Trở về truyện

Sau Ánh Hào Quang - Chương 74

Sau Ánh Hào Quang

74 Chương 74

– Ọe… Ọe..

Bao nhiêu thức ăn trong bụng phun thẳng ra ngoài, dây đầy mặt cô và hạ thể của kẻ đó. Nhưng cô hoảng hốt nhận ra, khi cô mở miệng, hai ngón tay của hắn đã thừa cơ bóp nghiến lấy hai bên má, cô không ngậm miệng lại được.

– Ư…

Nhật Vy trợn mắt nhìn vật đó tống thẳng vào miệng mình, đến tận sâu trong cuống họng. Mùi tanh khai nồng nặc xông thẳng vào mũi cô. Một cơn buồn nôn khác phun trào, bị tắt lại ngang cuống họng. Cô run rẩy dữ dội, nước mắt tuôn như suối, kèm theo cả nước chua từ dạ dày trào ra đường mũi. Hít ngược một hơi, phổi đau buốt, cơn ho tắt nghẽn trong ***g ngực.

– Ahhh…

Nhật Vy cảm nhận một vật thể to lớn khác vừa xâm nhập âm hộ cô, cảm giác căng tức như hạ thể sắp bị xé làm hai. Vật đó thô bạo ra vào hùn hụt trong người cô. Hai mắt Nhật Vy nhắm chặt, dòng nước mắt nối tiếp nhau chảy dài ướt cả mặt. Cơ thể cô bị run lắc dữ dội.

Gã đàn ông phì phèo điếu thuốc trên môi, tay cầm chiếc điện thoại ghi lại toàn bộ cảnh cưỡng bức dã man của Nhật Vy.

Cơ thể Nhật Vy mềm nhũng, mặc bốn con quái vật dày vò đến biến dạng. Chúng lật sấp người cô lại, đặt lên một cái dương vật bóng lưỡng cong vòng bên dưới. Những cánh tay khỏe mạnh túm lấy người cô, dập xuống liên hồi như một con búp bê bơm hơi. Một tên khác vòng ra sau lưng cô, tay hắn kéo dãn cặp mông căn tròn của cô ra hai bên, dí dương vật mình vào hậu môn, đè mạnh xuống.


– Ahhh… Khônggggg…

Nhật Vy thét lên đau đớn, hai mắt trợn trắng, gục xuống ngất lịm.

Hơi thở khò khè tắt nghẽn, tiếng chan chát của da thịt chạm nhau, tiếng gầm gừ phấn khích của dã thú. Ông ta thoáng rùng mình, xoay lưng đi ra ngoài, bỏ lại một cô gái vật vờ rũ rượi dưới bốn con sói hoang.

Nhật Vy nằm bẹp trên sàn nhà, hai mắt nhắm chặt. Tinh trùng dính khắp cơ thể, bết cả vào mái tóc, hai chân mở rộng, hậu môn rỉ máu, mép âm hộ sưng tấy đỏ. Gã đàn ông lướt chiếc điện thoại qua khắp cơ thể cô, ghi lại hình ảnh cuối cùng ở hạ thể, rồi hài lòng cất vào túi quần.

– Get out… – Gã quay lại nói.

Bốn gã Châu Phi nhìn lướt qua thân thể rũ rượi của Nhật Vy một lần cuối, rồi nuối tiếc đi ra ngoài.

– Tôi biết cô còn đang tỉnh và nghe được lời tôi nói. Sáng ngày mai, cô ngay lập tức nộp đơn xin rút ra khỏi cuộc thi Hoa Hậu Điện Ảnh. Đừng dại dột chống đối, nếu không muốn cả thiên hạ thưởng thức cảnh ô nhục của cô vừa rồi.

Hắn xoay người đi ra ngoài. Đôi mắt nhắm chặt của Nhật Vy bật mở, tia máu hằn lên đỏ bừng thù hận.


