Trở về truyện

Phàm Nhân Tu Sắc - Chương 45: Kỳ Nhông Lực Kỳ

Phàm Nhân Tu Sắc

45 Chương 45: Kỳ Nhông Lực Kỳ

Ngắm nghía đoạn Tử Trúc mà Tuấn vừa lấy ra, Tà Lão gật gù:

- Xem ra vận khí của Vũ đệ cũng không tệ. Cây Tử Lôi Trúc này không hề dễ gặp đâu.

- Tà huynh hôm đó đệ vô tình gặp được cây Tử Trúc này nhưng mà thật lạ lùng là sau khi chặt được một đoạn trên mặt đất thì đào sâu xuống lại không thấy gốc rễ đâu cả.

- Làm sao mà thấy được, mấy cây Tử Trúc này giống như Yêu thú đã tu luyện vậy, chúng bị phát hiện sẽ bảo tồn bằng cách bỏ đi phần thân trên, toàn bộ gốc rễ sẽ chui sâu vào trong lòng đất. Nhìn đoạn Tử Lôi Trúc này có lẽ là loại 100-200 năm tuổi thôi. Rất nhanh cây mẹ sẽ lại mọc ra như cũ.

- Liệu đệ có thể sử dụng chúng làm mũi tên cho Hà Thiết Sáo Trang này không?

- Cũng được nhưng ta thấy theo như cách chế tạo mới của đệ thì nên để nó làm ống phóng tiễn vì nó sẽ tích lôi điện cho các mũi tên kim thiết. Khi tấn công sẽ tạo bất ngờ cho kẻ địch.

- Được vậy thì tuyệt vời xin nghe theo chỉ dẫn của Tà huynh.

- Được rồi để chế tạo lại hoàn chỉnh có lẽ mất 1 ngày. Đệ tranh thủ tu luyện đi ở đây có tụ linh trận nên làm ít được nhiều.


- Đa tạ Tà huynh. Còn về hai đoạn Tử Lôi Trúc còn lại đệ xin tặng cho huynh.

- Không cần, ở cấp độ của ta loại này không có tác dụng gì cả. Đệ muốn chế tạo cái gì thì nói chủ ý ta sẽ làm cho.

- Cung kính không bằng tuân lệnh, huynh có thể làm cho đệ một cây tiêu và một vỏ kiếm được không ạ?

- Không thành vấn đề.

Cúi đầu cảm tạ Tà Lão xong, Tuấn liền quay lại chỗ Văn Giàu và Mạnh Hổ để hấp thụ linh khí. Thoáng chốc đã lại qua một ngày nữa, quả thật là nơi đây làm ít công to chả trách Tà Lão Đạo không dám rời đi khỏi sơn động này trong mấy ngàn năm. Cũng không biết là lão đã đến cấp bậc gì rồi nữa. Chỉ một ngày thôi mà Tuấn đã đạt được Siêu Nhân nhất cấp đỉnh phong chỉ chút nữa thôi là bước sang nhị cấp. Nhưng lúc này đây Tà Lão cũng đã gọi Tuấn vào, lão biểu diễn cho Tuấn xem uy lực của ba loại vũ khí mà Tuấn nhờ chế tạo từ ba đoạn Tử Lôi Trúc. Quả thật là uy lực không tầm thường chút nào đặc biệt hơn là lại có lôi điện ẩn chứa bên trong.

- Thế nào với bộ Hà Thiết Sáo Trang này sức chiến đấu của đệ sẽ tăng lên không ít đâu.

- Đa tạ Tà huynh đã giúp đỡ.

- Chỉ là tiện tay thôi. À tuy linh khí nơi đây nồng đậm nhưng không thể tham lam quá nhiều được đâu vì võ học không chỉ là tích lũy linh khí. Với cấp độ Siêu Nhân của ba người đệ chỉ nên hấp thu tối đa 3 ngày mà thôi. Bản thân ta cũng chỉ hấp thu một tháng rồi lại phải ra ngoài tìm Lão Độc Hoàng mà tỷ thí không thì lại kiếm chuyện với Lão Ác Tăng Lê Tùng Dân để đấu vài trận.


- Ồ vậy thì trên Thiên Cẩm Sơn này rốt cuộc là có bao nhiêu cao thủ tọa trấn?

