Trở về truyện

Phàm Nhân Tu Sắc - Chương 44: Ai Là Sư Huynh?

Phàm Nhân Tu Sắc

44 Chương 44: Ai là sư huynh?

Ba huynh đệ nhìn nhau, Tuấn cũng biết là chẳng thể nào trông chờ vào hai tên sư đệ của mình bèn ngồi xuống suy nghĩ, hắn lấy trong túi ra ba viên trung phẩm linh thạch và một tờ giấy để xếp thành cái hộp. Tuấn lần lượt lấy một viên đặt sang chỗ Văn Giàu, Mạnh Hổ rồi về phía mình. Suy đi tính lại không lẽ chủ nhân hang động lại chơi khăm mình? Nếu đã chia đều cho bà người thì làm cách nào trong hộp còn lại một viên? Lại bỏ ba viên khác ra, lại cho vào hộp, chia tới chia lui đến khi chán thì thôi. Cả tiếng đồng hồ trôi qua, Tuấn đã bỏ cuộc bỗng nhiên tên mập mạp Mạnh Hổ gãi gãi đầu:

- Đại ca, huynh xếp cái hộp hay quá huynh cho đệ cái hộp để học cách xếp nha, mai mốt còn tán gái.

- Cho cái đầu nhà ngươi á.

Vừa định cốc cho Mạnh Hổ một cái vào đầu thì một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Tuấn.

- Thì ra là thế. Ha ha ha... ha ha ha ... cách giải là chia cho ta và Văn Giàu mỗi người một viên còn lại cho tên Mạnh Hổ cả viên linh thạch và cái hộp, tất nhiên là viên linh thạch vẫn để lại trong hộp như vậy đáp ứng được yêu cầu là mỗi người một viên mà trong hộp vẫn còn lại một viên.

- Wow wow wow vậy mà ba năm qua ta nghĩ mãi không ra. Thật là hay quá đi. Hay quá đi. Các ngươi nhanh chóng bước vào sơn động đi. Riêng tên vừa trả lời đúng 3 câu hỏi của ta thì được phép vào gặp ta.

Cả ba huynh đệ mừng rỡ bước qua lớp linh khí bảo vệ cuối cùng. Linh khí không chỉ nồng đậm gấp 10 lần bên ngoài mà còn đa dạng đủ các loại linh khí nữa. Ngay lập tức Văn Giàu và Mạnh Hổ ngồi xuống xếp bằng để hấp thu linh khí không bỏ lỡ một giây nào cả vì hai tên này cũng thừa biết không có sư huynh thì chúng sẽ không vào được đây nên không tò mò thêm nhiều. Tuấn thì lại bước tiếp vào sâu bên trong sơn động. Tại đây có một loạt các bậc thang được đánh dấu các màu sắc khác nhau theo kiểu một logic toán học như số chẵn lẻ. Một lúc sau thì lại là hình ảnh các yêu thú trên các bậc thang theo một quy luật nhất định. Nếu đi sai lầm sẽ nhận được một cú đấm bằng gỗ từ hai phía vách đá. Việc này cho thấy chủ nhân của sơn động này rất hứng thú với toán học tuy nhiên những bố trí kiểu này chỉ có thể làm khó dễ cho học sinh cấp 1 mà thôi. Chẳng mấy chốc Tuấn đã đi hết dãy thang đá và bước vào một căn phòng khá rộng rãi.

- Hù....ha...ha...ha...huynh đệ ngươi có thấy sơn động của ta bố trí độc đáo không?


Một lão nhân gương mặt trung niên, đầu tóc bù xù nhảy xuống từ trên cao nói chuyện với Tuấn.

- Xin chào tiền bối. Vãn bối là Vũ Anh Tuấn hay còn gọi là Vũ Đại Nhân. Hôm nay ba huynh đệ vãn bối quấy rầy tiền bối rồi. Hang động của tiền bối quả thật khá độc đáo.

- Haizz cái gì mà tiền bối? Bộ ta già lắm hả? Gọi ta là đại ca được rồi. Ta tên là gì nhỉ? Ừ lâu lắm rồi không có ai gọi tên nên ta quên mất rồi. Mọi người gọi ta là Tà Lão Đạo. Vậy ngươi gọi ta là Tà Lão Ca đi. Mà ngươi nói cái gì hang động này khá độc đáo thôi ư? Vậy chứng tỏ là ngươi còn thấy nhiều cái độc đáo hơn? Ngồi xuống đi kể ta nghe xem ngươi thấy cái gì chưa tốt cần phải thay đổi.

Moá gặp phải lão già không bình thường rồi.

- À thì sơn động có linh khí rất nồng đậm. Bố trí các cơ quan cũng rất tốt nhưng mà như vậy chưa thể bảo vệ được nơi đây khi mà lão ca đi ra ngoài.

- Đúng đúng đúng lâu lắm rồi từ khi ta bố trí cái tụ linh trận rất nhiều tên ngu ngốc chạy tới đây tìm cách chiếm đoạt sơn động này báo hại ta không dám đi đâu hết. Chắc cũng phải ba bốn ngàn năm nay ta không ra khỏi Thiên Cẩm Sơn linh cảnh rồi. Nếu tính theo ngoài đời thực cũng đã ba bốn trăm năm rồi. Lại đây ngươi xem giúp ta nên bố trí lại việc bảo vệ như thế nào?

