Trở về truyện

Sau Ánh Hào Quang - Chương 69

Sau Ánh Hào Quang

69 Chương 69

– Em đẹp lắm. – Hào Nam nói nhỏ vào tai nàng.

– Cảm ơn anh. Anh cũng bảnh trai lắm. – Trúc mỉm cười.

Hai người dừng lại trước bục đứng với backdrop hình poster phim “Hạnh phúc mong manh”. Ông Hoàng đã đứng sẵn ở đó từ lúc nào. Trúc vui vẻ đứng giữa, khoát tay hai người đàn ông.

Máy ảnh chớp lóe liên tục.

– Cô Helen Thanh Trúc… Cô đứng giữa trong ba người cô không sợ xui xẻo sao?

– Hi hi… – Trúc che miệng cười – Gia đình tôi có ba người.. Không lẽ khi chụp hình gia đình phải mượn thêm ông hàng xóm đứng vào cho đủ bốn sao?

– Ha ha ha…

Câu trả lời hóm hỉnh của Trúc làm mọi người cười nghiêng ngã.


– Cô ấy đứng giữa nhưng biết đâu người chết trước lại là tôi đấy… – Hào Nam nói đùa.

Đột nhiên, một cơn gío lạnh vụt qua lưng Trúc làm nàng khẽ rùng mình, bàn tay vô tình nắm chặt Hào Nam. Nàng lắc đầu nghĩ đến chuyện khác.

– Helen Thanh Trúc nghe nói trong phim Hạnh phúc mong manh, toàn bộ cảnh nóng do cô tự đóng. Có đúng không?

– Đúng vậy. Tôi là người mẫu mà, tôi rất tự hào vì cơ thể của mình. Tại sao phải nhờ người đóng thế chứ?- Trúc nở một nụ cười thật tươi.

– Cô Trúc, cô đóng những cảnh đó với Hào Nam, cô có cảm xúc lúc đó không?

– Hi hi… Ai gần anh Hào Nam mà không có cảm xúc chứ? Không tin mọi người cứ hỏi anh Hoàng đây!

Ông Hoàng há hốc nhìn Trúc. Hào Nam nóng cả mặt. Mọi người hiểu ý nàng, bật cười hô hố.

– Helen, cô đóng những cảnh như vậy… Có làm nhà thiết kế Hồng Phát ghen không?


Trúc ngạc nhiên nhìn qua anh chàng vừa đặt câu hỏi. Nàng sực nhớ suốt thời gian qua, nàng quá đau khổ vì anh, chưa từng công khai giải thích chuyện này.

– Tôi và anh Phát chỉ là bạn. Nụ hôn đó chỉ là cảm xúc nhất thời… Tôi không muốn nói thêm về chuyện đó nữa. – Trúc nói giọng run run.

– Helen, vậy thì bạn bè cũng có thể hôn nhau như vậy sao? – anh chàng phóng viên trẻ kiên quyết không buông tha.

Trúc mím môi im lặng. Đôi mắt nàng ươn ướt, rất nhiều ống kính thu vào hình ảnh đó.

– Tôi đã có người yêu. Dù bây giờ có lẽ anh ấy không còn yêu tôi. Nhưng không người đàn ông nào khác có thể thay thế vị trí anh ấy trong tim tôi… – Một giọt nước mắt lăn dài trên má nàng.

– Tôi xin phép.

Ông Hoàng và cánh nhà báo ngơ ngác nhìn theo bóng lưng Trúc. Hào Nam mím môi buồn bã, anh lặng lẽ đi theo nàng vào trong rạp phim.


Đôi mắt Trúc rưng rưng nhìn lên màn hình. Nàng thương cảm cho số phận của Thúy Hà. Nàng quên hẳn chính mình đóng nhân vật đó. Hào Nam ngồi bên cạnh nắm chặt tay Trúc.

Đèn bật sáng. Mọi người vẫn thẫn thờ ngồi tại chỗ. Sự hụt hẫng tuyệt vọng của nhân vật Thúy Hà đã lan sang họ. Âm thanh im phăng phắt.

– Bốp .. Bốp.. Bốp..

Rồi đột nhiên một tiếng vỗ tay vang lên, kéo theo hàng loạt tiếng vỗ tay khác. Cả khán phòng như dậy sóng.

Trúc lau khóe mắt của mình, hạnh phúc mỉm cười với Hào Nam. Ông Hoàng mừng rỡ trước lời khen ngợi không tiếc lời của cánh nhà báo.

– Helen Thanh Trúc, cô có nghĩ là một bộ phim kết thúc không có hậu thì sẽ ảnh hưởng đến doanh thu phòng vé không?

Trúc thoáng nhìn qua ông Hoàng như xin phép, vì nàng không muốn ý kiến cá nhân mình ảnh hưởng đến tiêu chí của nhà sản xuất. Ông Hoàng gật đầu, ánh mắt nhìn nàng tin tưởng.

– Bộ phim Hạnh phúc mong manh là một bi kịch tình yêu. Bộ phim gửi gắm một thông điệp cho người xem, hãy biết quý trọng những gì mình đang có. Tình yêu là báu vật vô gía mà tạo hóa đã trao cho chúng ta. – Giọng nàng run run. – Nhìn thấy bi kịch của Thúy Hà, để thấy cuộc sống mình có ý nghĩa và tươi đẹp hơn rất nhiều….

– Tôi không cho rằng một bộ phim có kết cục buồn sẽ làm khán gỉa không thích. Cuộc sống của chúng ta không bao giờ suông sẻ. Hạnh phúc tại sao có ý nghĩa, vì nó được thăng hoa từ những buồn đau. Nếu không có buồn đau, thì sự hạnh phúc mất đi nửa ý nghĩa của nó. – Trúc mỉm cười, cúi chào mọi người.

Đám đông tách ra nhường đường cho Trúc. Những lời nói của nàng còn vang vọng trong tâm trí từng người. Họ ngỡ ngàng vì sự sâu sắc trong từng lời nói của nàng. Từ xưa đến nay, người mẫu luôn được xem là những bình hoa di động, lời lẽ phóng túng, ngây ngô. Có lẽ, Helen Thanh Trúc là người đầu tiên thay đổi quan niệm đó.

__________________

Ngày hôm sau khắp các mặt báo đều đưa tin tức về cuộc trả lời phỏng vấn của Helen Thanh Trúc.


“Hạnh phúc tại sao có ý nghĩa, vì nó được thăng hoa từ những buồn đau.” Câu nói của nàng được trích dẫn nhiều nhất, lặp đi lặp lại và trở thành Tagline quảng cáo cho bộ phim Hạnh phúc mong manh.

Các phòng vé điên cuồng suốt hai tuần. Doanh thu khổng lồ thu về cho Cty Thiên Hà, phá mọi kỷ lục suốt mười năm qua. Tên tuổi nàng được nhắc đến thật nhiều.

__________________________

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.