Trở về truyện

Phàm Nhân Tu Sắc - Chương 51: Chúc Tết Nhà Nội

Phàm Nhân Tu Sắc

51 Chương 51: Chúc Tết nhà nội

Hư ảnh một đóa hoa mai năm cánh trong suốt lấp lánh ánh vàng lơ lửng giữa không trung trong vòng 10 giây rồi đột nhiên chui vào trong thân cây mai biến mất như chưa từng tồn tại. Cây mai lại trở nên bình thường như bất kỳ một cây mai cảnh nào khác. Tuấn vội vàng truyền linh thức vào cây mai thì thấy thần thức bị cản lại nơi gốc cây và rễ cây. Hắn thử đánh ra một tia Phong nhận sắc bén nhằm rạch một đường trên rễ cây mai nhưng hoàn toàn thất bại. Có khi nào đây là một bảo bối gì đó? Tuấn lại thử nhỏ vài giọt máu lên bộ rễ cây mai. Kết quả là chẳng có gì xảy ra cả. Hừ đúng là không dễ dàng tìm ra được điều kỳ diệu trong cây mai này. Hèn chi tổ tiên nhà kia biết hàng quý nhưng mấy trăm năm cũng không làm cách gì sử dụng được, có lẽ đời con cháu không còn người tu chân không biết tác dụng chỉ nghĩ rằng nó là cây mai cổ thôi. Tuấn lại xem xét các bông hoa vừa mới nở, chúng cũng giống như các bông hoa thông thường, chỉ là các cánh hoa vẫn hút một lượng linh khí xung quanh một cách chậm rãi. Tuấn thu cây mai này vào túi trữ vật nhưng hoa mai vẫn tiếp tục hấp thu linh khí như cũ, số với Tuấn thì lượng hấp thu này không đáng kể nên hắn cũng chẳng để ý. Tuấn lại tiếp tục ra vườn hoà mình vào gió xuân.

Mùng một Tết cha, mùng hai Tết mẹ, mùng ba Tết thầy nên sáng mùng một cả nhà chạy xe máy về quê nội ở Thạnh Phú. Nhà nội chỉ có hai người con trai nhưng ba của Tuấn ở rể nhà ngoại nên bác hai hắn ở nhà ông bà để lại. Hiện giờ mấy anh lớn cũng đã ra riêng gần đó, chỉ có anh Út Tâm mới lấy vợ gần hai năm nay là ở cùng với vợ chồng bác Hai. Bữa nay mấy anh chị cũng hẹn nhau về nên nhà đông vui vô cùng. Mấy anh con trai thì lai rai tới trưa, chiều tối lại làm mấy sòng bài, vừa đánh vừa nhậu nhẹt tới 10 g đêm mới chịu về. Ba mẹ Tuấn về nhà từ lúc chiều, chỉ có hắn bị mấy ông anh trăm năm không gặp rủ rê ép uổng ở lại nhậu tiếp. Thôi thì tối nay đành ngủ lại nhà bác hai sáng mai về sớm. Tuấn ngủ ngoài cái bộ sập trước nhà. Vốn ít khi ngủ ban đêm nên Tuấn chờ mọi người ngủ say lại lấy cây mai ra xem xét. Mọi thứ không khác gì đêm qua, một hư ảnh Hoàng Mai xuất hiện trong 10 giây rồi biến mất. Thất vọng Tuấn lại cất nó vào trong túi trữ vật rồi đứng dậy định đi ra phía biển luyện tập. Bất ngờ hắn nghe tiếng nói chuyện từ phòng vợ chồng Út Tâm. Phòng hai anh chị ở sát bên phòng khách thêm nữa thính giác của Tuấn cũng hơn xa người bình thường nên không muốn nghe lén cũng không được.

- Mi à, anh biết là bữa nay em là ngày em muốn anh nhưng mà hồi chiều uống nhiều quá nên giờ anh hơi mệt.