- Cũng chỉ có ba người bọn ta thôi, đều là Kim Đan cảnh tức là cảnh giới sau của Kết Đan cảnh. Đệ mới là Siêu Nhân cảnh sẽ còn phải đi qua Bì Cảnh, Huyết Cảnh, Tâm cảnh rồi mới đến Kết Đan cảnh. Sau Tâm cảnh thực ra là chỉ có ba tầng là tiền kỳ, trung kỳ và hậu kỳ thôi chứ không chia ra 10 cấp nhỏ nữa. Nhờ phát hiện ra tụ linh trận này sau gần 4000 năm ta đã vượt qua hai lão kia một bước đến Kim Đan hậu kỳ rồi. Thế nên hai lão ma đó không lúc nào là không dòm ngó cái sơn động này của ta.

- Tà huynh vậy thì Hồ Điệp tộc nơi sơn cốc có phải là nội gián theo dõi huynh không?

- À cái tộc đó ta tiện tay cứu về cũng là để ngăn cản bớt mấy tên ngu si đi tìm linh thạch. Nếu mấy cửa ải mỹ nhân mà không vượt qua được thì không cần thiết phải đến đây phá trận giải đố.

- Nhưng mà dường như họ đang gặp rắc rối.

- Có mỗi con Kỳ Nhông Bì Cảnh mà không giải quyết được thì tộc này làm sao phát triển được. Phải tự vươn lên thôi nếu không ta sẽ tìm người gác cổng khác.

- Dạ vâng, đệ một lần nữa xin đa tạ Tà huynh, đệ xin phép tận dụng hơn một ngày còn lại để tăng lên một cấp nữa nhưng trước mắt đệ sẽ dạy huynh cách đọc chữ quốc ngữ, sau này đệ sẽ mang thật nhiều tư liệu chế tạo đến cho huynh xem.


- Tốt quá tốt quá ta học chữ gì đó mà đệ nói ngay lập tức.
Phải công nhận là trí nhớ của Tà Lão cực kỳ tốt chỉ cần dạy qua một lượt là nhớ, tiếp đó Tuấn chỉ cách ghép vần, số đếm... Đến tận đêm khuya thì Tà Lão đã đọc được kha khá những câu mà Tuấn viết ra. Hai ngày tiếp theo Tuấn lại tiếp tục hấp thu linh khí để tăng cường thực lực. Hai tên kia thì hấp thu xong trước, chạy loạn bên ngoài sơn động săn bắt cá dưới một vũng nhỏ thông nhau với dòng suối.

Lúc này, tại sảnh đường của ngôi làng thơ mộng nơi Hồ Điệp tộc trú ngụ đang có một gã đàn ông đầu nhọn, mắt to như hai trái táo đang ngồi ở vị trí trưởng làng hay còn gọi là tộc trưởng.

- Múa hay lắm ha...ha ...ha... Các nàng xinh đẹp lắm. Hai năm nay nhờ có sự giúp sức của Hồ Điệp tộc nên ta tiến thêm một bước nữa rồi. Nhưng mà tộc trưởng Mộng Điệp của các ngươi đâu rồi?
- Dạ bẩm Lực Kỳ đại nhân, tộc trưởng đã đi ra ngoài mấy ngày rồi đến nay vẫn chưa về.

- Nói láo, nàng ta trước giờ vẫn ở Hồ Điệp tộc không có đi ra ngoài. Mau gọi Mộng Điệp ra đây.

Dứt lời Lực Kỳ vung tay đấm xuống cái bàn bên cạnh. Ầm một tiếng, cái bàn vỡ ra thành mấy mảnh

- Mộng Điệp nếu nàng không ra đây cứ mỗi 5 phút ta sẽ giết một tộc nhân của nàng. Còn các ngươi tiếp tục múa đi. Sau 5 phút nữa một trong số các ngươi sẽ về chầu trời. Ha ....ha ...ha....

- Khốn kiếp ta sẽ liều mạng với ngươi.

Một tộc nhân Hồ Điệp xông lên bắn ra một loạt kình phong về phía Lực Kỳ. Hắn chỉ cười nhếch mép vung tay búng một phát lập tức hóa giải kình phong đang ập đến.

- Muốn chết sớm vậy ư cô em xinh đẹp.

Lực Kỳ vươn tay chộp lấy cổ của cô gái rồi nhấc nàng lên cao. Cô gái cố gắng giãy giụa nhưng nó càng làm cho cô nghẹt thở hơn mà thôi.
- Ta sẽ đếm đến ba trước khi kết liễu ngươi. Một....hai...ba.


