Trở về truyện

Sau Ánh Hào Quang - Chương 54

Sau Ánh Hào Quang

54 Chương 54

– Ưm… Ưm…

Tiếng rên rỉ, thở dốc vang lên trong phòng. Gã da đen gầm rú, cơ thể Diễm Phương co giật, đầu bị giữ chặt giữa hai chân người đàn ông đó. Gã da đen gồng cứng người, thúc vào vài cái cuối, rồi ngã ngữa ra sau, dương vật gã lòng thòng bóng lưỡng, tinh trùng vung vãi cả sàn. Người đàn ông đó gồng cứng người lên, Diễm Phương mặt đỏ bừng, nuốt hết tinh dịch của ông ta. Cô ta bật ngữa ra sàn nhà, thở hỗn hển, cười sặc sụa.

Ánh lửa lóe lên, phản chiếu lên bức rèm cửa, khói thuốc bốc lên sau chiếc ghế bành. Trúc hít một hơi thật sâu, định trở về phòng, thì bất chợt câu nói của người đàn ông đó làm nàng chết sững.

– Em đừng trách anh chuyện giúp Nhật Vy, không phải vô tình anh đẩy Trúc về Công ty em sao?

– Còn nói… do chính em tìm đến con bé thôi! – Diễm Phương trả lời giọng mệt mỏi.

– Haizz… Bà Hoàng Diệu và thằng Ba tàu đó thật thảm… Điên cuồng tìm kiếm thằng nhãi Tùng đó! Ha.. Ha… Tìm xa ngàn dặm gần ngay trước mắt…

– Lại cũng chiêu trò gì của anh ah? – Diễm Phương hỏi cho có chuyện.

– Ha ha … Không.. Việc này chẳng liên quan gì đến anh… Anh chỉ biết thằng Tùng đó chui rúc ở xó xỉnh nào thôi… Em chẳng tin nổi đâu… Ngay kế bên nhà em đấy…


– Hả? Nhà nào? – Diễm Phương ngạc nhiên chống tay ngồi dậy.

– Căn biệt thự xanh nhỏ nhỏ cuối đường đó…. chiều chiều ngồi bờ sông câu cá… Đúng là mấy thằng nhà văn lập dị… Anh bắt gặp hắn ngồi đó mới hôm qua…

Trúc mừng rỡ đến cuống quýt. Nàng vuốt vuốt ngực mình để lấy lại bình tĩnh. Nàng nhẹ nhàng đi xuống lầu, trở về phòng không ai hay biết.

– Alô, anh ngủ rồi ah? – Giọng Trúc nói nhỏ dưới lớp chăn.

– … Trời ơi, Trúc ah! Em biết bây giờ là mấy giờ không? Vậy mà hỏi tôi chưa ngủ? Tôi gìa rồi, không còn sức tung tăng suốt đêm đâu… – Giọng ông Chen càu nhàu trong điện thoại.

– Ah, xin lỗi. Nếu anh không thích nghe về tung tích Lý Quý Tùng thì thôi vậy! Good night. – Trúc cố tình trêu chọc.

– Hả? Em .. Em nói… Ở đâu? – Ông ta bừng tỉnh hét lên.

– Thôi em ngủ đây.. Khuya rồi..


– Thôi mà Trúc. Giúp tôi cũng là giúp em mà.. – Ông năn nỉ.

– Hi Hi.. Thôi được rồi. Hắn ta sống tại một căn biệt thự màu xanh… Đường Trần Trọng Khiêm, truyenc.com Bình, Quận 9… Cùng khu với Trung tâm đào tạo của Công ty Sunshine.

– Ha ha.. Vậy thì hay quá… – Ông Chen bật cười mừng rỡ.- Ủa, sao em biết. Em liên quan gì đến Cty Sunshine.

– Em.. Em tham gia khóa đào tạo ở đây…

Trúc kể sơ cho ông nghe về âm mưu của Nhật Vy, định hướng của bản thân nàng. Nhưng chuyện đau buồn xảy ra với nàng trước khi quyết định gia nhập Sunshine và người đàn ông bí ẩn đó nàng không nói tới. Ông im lặng lắng nghe.

– Tôi hiểu rồi. Em yên tâm. Nếu bộ phim thật sự được khởi động trở lại. Vai chính chắc chắn vẫn là của em. – Ông nói.

– Nhưng khóa đào tạo còn hơn năm tháng nữa. Rồi sau đó em lại trở thành người mẫu của Cty. – Trúc lo ngại.


– Em yên tâm học cho tốt. Đó là khóa đào tạo uy tín bậc nhất hiện nay. Còn việc em đóng vai chính bộ phim, Diễm Phương còn mong muốn không hơn nữa là. Đó là một cơ hội PR tên tuổi em và Sunshine. Sau đó khi em đi diễn, catxe sẽ cao hơn, cty cũng thu lợi cao hơn. Trăm lợi vô hại. – Ông nói liên tục.

– Lúc đó, chính tôi sẽ tới thuyết phục Diễm Phương. – Ông cam đoan.

_____________________

Trúc trở lại với việc học tập rèn luyện hàng ngày của mình. Nàng không để tâm đến chuyện khác nữa. Hàng ngày nàng cố gắng tập luyện nhiều hơn để đến đêm không còn sức lực suy nghĩ lung tung.

Mỗi ngày nàng đều nhận điện thoại và tin nhắn yêu thương của anh trước khi đi ngủ. Nó như động lực giúp nàng hăng hái rèn luyện bản thân.

Trong lớp của Trúc, nàng thật sự nổi bật. Từ nhan sắc, vóc hình đến kiến thức đều vượt xa bạn cùng lớp.

Ám ảnh về Duyên cũng phai nhạt dần, Trúc không còn gặp ác mộng giữa đêm nữa. Nhưng nàng không hề quên lời thề của mình. Lời thề đêm không trăng.

– Tốt… Đẹp lắm… Hay…

Trúc mỉm cười trước những lời khen của mọi người. Bên dưới sàn diễn là Diễm Phương mỉm cười nhìn nàng, sau lưng cô ta là tốp người mẫu do chính cô đào tạo. Phương Trang và Thùy Dương mỉm cười thân thiện, họ thật sự ngưỡng mộ nhan sắc và những bước đi của Trúc. Đối với họ, Trúc chưa có danh tiếng vì nàng chưa đi diễn, nhưng nàng thật sự là một quả bom nổ chậm, sẵn sàng tạo thành một cơn địa chấn quyét ngang làng mẫu cả nước.

– Em bước đẹp lắm. Chân rất chuẩn. Nhưng lưng và cổ đầu cần uyển chuyển hơn, nên chú ý nét mặt. Người mẫu tạo thành thương hiệu qua bước chân và nét mặt. Nên giữ bản sắc riêng của mình dù bước trên sàn diễn nào cũng thế. Hai nét mặt cơ bản nhất là lạnh lùng và đa tình. – Diễm Phương nói.

– Đây. Tôi sẽ đi thử cho em xem nhé!

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.