Trở về truyện

Ăn Hành Tại Dị Giới - Chương 31: Vô Tình Nhặt Được Tiền

Ăn Hành Tại Dị Giới

31 Chương 31: Vô tình nhặt được tiền

Lại nói về lưu Phong, sau một buổi tối được Chi Hoa khích lệ tinh thần và đồng cảm cho hắn vì cái tội trim bé và “yếu xìu” chưa kịp lên mà đã ngã gục. Hắn quyết định thử lòng gan dạ của mình bằng cách đi vào khu rừng tối tìm lại chiếc vòng cho nàng.

Bằng đi một thời gian mò mẫm, Lưu Phong lần theo trí nhớ mơ hồ của hôm qua mà tìm đến cái hố sâu. Đây là một hốc đá bị lõm xuống xung quanh miệng hố lớn gấp đôi miệng giếng thông thường bị bao phủ bởi lá khô và rễ cây, không cẩn thận có thể trượt chân rơi xuống lúc nào không hay.

Điều kì lạ là càng xuống phía dưới cái hốc càng ở rộng kích cỡ giống như một chiếc bình hoa vậy. Đi quanh chiếc hố một lúc để tìm đường xuống, Lưu Phong nhìn thấy một đoạn rễ cây to bằng cổ tay bám vào thành hố dẫn xuống phía dưới.

Lưu Phong suy nghĩ nửa ngày rồi quyết định làm liều, hắn sẽ bám theo cái rễ cây mà đi xuống.Tất nhiên hắn cũng tìm một sợi dây leo buộc mình với gốc cây gần đó cho giống phim hành động. Và cũng tè cho hết nước trước khi làm việc nhỡ đâu có chuyện gì bất thường lại làm ướt quần thì xấu hổ với vợ lắm.

Khởi động xong xuôi hắn chậm rãi tụt xuống hố. Ánh sáng từ trên rọi xuống nhỏ dần nhỏ dần đến khi đoạn dây leo đã ngắn hết cỡ hắn quờ quạng đôi chân chạm đến một mỏm đá xù xì phía dưới mới thở phào nhẹ nhõm.

Hắn rút que đóm lửa rồi xé một ống quần quấn vào ngọn giáo làm đuốc soi đường đi lối lại. Nhìn lên phía trên hắn thầm suy đoán “Chính giữa miệng hố dọc xuống phía dưới là một mỏm đá xù xì, vậy nên chiếc vòng mà Chi Hoa nói chắc chắn chỉ quanh quẩn gần đó”. Đưa ngọn đuốc sát lại phía nền đá, hắn đi lòng vòng quan sát thật kỹ từng góc mà ngọn đuốc đi qua, vì không có thời gian để tìm lại lần nữa.

Lưu Phong mở to mắt như hai hòn Bi- A nhìn thật kỹ: phía trước mặt là một đống xương người trắng hếu nằm chồng lên nhau, phía đó có một vật phát ra ánh sáng phản chiếu lại ngọn đuốc le lói. Hàm răng run lên cầm cập, hắn đưa nhanh cây chọc chọc vào đó rồi chậm rãi khều vật phát sáng đó ra.

Nhưng đó không phải chỉ là một chiếc vòng mà kế bên còn có một đồng vàng to cỡ hai ngón tay, Hắn đưa que củi khều đống xương đó một lúc, lẫn trong đất bùn đen, là những đồng vàng nằm la liệt trên mặt đất.

“ A..a… oa …Phát… Phát tài rồi”

Lưu Phong cười ngoác mồm, quên đi sự sợ hãi những bộ xương mang lại, hắn xé nốt ống quần bên kia, hai ống tay áo để cùng lá khô rơi từ trên xuống đốt lên ngọn lửa giữa động phủ tranh thủ thời gian đó lượm hết những thứ phát sáng rồi chút nữa lên trển kiểm tra lại sau.

