Trở về truyện

Sau Ánh Hào Quang - Chương 70

Sau Ánh Hào Quang

70 Chương 70

– Tại sao em từ chối đi chơi với hắn? Em có biết là biết bao nhiêu người mơ ước ngã vào vòng tay hắn hay không?

Diễm Phương tức giận đỏ bừng cả mặt. Trúc dửng dưng trước biểu hiện của cô ta. Qua nhiều tháng ngày đối diện với Diễm Phương nàng đã được miễn dịch trước áp lực vô hình của cô ta.

Đêm qua, nàng tham dự sự kiện lớn của một hãng ôtô nổi tiếng thế giới mới mở Showroom tại Quận 7. Một cậu thanh niên nói giọng Bắc đã tiếp cận nàng. Nghe nói cậu ta là con một của một quan chức cao cấp tại Hà Nội. Rất nhiều người mẫu, diễn viên và cả hoa hậu sẵn sàng trao thân cho cậu ta, không cần một lời hứa hẹn. Vậy mà, trước ánh mắt sững sờ của mọi người, Trúc nhã nhặn từ chối.

– Em xin lỗi. Em không quan tâm. Dù em không quen anh Bắc nữa nhưng không có nghĩa là em sẽ chấp nhận người đàn ông khác.

Trúc đứng dậy, xoay người đi ra ngoài trước sự ngỡ ngàng của Diễm Phương. Mắt cô ta nheo lại nhìn theo bóng lưng Trúc, răng nghiến chặt.

– Đã thế. Em đừng trách chị…

__________________________________

Hai ngày sau toàn bộ giới dậy sóng.


Một đọan video có tiêu đề “Bước chân thiên thần” được upload lên Youtube, tốc độ lan truyền chóng mặt.

Đọan video quay bằng điện thoại, hình ảnh mờ nhạt nhưng đủ rõ để thấy thân thể trần truồng, vóc dáng hoàn hảo của một người phụ nữ đẹp, cuối đọan phim quay rõ cả vùng mu nhẵn nhụi căng tròn của cô ta. Điều đáng chú ý hơn hết là những bước chân catwalk của cô ta tuyệt đẹp, dù là trên những sàn diễn nổi tiếng cũng thuộc dạng hiếm thấy. Những bước chân đặc thù đó vô tình trùng khớp với người mẫu nổi tiếng nhất hiện nay – Helen Thanh Trúc.

“Anh xấu lắm. Sao tập trung vào mỗi chỗ đó thế!”

Tiếng một người con gái vang lên rè rè qua chiếc loa máy laptop.

– Tua lại… tua lại…

– Nghe khá giống giọng Helen đó.. nhưng rè quá… khó biết được.

– Trời ơi… một thân hình như vậy… một vùng mu căng tròn nhẵn nhụi đẹp như vậy … lại để cho một thằng cu sài điện thoại cùi bắp quay phim là sao? Ông trời bất công quá.. Trúc ơi… Iphone 5 của anh sẵn sàng quay em cởi truồng bất cứ lúc nào…

– Chắc bị bạn trai cũ cay cú đăng phim kỷ niệm bôi xấu đây mà…


– Tao không tin… Helen Thanh Trúc thánh thiện như vậy… không làm những trò dâm ô đó đâu…

Khắp nơi bàn tán về Helen Thanh Trúc. Giới phóng viên điên cuồng săn tin, gọi điện tới tấp vào điện thoại cá nhân của Trúc. Nàng tắt máy, họ gọi ồ ạt vào số Cty Sunshine. Cty từ chối xác nhận hay trả lời bất cứ thông tin gì. Phóng viên lại điều tra, dò theo IP của đoạn video, IP giả của nước ngoài, hoàn toàn mất dấu.

– Xỏang… xỏang…

Tiếng vỡ vụng loảng xoảng liên tục vang lên trong văn phòng của Diễm Phương. Trúc bần thần ngồi đó, gương mặt lem luốc nước mắt, hai mắt sưng đỏ, dưới chân nàng khắp nơi là mảnh vụn của tách trà vung vãi.

– Sao em ngu như vậy hả? Yêu phải có chừng mực chứ? Sao để anh ta quay phim mình? Trời ơi… – Diễm Phương tức giận hét lên, hai má đỏ hồng.

Trúc không trả lời Diễm Phương. Hai mắt nàng vô thần nhìn về phía trước. Bao lâu nay nàng vẫn hy vọng anh quay về bên nàng. Chỉ cần anh nói với nàng một tiếng, nàng chấp nhận bỏ tất cả để đến bên anh. Tất cả, kể cả lời thề đêm không trăng ngày nào, dù ông trời có trừng phạt nàng. Nhưng giờ đây, hành động của anh đã trả lời tất cả. Anh không còn yêu nàng nữa. Thế là hết.

– Em có biết danh tiếng của một người gầy dựng khó cỡ nào không? Cty mỹ phẩm Olale vừa gọi điện xác nhận thông tin đấy, nếu đọan video có thật, họ sẽ cắt hợp đồng ngay tức khắc… – Diễm Phương nói.


– Không được… hắn tưởng mình không dám báo công an sao? … Đúng.. mình không thể báo công an… vì như vậy chẳng khác nào thừa nhận đọan video đó là em… Nhưng thiếu gì cách trừng trị hắn… chờ xem…

Trúc bừng tỉnh, nhìn Diễm Phương nhíu mày bấm điện thoại.

– Không… em xin chị… đừng hại anh Bắc… – Trúc đứng bật dậy, lao tới ngăn Diễm Phương lại.

– Đây không phải là chuyện riêng của em nữa. Đây là sỉ nhục tôn nghiêm của Cty Sunshine. Chưa có kẻ nào chạm đến Cty này có thể sống yên ổn đâu. – Diễm Phương gạt tay Trúc sang một bên.

– Alô… anh Huấn… em có việc cần nhờ…

– Không… em xin chị… đừng mà… – Trúc nghẹn ngào quỳ xuống đất, tay níu chặt cánh tay của Diễm Phương, đầu gối nàng đau nhói cắt ngang dọc với những mảnh vỡ vung vãi trên sàn.

– Em làm gì vậy? Đứng lên… – Diễm Phương sững sờ, cố kéo tay Trúc.

– Em xin chị… bỏ qua cho anh Bắc… em sẽ không tưởng nhớ tới anh ấy nữa… em sẽ nghe lời chị… – Trúc nức nở ôm chặt lấy cánh tay Diễm Phương.

Diễm Phương thoáng nhếch môi đắc ý, nhưng chỉ lóe qua rất nhanh rồi biến mất tăm như chưa bao giờ xuất hiện.

______________________________________

Đoạn video mờ nhạt trên màn hình máy tính, tay Bắc run rẩy cầm chiếc điện thoại của mình để lên song song.

– Không thể nào… không thể nào…


Anh lẩm bẩm. Đọan video còn trong máy của anh. Hoàn toàn không sao chép ra ngoài, mà quả thật nếu muốn chép lên máy tính cũng rất khó thực hiện với loại điện thoại cũ rích của anh. Nhưng đó hoàn toàn chính xác, chính xác đến từng cái rung tay, đến từng ly độ của góc quay… Điều này không thể xảy ra với anh và Trúc. Anh và nàng đã không còn gì. Nhưng một chút ký ức tốt đẹp về anh có lẽ cũng bị xóa sạch sẽ bởi một âm mưu bẩn thiểu nào đó.

____________________________________

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.