Trở về truyện

Sau Ánh Hào Quang - Chương 40

Sau Ánh Hào Quang

40 Chương 40

– Cả gan khóc lóc ướt cả giường của tôi hả? Để xem còn khóc nổi không?

Bắc chui đầu vào chăn, hai tay vạch mép âm hộ nhòe nhoẹt của nàng, lưỡi anh quét sâu vào trong.

– Ahhh… Ưm… Ôi lưỡi anh ấm quá… Tuyệt quá… Bắc ơi! …

Trúc chồm lên, nâng một chân của anh gác qua người mình, miệng nàng tìm kiếm dương vật căng cứng của anh. Trúc mút nó say mê với tất cả sự thương yêu ân ái của mình dành cho anh. Thâm tâm nàng luôn áy náy vì mình không còn trung trinh đối với anh, dù anh không gặn hỏi. Nhưng nàng luôn muốn bù đắp cho anh, bằng thể xác, bằng tình yêu, hay bằng tất cứ điều gì nàng có thể nghĩ đến.

– Ưm.. – Bắc rên nhẹ, hơi thở nặng nề của anh phả nóng âm hộ nàng.

Hai người hôn nút chỗ kín của nhau một cách say mê. Đã lâu lắm rồi Trúc và anh không dùng cách này để thỏa mãn cho nhau, sau ngày sinh nhật nàng mười tám tuổi.

– Em..dừng lại đi.. Anh.. chịu không nổi nữa.. – Bắc bối rối muốn ngồi thẳng lên.

– Ưm.. Không.. Tối nay em muốn rút cạn anh… – Tay Trúc ôm ghì lấy mông anh.


– Ah.. Đừng em ơi… Anh… Anh ra thật đó..

Trúc không trả lời. Nàng tiếp tục nuốt sâu dương vật của anh. Nàng cảm nhận vị tanh tanh mằn mặn trên lưỡi. Anh đã suýt xuất tinh, ráng kiềm lại. Nàng tiếp tục mút chặt nó, đầu Trúc nâng lên, hai tay nàng kéo mông anh lên xuống để nó ra vào trong miệng mình.

– Ahhh… Trúc ơi.. Anh..

Trúc cảm nhận dương vật anh co giật trong miệng mình, rồi một dòng tinh trùng nóng sệt bắn ồ ạt vào cuống họng nàng. Trúc cố nuốt xuống để không bị sặc, mùi tanh nồng xông lên mũi nàng, làm nàng hơn buồn nôn. Đây là lần đầu tiên Trúc nuốt tinh trùng đàn ông, mùi vị thân thương của anh.

Nàng le lưỡi liếm sạch bóng dương vật của anh, không còn một vết tích nhỏ. Bắc cúi đầu nhìn nàng phục vụ mình làm dương vật anh đang mềm lại muốn cứng tiếp.

Trúc hạnh phúc áp đầu lên ngực anh. Cả hai chìm vào giấc ngủ mỹ mãn.

__________________

Nắng sáng vừa chíu qua ô cửa. Trúc cơ thể mình hơi lạnh, hạ thể mình buồn buồn như mắc tiểu. Nàng dụi mắt nhìn xuống, mái tóc bù xù của anh đang chui rút giữa hai chân nàng.


– Ahhh… Anh xấu quá.. Thừa lúc em ngủ…

Bắc ngẩng đầu lên, mặt anh nhòe nhoẹt nước, nhăn răng cười.

– Em ngủ mà nó thức đấy…

Bắc lại vục mặt vào giữa hai chân Trúc, lưỡi anh vét sâu trong âm hộ nàng. Cả người Trúc đờ đẫn.. Hai chân nàng nhũng ra, mở rộng. Tay với xuống, nắm lấy tóc anh.

– Ưmm.. Anh ơi…

– Reng… Reng… Reng…

Điện thoại Trúc trên đầu giường reo vang. Nàng với tay lấy nó, thấy số của Phát, nàng thoáng nhăn trán, nhấc máy.


– Trúc ơi! Anh có chuyện cần nói với em..

– Không… Em.. bận lắm! Lát xong… em gọi. – Tiếng nàng ngắt quãng.

Trúc ném chiếc điện thoại vào góc giường. Hai tay nàng vò lấy mái tóc của Bắc.

