tặc được thành chủ ban thưởng 2500 xu...

- Các ngươi Chạy ngược sang bên kia chặn đường trốn của hai tên đấy...

- NHưng hắn chạy bên này cơ mà...

Nhìn hai cũ tiền đang chạy long nhong trước mặt, máu tham trong người nổi lên khiến đám người truy đuổi chia năm xẻ bảy không ai nhường ai chen lấn, gặt giò nhau từng chút một.

Đến một con hẻm vắng

Hai bóng người đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi. xa xa phía bên kia là một con sông đục ngầu nước chảy rất mạnh khiến đám người chỉ biết nhìn theo dòng mà tiếc nuối.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.