Trở về truyện

Phàm Nhân Tu Sắc - Chương 49: Chợ Hoa Xuân Cần Thơ

Phàm Nhân Tu Sắc

49 Chương 49: Chợ hoa xuân Cần Thơ

Lần này không có tài xế riêng và vệ sĩ đi cùng vì hai anh Minh và Thắng đều bị thương nặng từ đợt trước. Do vậy hai người đi taxi từ Thất Sơn về Bến Tre.

- Hai tuần qua chàng thu hoạch không ít nha. Thực lực tăng liền mấy bậc, lại ở cùng Thanh Đan tiểu thư suốt cả tuần và nàng ấy cũng tiến bộ khá nhiều đó. Không biết là chàng có giúp đỡ gì không?

Nghe có mùi vị dấm chua ở đây thì phải. Tuấn đâu có phải tên ngốc mà gật đầu thú tội.

- Thực ra là gặp được một mỏ linh thạch nho nhỏ gần Ngạc tộc của Thiên Cẩm Sơn thêm nữa nguồn gốc võ thuật của ta có liên hệ sâu xa với Ngạc tộc nên được chia một phần kha khá đủ để thăng cấp.

- Hi hi vậy là có người giàu rồi. Không biết Tết này người ta có mừng tuổi cho mình cái gì không nữa.

- Thật ra thì sau khi sử dụng xong cũng không còn lại nhiều lắm chỉ còn khoảng 30 thượng phẩm linh thạch mà thôi. Tức là khoảng 30 triệu USD. Ặc hình như giàu thật nhưng mà không xài được thôi.

- Thiếp nhận đổi tiền mặt đây. Giá gấp 5 lần thị trường. 1 thượng phẩm linh thạch đổi 200k USD. Ai muốn thì đổi xài Tết, không thì thôi. Năm phút nữa giá tăng gấp đôi chỉ đổi được 100k USD thôi.

- Nàng đúng là hiếp người nha. Ta muốn đổi 1 thượng phẩm linh thạch lấy 1 tỉ đồng thôi cho nàng giá gấp 20 thị trường luôn. Ta không muốn có nhiều tiền một cách khác thường. Số tiền 1 tỉ này cũng mang danh nghĩa là của nàng luôn đi.


- Cũng đúng, sau Tết thiếp sẽ nghĩ cách tài trợ cho chàng khởi nghiệp. Ít nhất là có thể giao dịch xa hơn nữa là có hệ thống thu thập thông tin hoặc là xây dựng lực lượng về sau.

- Hôm nay đã là 29 Tết rồi, chúng ta về nhà tay không như vầy cũng không tiện, ta chỉ ngại nàng không có tiền mặt, nếu được thì đi ngang qua Cần Thơ ghé thăm chợ hoa xuân mua mấy cây mai về trưng Tết làm quà.

- Được thôi dầu sao cũng trễ rồi. Bác tài cho xe về khu vực bán mai kiểng Cần Thơ nhà

Khoảng 1 tiếng sau, hai "mợ cháu" đã tới khu vực Khám lớn gần trụ sở ủy ban thành phố nơi quy tụ hàng ngàn gốc mai kiểng. Trả tiền taxi xong hai người đi bộ ngắm nghía không khí mua sắm và ngắm nhìn những cây mai muôn hình vạn trạng.

- Phía trước 200m bên phải có một gốc cây cổ tuy nhỏ nhưng linh khí dồi dào ẩn chứa trong bộ rễ.

Cái Âm Dương Kinh quái quỷ nó hầu như chẳng có lợi ích gì ngoài việc đỡ đòn và chỉ điểm nơi có linh khí dồi dào. Lâu lắm mới nói một hai câu nhưng mà dù sao nhờ nó mà Tuấn cũng hưởng lợi không ít. Tuấn kéo tay Hồng Ánh đi đến vị trí Âm Dương Kinh chỉ. Chỉ thấy một gốc mai già cỗi, nhìn thật kỹ mới nhận ra trên gốc rễ của nó mang một nét cổ xưa. Cây cao khoảng một mét, trên cành có đúng 10 nụ hoa mà thôi, nhìn thế này chắc chắn là không ai hỏi mua. Tuấn hỏi giá khi một ông lão gầy gò tiến đến.

