Trở về truyện

Tuyệt Diệt Thiên Ma: Cuối Đường Ai Thắng? - Chương 10 Tuyệt Diệt Thiên Ma: Cuối Đường Ai Thắng?

Tuyệt Diệt Thiên Ma: Cuối Đường Ai Thắng?

10 Chương 10 Tuyệt Diệt Thiên Ma: Cuối Đường Ai Thắng?

Cả hai giật mình, lùi lại nhìn về phía phát ra tiếng, cánh cửa từ từ mở ra, hai đó hai bóng hình cũng chậm rãi bước vào, một nam, một nữ.

Người nữ cao, đôi chân thon dài, thân người mảnh khảnh, cái eo cong nhỏ, nàng mặc một cái áo len váy bó đầy quyến rũ, bộ ngực đồ sộ, cổ trắng dài, làn da mịn màng trắng sáng, gương mặt thon gọn, hai tròn hai mí, mũi cao, môi dáng anh đào, nàng thể hiện nét thành thục của một người phụ nữ đã có chồng con, một mỹ phụ xinh đẹp tuyệt trần.

Người còn lại dáng người cao to, toàn thân mặc một bộ giáp trông vô cùng nặng nề, gương mặt của người này 8 phần giống Văn Khang, làn da ngăm đen, hai bên eo đeo hai cái trọng kiếm trông cũng vô cùng nặng nề.

"Ồ đây là con dâu tương lai của mẹ hả" người phụ nữ kia nói, từ câu nói này Linh Lung dễ dàng biết, người này chính là mẹ của Văn Khang, còn người đàn ông kia có thể chính là cha của Văn Khang.

"Xin tự giới thiệu với con, ta là Sayuri Ai mẹ của thằng nhóc này, còn anh ấy là Nguyễn Văn Thiên, cha của nó" Sayuri Ai nói khi nàng từ từ bước vào bên trong phòng.

Cả hai người nhìn đứa con đã vô cùng lâu không gặp của mình, đánh giá nó, càng lớn Văn Khang càng giống với cha của mình, cả hai là cường giả thế hệ thứ hai của thế giới, tu vi của cả hai đều là nửa bước bát cảnh, đang tìm kiếm cơ duyên đột phá bát cảnh chân chính.

Thời gian tuổi thơ của Văn Khang cả hai không có mặt là bởi vì bận tìm kiếm cơ duyên đột phá, lúc sinh Văn Khang ra cả hai mới thất cảnh sơ kì và thất cảnh trung kì, sau những năm bôn ba khắp nơi tìm kiếm cơ duyên họ cuối cùng cũng gần đến bát cảnh.

Sở dĩ họ muốn nhanh chóng đột phá là vì cũng cố địa vị của mình trong thế lực, Văn Thiên tuy là con trai của đại trưởng lão, nhưng nếu thực lực yếu ớt thì sao tiếp nhận cái ghế này, thậm chí cái ghế đại thiếu chủ cũng ngồi không vững nữa là.

Còn Sayuri Ai là một trong tam đại thánh nữ của đào hoa quốc, tương lai sẽ trở thành một cái trưởng lão, thậm chí là quốc chủ, nếu nàng không có thực lực thì cái ghế thánh nữ này chắc đã không còn từ lâu.

Tuy không muốn nhưng vẫn phải xa đứa con trai này của mình, là cường giả họ sống rất lâu nên cả hai nghĩ tương lai khi đã ổn định xong xuôi mọi thứ sẽ bù đắp sau lại cho Văn Khang.

Hôm nay họ về là vì có một món quà đặc biệt dành cho Văn Khang, không ngờ có thêm niềm vui ngoài ý muốn chính là một đứa con dâu dễ thương vô cùng như thế này.

"Đứa con dâu này không tệ nha, rất biết lựa đó, nhan sắc không kém mẹ con là bao, thiên phú theo ta biết cũng rất kinh khủng nha" Văn Thiên nhìn Linh Lung mà đánh giá là nàng ngượng đỏ cả mặt.

"Ooo...dễ thương quá ta" Sayuri Ai bắt lấy bàn tay nhỏ của Linh Lung, ngước nhìn lên gương mặt đỏ ửng vì xấu hổ của nàng mà đánh giá, một bàn tay to lớn đẩy tay của nàng ra, rồi thân thể to cao kia chắn trước mặt Sayuri Ai.

"Đủ rồi, vào luôn chuyện chính đi" kẻ chắn trước người Linh Lung còn ai khác ngoài Văn Khang chứ, Sayuri Ai nhìn con trai mình, nàng đứng lên, dùng tay xoa xoa đầu của hắn, trong sự chán ghét của Văn Khang.

Gương mặt của Văn Khang xuất hiện những nét tức giận lúc bị nàng xoa đầu giống như kiểu hắn đang nói, ta không còn là trẻ con nữa, làm Văn Thiên và Sayuri Ai mắc cười muốn chết.

Cả hai ngồi xuống hai cái ghế sofa đối diện với Văn Khang và Linh Lung, Linh Lung thì mắt không dám nhìn thẳng hai vị phụ huynh, trong nàng nhút nhát như một con thỏ cụp tai vậy, mất thế dáng vẻ chủ động lúc nãy.

