7 Chương 7 Tuyệt Diệt Thiên Ma: Cuối Đường Ai Thắng?
Xe buýt của trường Văn Khang cũng đến chỗ kiểm tra, nơi kiểm tra là một toà nhà lớn, bên trong có vô số những thiết bị khoa học và những người nghiên cứu mặc áo trắng.
Những giáo viên bắt đầu dẫn những học sinh của mình vào bên trong toà nhà này, họ dẫn những học sinh và sâu bên trong những toà nhà này.
Học sinh của trường dị năng không có nhiều, người thức tỉnh dị năng quá thấp, giống như người có được linh căn vậy, thậm trí còn thấp hơn, tỷ lệ giữa người bình thường và dị nhân là 1:1000 người, bên trong hà thành này có dân số sấp xỉ 120000 là số Văn Khang đã làm tròn, nên trường học của Văn Khang cũng chỉ có 120 học sinh, mỗi lớp có 20 hoặc 25 học sinh.
Mỗi năm nhà nước sẽ tổ chức kiểm tra dị năng vì dị năng bên trong người của 1 người sẽ lớn dần theo thời gian, tức là nếu năm trước kiểm tra không ra năng lượng dị năng, nhưng kiểm tra năm sau lại có được dị năng bên trong người.
Việc kiểm tra này chỉ kiểm tra người từ 15 đến 20 tuổi mà thôi, năng lượng dị năng sẽ bắt đầu phát triển từ tuổi 15 sau đó dừng phát ở tuổi 20, nên để tiết kiệm tài nguyên nhà nước chỉ kiểm tra ở độ tuổi đó thôi.
Bên trong lớp Văn Khang có vài người 20 hoặc 15, 17,16, độ tuổi không đồng điều do thời gian kiểm tra ra dị năng của mỗi người là khác nhau.
Những giáo viên dẫn những học sinh vào sâu bên trong toà nhà kiểm tra, nhân lúc đi những học sinh quan sát những căn phòng thí nghiệm hai bên tường đầy thú vị, nào là khu nuôi trồng dị quả, mổ xẻ yêu thú, lai tạo yêu thú với nhân loại.
Cuối cùng dừng lại ở các căn phòng cuối cùng của toà nhà này, bên trong những căn phòng này là một cái máy kì lạ, công dụng chính là kiểm tra và đo lường dị năng của những dị nhân chưa thức tỉnh.
"Các em xếp thành ba hàng đi" một giáo viên nói, các học sinh láo nháo bắt đầu xếp thành ba hành, Linh Lung đang chen chúc trong đám người chia hàng kia, thì có một bàn tay to lớn kéo nàng ra.
"Theo ta" kẻ kéo tay nàng còn ai ngoài Văn Khang, hắn nói xong liền kéo nàng đi đến một cái hàng rồi để nàng lên trước, mặt Linh Lung sau lớp tóc mái hơi đỏ, quay đầu lại nhìn Văn Khang.
Rồi lại xấu hổ quay lại, Văn Khang nắm chặt bàn tay của Linh Lung vẫn không buông, cảm giác nắm lấy bàn tay nhỏ của nàng làm hắn khá thích thú, bàn tay của Linh Lung nhỏ gấp 3 lần bàn tay sần sùi to lớn của Văn Khang.
Linh Lung cảm giác bàn tay của mình bị nắm chọn bởi cái bàn tay to lớn kia của Văn Khang cảm giác ấm áp vô cùng, thứ cảm xúc kia lại trở nên mạnh mẽ hơn, trái tim nàng lại đập loạn nhịp.
Lúc sau ổn định lại hàng cuối cùng cũng xong, hơn 120 học sinh xếp thành ba cái hàng, vào ba cái phòng kiểm tra và thức tỉnh dị năng, thấy học sinh đã ổn định xong xuôi, xếp thành ba hàng, một nam giáo viên nói vào cái mic trên tay:
"Hôm nay các em sẽ kiểm tra và thức tỉnh dị năng của mình, cũng là lần cuối cùng lên lớp, sau ngày hôm nay các em chính thức trở thành dị năng giả, hi vọng các em sẽ nhớ những bài tập mà chúng tôi đã giảng, sau khi ra trường hi vọng các em sẽ trở thành một công dân tốt".
"Sau đây là những vị cường giả hùng mạnh đến từ những thế lực bên trong hà thành này muốn tuyển chọn nhân tài" lúc này có vài bóng người bước ra, Văn Khang đánh giá đám này là người của tam lưu thế lực bên trong hà thành.