- Mặc kệ anh, hai năm nay ngoại trừ mấy tháng đầu tiên có lần nào mà anh không kêu mệt. Anh cứ vậy hoài chừng nào mới có con được.

- Thôi được rồi để anh phục vụ em. Mà bữa nào em muốn thì phải nói trước với anh chứ.

- Hồi chiều em nói rồi mà anh kêu uống xíu thôi chứ bộ.

- Hì hì thì anh cũng uống giả bộ chút xíu chủ yếu là đánh bài. Thằng cu Tuấn học ở Sài Gòn về không biết nó làm gì nhiều tiền dữ thua chắc 5-6 triệu luôn.

- Em không quan tâm, em chỉ muốn củ cà rốt của anh.


Tiếp đó là tiếng cọt kẹt nhè nhẹ, tiếng hì hục của hai người bên trong kia. Chỉ tội cụ Tuấn nhà mình nếu giờ này đứng dậy mở cửa thì sợ người ta quê mà nằm đây thì nghe hết không sót điều gì. Cái côn thịt của Tuấn từ từ chỉa thẳng lên trời. Chưa đầy năm phút sau đã nghe thấy tiếng rên rỉ của Út Tâm.

- Lần nào cũng vậy, em chưa cho phép mà anh đã ra rồi. Hay là qua Tết lên Sài Gòn khám coi sao chứ như vậy làm sao có con.

- Ừ thì để tính sau.

Không nghĩ được là ông anh của mình chỉ có 5 phút là hết tiền. Thanh niên ở quê chắc nhậu nhẹt nhiều quá, ông này dân biển mà lại cũng không đi biển, ở nhà lanh quanh chạy chợ mua bán kiếm lời nên chắc sức khỏe cũng yếu. Tuấn nằm yên thêm 15 phút thì nghe tiếng Út Tâm ngáy o o. Định nhỏm dậy thì thấy chị Thảo Mi bước ra khỏi phòng, chị vẫn chỉ mặc một bộ đồ ngủ lụa bước ra mở cửa. Đợi chị đi xa khỏi nhà Tuấn vội vàng theo sau. Chị Thảo Mi có khi nào làm gì dại dột không? Chắc không đâu dù gì cũng hai năm nay như vậy rồi mà. Nghĩ vậy nhưng Tuấn vẫn đi theo chị Thảo Mi ra bờ biển, dù sao không làm gì thì gió biển cũng là không gian tốt để hắn luyện tập Phong Vân Bộ.
Thảo Mi cứ thế đi ra bờ cát, nàng nằm ngửa trên bờ cát để mặc cho sóng biển vỗ về thân hình của mình. Nước biển đã làm ướt sũng bộ váy ngủ mỏng manh của Thảo Mi lộ ra những đường cong chết người. Đêm mùng một không có trăng nhưng chỉ với những ánh sáng mờ ảo của ánh sao cũng đủ cho Tuấn thấy một mỹ nhân ngư bên bờ cát. Bỗng Thảo Mi lấy ra một vật gì đưa lên miệng thổi. Vài phút sau, một con bạch tuộc to lớn từ dưới biển bò lên gần nàng. Giống như cả hai đã có giao ước từ trước, con bạch tuộc hóa thành hình người, nhưng phần thân dưới vẫn là các xúc từ, thì ra là một con bạch tuộc Siêu Nhân Thất cấp. Hắn bắt đầu dùng những xúc tu của mình vuốt ve thân hình Thảo Mi, nàng không tỏ vẻ vui buồn gì cả mà chỉ là một khuôn mặt đờ đẫn. Cứ thế sờ soạng chán con Bạch Tuộc bắt đầu đưa xúc tu của nó tiến dần vào tiểu huyệt nhỏ của Thảo Mi, nàng khẽ nhắm mắt lại. Cái xúc tu to lớn khiến nàng có chút cảm xúc nhưng mà những chất nhầy nhụa mà nó để lại trên cơ thể lại khiến nàng tởm lợm. Tuấn lặng yên theo dõi bỗng hắn phát hiện con bạch tuộc đang làm cách gì đó hút lấy linh khí từ trong người Thảo Mi. Khốn kiếp thì ra nó lợi dụng nàng.
- Bỏ cô ấy ra

Tuấn hét lên và đánh ra một con hổ đỏ rực về phía bạch tuộc. Bị tập kích bất ngờ nó vội vàng đưa xúc tu to lớn lên chống đỡ.

