Trở về truyện

Sau Ánh Hào Quang - Chương 37

Sau Ánh Hào Quang

37 Chương 37

Trúc mỉm cười với Duyên rồi đi vào văn phòng, bỏ lại sau lưng rất nhiều ánh mắt đố kị.

_____________________

– Chào em, em diễn tốt lắm! – Phát lịch sự đứng lên bắt tay với Trúc.

– Dạ, cảm ơn anh. – Trúc mỉm cười, giờ đây nàng hoàn toàn tự tin với khả năng của mình.

– Tôi muốn chọn Trúc làm mẫu chính cho mẫu thiết kế điểm nhấn của mình. – Phát quay qua nói với Vi.

– Nhưng… Mẫu đó được chỉ định do Nhật Vy rồi! Thật đáng tiếc. – Anh ta nói tiếp.

“Lại là Nhật Vy sao? Đúng là oan gia ngõ hẹp mà!” – Trúc thầm nghĩ.

– Nhưng không sao! Mẫu thứ xếp sau cũng rất đẹp. Tôi sẽ dành mẫu đó cho em. – Phát mỉm cười với nàng.


Trúc chỉ gật đầu, mỉm cười không nói gì.

– Về vấn đề thù lao… – Vi nhắc nhở.

– Ừ, xin lỗi tôi sơ ý quá. Như thế này… Đây là danh sách 5 cô gái tôi chọn, dĩ nhiên không tính Trúc. Những cô kia thì thù lao như lần trước. Ba triệu. Còn Trúc thì… tôi muốn nâng mức thù lao của em lên, nhưng khổ nỗi em chưa có danh tiếng gì. Còn tôi thì bị phụ thuộc nhà tài trợ. – Phát áy náy nói với Vi.

– Em biết đấy. Tôi chỉ là một nhà thiết kế, tôi không thể xoay xở gì nếu không có nhà tài trợ. – Phát quay qua giải thích với Vi.

– Dạ, em hiểu mà. Có lẽ … – Trúc nói nhỏ.

– Tôi có ý như thế này. Tối nay có một buổi tiệc của ông Hoàng Châu, Chủ tịch Cty nước khoáng Thiên nhiên, nhà tài trợ của tôi. Tôi mời em đi tham dự cùng tôi. Tôi sẽ giới thiệu em với ông ta, biết đâu tôi có thể giúp em nâng thù lao của mình lên. – Phát nói rất chân thành.

– Em… – Trúc lúng túng trước lời mời bất ngờ của Phát.

– Em nhận lời đi. Ông Hoàng Châu là chủ doanh nghiệp lớn, hàng năm chi vài chục tỷ tài trợ cho các chương trình biểu diễn thời trang trên toàn quốc. Tôi còn chưa được gặp mặt ông ta nữa đấy. – Chị Vi nhắc nhở, ánh mắt ra hiệu cho nàng nhận lời ngay.


– Dạ, vậy em đi. Nhưng…

Trúc chợt nghĩ đến việc mình chưa tham dự buổi tiệc thượng lưu bao giờ, cảm thấy lo lắng.

– Không lo gì hết. Nếu em đồng ý. Bây giờ đi với tôi về Showroom của tôi. Ở đó sẵn trang phục do chính tôi thiết kế, make up, làm tóc có sẵn luôn. – Phát hồ hởi.

– Dạ… – Trúc lại nhìn sang Vi như hỏi ý, nhận được cái nháy mắt quen thuộc, nàng nói tiếp. – Vậy em xin phép làm phiền anh.

Trúc lên xe Phát trong ánh mắt ngỡ ngàng ngưỡng mộ của mọi người. Ai cũng tò mò thắc mắc những chuyện xảy ra với Trúc. Ai đã dạy nàng những bước đi như thế?

– Chị Vi, sao chị không chỉ chúng tôi bước đi như thế? – Một cô gái gan dạ nhất lên tiếng hỏi.

Tất cả mọi người đều quay sang nhìn Vi. Vi nhắm mắt lại nhớ đến những bước điêu luyện của Trúc. Chị ta thở dài, nói:


– Nghĩ tôi không muốn dạy mọi người sao? Những bước chân như thế tại Việt Nam, theo tôi biết cho đến giờ chỉ có Diễm Phương là thực hiện được. Đó là những bước chân chuyên nghiệp của sàn catwalk thế giới, phù hợp với tỷ lệ 4:3 chân và thân mình của người Phương Tây. Người ta gọi là tỷ lệ vàng. Các người mà cứ cố gắng đi như thế thì đừng nói là đẹp, mà trông chẳng khác gì con lật đật.