- Cây mai này bán sao chú Hai?

- Cây này tui không ra giá, cậu trả sao tui ưng thì bán còn cậu không mua thì tui mang về.


- Trời đất còn có vụ này nữa hả? Chú Hai để lại cho con giá hai triệu đi.

- Cây này tui để đây từ đầu mùa. Cậu là người đầu tiên hỏi mua, tui nghĩ là cậu biết coi hàng vậy mà cậu trả hai triệu. Thôi cậu coi cây khác đi

- Hai trăm triệu - Hồng Ánh đứng bên cạnh lên tiếng.

- Giá này cô cậu vẫn còn lời đó. Ông cố ông sợ tui mang từ rừng về trồng đã hai trăm năm rồi. Tổ tiên nhà tui nói cây này có thể trừ tà ma. Năm rồi dịch Covid khiến tui thua lỗ tôm nên mới phải mang bán đó.

Hồng Ánh hình như cũng đã nhận ra điều khác lạ của cây mai này nên nhanh chóng trả tiền. Nàng kêu Tuấn bưng cây mai đến một hẻm vắng rồi thu vào túi trữ vật của nàng.

- Chàng vì sao muốn mua cây mai này?
- Ta cảm giác nó ẩn chứa linh khí.

- Không sai. Nhưng bấy nhiêu chưa đủ nói lên giá trị của nó. Thiếp đã từng tận tay sang Philippines mua mấy đóa Hoả Mai và đã nhìn thấy cây Hoả Mai này. So sánh với Hoả Mai thì cây mai này không hề thua kém, chỉ là thiếp chưa thể biết vì sao khi nó nở hoa không ai phát hiện. Như vậy có thể nó mang một thuộc tính ít người biết hoặc là linh khí của nó không phát ra theo những lần nở hoa. Có lẽ chúng ta phải quan sát thêm mới được. Thiếp trả giá cao để khỏi dây dưa tránh những người biết giá trị của nó kéo đến tranh giành. Thôi chúng ta đi sắm cây trưng Tết, không nghĩ tới ghé chợ hoa cũng có lời. Vận khí của chàng quá tốt khiến người ta phải ganh tị.


Dạo quanh một vòng, Tuấn và Hồng Ánh dừng lại trước một gốc mai cao lớn có dáng dấp được chủ nhân cho là bàn tay phật giá 25 triệu đồng. Tuấn thấy rất thích thú vừa thỏa thuận với chủ nhân xong thì có hai thanh niên bước tới.
- Không nghĩ tới đi sắm cây kiểng lại có thể gặp được mỹ nhân như thế này. Chậc chậc chậc, em gái nhà em ở đâu anh cho xe chở về biếu làm quà ra mắt ba má em.

Tới công chuyện rồi đây. Tuấn quay sang thấy hai tên khoảng 24-25 tuổi, trên người toàn đồ hiệu đắt tiền chứng tỏ là hai cậu ấm nhà đại gia nào đó.

- Cây này tôi mua rồi, cô ấy cũng là bạn gái tôi. Các anh vui lòng cư xử lịch sự.

- Ha ha ha mua rồi thì sao chứ? Ông chủ tui trả gấp đôi đó bán cho tui, trả lại tiền cho thằng này đi. Em gái xin phép giới thiệu anh là Phan Minh Tới con trai độc nhất của vua tôm Sóc Trăng, Phan Văn Tấn. Anh xin phép tặng em và gia đình cây mai này.

- Cút

Tuấn gằn giọng.

Lập tức, tên bên cạnh bước tới đấm thẳng vào mặt Tuấn. Tuấn liền vung tay đấm trả đòn.

