12 Chương 12 Tuyệt Diệt Thiên Ma: Cuối Đường Ai Thắng?
Cả một ngày nhanh chóng trôi qua, Văn Ngọc sớm đã đi rồi, chỉ còn lại Văn Khang và Linh Lung, hắn nắm tay của nàng, vừa đi vừa nói trên hành lang:
"Trời tối rồi, ta dẫn ngươi đến phòng ngủ, ngày mai bà nội ta sẽ sắp xếp đến chỉ dạy cho ngươi" Văn Khang dẫn Linh Lung đến trước một cánh cửa sau đó mở cửa ra.
Bên trong là một căn phòng đã được chuẩn bị sẵn cho Linh Lung mà Văn Khang đã yêu cầu trước đó, bên trong là một căn phòng đầy đủ tiện nghi, có phòng tắm, phòng vệ sinh, phòng bếp, phòng ngủ.
"Đây là chìa khoá, à còn nữa đây là điện thoại chế tạo riêng có sẵn số của ta, có gì cứ gọi, sáng mai sẽ có người đến dẫn ngươi đi đến chỗ bà nội ta" Văn Khang đưa cho nàng chìa khóa và một cái điện thoại vô cùng hiện đại.
Lòng Linh Lung cảm kích hắn vô cùng, có thể nói cuộc đời của nàng đã bước sang trang mới khi có sự xuất hiện của Văn Khang, có lẽ số mệnh này đã đưa hắn đến giúp nàng.
"Chúc ngươi ngủ ngon" Văn Khang xoa lên má của nàng nói, hắn cảm nhận làn da mềm mại, cùng với hơi ấm trên má của nàng, cảm giác làm hắn vô cùng dễ chịu.
"Cảm ơn, cậu cũng ngủ ngon" nàng chạm tay lên trên tay Văn Khang đang chạm vào má mình, nàng nhắm mắt lại cảm nhận sự ấm áp của nó mang lại, Văn Khang đỏ cả mặt chạy đi.
Hắn đứng trước mặt của nàng giống như một thiếu nữ ngại ngùng vậy, Linh Lung cười khi thấy hắn như vậy, quả thật tên to con này cũng rất đáng yêu.
Nàng bước vào bên trong căn phòng này, tường của căn phòng được sơn màu hồng nhẹ, trang trí hoạ tiếc là những con thỏ cùng những củ cà rốt, gọi là căn phòng nhưng nó giống như một căn hộ vậy.
Vừa vào là một căn phòng khách có một bộ ghế sofa nhìn trong nó vô cùng mềm mại, có một đường dẫn vào bếp, phòng vệ sinh, phòng tắm, và phòng ngủ.
"Ủa cái vali này là" Linh Lung bỗng nhiên nhìn thấy một cái vali giữa phòng khách, nàng đi lại tò mò mở nó ra, bên trong là đồ đạt của Linh Lung, còn có một tờ giấy nữa.
Nàng bất ngờ không hiểu sao đồ đạt của mình lại xuất hiện trong căn phòng này, sau đó nàng mở tờ giấy ra xem bên trong có cái gì không, bên trong có những dòng chữ nàng bắt đầu đọc nó.
"Để tránh phiền phức ta đã cho người dọn giúp ngươi đồ đạt của ngươi rồi, quần áo thì ta đã mua cho ngươi tất cả đồ mới, ta để ở trong tủ của phòng ngủ, ký tên Nguyễn Văn Khang".
Nàng đọc xong không ngờ Văn Khang lại chu đáo như vậy hắn đã sớm chuẩn bị tất cả cho nàng, Linh Lung thật sự vô cùng cảm kích hắn.
Linh Lung đi vào bên trong phòng ngủ, bên trong phòng ngủ nàng mở cái tủ đồ ra, bên trong là những bộ quần áo, vì Văn Khang không biết số đo cụ thể của nàng, nên chỉ có thể ước lượng mà mua.
Tuy nhiên nó cũng khá vừa với nàng, Linh Lung cũng lần đầu thấy được nhiều bộ quần áo đẹp như thế này, Linh Lung chọn ra đại một bộ quần áo ngủ, trong đống quần áo ngủ này.
Phòng tắm bên trong cũng vô cùng hiện đại, nàng không biết cách sử dụng ra sao, trong căn phòng nhỏ trước kia của nàng, chỉ có một thùng nước và rào mút nước mà thôi, vô cùng đơn giản.
Còn ở bên trong này, có vô số nút bấm khác nhau, Linh Lung mò mẫm một hồi nước cũng trào xuống, dòng nước ấm tẩy rửa mồ hôi trên cơ thể của nàng, Linh Lung lấy dầu gọi ra, đây là loại dầu gội đặc chế chỉ dành riêng cho cao tầng nguyễn văn gia mà thôi.