– Tỷ lệ vàng… Tỷ lệ vàng… – Cả đám thất thần lẩm bẩm.

_____________________

– Anh ơi! Em đi dự tiệc khách mời chút, tối em về nhé!

– ….

– Ừm, em biết rồi. Bye anh!

Trúc thở dài nhét điện thoại vào gỉo xách.

“Sao anh chẳng bao giờ nghi ngờ hay ngăn cản mình làm chuyện gì nhỉ?”

“Anh quá tin tưởng mình sao?”

Vừa rồi, Trúc cố tình nói thẳng ra là khách mời dự tiệc, xem phản ứng anh thế nào. Anh chỉ cần tỏ ra khó chịu, không đồng ý, nàng sẽ ngưng ngay lập tức và trở về nhà với anh. Đối với nàng, ngoại trừ cha mẹ, thì anh là quan trọng nhất.

Nhưng anh hoàn toàn bình thường, chỉ dặn dò nàng không nên uống rượu bia, lái xe nguy hiểm. Thật không hiểu anh thế nào? Trước tới giờ Trúc chỉ thấy anh ghen một lần duy nhất khi thấy tấm hình nàng lõa thể trước mặt Ninh. Từ lúc đó trở đi, anh như chai sạn. Nếu anh không quan tâm, chăm sóc và thèm khát gần gũi nàng, có lẽ Trúc đã nghĩ anh không còn yêu mình.

– Xong chưa em? Anh vào nhé.


Đột nhiên giọng anh Phát vang lên ngoài màn thay đồ, làm Trúc giật mình hoảng hốt. Nàng đang trần truồng, duy nhất một mảnh quần lót nhỏ trên người đứng trước gương trong buồng thay quần áo tại showroom của anh.

– Ah.. Khoan.. Em chưa xong. – Trúc la lên.

– Ah.. Anh xin lỗi. Anh chờ ngoài này vậy.

Trúc với tay lấy bộ trang phục treo trên gía, ướm thử lên người. Chất liệu mềm mại, màu sắc thật lạ, rất đẹp, nàng thầm nghĩ không biết một chiếc váy như thế bán bao nhiêu. Thắc mắc của nàng ngay tức khắc được trả lời, trên bộ váy còn treo lủng lẳng gía bán. Mười hai triệu. Trúc sững sờ, nàng chưa bao giờ mặc một bộ trang phục đắt gía như vậy. Trúc chồng chiếc váy vào người, gút dây lại. Nàng thoáng đỏ mặt nhìn mình trong gương, bộ trang phục này hơi mỏng, thấy rõ cả núm vú nàng không mặc nịt ngực và chiếc quần lót trắng bên dưới.

– Sao rồi? Ra đây cho anh xem nào? – Phát có vẻ mất kiên nhẫn.

– Dạ, em ra ngay. – Trúc kéo màn treo sang một bên.

Hai mắt Phát sáng lên nhìn Trúc. Trúc ngượng ngùng, hai má đỏ bừng lên.

– Em.. Em không có nịt ngực sao?

Câu hỏi bất ngờ của anh ta làm nàng muốn chui xuống đất.

– Dạ, không, hồi trưa em mặc áo thun dày nên không cần. – Trúc lí nhí.

– Không sao! Không cần xấu hổ. Em cứ xem anh như chị Vi là được. – Phát nói.

Trúc hơi ngỡ ngàng nhìn Phát, anh ta có vẻ rất đàn ông. Hay là gay thuộc nhóm phái mạnh?

– Nhìn em mặc mẫu này anh mới thấy mình thiếu sót, đúng là mẫu này không mặc áo ngực mới đẹp. – Phát vừa nói vừa đứng dậy đi ra hướng tủ đồ.

– Đây.. Bên dưới em nên mặc cái này. – Anh ta đưa sang Trúc một chiếc quần lót G-string, phía sau toàn dây, phía trước có một chiếc tam giác màu nuy.

Trúc ú ớ nhìn nó, rồi nhìn anh ta.

– Thử vào đi. Rất hấp dẫn đó. – Phát nói.

Trúc quay lại buồng thử đồ, nhưng không kéo rèm. Nàng cúi xuống kéo chiếc quần lót mình ra khỏi chân, rồi mặc chiếc mới vào. Đây là lần đầu tiên nàng mặc quần lót loại này, cảm giác sợi dây chèn vào giữa mông nhột nhạt hơi khó chịu.

– Anh thấy sao? – Trúc quay lại hỏi.

– Rất đẹp, tiệp màu da của em, không nổi phô ra ngoài. – Phát nói.