________________________

Sáng hôm sau, tất cả mọi người bàng hoàng trước tin Nhật Vy nộp đơn rút khỏi cuộc thi. Trúc cũng ngạc nhiên không kém những người khác, dù sao Nhật Vy cũng là một đối thủ nặng ký của nàng. Công bằng mà nói, dù nhan sắc của Trúc có nổi trội hơn Nhật Vy, nhưng cô ta nổi tiếng trước nàng vài năm, lượng bình chọn của người ủng hộ luôn dẫn đầu danh sách.

Helen Thanh Trúc ngay lập tức trở lại thành đối thủ nguy hiểm nhất đối với tất cả thí sinh, sau khi bài báo xin lỗi công khai của Ban biên tập Báo Tin nóng hàng ngày phát hành vài ngày trước.

Nhật Vy lê từng bước khó nhọc trên hành lang phi trường, mang theo một kế hoạch trả thù cay nghiệt nhất.

________________________

– Trong ba thí sinh này ai sẽ đăng quang danh hiệu Hoa hậu Điện Ảnh năm nay…

Bàn tay Trúc ướt mồ hôi nắm chặt lấy nhau. Dù theo đánh gía, nàng là ứng cử viên sáng gía nhất cho danh hiệu Hoa hậu nhưng lòng nàng vẫn bồn chồn lo lắng.


Bà Thanh và Ông Sơn nắm chặt tay nhau, mắt dán chặt lên màn hình TV.

Trong căn nhà nhỏ trên đường CMT8, hai người đàn ông một gìa một trẻ cũng nín thở chờ đợi.

– Danh hiệu Á hậu 2 thuộc về… Nguyễn Thị Phương Vy, thí sinh đến từ Hà Nội, số báo danh 145. Xin chúc mừng cô Phương Vy.

Hai đầu gối Trúc muốn nhũng ra, đầu óc căng thẳng muốn nổ tung. Dù nàng miễn cưỡng tham gia cuộc thi theo đề nghị của Diễm Phương, nhưng khi còn cách một bước chân với tột đỉnh danh vọng mà bất cứ người phụ nữ nào cũng mơ ước, Trúc không đè nén được lòng mình gào thét dữ dội.

– Tôi rất hân hạnh được xướng tên thí sinh mang số báo danh 623, cô Lê thị Thúy Hằng… đạt danh hiệu Á hậu 1…

Khán phòng bùng nổ, tiếng vỗ tay reo hò không ngớt. Tai Trúc lùng bùng, nàng sững người cứng đờ. Rất nhiều người lao lên sân khấu, ôm chầm lấy nàng, tiếng người í ới, pháo hoa tung bay. Hoa tươi, ruy băng đỏ choàng qua cổ, một vật gì đó đặt lên đầu Trúc. Nàng bần thần, bàn tay run rẩy đưa lên, nàng chạm tay vào chiếc vương miện trên đầu mình.

– Cô Helen Thanh Trúc, cô hãy chia sẻ vài lời với quan khách tham dự đêm nay và khán gỉa đang ngồi trước màn ảnh nhỏ… – Một chiếc microphone đưa đến trước mặt Trúc.

Hình ảnh trước mắt nhòe đi, miệng Trúc mấp máy, không nói ra lời. Mọi người chờ đợi. Khuôn mặt xinh đẹp, nhòe nước mắt của nàng phủ kín màn hình TV.

– Mẹ ơiiii… – Trúc nức nở.

Bà Thanh lao vào lòng chồng, bật khóc nức nở.

– Tôi.. Tôi… – Trúc hít sâu, cố lấy lại bình tĩnh – Tôi xin cảm ơn cha mẹ đã sinh ra tôi… Tôi xin cảm ơn Cty Sunshine đã cho tôi cơ hội này… Và tôi muốn cảm ơn… một người khác, một người đã… từng rất quan trọng với tôi…

“Đã từng.. Rất quan trọng” sao? Lòng Bắc quặn đau.


_____________________

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.