Trở về truyện

Sau Ánh Hào Quang - Chương 58

Sau Ánh Hào Quang

58 Chương 58

Trúc chán nản đi về phòng. Nàng dặn chị phụ tá, không cần gọi nàng ăn cơm. Nàng để cửa mở hé, cố tình chờ anh. Trúc cởi bỏ hết quần áo, bước vào phòng tắm.

– Tôi chỉ đi tìm bạn thôi mà?

Bắc nhăn nhó phân bua với hai gã bảo vệ, ánh mắt anh nhìn theo bóng lưng Trúc khuất sau cánh cửa Bungalow xa xa.

– Tìm bạn? Vậy bạn anh ở đâu? Phòng nào? – Một gã bảo vệ lớn tuổi nheo mắt nghi ngờ nhìn Bắc.

– Tôi … Tôi… Không biết số phòng. Nhưng tôi thấy… – Bắc ấp úng.

– Nếu anh không chứng minh được. Thì xin lỗi, tôi phải mời anh ra ngoài. – Ông ta nói.

Bắc mím môi quyết định.

– Bạn gái tôi là Thanh Trúc. Người mẫu của Cty Sunshine. Mới chụp hình ngoài bãi biển kia.


Hai gã bảo vệ há hốc miệng nhìn anh. Gã trẻ tuổi nhìn Bắc từ trên xuống dưới đánh gía. Cả hai gã chợt bật cười nghiêng ngã.

– Ha .. Ha.. Ha.. Thôi đi oắt con. Mày nghĩ tụi ông là con nít à? Bộ dạng của mày xứng sao? Sao mày không soi gương nhiều hơn một chút? Ha.. Ha.. – Gã bảo vệ trẻ tuổi không hề giấu diếm ánh mắt khinh miệt nhìn anh.

Bắc mặt đỏ bừng, hai nắm tay bóp chặt vào nhau phát ra tiếng răn rắc. Chưa có ai dám sĩ nhục anh như vậy.

– Sao hai anh không để tôi đến đó, xem cô ta có nhận ra tôi không?

– Đến đâu? Mày tưởng bọn tao điên ah? Dẫn mày đến phòng khách VIP nhận bạn gái? Ha.. Ha.. Dẹp đi. Leo lên xe ngay… Bọn tao không rảnh tiếp chuyện mày cả đêm. – Gã bảo vệ trẻ tuôigằn giọng.

Bắc hậm hực leo lên xe điện. Anh thầm trách sô mình xui xẻo. Chạy xe máy suốt một đoạn đường dài lên đây chỉ để gặp nàng, vậy mà. Bắc nhÌn xuống người mình, anh vẫn vậy. Chiếc áo sơmi sọc carô hơi, quần jean hơi bạc màu, đây là phong cách anh hay mặc, Trúc chưa bao giờ chê. Nhưng sau năm tháng không gặp… Trúc hoàn toàn lột xác. Nàng đẹp lộng lẫy đến anh cũng bất ngờ. Và dường như khoảng cách của anh và nàng ngày càng xa cách. Lòng anh chợt trầm xuống

Bắc ngậm ngùi im lặng. Anh ngồi trên chiếc xe điện được áp giải nởi hai gã bảo vệ như một kẻ phạm tội. Đi ngang qua cửa phòng của nang. Bắc thấy cánh cửa khép hờ, anh biết nàng đang chờ anh. Chiếc xe lướt qua thật nhanh, cánh cửa đó nhỏ dần trong mắt anh.

Đột nhiên, Bắc thấy một bóng đen tóc lòa xòa bước đến trước cửa phòng Trúc. Anh nhận ra ngay ông nhiếp ảnh gia ban chiều chụp hình cho nàng. Ông ta nhìn dáo dác xung quanh, rồi lẻn vào trong. Cửa đóng lại.


Lòng Bắc như có lửa thiêu đốt, anh cảm thấy bất an, lo lắng kinh khủng. Bàn tay anh nắm chặt thanh chắn ghế ngồi trên xe như muốn bẻ cong nó. Chiếc xe vẫn tiếp tục thong thả đi về phía trước, hai gã bảo vệ huyên thuyên đủ thứ với nhau. Chỉ có Bắc là nhấp nhỏm như ngồi trên đống lửa.

– Đây… Mời cậu xuống. Cậu đi đi. – Gã bảo vệ dùng lời lẽ lịch sự hơn nói với anh.

– Tôi phải lấy xe. Xe tôi gởi ở đây. – Bắc chỉ về phía bãi xe gắn máy.

– Okie. Cậu lấy đi.

Hai gã nhìn nhau rồi nhìn dáng đi thất thểu của Bắc, thầm cười trong lòng. Bãi xe đó hầu như không có một chiếc xe khách mà chỉ có xe nhân viên, vì khách của họ đều đi ôtô. Họ càng tin tưởng là Bắc bịa đặt chuyện quen biết với cô người mẫu lộng lẫy của Cty Sunshine, đối tượng chăm sóc đặc biệt của Ban giám đốc Resort.

_____________________________

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.