Bỗng nhiên trong đám nhưng người này xuất hiện một bóng hình làm hắn chú ý, nàng ăn mặc kính đáo, mặt một vets lịch lãm, ngực bằng phẳng, mảnh mai nếu không phải sống chung mấy chục năm, thì chắc chắn không biết đây là nữ chứ không phải nam, mặt đeo một cái mặt nạ trên trán có chữ Nguyễn, dưới phần miệng mặt nàng có chữ Văn, giữa mặt nạ có chữ cửu bên trên.
Nếu là người sống bên trong hà thành rộng lớn này thì không ai không biết cái mặt nạ này tượng trưng cho điều gì, đó biểu tượng của một vị trưởng lão của Nguyễn Văn gia tộc hùng mạnh bậc nhất Việt Long Quốc này.
Mà cửu trưởng lão của Nguyễn Văn gia còn ai ngoài người cháu mấy ngày trước bị cậu mình hiếp dâm, Hồng Nhung cơ chứ, nàng ta đảo mắt mình qua tên Văn Khang to cao nổi bật trong hàng người kia.
Hai ánh mắt va chạm nhau, như cả hai tỏ ra nhưng không quen biết gì, rồi quay đi hướng khác, lúc này niệm lực của Hồng Nhung chuyền âm cho Văn Khang.
"Thiếu gia sau khi kiểm tra tôi sẽ nhận ngài làm đệ tử" Văn Khang cũng dùng niệm lực của mình truyền âm cho nàng.
"Lúc sau bằng mọi giá thu người có tên Nguyễn Linh Lung làm đệ tử cho ta" nàng nghe truyền âm của Văn Khang thì bất ngờ, quay sang nhìn hắn, bởi vì truyền âm là kỹ thuật chỉ có dị năng tinh thần 5 sao mới là được mà thôi.
Thiếu gia của nàng vậy mà thức tỉnh dị năng giống nàng thuộc loại tinh thần, nhưng quan trọng hơn hắn thức tỉnh dị năng lúc nào cơ chứ, bỏ qua mấy cái đó, Hồng Nhung dùng tinh thần niệm lực, tinh thần tụ thể tìm ra người mà thiếu gia nàng kêu thu nhận.
Cuối cùng thể tinh thần của nàng dừng lại ở một cô gái đứng trước Văn Khang, nàng nhìn vào bản tên để chắc chắn, rồi Hồng Nhung đánh giá, nàng ta thân hình nhỏ nhắn xinh xắn 1 mét 6, tóc mái dài che cả gương mặt.
Thân hình của nàng cũng được cũng có ngực đầy đặn, mông cũng to, đánh giá xong nữ nhân Văn Khang nhìn trúng, Hồng Nhung liền thu thể tinh thần của mình lại, dù sao đó là mệnh lệnh của thiếu gia nàng dù muốn dù không cũng phải làm.
Trong lòng xuất hiện một tia oán giận lạ thường, Hồng Nhung lại sử dụng tinh thần tụ thể tạo thành một bàn tay vô hình, đánh vào đầu Văn Khang.
"Hự" hắn cũng cảm nhận bị đánh liền nhìn phía sau, rồi lại nhìn Hồng Nhung vì nhớ ra tinh thần tụ thể của nàng, rồi nhìn vào ánh mắt có chút giận hờn kia của Hồng Nhung, Văn Khang thở dài quay đi.
Lần lược những học sinh bước vào bên trong phòng thức tỉnh và kiểm tra dị năng, cái máy này hoạt động bằng cách phát ra một tia sóng năng lượng đặc biệt, sóng năng lượng này ảnh hưởng lên não bộ người cần thức tỉnh.
Tạo ra một cảm giác nguy hiểm đến cái chết giả lên não bộ, kích thích lấy dị năng bên trong cơ thể phát động ra bảo vệ chủ nhân, sau đó nhờ lực lượng phát ra lúc đầu mà đánh giá số sao của dị nhân.
Dị nhân của người với người có thể trùng lập với nhau, theo tỉ lệ là dị năng sao càng thấp càng dễ trùng, và càng cao càng khó trùng lập, dị năng top 1 bảng dị năng giả hiện tại chỉ có 1 người duy nhất sở hữu đó là nội của Văn Khang, tên là khống ngự không thời gian.
Một dị năng được đánh giá là đã vượt qua giới hạn sức mạnh của một dị năng 5 sao bình thường, được gọi với cái tên mĩ miều là dị năng 6 sao đầu tiên tồn tại trên thế giới này.
