Trở về truyện

Phàm Nhân Tu Sắc - Chương 54: Khởi Nghiệp

Phàm Nhân Tu Sắc

54 Chương 54: Khởi nghiệp

Suốt một tuần ròng rã trong Thiên Hoa Cổ Địa, ngoại trừ những lúc hấp thu linh khí để ngưng tụ Dương Khí thì Tuấn luyện tập Phong Vân Bộ. Tuy rằng chưa thể thi triển thuần thục bộ pháp này nhưng tốc độ di chuyển của Tuấn cũng đã tăng lên không ít. Hôm nay đã là ngày cuối cùng và lượng Dương Khí cũng đã cống hiến đủ để đổi lấy công pháp Sơn cấp. Tuấn và Hồng Ánh đã nhắm đến công pháp Ngũ Hoa Linh Diễm. Đây là một công pháp có thể thi triển bằng cả hai tay, khi ra đòn sẽ tạo ra năm đóa hoa lửa nhằm vào năm bộ vị của đối phương là đầu, ngực, bụng, tay và chân. Ngoài ra nếu người tu luyện có khả năng khống hoả tốt có thể nâng cấp công pháp này thành Thập Hoa Linh Diễm tạo ra mười đóa hoa lửa cùng lúc bằng mười đầu ngón tay. Khi trình độ công lực của người thi triển càng cao thì uy lực và kích thước của hoa lửa sẽ càng lớn.

Cả hai nhận lấy công pháp liền rời khỏi Cổ Địa, bên ngoài lúc này là 7 giờ sáng rồi, Tuấn và Hồng Ánh vệ sinh cá nhân, cùng nhau ăn điểm tâm sáng và chia tay nhau. Trước khi về Thất Sơn Linh Cảnh, Hồng Ánh không quên chuyển khoản cho Tuấn 1 tỷ đồng và dặn dò kỹ lưỡng việc khởi nghiệp cùng Cát Tường và Thục Nhi.

Sau một tuần, lúc này các trường đã nhập học trở lại cũng là lúc Tuấn, Cát Tường và Thục Nhi cùng nhau đang vạch ra một kế hoạch khởi nghiệp.

- Nhi nghĩ là mình làm thời trang đi, vì chúng ta đều đi học nên cần thuê người bán, rồi thì thay nhau thỉnh thoảng có mặt giám sát với lại mình lắp camera quan sát nữa.

- Có vẻ hợp lý nhất là khi hai cô chủ cửa hàng diện đồ của shop để quảng bá hình ảnh nha.

- Vậy thì phải lập kế hoạch tìm kiếm điểm thuê mặt bằng, tìm nguồn hàng uy tín nữa. Cái này có ai có kinh nghiệm không?

- Phản đối.

Lúc này Tuấn mới lên tiếng.


- Khởi nghiệp với thời trang thì tốt nhưng mà thị trường này ở Việt Nam bị Trung Quốc chiếm hết phân khúc bình dân và trung lưu. Còn cao cấp thì các hãng nổi tiếng thế giới chiếm hết thị phần rồi. Làm nhỏ thì được nhưng để phát triển đến cấp độ quốc tế thì gần như không có khả năng. Tuấn nghĩ mình cần "bán nước".

- Cái gì? Cả hai cô gái đồng thanh

- Thì ở Việt Nam mình nghèo thì bán trà đá, nước chè. Có vốn hơn thì bán cà phê cóc, rồi cà phê sân vườn. Giàu nữa bán bia, bán rượu, mở nhà hàng cũng là để bán bia, nước ngọt. Các thương hiệu lớn như Cocacola hay Pepsi đều bị cạnh tranh rất ác liệt bởi các thương hiệu nội địa như trà xanh O độ, C2, hay các loại nước bí đao, tăng lực... nếu phát triển tốt ở mặt này có khả năng vươn tầm thế giới.