“ Ông trời đúng là có mắt… khà khà không những thấy vòng tay mà còn có cả đống gia tài… ta phải mang hết lên trên mới được… à mà khoan đã, ta cứ dấu tạm một góc rồi gọi Chi Hoa ra lấy, hôm nay không mang theo đồ để xách chỗ này về rồi. Hề hề ai mà nghĩ trong rừng lại có vàng cơ chứ”

Nhưng đó chưa phải là tất cả, phía trên đống xương có một hốc đá dẫn vào trong lòng núi. Lưu Phong ngẫm nghĩ một lúc rồi trèo lên cái hốc đá.“ Có khi tiền vàng chảy từ cái hốc đó xuống, ta thử bơi ngược dòng có khi lại gặp cả núi tiền “

Càng nghĩ càng hưng phấn, cái hốc này người thường khó chui lọt, nhưng hắn thân thể gầy gò miễn cưỡng có thể di chuyển được. Phía cuối con đường là một màn ánh sáng trắng xóa thúc dục hắn bò đi nhanh hơn.

“Cái định mệnh”

Thò đầu ra khỏi hốc đá, Lưu Phong rủa thầm Vậy ra hắn lại đi ra phía bên ngoài, một lối đi khác dẫn tới hang. Lưu phong thoát ra rồi lại cắm đầu chui ngược lại bên trong. Đi vào là tuột xuống nên thời gian nhanh hơn lúc trở ra.

Chợt hắn gồng mình dừng việc di chuyển lại vì trong Hang lúc này có người.

-Vô Tường… đệ tử nói nơi này bí mật mà sao cô cô lại thấy có khói bốc lên ?

-Cô cô chớ lo, chắc gã thợ săn nào đó ném đuốc xuống đây thôi? Chứ đây toàn xương trắng làm gì có người sống.

Dịch Dung đạo cô vẫn bám trên lưng Vô Tường, hay tay ôm cổ hắn tỳ sát bộ ngực của mình vào thân thể của Vô Tường.

-Vậy kho tàng chắc chắn ở đây chứ?

Vô Tường mỉm cười đưa đôi tay lực lưỡng của mình mà xoay mỏm đá ở chính giữa.

“ Ràm.. rầm… rầm”

Bên thành hang, một cánh cửa bằng đá dích chuyển sang bên làm lộ ra lối đi bí mật

-Cánh cửa này mở ra, chắc cô cô tin còn có không nghi ngờ gì nữa chứ?

Dịch Dung đạo cô rời khỏi lưng của gã, nhìn xung quanh hang một lượt thì thấy mấy đồng vàng Lưu Phong lúc nãy nhặt lên gom lại một chỗ. khóe miệng đạo cô mỉm cười, nhặt lấy một đồng vàng xem thử.

-Giỏi lắm, lần này Vô Tường lập công lớn rồi đấy?

-Chỗ này không thấm vào đâu so với kho tàng ở bên trong kia. Mời cô cô!

Lửa trong hang đã tắt ngấm, Lưu Phong thò đầu ra khỏi hốc đá nhìn thấy cánh cửa bí mật được mở ra thì rón rén đi ra. Hắn nhìn qua mỏm đá chính giữa nơi lúc nãy người đàn ông tên Vô tường khỏi động cánh cửa, bước lại gần hắn thử sức nhưng không tài nào mở được. nó quá nặng so với sức của hắn

Đắn đo một lúc hắn len lén đi vào cánh cửa bí mật để nhìn xem đó là gia tài khổng lồ cỡ nào, nếu thuận tay thó vài nắm tiền thì không thể tuyệt hơn.

Bên trong cánh của là một hành lang được gọt đẽo cẩn thận, bên cạnh còn có những ngọn đèn soi đường. Hắn đi theo bóng của hai người lúc này qua hết ngõ này đến ngách khác.

-Đây đúng là nơi tạ thế của Vân Du Chân nhân, tài vật binh khí, công pháp đều là hàng hiếm có giá trị liên thành đó nha.

Phía trước mặt họ là một bộ xương khô đang trong tư thế tĩnh tọa, Hai bên gian phòng là những thanh bảo kiếm được xếp thành hàng một cách uy nghi tráng lệ.

Đạo cô mừng ra mặt, quay người lại chỗ Vô Tường nói:

-Vô Tường , lần này ngươi lập công lớn cho bản phái, chắc chắn ngươi sẽ được thưởng hậu hĩnh. Và nhân dịp đặc biệt như thế này cô cô muốn thưởng cho ngươi ngay bây giờ.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.