- Chát

Cả hai lùi lại mấy bước.
- Thì ra là đồng đạo, tại hạ là Trần Văn Hào, thiếu chủ Cù Lao Dong binh đoàn. Nếu các hạ đã nghe đến danh hiệu này thì hẳn cũng biết miền Tây này là địa bàn của ai. Ở chỗ này, chúng ta cũng cần cư xử lịch thiệp. Nhưng cô nương này, các hạ có thể buông tay được không?

- Nếu ta nói không thì sao? Cù Lao Dong binh đoàn chỉ nói tên sẽ làm người khác sợ hãi sao? Có thực lực rồi hãy nói.


- Được được hay cho câu nói có thực lực mới nói. Ta rất mong chờ được thấy thực lực chân chính của các hạ.

- Xong chưa? Khua môi múa mép đủ rồi thì cút. Cây mai này tao mua rồi tránh ra cho tao mua cây khác. Bày đặt học phim chưởng tại hạ với các hạ. Ở đây nếu là bạn thì tui với ông còn ghét nhau thì tao với mày.

- Mày sẽ không sống qua tới năm mới đâu. Trân trọng giây phút cuối đời bên người đẹp đi nha vì chỉ một lát nữa cô ta sẽ thuộc về bọn tao. Ha...ha...ha...
Cười một tràng dài, hai tên hoàn khố kéo nhau sang chỗ khác. Lúc này Hồng Ánh mới tủm tỉm cười với Tuấn:

- Vì người đẹp mà gây sự với Cù Lao Dong binh đoàn? Chưa kể tên kia là con vừa tôm nữa. Chàng có biết điều đó nói lên cái gì không? Toàn bộ vùng nuôi tôm ở Sóc Trăng là sản nghiệp của Duyên Hải dong binh đoàn, dong binh đoàn số một ở miền Tây Nam Bộ này. Đụng độ một lúc hai dong binh đoàn lớn nhất nhì xem ra chàng không phải lúc nào cũng gặp may nha.

- Có trách thì trách nàng đẹp quá khiến bọn chúng động tâm chứ ta làm gì có lựa chọn nào khác. Thôi được rồi chuyện tới nước này thì tới đâu hay tới đó. Mua thêm một cây đẹp đẹp nữa để nhà ngoại. Cây này để nhà ta.

Hai người chọn thêm một cây mai thật đẹp và hoành tráng nữa rồi cho địa chỉ để chủ vườn chở về Chợ Lách Bến Tre. Ba má Tuấn lúc cưới nhau được ông bà ngoại cho miếng đất kế bên nhà, về sau cậu hai làm ăn được nên hỗ trợ mua thêm mấy công đất trồng cam gần đó. Xong việc, Hồng Ánh quyết định không đi taxi mà tìm chỗ thuê xe tự lái vì nàng biết hai tên công tử hoàn khố kia sẽ gây khó dễ trên đường về nên tốt nhất là tránh đi phiền hà cho thường nhân.
- Tết xong lên Sài Gòn phải học lái xe thôi chứ để phụ nữ chở đi như vậy hơi mất mặt.

Tuấn nhủ thầm trong bụng. Hồng Ánh như đọc được ý nghĩ của Tuấn bèn trêu chọc

- Cứ tưởng chàng biết lái xe ai dè chưa có bằng. Mai mốt không cho lái máy bay nữa.

- Ừ thì mai mốt là 30 và mùng 1 Tết rồi, máy bay ở nhà ngoại sao qua lái được.

Tuấn cũng nhanh chóng đáp trả. Dọc đường đi chỉ có hai người nên trò chuyện thoải mái hơn, không như lúc đi taxi chủ yếu phải truyền âm. Về tới Vĩnh Long, khi chạy đến một đoạn đường hơi thưa người bỗng xuất hiện hai chiếc xe màu đen chạy vượt lên ép Hồng Ánh rẽ vào một con đường nhỏ hơn nơi có không gian chiến đấu chờ sẵn. Tất nhiên không cần nghĩ cũng biết là hai tên Mình Tới và Văn Hào bày ra trò này.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.