- Hay quá đúng là luật sư khéo thuyết phục người khác nhưng mà để đi tới được bước đó có khi cần cả đời đó mà trình bày tiếp cho chị nghe đi rốt cuộc là mày định bán gì?

- Trà sữa. Trước mắt tập kinh doanh tận dụng ưu thế có hai người đẹp thu hút được mấy anh chàng, cô nàng Ngoại thương ra quán uống là đủ lời rồi. Các thương hiệu trà sữa ở Việt Nam như Phúc Long, Tocotoco... cũng chưa lớn đến mức không thể phá vỡ thị trường của họ miễn sao mình kiếm được nhiều khách hàng ruột và tạo ra một điều gì đó khác biệt....

Tiếp đó ròng rã hơn một tháng trời với sự giúp sức của một số nhân viên bên công ty xuất nhập khẩu của Hồng Ánh thì một quán trà sữa tên Đồng Xanh khá bắt mắt đã được khai trương với hai cô nhân viên và hai bà chủ xinh đẹp tuyệt vời trong trang phục của các cô thôn nữ đang tấp nập phục vụ các bạn sinh viên. Tuần lễ đầu tiên tất nhiên là bán hàng không lợi nhuận rồi. Tiếp theo đó quán vẫn tiếp tục thu hút khách hàng với các quầy sách miễn phí trên kệ. Mọi thứ có vẻ như gần đi vào guồng ngoại trừ lợi nhuận chưa có vì đầu tư vào trang trí mặt bằng khá lớn. Từ ngày mở quán, Tuấn mới biết trong kinh doanh không chỉ có đối phó với các đối thủ cạnh tranh mà còn phải làm việc với các băng nhóm trong bóng tối nữa. Đã hai ba lần các nhóm xăm trổ tìm đến "uống trà sữa" tiện thể ngắm nghía các cô chủ quán và tất nhiên Tuấn đã cho bọn chúng được đi xe cấp cứu. Tuy vậy điều khiến hắn không yên tâm là không phải lúc nào hắn cũng có mặt ở quán để lôi bọn côn đồ kia vào Cổ Địa mà đánh cho đã ngứa thêm nữa sử dụng Cổ Địa hao phí Dương Khí mà không gian chiến đấu chỉ áp dụng cho người có linh khí. Đành bỏ một khoản thuê người của công ty bảo vệ uy tín. Việc đối phó với xã hội đen vừa tạm ổn thì mấy anh ở Phường xuống tính thuế má, cái này sở trường của hai người đẹp nên cũng yên tâm. Rồi thì mấy anh khu vực xuống hỏi thăm về cái lề đường trước quán muốn để xe mà "ít bị mất trộm" và đảm bảo an ninh trật tự.... Thôi thì đủ kiểu. Những điều này tuy nhức đầu nhưng giải quyết được một vấn đề sẽ đem lại một bài học kinh nghiệm bổ ích cho ba bạn trẻ của chúng ta. Giờ thì Tuấn hiểu vì sao Hồng Ánh chọn cách đi này thay vì cứ vùi đầu tu luyện ở gia tộc khi mà thiên tư của nàng không cao. Trong khoảng thời gian này tình cảm của Tuấn và Thục Nhi cũng tiến triển hơn một chút và cả Cát Tường nữa cũng không còn mày tao với Tuấn.
Khoảng thời gian này mỗi khi cuối tuần ghé về nhà cậu hai, Tuấn cũng không quên mang theo mấy ly trà sữa cho hai mẹ con chị Nguyệt Hằng. Đã gần ba tháng rồi Tuấn chưa có cơ hội đưa Nguyệt Hằng và cu Bin đi chơi đâu. Thằng bé gặp chú Tuấn vẫn hỏi khi nào mình cũng đi xem con cọp ở Thảo Cầm Viên nữa. Còn mẹ nó thì chắc cũng muốn hỏi thăm là khi nào chị được xem cái vòi con voi nữa. Nhưng mà dạo này Tuấn quá bận rộn lại thêm anh Hùng mới đi công tác dài ngày về nên công ty ưu tiên ít đi công tác. Lễ 30-4 sắp tới, Tuấn và Cát Tường dự định sẽ cùng về Gia Lai quê Thục Nhi chơi. Bỗng nhiên, sáng nay đang học trong giảng đường, Tuấn nhận được điện thoại của Thục Nhi giọng cô ấy run lên không thành tiếng.