- Dừng tay. Lực Kỳ đại nhân sao ngài lại nhân lúc thiếp đi vắng mà ra tay với tộc nhân của thiếp?

- Hừ cuối cùng thì cô cũng chịu xuất hiện rồi hả? Nhưng mà xuất hiện rồi thì sao? Ta vẫn sẽ giết ả này.

Rắc... Lực Kỳ ra tay bẻ gãy cổ của cô gái Hồ Điệp tộc.

- Mộng Điệp ngươi có biết là tại sao hai năm nay ta vẫn để yên cho cô chơi đùa vui vẻ không? Là vì ta e ngại phía sâu bên trong cốc kia dường như có một vị cao thủ. Nhưng mà hơn hai năm nay hắn dường như không quan tâm đến các cô. Ha...ha...ha... chứng tỏ các cô không được hắn bảo hộ. Mộng Điệp hôm nay bản toạ muốn xem cô nhảy múa chứ không phải người khác. Nhanh nếu không vẫn như ta nói sau mỗi 5 phút ta sẽ giết một người.

- Lực Kỳ ngươi.... thật là hiếp người quá đáng mà.
- Ha..ha..ha... chưa tới mức hiếp người đâu. Cô còn không biểu diễn đi.

Không còn cách nào khác, Mộng Điệp bắt đầu đứng ra giữa đại sảnh và bắt đầu điệu múa của mình. Những điệu múa như mê hoặc tâm hồn người xem kết hợp cùng một thân hình quyến rũ mềm mại. Tiếng nhạc mộc mạc của các cô gái Hồ Điệp dường như không thể theo kịp được những bước chân uyển chuyển của Mộng Điệp. Lực Kỳ ngồi ngả người ra ghế khẽ mân mê vài sợi ria mép, mắt nhìn chăm chú theo từng bước chân, từng điệu múa của Mộng Điệp. Đôi mắt hắn dừng lại nơi bầu ngực sữa căng tròn đang nhấp nhô theo từng bước chân.

- Cởi ra. Mộng Điệp ta ra lệnh cho nàng cởi áo ra. Ta muốn xem một điệu múa khác quyến rũ hơn.

- Không. Điều này là không thể, tộc trưởng ngài đừng nghe lời hắn.
- Câm miệng.

Lực Kỳ lại phất tay một luồng sáng xanh lục bắn về phía cô gái vừa lên tiếng.

- Ahhh...aaa....

Chất độc trong tia sáng ấy bắt đầu ăn mòn cơ thể khiến cho cô gái Hồ Điệp chết trong đau đớn.

- Các ngươi nhìn đấy làm gương. Kẻ nào không muốn chết thì im miệng lại. Ở đây chỉ có ta và Mộng Điệp được nói chuyện thôi. Thế nào Mộng Điệp nàng có cởi bỏ cái váy dài đó ra không hay để ta cởi giúp nàng?

- Ta tự làm

Hai giọt sương đã chảy trên đôi má hồng hào của Mộng Điệp. Nàng từ từ kéo từng sợi dây buộc để chiếc váy rơi xuống khỏi thân mình. Lúc này trên người nàng chỉ còn một cái áo ngực màu xanh ngọc. Chiếc áo ngực này đang cố gắng che chắn hai tòa thiên nhiên tuyệt diệu bên trong. Nhưng mà nó chỉ càng làm cho hai quả đào tiên này càng thêm hấp dẫn hơn mà thôi bởi vẻ căng tròn được gò ép tạo nên một thung lũng sâu thẳm nơi chính giữa sẽ là nơi thu hút mọi ánh nhìn của nam nhân khiến cho họ ngừng thở. Phía dưới là một vòng eo thon thả không chút mỡ thừa được điểm xuyến với một cái rốn bé xíu có gắn thêm một cái khuyên nhỏ bằng bạc óng ánh. Đôi chân dài mượt mà với làn da trắng mịn càng làm cho người khác cảm thấy ghen tị với vẻ đẹp của Mộng Điệp. Hít vào một hơi, Mộng Điệp nhanh chóng nhảy múa, cố gắng di chuyển thật nhanh để cho Lực Kỳ không nhìn lâu vào những điểm tư mật của nàng.
Lực Kỳ thích thú ngồi xem hồi lâu, cả người hắn cảm giác hít thở không thông, máu nóng dồn lên càng lúc càng nhiều. Hắn liên tục nuốt nước miếng ừng ực.

- Được rồi, tất cả cút hết ra ngoài chỉ Mộng Điệp ở lại đây với ta.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.