Mùi hương dịu dàng của dầu gội làm Linh Lung thư giãn, tắm xong Linh Lung trong bộ đồ ngủ, đi đến phòng ngủ của nàng, ngã mình xuống cái giường ngủ êm ái.
Đây là lần đầu tiên nàng được nằm trên cái giường êm ái, mềm mại như thế này, nàng lúc trước toàn ngủ chiếu trải trên mặt đất của căn phòng trọ, giờ lại được nằm ở nơi như thế này.
Một nơi vừa ấm, vừa êm, vừa mềm mại, tưởng tượng thôi nàng cũng không có, nào ngờ sẽ có một ngày nàng được như thế này cơ chứ.
Linh Lung nằm trên giường không biết từ khi nào đã chìm sâu vào giấc ngủ, nàng bên trong không gian tối đen của cõi hư mộng, mơ về một tương lai khác, ở nơi đó cha và mẹ nàng không mất do tại nạn, mà là do Văn Khang.
Hắn và nàng 4 năm nữa mới gặp nhau, thân phận của hắn lúc này đã là một đại thiếu gia của Nguyễn Văn gia trở thành người thừa kế tiếp theo của đại trưởng lão nguyễn văn.
Danh xưng của hắn là Hủy diệt chân nhân, nàng sau 4 năm mới kiểm tra ra mình có dị năng và thức tỉnh dị năng của bản thân.
Mà dị năng đó không phải dị năng nàng thức tỉnh bây giờ, mà là một dị năng chữa trị 4 sao mà thôi, nhờ dị năng 4 sao Linh Lung đã trở thành một hạt giống thiên tài được nguyễn văn gia thu nhận.
Lần đó nàng gặp hắn, bộ dạng hiện tại của hắn vô cùng khác với bây giờ, mái tóc bạc trắng cả đầu, đôi mắt sâu thẳm không thấy đáy giống như vực sâu, sở hữu màu mắt giống nàng bây giờ, không tồn động một chút cảm xúc.
Gương mặt của Văn Khang vô cùng anh tuấn thay vì chỉ là ưa nhìn, thân hình của hắn giảm chỉ còn 1 mét 7, hắn toả ra một khí chất cao ngạo đầy đáng sợ, là người trẻ tuổi nhất đạt đến bát cảnh.
Hắn nhìn một lượt hạt giống nhân tài được Nguyễn Văn gia thu nhận, rồi chọn nàng như định mệnh sắp đặt, Linh Lung được hắn thu trở thành đệ tử, nàng sớm nhận ra mình và hắn cùng có ý với đối phương.
Tuy nhiên tính cách của hắn vô cùng cực đoan chỉ muốn nàng cho riêng mình hắn, liền ra tay tàn sát cha, mẹ cùng với bạn bè của nàng, để Linh Lung chỉ là của riêng mình hắn.
Nàng vừa hận vừa yêu hắn, Văn Khang cả ngày chỉ chiếm đoạt thân xác và tâm hồn của nàng, Linh Lung giống như con chim trong lồng bị Văn Khang nuôi nhốt lại, tuy nhiên hắn chưa bao giờ đối xử tệ với nàng, vì đối với hắn nàng là tất cả.
Là cả bầu trời, từ ngày có nàng gương mặt ưu sầu kia, gương mặt không cảm xúc kia xuất hiện những nụ cười ấm áp, nhưng chỉ riêng với mình nàng.
Trong một lần nàng xin phép hắn đi chơi bên ngoài, đã gặp một người bạn, tên Lâm Phàm, nàng đối với người này chỉ xem đơn thuần là bạn, cùng nàng đi chơi, nhưng trong mắt Văn Khang không phải vậy.
Văn Khang như nổi điên bắt nàng về, giam Linh Lung lại một chỗ, hắn cho rằng nàng đã phản bội mình, mặc nàng giải thích mà điên cuồng đầy đọ nàng, 6 năm trôi qua hắn truy sát Lâm Phàm, một ngày nọ Văn Khang lôi về Lâm Phàm tàn tạ về.
Trước mặt của Lâm Phàm Văn Khang đã tàn bạo chiếm lấy thân thể nàng, Linh Lung xấu hổ vì bị người khác ngoài Văn Khang thấy cảnh này, lại càng không muốn có kẻ khác nhìn thân thể của nàng ngoài Văn Khang nên đã xin Lâm Phàm kia đừng nhìn nàng.
Ngày tháng sau này, Văn Khang càng lúc càng điên cuồng hơn xưa, có lẽ chuyện tưởng rằng nàng đã phản bội hắn, làm cho đạo tâm của Văn Khang bị ảnh hưởng nặng nề.