– Nhưng.. Như vậy có giống không mặc quần lót không? – Trúc hơi e ngại.

– Đó chính là hiệu ứng của màu nuy mà, gây tò mò chú ý, rất quyến rũ. Bây giờ xử lý đến phần trước ngực em. – Phát nói.

Anh ta bước tới, tay xòe ra trước mặt Trúc, trong lòng bàn tay là hai miếng giấy mỏng hình nón và hai sợi mỏng hình lưỡi liềm, cũng có màu nuy. Trúc tròn mắt không hiểu.

– Em không biết loại này ư? – Phát hơi ngạc nhiên nhìn nàng.

Trúc lắc đầu, mắt không rời khỏi nó.

– Đây là miếng dán ngực, sử dụng một lần. Rất phổ biến mà. Hai miếng tròn để che, hai miếng cong cong để nâng. Bây giờ… Nếu em không ngại thì để anh giúp em một lần đầu. – Phát đề nghị.

Trúc thoáng chần chừ, nhưng nàng nghĩ anh ta sẽ không có ý gì với mình. Anh ta là gay mà.

Trúc kéo hai dây áo cho nó tuột khỏi vai, hai vú trắng tinh căng tròn của nàng đưa ra trước mặt Phát. Hai má nàng đỏ bừng, nhìn ánh mắt hau háu của anh ta. Dù anh ta là gay đi nữa, nhưng hình hài anh ta vẫn là đàn ông. Cơ thể nàng cảm thấy nhột nhạt khó chịu.

– Ngực em đẹp quá. Anh khen thật sự đấy. Anh làm nghề này. Rất nhiều người mẫu, ngay cả những người nổi tiếng nhất, anh cũng thấy qua cơ thể họ. Nhưng anh phải thừa nhận ngực em rất đẹp. – Phát nói rất tự nhiên.

– Dạ, cảm ơn anh.

Hai bàn tay Trúc ngượng ngùng nắm với nhau, vô tình làm hai vú chèn lại với nhau trước mặt Phát. Anh ta thoáng đỏ mặt.

– Phải chi có chai nước suối nhỉ. Nhà vệ sinh thì phải đi ra phía trước. Thôi, bây giờ, em dùng nước miếng của mình làm ướt mặt trong của miếng dán đi. – Phát hướng dẫn.

Trúc le lưỡi liếm mặt trong của miếng dán, rồi đưa cho Phát. Anh ta đặt nhẹ lên một bên núm vú nàng nhưng nó chỉ dính hờ như có thể bung ra bất cứ lúc nào.

– Không đủ ướt. Liếm lại đi. – Phát gỡ ra đưa lại cho Trúc, ngón tay anh ta chạm nhẹ vào núm vú làm nàng thoáng rùng mình.

– Em.. Miệng em khô quá… – Trúc nói nhỏ.

– Ưm.. Thôi để anh… Em không ngại chứ! – Phát hỏi ý.

– Không sao đâu ạ! – Trúc lí nhí.

Phát mỉm cười, bất chợt anh ta cúi xuống, le lưỡi liếm quanh núm vú của nàng.

– Ah.. – Trúc giật mình la lên, nàng tưởng anh ta sẽ liếm miếng dán, ai ngờ anh ta lại.

– … Dừng lại ngay. – Trúc cố đẩy mặt anh ta khỏi ngực mình.

– Em sao vậy? Đã nói là không phải ngại với anh mà. Em xem đây này. – Phát mỉm cười với nàng, hàm răng anh ta trắng tinh, đều đẹp như phụ nữ.

Trúc nhìn xuống, bên núm vú mình ướt đẫm bóng lộn, đầu vú hơn cương nhẹ. Hai ngón tay anh ta đặt miếng dán lên, nó hít chặt lấy da nàng, che kín một bên.

Phát nhìn nàng như hỏi ý. Trúc cúi gằm mặt xuống, hai má đỏ bừng, không trả lời. Anh ta lại cuối xuống há miệng ra ngậm lấy núm vú bên kia. Trúc run rẩy nhìn xuống, môi anh ta choàng lấy cả núm vú nàng, lưỡi anh ta bên trong vờn qua lại trên đầu vú. Trúc mím môi chịu đựng, hạ thể nàng bắt đầu nóng bức.

– Đủ rồi anh.. – Trúc nhắc nhở.

– Ưm.. Anh xin lỗi.

Phát lấy miếng dán kia, dán lại cho nàng. Bất chợt Trúc nhìn xuống, giữa hai chân anh ta u một khối thật to độn lên dưới quần.

– Ah… Anh… – Nàng ú ớ.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.