Trở về truyện

Sau Ánh Hào Quang - Chương 68

Sau Ánh Hào Quang

68 Chương 68

– Anh coi mình kìa. Làm như chưa thấy cơ thể em bao giờ vậy! – Ánh mắt khao khát của anh nhìn làm nàng cảm thấy nhột nhạt.

– Thấy thì thấy rồi. Nhưng … nhưng lúc đó hình như khác … hơi nhiều… – Hào Nam ấp úng, anh không rời mắt được khoảng da thịt giữa hai chân nàng.

– Anh… – Trúc đỏ bừng hai má, tay che lại chỗ đó.

– Em… định tắm biển như vậy thật sao? – Hào Nam ngượng ngùng hỏi.

Anh quay lại nhìn quanh. Bãi biển khá tối, từ vị trí của hai người có thể nhìn thấy thấp thoáng vài chiếc xe chạy trên đường.

– Em xuống đây!

Trúc hét lên, nàng chạy luôn xuống biển. Thân thể nàng lấp loáng dưới ánh trăng, từng đường cong tối sáng rõ ràng, rung rinh theo từng bước nàng chạy.

Làn nước biển ấm áp thật dễ chịu, mái tóc dài xõa tung ra, tay nàng vốc nước lên xoa khắp cơ thể của mình. Lòng nàng đang mâu thuẫn đấu tranh, nàng đang làm chuyện có lỗi với anh sao, anh liệu còn quan tâm đến nàng.


Nàng nghe tiếng rì rào rẽ nước sau lưng, vai nàng run rẩy chờ đợi.

Một bàn tay ấm áp đặt lên vai nàng, khẽ vuốt ve nhẹ nhàng. Trúc quay lại, bộ ngực trần của nàng ép lên ngực anh. Hai cánh tay thon dài của Trúc đưa lên vòng qua cổ Hào Nam.

Hào Nam cúi xuống đặt lên môi nàng một nụ hôn. Lưỡi anh ngọt lịm, mềm mại mơn trớn trong miệng nàng. Cánh tay của anh siết lấy nàng thậm chặt. Trúc mơ màng mê đắm. Lâu lắm rồi nàng không được ôm chặt như thế. Hai bầu vú nàng ép chặt lên bộ ngực săn chắc của Hào Nam. Bất chợt nàng cảm nhận một vật nóng cứng cọ vào mép âm hộ mình. Hai má nàng đỏ lên, cảm giác lâng lâng chạy dọc xương sống.

– Anh yêu em, Trúc ơi! – Hơi thở gấp gáp của anh vang lên bên tai nàng.

Trúc nhìn thẳng vào mắt Hào Nam. Dưới ánh trăng mờ ảo, nàng có thể thấy ánh mắt chân thật của anh.

– Em muốn anh hiểu rằng, dù đêm nay có xảy ra chuyện gì đi nữa, hai chúng ta vẫn là bạn tốt của nhau. Vì em không thể yêu anh, mong anh hiểu cho em. – Trúc nói nhỏ.

Hào Nam chợt buồn bã, vòng tay anh lỏng ra, rời khỏi người nàng. Anh ủ rủ, xoay lưng đi lên bờ.

Trúc hơi bất ngờ, nhìn theo bóng lưng của anh. Nàng nhận ra anh yêu mình thật lòng, không phải vì mê luyến thân xác nàng.


Trúc đuổi theo nắm lấy tay Hào Nam. Anh quay lại, đôi mắt thật buồn. Nàng kéo anh nằm xuống cát. Nàng đặt tay anh lên ngực mình. Anh thoáng ngần ngừ, rồi mân mê nhẹ nhàng bầu vú căng tròn của nàng.

– Vuốt ve em đi… Như lần đó Nhật Minh vuốt ve Thúy Hà…

Bàn tay anh lướt nhẹ khắp thân thể Trúc, đôi môi anh hôn nhẹ lên bầu vú của nàng. Chiếc lưỡi ấm áp của anh vờn quanh núm vú săn cứng của nàng. Trúc ưỡn người đón nhận, tay nàng đan trong mái tóc của anh. Bàn tay chạm phải một mảng mềm mại ẩm ướt giữa hai chân nàng. Anh hôn thật chậm xuống giữa hai chân nàng. Vị nước biển mặn mặn nhờn nhờn trên đầu lưỡi.

– Ưm… Ưm… Anh ơi…

Trúc kéo Hào Nam lên. Nhận chiếc lưỡi của anh vào miệng mình, nàng nếm được mùi vị của chính mình. Tay nàng run rẩy nắm lấy dương vật anh, đưa vào cửa mình. Người anh trườn tới. Cảm giác lâng lâng, chật chội làm Trúc chới với. Hai chân nàng quắp lấy mông anh, hòa nhịp cùng anh.

– Ưm.. Ưm.. Ah…

Tiếng sóng vỗ rì rào át đi tiếng rên rỉ của Trúc. Nàng đờ đẫn đón nhận Hào Nam hì hục trên người mình. Anh đang bù đắp lại nỗi trống vắng cô đơn của nàng suốt ba tháng qua. Nhưng dường như cơn cao trào của nàng càng gần, thì nàng càng nhớ anh da diết. Nàng mơ hồ tưởng tượng ra anh đang làm tình với mình trong căn phòng thân thương đó.


– Ahhhh…

Hai chân Trúc siết mạnh, giữ chặt hạ thể Hào Nam, âm hộ nàng co thắt mạnh, nức nở tuôn trào. Dương vật anh cũng xuất tinh ào ạt trong người nàng. Anh gục xuống ngực nàng, hổn hển. Trúc lim dim, miệng lẩm bẩm.

– Em yêu anh, Bắc ơi!

Hào Nam buồn bã ngồi dậy. Đầu anh cúi thấp. Trúc không hề ý thức được trong cơn mê loạn vừa rồi nàng kêu tên Bắc.

Đêm đó, ai về phòng nấy. Không ai hay biết. Trúc ngủ một đêm thật ngon, chỉ có Hào Nam là thao thức đến sáng.

___________________

– Helen Thanh Trúc..

– Đâu? Đâu?

– Tới rồi.. Tới rồi…

Nhân viên Lễ tân mở cửa sau chiếc Mercedes bóng loáng. Một chiếc váy đỏ rực rơi ra, một đôi chân thẳng nuột nà vươn ra. Ánh đèn flash lóe sáng như chớp giật. Thanh Trúc bước ra, môi nàng nở một nụ cười bài bản, tay vẫy chào một rừng phóng viên trước mặt. Hào Nam bước đến tươi cười, nghiêng người hôn lên má nàng đúng kiểu xã giao. Trúc khoát tay anh bước lên thảm đỏ.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.