– Ưm.. Anh ơi… Lưỡi anh ấm quá… Em chết mất thôi…

– Anh lên đi… Em muốn…

Điện thoại của Trúc chưa tắt, đèn vẫn sáng, đồng hồ vẫn nhảy. Bên kia, tay Phát run run áp điện thoại vào tai mình, mặt anh ta đỏ bừng lên.

– Coi sau này còn dám đưa núm vú ra cho người khác hôn không! – Bắc cầm dương vật căng cứng của mình gõ gõ lên mu âm hộ của Trúc.

– Em.. Em không dám nữa.. Anh trừng phạt em… đi anh… Em muốn…

– Hư này… – Bắc cho dương vật mình một phát vào hết trong người Trúc.

– Ahhhh… Em chết mất… Anh ơi.. Ưm..

– Hư này..

– Ưmmm


– Hư này…

Hai hơi thở nặng nề vang lên trong điện thoại. Phát mặt đỏ bừng lên. Đầu óc anh trống rỗng. Họ đang đem chuyện mình hôn ngực nàng ra, để làm trò trợ hứng ư? Tiếng rên rỉ, những lời ỉ ôi hỗn hển trong hơi thở của Trúc làm, tim Phát đập điên cuồng. Anh nhấc điện thoại bàn lên.

– Thục đâu? Vào đây gấp.

Phát đứng phắt dậy, tuột luôn quần dài xuống tới chân, ngồi bật ra trên ghế. Cánh cửa bật mở, một cô gái xinh xắn mặc váy văn phòng, líu ríu bước vào.

– Ah… – Cô kêu khẽ nhìn thấy Phát ngồi chễm chệ trên ghế, dương vật căng phồng.

Thục bối rối bước tới. Phát không nói tiếng nào đẩy nàng ngã sấp lên bàn. Anh ta thô bạo kéo váy cô lên, tuột luôn quần sịp xuống, dùng chân đạp nó tuột ra khỏi chân. Tay anh thô bạo bóp lấy mông nàng, kéo hai chân rộng ra. Phát nhổ nước bọt vào lòng bàn tay, xoa xoa lên mép âm hộ cô ta, rồi xoa lên đầu dương vật mình.

– Ahhh… – Cô gái nhăn mặt, khóe mắt đỏ lên.

Đây không biết lần thứ mấy Phát dùng cơ thể nàng để phát tiết. Nhưng nàng cam tâm tự nguyện, vì đơn giản là nàng yêu anh ta. Nàng biết Phát không thể vì một người phụ nữ như mình mà rời xa những cô người mẫu, những cuộc chơi thác loạn thâu đêm của anh ta. Nhưng nàng chấp nhận, chỉ làm một chân thư ký, chỉ làm một con búp bê tình dục, để được nhìn thấy anh hàng ngày.

Phạch phạch phạch

Phát thúc liên tục vào âm hộ Thục, tai anh vẫn áp vào điện thoại.

“Anh ơi!.. Anh… Em chết mất… Ưm… ”

“Ưmm… ”

Trúc và Bắc hoàn toàn không hay biết mình vô tình làm một người con gái khác phải chịu khổ.

Nàng cưỡi lên người Bắc, hai tay nắm chặt tay anh, để anh vò hai vú mình. Đầu tóc nàng rũ rượi, hai mắt đờ đẫn.

– Hôn vú em đi anh.. Mút nó mạnh lên… – Trúc hỗn hển.

– Không, nó hư lắm.. Nó bị người khác hôn rồi…

– Không, không phải vậy đâu… Nó yêu anh nhất mà… Nó thèm miệng anh nhất mà…

Trúc ngã người xuống, ép vú mình lên mặt Bắc. Anh không kiềm được, dù đang gỉa vờ giận hờn, hả miệng ra mút hai núm vú nàng chùn chụt.

– Ưmm.. Em yêu anh lắm, Bắc ơi!

Tiếng năn nỉ ỉ ôi, tiếng mút chùn chụt vang lên rõ ràng trong điện thoại. Phát đỏ bừng cả mặt, thúc thật mạnh vào cặp mông trắng hồng trước mặt. Thục há hốc miệng, hai mắt nhắm nghiền.