- Tuấn... ơi...quán ....quán xảy ra... chuyện rồi... đến gấp...nhà.
Quay sang thằng mập Triệu Chí Kính:


- Ê tao cúp cua có việc, chút mày mang tập vở tài liệu qua quán trà sữa cho tao nhã. Bữa nay cho mày uống miễn phí đến nó luôn.

- Ô kê con gà đen, tao yêu mày quá Tuấn ơi.

- Thôi tao chuồn đây gấp lắm rồi.

Tuấn chạy như bay đến quán thì thấy có khá đông người tụ tập ở đây, không lẽ có đám nào lại quậy phá à? Tuấn vừa bước vào quán thì thấy có ba bốn công an đứng ở đó, Thục Nhi chạy ào đến bên Tuấn khóc nức nở:

- Họ tự nhiên nói quán mình có ma túy rồi ập vào lục soát. Nhi sợ quá Tuấn ơi.

- Được rồi mình không làm thì có gì đâu mà sợ với lại cho dù có thì cũng phải điều tra rõ ràng xem từ đâu mà có nữa. Nhi bình tĩnh đi, có Tuấn ở đây rồi.

Một người công an bước đến chỗ hai người giơ tay chào.


- Xin chào trong khi các đồng chí khác khám xét, tôi muốn hỏi giấy phép kinh doanh và các giấy tờ nhân thân liên quan của chủ quán.
Tuấn đi đến két sắt và lấy giấy tờ đưa cho công an. Hai công an xem giấy tờ và thì thầm với nhau gì đó. Họ quay sang hỏi hai người đang khám xét.

- Các đồng chí đã tìm thấy tang vật chưa?

Gần như ngay lập tức một trong hai người khám xét mừng rỡ lấy ra một bịch màu trắng trong ngăn tủ chứa nguyên liệu pha chế của quán.

- Báo cáo tôi tìm thấy một bịch khoảng 200 g chất khả nghi.

- Được đồng chí cho thử nghiệm ngay, tôi sẽ xin lệnh tạm giam chủ quán.

Chưa đầy năm phút sau, một xe công an khác chạy đến với đầy đủ các giấy tờ quyết định bắt tạm giam Vũ Anh Tuấn. Lúc này Cát Tường cũng đã đến nơi, số với Thục Nhi thì Cát Tường bình tĩnh hơn nhiều nên Tuấn ghé tai nói với Cát Tường:

- Tìm chị Vân Anh giúp đỡ. Trong việc này chắc chắn có uẩn khúc. Mọi thứ giống như được sắp xếp sẵn từ trước. À nhớ động viên Thục Nhi giúp em. Nhờ người tìm hiểu manh mối ở hai điểm khả nghi là tập đoàn LLC và vua tôm Sóc Trăng Phan Văn Tấn.
Sâu chuỗi lại sự việc công an làm một cách trơn tru không hề cho người tình nghi có một cơ hội trình bày hay giải thích gì cả. Rõ ràng đây là một kịch bản có sự chuẩn bị kỹ lưỡng mà người viết ra nó chỉ có thể là một trong hai tên kia Trịnh Văn Dũng và Phan Minh Tới mà thôi. Trong chuyện này, Tuấn đã quá chủ quan rồi. Thôi cứ coi như trải nghiệm ăn cơm uống nước có người bảo vệ, đau lưng mỏi gối có người đấm bóp cả ngày vậy.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.