- Xèo xèo xèo...

Mùi bạch tuộc nướng tỏa ra khắp không gian.


- A ... tên kia ngươi muốn chết hả? Đây là việc riêng của ta ai cho ngươi xen vào?

- Ta cứ xen vào thì sao?

Dứt lời Tuấn tiếp tục vọt tới ra đòn với bạch tuộc. Con bạch tuộc khôn lỏi lùi dần xuống nước khiến các đòn tấn công của Tuấn kém uy lực, ngược lại các vòi rồng, xoáy nước của nó lại chiếm ưu thế. Hơn nữa Tuấn chưa kịp mở không gian chiến đấu sẽ khiến các tu chân khác chạy đến do vậy Tuấn nhanh chóng ra đòn sát thủ.

- Hà Lôi Sáo Trang

- Phong Ngạc Binh Quyền

Xoẹt...Ầm...con bạch tuộc văng tít ra xa. Tuấn lập tức lấy ra một cái áo khoác choàng qua vai Thảo Mi và bế nàng chạy một mạch về nhà. Nhận thấy trong người Thảo Mi có linh khí, Tuấn lập tức lấy ra không gian chiến đấu bao bọc cả hai người vào trong. Tuấn khẽ hỏi:
- Chị Mi! Chuyện này là như thế nào?

- Như thế nào thì chắc chú cũng chứng kiến rồi - Giọng buồn bã Mi chậm rãi trả lời Tuấn - Chia tay với mối tình đầu sở khanh một thời gian chị gặp được anh Tâm, người thực sự quan tâm chăm sóc chị. Nhưng vì ám ảnh sợ bị lừa lên giường như lần đầu chị và anh Tâm không vượt quá giới hạn lần nào cho đến khi cưới. Và cũng từ đó hai năm nay chị chưa hề có được cảm giác một lần sung sướng như khi bị tên sở Khanh kia lừa dối. Thế rồi trong một lần giống đêm nay chị chạy ra bờ biển ngồi cho quên đi nỗi buồn hay nói đúng hơn chị muốn nhờ dòng nước mát làm dịu đi ham muốn của mình. Thì một con bạch tuộc nhỏ chui vào người chị. Những xúc tu của nó không biết vô tình hay cố ý len lỏi trong chị khiến chị vơi đi phần nào ham muốn. Rồi dần dần con bạch tuộc ấy lớn dần, nó biến hình một phần thành đàn ông như lúc nãy, nó đưa chị một vỏ ốc. Cứ thế mỗi khi chị cần được yêu thương chị lại gọi nó. Chị sai ở chỗ nào vậy? Chị là người lăng loàn có phải không Tuấn?

Hai dòng nước mắt chảy dài trên khuôn mặt Thảo Mi. Tuấn bối rối không biết nói gì nên im lặng một chút. Hắn khẽ vỗ nhẹ lên bờ vai thon thả của Thảo Mi. Bất ngờ nàng ôm ghì lấy Tuấn cọ hai bầu ngực trần vào ngực Tuấn và miệng cũng áp vào môi Tuấn. Không gian như ngừng lại, lưỡi hai người bắt đầu tìm lấy nhau quấn quýt. Một lúc sau cả hai mới rời ra, Thảo Mi không muốn mọi thứ dừng lại như vậy nàng đưa tay lên cởi từng cúc áo của Tuấn, miệng nàng ngậm lấy cái nốt nhỏ trên ngực Tuấn hôn mãi không thôi.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.