Văn Khang công nhận mình có người bà chất lượng ghê, bà ấy còn là một trong những cường giả bát cảnh hàng đầu thế giới nữa, và còn sắp đã đạt đến ngưỡng cửa vượt qua bát cảnh, một lúc sau kiểm tra dị năng của những học sinh này toàn những 1 sao, và 2 sao mà thôi.
Cuối cùng cũng đến lượt của Linh Lung rồi, Văn Khang nuối tiếc bỏ tay nàng ra, Linh Lung người hơi rừng vì sợ hãi, vì nàng những biểu hiện những học sinh khác sau khi kiểm tra.
Mặt ai cũng đau đớn khó chịu, đây là tác dụng phụ của cái sóng năng lượng kia, dù không làm bị thương người dị năng nhưng nó vẫn có 1 số tác dụng phụ không lớn.
Chỉ là những cơn đau giả mà thôi, nàng hơi sợ nhưng vẫn bước vào bên trong phòng, vừa bước vào cánh cửa căn phòng đã đóng chặt lại, Linh Lung đã được chỉ cách kiểm tra trong lớp nên nhớ lại mà thực hành.
Rất đơn giản chỉ cần đặt tay lên máy kiểm tra, thức tỉnh dị năng là được, tay của Linh Lung đặt lên máy kiểm tra luồng sóng năng lượng kia bạo phát ra.
Sọc thẳng lên não của Linh Lung làm nàng khó chịu vô cùng, tuy nhiên vẫn chưa có hiện tượng gì xảy ra bên trong phòng kiểm tra và thức tỉnh.
1 giây...
2 giây...
3 giây...
5 giây...
10 giây...
"Học sinh Nguyễn Linh Lung kiểm tra dị năng 0 sao, mau đi ra" giáo viên thấy lâu quá thì hét lên, dị năng 0 sao ở đây là ý chỉ một người có dị năng nhưng quá yếu, yếu đến mức không thức tỉnh được.
Những trường hợp thế này cũng không hiếm, năng lượng dị năng một người phát triển đủ lớn thì sẽ sinh ra dị năng, và ngược lại, nếu không phát triển được, thì cũng chỉ là năng lượng chứ không thể trở thành dị năng.
Linh Lung không chịu ra, nàng không muốn mình lại lần nữa trở thành một kẻ vô dụng, tay vẫn đặt lên máy thức tỉnh dị năng, cố gắng đều động ra sức mạnh dị năng trong cơ thể của mình.
"Sao em còn chưa ra ngoài hả, mau ra đi" giáo viên kia tức giận thúc dục nàng đi ra, đám người học sinh cũng cười nói trêu đùa, Linh Lung bên trong nghe được hết thì, mặt trở nên xấu hổ, chảy ra cả nước mắt.
"Câm mẹ mồm cho tao" Văn Khang hét lên, làm những học sinh kia giật mình im miệng lại hết, những giáo viên không hiểu sao cũng bất giác run rẩy, Văn Khang khoanh tay chờ đợi Linh Lung.
Ánh mắt tin tưởng kỳ vọng đến nàng, nàng không muốn phụ kỳ vọng của Văn Khang liền phun hết sức điều động dị năng của mình đang ẩn núp trong cơ thể.
Đùng đùng đùng đùng.
Lúc này cuối cùng dị năng của Linh Lung mới có phản ứng, ánh sáng hai màu xanh lá cây và đỏ đen toả sáng ra khắp nơi, một sức mạnh hùng mạnh phá nát cả cửa kính, phá luôn máy kiểm tra, hai mắt Linh Lung phát sáng hai màu, đỏ và xanh.
Cơ thể phân chia hai loại lực lượng khác nhau, một bên màu xanh mang lại cho người nhìn cảm giác vô cùng dễ chịu, an tâm, bên màu đỏ mang lại cảm giác khó chịu, bức rức.
Những học sinh phía dưới bị sức mạnh áp đảo của Linh Lung làm cho sợ hãi ngã xuống hàng loạt, tức nhiên không có Văn Khang rồi, vì hắn đã là nhất cảnh, chút khí tức của người mới thức làm gì được Văn Khang chứ.
"Là dị năng 6 sao, thật sự là 6 sao" vô số cường giả của thế lực đến chiêu mộ học sinh bậy dậy từ ghế hét lên đầy kinh ngạc và bất ngờ, ánh mắt nổi lên tham lam...