Trở về truyện

Sau Ánh Hào Quang - Chương 60

Sau Ánh Hào Quang

60 Chương 60

– Ông… Đi ra ngoài… – Trúc hét lên.

– Không… Anh Bắc… Không phải như vậy… Anh hiểu lầm rồi…

Hai mắt nàng rưng rưng nhìn theo dáng người anh thất thểu đi ra ngoài.

– Anhhh…

Trúc gọi với theo. Nhưng anh không quay lại. Nàng bưng mặt bật khóc nức nở. Ông Hạo Thiên len lén chuồn ra ngoài, đóng cửa lại.

Bắc chán nản ngồi lên xe. Anh đề máy.

Đột nhiên một thân hình mềm mại ấm áp ôm choàng lấy lưng anh. Hai cánh tay của Trúc ôm chặt lấy lưng anh.

– Không cho phép anh như vậy… Không cho phép anh.. rời xa em… Anh không biết… em yêu anh như thế nào sao?


Trúc nghẹn ngào khóc. Hơi thở nàng dồn dập, chỉ kịp khoát lên mình chiếc váy dài, chạy lao theo anh.

– Anh… – Bắc cảm động nắm tay nàng.

– Anh không muốn ở đây… Vậy thì chở em đi cùng về Sài Gòn… Em không muốn rời anh tối nay…

Chiếc xe máy lao ra khỏi khu Resort Hồ Tràm, mang theo hai trái tim rung động cùng một nhịp.

Sáng sớm hôm sau cả đoàn Sunshine náo loạn vì không thể liên lạc được với Trúc, hành lý, điện thoại tất cả mọi thứ nàng bỏ lại trong phòng. Ông Hạo Thiên tiết lộ thông tin về việc hai gã bảo vệ sỉ nhục và hành hung bạn trai của người mẫu Thanh Trúc. Ban Giám đốc khu Resort kỷ luật đuổi việc hai gã bảo vệ không thương lượng.

___________________________

– Anh có thấy em đẹp không?

Trúc mỉm cười hạnh phúc nhìn ánh mắt thẫn thờ nhìn ngắm cơ thể trần truồng của mình.


Hai người đêm qua chạy một mạch về đến nhà mệt mỏi ôm nhau ngủ vùi cho đến sáng. Sáng nàng tỉnh dậy, cảm thấy như một giấc mơ, được trở lại căn phòng của anh. Nó đơn sơ nhưng gần gũi đến lạ lùng, suốt năm tháng qua, bao nhiêu đêm nàng mơ về nó.

– Em .. Em khác lắm…

Trúc hơi nhíu mày, nàng không thích câu trả lời của anh.

– Khác như thế nào? Đẹp hơn hay xấu hơn? – Nàng hỏi lại.

– Đẹp.. Đẹp hơn nhiều lắm.. Nhưng… – Bắc ấp úng.

Trúc kéo anh nằm xuống, đặt lên môi anh một nụ hôn.

– Không nhưng gì hết… Em vẫn là của anh. Mãi mãi là của riêng anh. – Nàng nói nhỏ.


Lưỡi anh len lỏi vào miệng nàng, tìm thấy mùi vị quen thuộc yêu thương ngày nào.

– Em … nhớ anh lắm.. Anh biết không?… Nó…cũng nhớ anh lắm.. Anh ơi…

Hơi thở Trúc hổn hển thơm ngát, nàng đẩy tay anh xuống giữa hai chân mình. Một mảng nhòe nhoẹt ướt đẫm của nhung nhớ dồn nén bao lâu.

– Anh yêu em… Cho anh thăm nó nhé…

– Nó là… của anh mà… Sao…hỏi.. Ưm.. Ôi! Lưỡi anh… nóng quá… Anh ơi… Em chết mất…

Bắc úp mặt vào hai mép âm hộ nhẵn nhụi mềm mại của Trúc.(truyện 18+ tại truyenc.com) Đôi môi anh áp chặt khít lên nó, lưỡi anh quét sâu trong nó, cảm nhận mùi vị quen thuộc của nàng. Nó thật lạ, không còn cảm giác nham nhám chà sát lên da mặt. Nhưng dường như sự trống trải này làm anh có thể tự do khám phá nó hơn. Điều đó làm anh phấn khích điên cuồng.

– Anh.. Ưm.. Anh quay lại đi… Cho em…

Bắc quay đầu ngược lại. Dương vật ngay tức khắt bị nuốt trọn với đôi môi thèm khát của Trúc. Mặt anh đỏ lên, răng cắn chặt. Bao nhiêu tháng trời dồn nén suýt nữa nổ tung trong miệng nàng.

– Ưm.. Trúc ơi!… Em ngưng lại chút đi.. Anh chịu hết nổi rồi…

Trúc tiếp tục mút dương vật anh thật sâu, càng nhanh hơn. Nàng muốn nếm mùi vị nhung nhớ của anh dồn nén trong bao nhiêu tháng qua.

– Ahhh…

Bắc gầm lên, dương vật anh giật mạnh. Dòng tinh trùng đặc quánh ồ ạt phóng xuất như muốn nhấn chìm nàng. Trúc nhắn mắt lại, khóe mắt nàng tràn ra một giọt nước mắt hạnh phúc, nàng cố nuốt hết nỗi nhớ nhung của anh trong miệng mình.


– Tới phiên anh… Không được khán cự…

Anh lùi người xuống giữa hai chân nàng. Nâng hai chân lên cao, mở rộng ra, lưng Trúc bị uốn cong lại, âm hộ nhòe nhoẹt của nàng bị đưa lên cao giữa ánh mắt của hai người. Trúc thoáng đỏ mặt, ánh mắt thèm thuồng của anh nhìn hai mép âm hộ nhẵn nhụi, làm nàng rạo rực.

– Họ bắt em cạo ah? – Anh mỉm cười nhìn nàng.

– Không phải cạo… mà là tẩy… Để mặc bikini và…vệ sinh hơn… – Trúc lí nhí.

– Anh thích không? – Nàng chờ đợi.

– Thích lắm.

Anh chỉ nói ngắn gọn như vậy rồi dùng chính hành động của mình để chứng minh. Lưỡi anh thật dài liếm dọc âm hộ nàng, chưa bao giờ nàng được nhìn cách anh hôn âm hộ mình rõ ràng như thế. Lưỡi anh vét sâu vào trong, Trúc chới với. Bụng nàng bị gấp lại, miệng ú ớ không phát thành tiếng.

– Anh ơi.. Em.. chết mất..

Hai người cuốn lấy nhau say mê, âm thanh rên rỉ, thở dốc vang vọng cả căn phòng.

____________________

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.