5 năm lần nữa trôi qua Hủy diệt chân nhân, giờ đã được biết đến với một cái tên khác, hủy diệt ma vương, một tai họa của thế giới, một con quỷ tàn sát phá hủy mọi thứ trên đường nó đi.
Văn Khang trở thành một ma vương thống trị thế giới này, tu vi vượt qua bát cảnh tiến vào thần linh chi cảnh.
5 năm nữa trôi qua, một đội quân khủng bố xuất hiện, bọn chúng là thế lực ngoài hành tinh, tự xưng là thất tộc tổ, những đứa con đầu tiên của sáng tạo.
Văn Khang hoá thành một con quái vật điên cuồng chiến đấu, nhưng đến cuối cùng hắn vẫn bị địch nhân giết chết, Linh Lung hai mắt đỏ rực chảy ra huyết lệ...
Ôm xác của kẻ nàng vừa yêu vừa hận trong lòng, những giọt máu của Văn Khang chảy ra bị cơ thể của nàng hút vào bên trong, thân thể hắn hoà một người nàng, nàng và hắn quy nhất một chỗ, Văn Khang bên trong thân thể nàng.
Trái Tim Máu Thịt của hắn hoàn toàn dung nhập với nàng, Linh Lung giờ là Văn Khang, mà Văn Khang cũng là nàng, hắn thông qua đó mà tái sinh, rồi lâm vào trạng thái cuồng nộ, một con quái vật hủy diệt chư thiên khai sinh ra.
Nàng không giải thích được, nhưng nàng biết mình giờ hoàn toàn không thể khống chế thân thể nữa, cơ thể này hoàn toàn bị Văn Khang khống chế trở thành thứ kia thật sự, đứng trước mặt nàng, dù là cường giả bậc gì.
Sở hữu quyền năng mạnh đến đâu cũng chỉ với một ánh nhìn của nàng, liền hoá thành hư vô, không còn lại gì, nàng lúc này đã không còn là Linh Lung mà là nó.
Nó là sự mở đầu của tất cả sự hủy diệt trên chư thiên, đa vũ trụ, vô vàn đã chủng thực tại, vô số thời không, vô số đa vũ trụ chồng chất, hủy diệt nguyên sơ, Hủy Diệt Cổ Đấng, Tuyệt Diệt Thiên Ma, bản thể thật sự của kẻ mang tên Văn Khang.
"Khônggggggggggggg....ahhhhhhh" Linh Lung hét lên bật dậy, cả người nàng đầy mồ hôi, cơn ác mộng kia thật quá chân thật, làm nàng tưởng mọi thứ là thật, cũng may chỉ là ác mộng, Văn Khang của nàng sao có thể là loại người ma quỷ đó chứ.
Tuy hắn có chút to xác, nhưng lại vô cùng ấm áp, là con người ấm áp lại cố tỏ ra lạnh lùng vô cùng đáng yêu, luôn quan tâm nàng, chắc chắn không phải loại sẽ giết tất cả người bên cạnh nàng, để có thể độc chiếm nàng làm của riêng.
Cóc cóc.
"Tiểu Thư Linh Lung đại trưởng lão cho gọi ngài, phiền ngài nhanh chóng chuẩn bị để gặp ngài ấy" âm thanh một nữ hầu vang lên, Linh Lung vội vàng làm vệ sinh cá nhân, thay đồ ngủ thành một bộ đồ thể dục.
Chuẩn bị xong xuôi Linh Lung bước ra khỏi phòng, sau đó được nữ hầu kia dẫn đến thang máy đi đến một tầng, xung quanh là máy tạo ảo ảnh làm tầng này trong như một đồng bằng cỏ xanh.
Văn Ngọc đã đợi nàng sẵn, nàng ấy hôm nay thay một bộ đồ khủng long trong đáng yêu gấp đôi hôm quá, thấy Linh Lung đến Văn Ngọc vẫy vẫy tay.
"Bên này cháu dâu" Linh Lung thấy Văn Ngọc liền đi đến chỗ của nàng ta, rồi ngồi xuống.
"Cháu đến rồi ạ" Linh Lung ngồi xuống lễ phép chào hỏi bà nội của Văn Khang, Văn Ngọc hài lòng với dáng vẻ lễ phép này của Linh Lung.
"Ngoan lắm, hôm nay ta sẽ dạy cháu hai thứ" Văn Ngọc vừa xoa đầu của Linh Lung vừa nói, nàng tò mò hỏi Văn Ngọc:
"Là gì thế ạ".
"Ta sẽ cho cháu chọn cái nào trước, thứ nhất là dị năng, thứ hai là Văn Khang" nói xong gương mặt đáng yêu kia cười nhếch mép lên một cái, trong vô cùng gian xảo...