“Bắc ơi… Ra với em đi… Em chịu hết nổi rồi… Ưm.. ”

“Ahhhh”

Tiếng đàn ông gầm lên trong điện thoại, rồi im ắng, chỉ còn hơi thở hỗn hển nhẹ nhẹ.

Phát gồng người đỏ bừng mặt.

– Ahhhh

Anh ta rút dương vật mình ra, xuất tinh đầy trên mông và cả lưng áo của Thục. Phát ngã ngữa trên ghế, thở hỗn hển. Thục mím môi đứng lên, mở hộc tủ lấy hộp khăn giấy ướt lau dọn hạ thể cho Phát, xong nàng lặng lẽ nhặt váy và quần lót mình đi vào nhà vệ sinh.

– Phát.. Anh có đó không?

Bất chợt giọng éo éo của Trúc vang lên trong điện thoại. Phát hoảng hồn sực nhớ, mình vừa rồi không tắt máy còn sung sướng hét lên trong điện thoại. Anh gãi đầu cười khổ.

– Có. Anh đây.

– Anh… Anh dám nghe lén em? – Trúc hét lên.

– Haizz. Không cố ý đâu. Tại vì em không tắt máy mà… – Phát lúng túng giải thích.

– Nhưng anh phải công nhận… Em rất hoang dại đó… Đem cả chuyện anh hôn ngực em ra trợ hứng… Nếu em thích, anh sẵn sàng hỗ trợ bất cứ lúc nào… Ha ha.. – Phát trêu chọc.

– Anh.. Đáng ghéttt. – Trúc hét lên trong điện thoại.

Trúc cúp máy.

Nàng hậm hực ngồi xuống giường, mặt đỏ bừng, hơi thở dồn dập. Nghĩ đến những lời lẽ hoang dại của mình vừa rồi bị anh ta nghe hết, làm nàng muốn chui xuống đất. Bắc xoa xoa lưng cho Trúc, anh bật cười.

– Không sao. Nghe thôi mà. Cho anh ta tức dái chết đi.

– Hi hi… – Trúc bật cười quay lại nhìn anh.

Reng… Reng… Reng…

Trúc nhăn mặt, lại số của Phát. Nàng nhấn nút từ chối.

Reng… Reng… Reng…

– Anh chàng này lì thật đó! – Trúc bực tức nói, nàng nhấc máy.

– Có chuyện gì hả? Tôi đang bận… – Trúc nói.

– Em… Em làm nữa hả? Mới xong mà… – Phát ấp úng hỏi.

– Anh.. Ừ… Tôi chuẩn bị làm nữa đấy. Tiêu chuẩn làm bạn trai tôi rất cao… Không phải ai cũng đáp ứng được đâu… – Trúc nói luôn, mặt nàng đỏ bừng.

Bắc ôm bụng cười nghiêng ngã.

– Thôi.. Thôi anh thua… Nhưng mà anh muốn nói chuyện nghiêm túc với em này. – Giọng Phát trầm trầm nghiêm hẳn –

Hình ảnh của em và anh lên báo sáng nay rồi. Nhưng có vấn đề, có người cố tình nói sai sự thật. Chiếc váy… mỏng thật, nhưng mình có che đậy kỹ càng. Vậy mà chúng nó cố tình xuyên tạc.

– Xuyên tạc gì? – Trúc hỏi.

– Em bình tĩnh để anh nói hết. Sáng nay, có thanh tra văn hóa gọi cho anh. Họ yêu cầu anh lên họp giải trình. Chắc em phải đi với anh một lần. Được không? – Phát hỏi.

– Hình đăng báo nào? – Trúc hồi hộp hỏi, nàng vẫn chưa ý thức được sự nghiêm trọng của vấn đề, đầu óc còn lâng lâng việc hình mình được đăng lên báo.

– Báo Thời Trang Hiện đại, Báo Cuộc sống và Tình yêu… Hình như hai ba tờ báo nữa. Nhưng hình ảnh và lời lẽ xuyên tạc thì trên Thời trang Hiện đại. Em lên mạng Google tìm website của nó thế nào cũng thấy. – Phát nói.

– Okie, để em xem đã. Em sẽ gọi lại anh.

__________________

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.