"Lần này chúng ta về là để huấn luyện con để con đủ sức và bí cảnh mà hai ta phát hiện được" Văn Thiên với một tông giọng nghiêm nghị nói ra, mấy tháng trước hắn và vợ đã vô tình tìm được một cái bí cảnh cổ xưa.

Đáng tiếc chỉ là một cái bí cảnh bị giới hạn tu vi và số lượng người vào được, bí cảnh này chỉ cho phép nhị cảnh trở xuống đi vào, số lượng càng bị giới hạn chỉ 1 người có thể đi vào.

Cả hai tưởng rằng bí cảnh này phát hiện cũng vô dụng, lúc sau một nhớ ra mình còn một đứa con, vừa hay nói sắp thức tỉnh dị năng, đợi nó thức tỉnh cả hai sẽ trở về huấn luyện một phen, khi cả hai thấy nó đủ sức mạnh, thì cả hai sẽ cho vào bên trong bí cảnh lấy tài nguyên, sẵn cũng rèn luyện cho nó luôn.

Tài nguyên bên trong một bí cảnh cổ xưa là thứ không đùa được đâu, có khi trong bí cảnh nho nhỏ thế kia lại sở hữu lượng tài nguyên khổng lồ, hoặc cơ duyên nghịch thiên từ những kỷ nguyên trước kia.

"Được rồi muốn làm gì làm, tôi đi trước nhé" Văn Khang nói xong liền, nắm lấy tay của Linh Lung kéo đi ra khỏi phòng, vì hắn biết ở lại đây thêm Linh Lung sẽ ngại đến xỉu mất.

"Haizzz, vẫn chẳng thay đổi tí nào cả, là tại nó giống anh đấy" Sayuri nhéo lấy cái tai của Chồng mình kéo lên, làm Văn Thiên đau mà nhăn mặt, Sayuri Ai đánh mắt đến quần của Văn Thiên.

Lòng nhất thời nổi hứng làm tình, nàng lần cuối làm tình cũng cách đây mất chục năm rồi, từ lúc sinh Văn Khang ra, nàng cùng chồng tối mặt tối mày đi tìm cơ hội đột phá cũng cố địa vị mình.

Không biết bao nhiêu lần thập tử nhất sinh bên trong những tàn tích cổ xưa, không biết bao nhiêu lần gần như chết đi, thời gian đâu mà làm chuyện đó chứ, hôm nay mới rảnh rỗi một chút liền muốn làm tình thư giãn một chút.

Nàng tụ linh lực thành một chưởng nhẹ nhàng chưởng đến cánh cửa đang mở của căn phòng, làm nó đóng chặt lại, Văn Thiên trong lòng bỗng nhiên xuất hiện một tia bất an.

"Vợ à, em khoan đã" Văn Thiên e sợ nói khi Sayuri Ai đã ngồi lên trên đùi hắn, tay nàng mò xuống đang cởi cái khoá quần của Văn Thiên xuống, tay nàng yêu kiều vuốt ve nắn bóp dương vật đang mềm nhũn của Văn Thiên.

Văn Thiên dùng bàn tay to lớn thô ráp của mình bóp lấy ngực của Sayuri Ai làm nàng kích thích, ngọn lửa dục vọng của nàng càng bùng cháy hơn, quyết định hôm nay phải có một đêm nồng cháy giữa hai vợ chồng mới được.

"Từ...từ bà xả" Văn Thiên gương mặt khó khăn nói, khi bàn tay nàng yêu kiều vuốt ve lên xuống cái dương vật đang dần cứng lên của Văn Thiên, hắn dùng dị năng của mình cố gắng cường hoá dương vật cho nó cương cứng lên, chống chịu trước bàn tay yêu mị của Sayuri Ai.

"Chết...ah...ta...ta mất vợ...ơi" Văn Thiên rên rỉ khó chịu nói ra, Sayuri Ai khó hiểu rốt cuộc tên này đang muốn nói gì, nhớ mấy chục năm trước hắn vô cùng mạnh mẽ và cường hãn.

Làm như thế này hắn còn nói không đủ nữa, phải làm mấy tiếng đồng hồ hắn mới ra, tay nàng liên tục kích thích côn thịt của Văn Thiên, càng lúc càng mạnh mẽ hơn trước.

"Aaaaaa...ohhhh...thở dốc....aaaa" Văn Thiên rên lên lần nữa, cuối cùng Sayuri Ai cũng hiểu tên này muốn gì rồi, làm muốn nàng dừng lại.

Dương vật Văn Thiên mềm nhũn xuất tinh lên tay nàng, chưa gì đã xuất tinh đúng là làm người ta mất hứng mà, Sayuri Ai nghĩ.

"Hừ, ta ra ngoài một chút" Sayuri Ai mặt xuất hiện nét giận dữ nói ra, rồi bỏ đi ra ngoài, Văn Thiên thở dài ở lại trong phòng, mấy chục năm trước năng lực của hắn còn đa năng cường hóa dương vật của mình làm nàng chết mê chết mệt.

Nhưng những năm qua phải chinh chiến khắp nơi, năng lực tập trung hết vào chiến đấu, cái kia cũng không hữu dụng quá nhiều nữa, có thể nói là Văn Thiên yếu sinh lý rồi, nỗi đau của người đàn ông có vợ đẹp là bị yếu sinh lý đó...

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.