Trời đất Tuấn là một thằng luật sư chứ có phải dân cơ khí chế tạo máy đâu mà nghiên cứu các cơ quan. Nhưng lỡ leo lên lưng cọp rồi đành đi cùng Tà Lão xem cách bố trí. Thì ra Tà Lão dùng các ròng rọc để làm các bẫy trên bậc thang. Cách làm này vừa phức tạp vừa không chính xác vì các chuyển động mất thời gian lại có độ chênh sai số rất lớn. Hơn nữa chúng không thể điều khiển được các vật dụng có trọng lượng và kích thước lớn.
- Tà Lão Ca này đệ có cái này cho huynh xem.


Nói rồi Tuấn lấy mấy khúc gỗ và con dao trong đống đồ chơi đủ thứ của Tà Lão bắt đầu gọt. Chỉ mất ít phút, Tuấn đã làm ra hai cái bánh răng và bắt đầu biểu diễn cho Tà Lão xem.

- Huynh thấy không, khi nó chuyển động cái kia sẽ quay theo, một loạt những cái này sẽ giúp các bẫy hoạt động nhanh và chính xác hơn.

- Mau mau đưa cho ta.

Tà lão hứng thú cầm xem hai cái bánh răng. Rồi lão như quên mất sự có mặt của Tuấn hì hục làm ra một đống bánh răng. Tiếp đó Tuấn lại hướng dẫn cách làm các trục xoay, giá đỡ... Phải nói là Tà Lão cực kỳ thông minh và yêu thích công việc chế tạo nên không lâu sau lão đã làm được một mô hình chuyển động nho nhỏ. Tất nhiên là không thể trong khoảng thời gian ngắn ngủi này có thể thay thế các cơ quan và bẫy ở sơn động nhưng chắc chắn một điều là lão đã có cơ sở để tạo ra các lớp bảo vệ tốt hơn nhiều. Trong lúc Tà Lão mải mê với đồ chơi mới thì Tuấn cũng đi loanh quanh ngắm nhìn sơn động của lão. Có rất nhiều đồ đạc lung tung, có cả vũ khí, thượng phẩm linh thạch vứt thành một đống nhỏ. Cũng phải thôi 3-4 ngàn năm lão tích lũy quanh khu vực núi Cấm này sao lại không nhiều.
Đang ngắm nghía vài thứ đồ chơi thú vị thì bất chợt Tà Lão vỗ vai Tuấn:

- Lão đệ à, hôm nay mà không gặp ngươi, con mẹ nó không biết ta còn buồn chán ở đây đến bao giờ nữa. Nói đi nãy giờ ngươi quan sát ở đây có cái gì vừa ý ta sẽ cho ngươi. Linh thạch, vũ khí hay vũ kỹ gì cũng được tuy nhiên ngươi phải hứa là có dịp phải dẫn ta đi chơi ngoài kia. Lâu lắm rồi ta không còn nhớ cái thế giới bên ngoài linh cảnh ra sao nữa.

- Tà huynh đồ của huynh chắc hẳn là rất nhiều thứ quý giá nhưng bản thân ta mới chỉ vừa bước chân vào Siêu Nhân cấp nên nếu mang theo đồ vật tốt thì khác nào thất phu vô tội hoài bích có tội. Đệ nghĩ mình chỉ xin cái ống bảo vệ tay có thể phóng phi tiễn ở góc bên kia thôi.

- Ha ha ha tốt tốt, ngươi quả là một thiếu niên hiếm có. Ít có ai đứng trước nhiều của cải lại có thể suy nghĩ thấu đáo được như vậy. Cái Hà Thiết Sáo Trang này tặng cho đệ. Khoan đã để ta cải tạo gia cố thêm một chút giúp nó tiệm cận cấp độ ”Sơn cảnh" khi đó ngay cả Bì cảnh cao cấp thậm chí một số Huyết cảnh cấp thấp cũng không dễ dàng hủy diệt nó.
Nói là làm Tà Lão phất tay thu lấy Hà Thiết Sáo Trang và thêm vào một ít các loại bảo thiết vào. Đứng bên cạnh Tuấn chợt nảy ra ý tưởng:


- Tà huynh, đệ muốn thay cái dây gân thú dùng để phát lực này bằng một bộ phận khác. Tà huynh có thể làm giúp theo như hình đệ vẽ nhé.

Nói xong, Tuấn vẽ hình một ống phóng với cái lò xo bên trong.

- Cái con sâu này làm thế nào mà phóng được tiễn ra?

- Huynh cứ dùng linh khí cắt thiết thành hình dạng như vậy đi rồi đệ sẽ thực hiện cho xem.

Xoẹt xoẹt xoẹt vài cái Tà Lão đã làm được như ý tưởng của Tuấn. Hắn lập tức đặt mũi tên vào trong ống phóng, nén lò xo thật chặt và thả ra.

Bụp một cái, mũi tên cắm vào vách đá.

Tà Lão, mắt chữ A mồm chữ O.

- Ta đổi lại ngươi là sư huynh của ta. Sư huynh, Tà đệ mong sư huynh chỉ giáo nhiều hơn. Kĩ thuật này của sư huynh quá cao siêu rồi.
- Không không, Tà huynh cái này là do đệ tiếp xúc với cái gọi là công nghệ nhiều hơn huynh thôi. Có điều kiện đệ sẽ chỉ cho huynh xem nhiều thứ hay hơn nữa. Cái này đơn giản gọi là lò xo thôi, nó có khá nhiều hạn chế nhưng mà sử dụng cho Hà Thiết Sáo Trang thì vẫn tốt hơn. À quên đệ còn có một thứ này không biết công dụng thế nào huynh có thể giúp đệ xem xét xem có kết hợp vào sáo trang này không?

Nói xong Tuấn lấy ra cây Tử Trúc có điện ra cho Tà Lão xem.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.