Trở về truyện

Nếu Có Kiếp Sau Ta Phải Làm Một Lưu Manh Biết Điều - Chương 17 Nếu Có Kiếp Sau Ta Phải Làm Một Lưu Manh Biết Điều

Nếu Có Kiếp Sau Ta Phải Làm Một Lưu Manh Biết Điều

17 Chương 17 Nếu Có Kiếp Sau Ta Phải Làm Một Lưu Manh Biết Điều

Sau hôm đó Nàng liên tục bị tên đó ép học những thứ rất quái lạ, bắt uống nhưng loại thảo được kỳ quái,nều nàng không nghe theo thì liên tục những trận đòn roi không thương tiếc,nàng không biết làm gì chỉ sợ hãi chấp nhận.

Những lần nàng cứng đầu cãi lại liền bị hắn nhốt xuống tầng hầm,không cho ăn uống.Nàng vẫn nghĩ tên đó là bố mình sau mỗi bị bỏ rơi như nàng càng trở nên thu mình và nghe lời hắn hơn.

Những nỗi niềm nàng gặp đều tìm tới hai con thỏ mà mẹ nàng tặng trước khi mất để giải bày muộn phiền,nàng muốn có lại được sự yêu thương trước đây của bố mình.

Nhưng đến cái ngày lần tiên nàng bị hắn ép giết người nàng vô cùng sợ hãi,lần này có bị đánh đập,bị nhốt bao lâu nàng cũng không xuống tay.

Nhưng đó là trước khi hắn dùng chính hai con thỏ đó ép nàng phải xuống tay giết người.

-Chỉ cần con một dao này đâm xuống con vẫn còn là con gái ngoan của ta,muốn gì được đó.

Tên đó tùm hai con thỏ đe doạ nàng.

Dưới sự đe doạ đó nàng nhắm chặt hai mắt cố hết sức ,hai tay run rẫy cắm mạnh đoản đáo xuống ,xong vội vàng quay người muốn đòi lại hai con thỏ:

-Tra lại nó...cho con...

Từng con thỏ ,một đen một trắng bị hắn lần lượt bóp chết.

Nàng như phát điên liên tục gào rù.

-Ngoan,con chỉ cần có ta là đủ rồi,chỉ cần con nghe lời ta,ta sẽ không bao giờ bị bỏ rơi.

Hắn ta ôm lấy cơ thể nhỏ bé của nàng, vỗ về an ủi.

Sau một hồi hắn tẩy não cuối cùng nàng cũng dần từ bỏ đi nhận thức.

Từ ngày đó mỗi ngày của nàng đều là tắm trong máu tươi,chỉ biết chém giết theo mệnh lệnh của hắn ta.

Không ít lần nàng bị ép tới cửa tử,thì lại có loại biến đổi khác thường khiến nàng chìm vào hôn mê, khi tỉnh lại thì không nhớ được gì cả.

Mỗi lần nàng hôn mê hắn cũng không thể quan sát bất thứ gì, chỉ có thể ghép nối bằng vố sự kiện mà hắn cùng nàng lớn lên.

Trải qua vô số lần hắn chắp vá những manh ký ức ,cuối cùng hắn cũng đã thành công phân tích mấu chốt việc nàng dẫn tới nhập ma “Chính là sau khi bị đả kích tinh thần lúc sáu tuổi đã sinh ra một nhân cách tà ác”.

Không gian thần thức lúc này như những tấm gương mà vụn vỡ,chỉ còn là một không gian tối tăm và tĩnh mịch.

Bỗng nhiên hắn phát hiện hai bóng người đang trò truyện, hắn liền tức tốc chạy tới.

-Hãy giao cơ thể này cho ta,người sẽ không phải chịu những đau đớn này nữa.

Một bóng đen liên tục lặp đi lặp lại những lời nói đó đó.

Còn Thiên Tuyết chỉ run rẫy thu mình quận tròn một lớp vỏ bọc bảo vệ không muốn nghe,không muốn làm bất kỳ thứ gì.

Càng tiến gần hắn càng chấn khinh cài người đang quận tròn sợ hãi lại chỉ mang hình hài của Thiên Tuyết năm sáu tuổi.Còn cái bóng đen kia lại không mang gương mặt.

"Vậy cái người ta dõi theo lớn lên từng ngày đó là ai"

-La ta.

Hắn bất chớt thấy lạnh sống lưng chậm rãi quay người nhìn lại phía sau:

-Là cô.

Hắn nhìn thấy một người mang hình dáng hiện tại của Thiên Tuyết.

-Có vẻ ngươi rất bất ngờ.

-Ta cứ nghĩ nàng ta chỉ mang hai nhân cách thôi chứ,không ngờ là ba.

-Sai rồi.

Nàng ta lắc đầu tỏ ý không phải.

-Ý cô là sao.

Hắn hết sức khó hiểu.

-Ngươi đừng quên ngươi đang dò thần của ai.

Lúc hắn phong thích thần thức thăm dò ,là cái thần thức ngăn cản nàng ta giết người,vậy cũng có nghĩa là vốn dĩ những lúc bị ép vào cửa tử mất đi nhận thức không phải là nhân cách tà ác làm nhân cách lương thiện kia làm.

-Ta chỉ là nhân cách để nàng ta ruồng bỏ tội ác của mình thôi.

-Ý Ngươi là gì ta không hiểu.

Nàng ta chỉ vào cái bóng đen không mặt đang liên tục dụ dỗ cái linh hồn sáu tuổi kia nói:

-Mỗi lần một mạng người bị giết cũng là ý niệm nàng ta muốn,nàng ta muốn có lại sự yêu thương của bố như trước kia nhưng lại không chấp nhận mình là một kẻ giết người,từ đó sinh ma tính chính là cái bóng đen kia,còn ta sẽ phụ trách hấp thụ cái bóng đen kia để nàng mãi chìm trong ảo mộng của mình.

-Vậy tai sao nàng ta lại tiến tới bờ vực nhập ma.

Hắn đây khó hiểu hỏi nàng ta.

-Ta đã đạt tới giới hạn có thể hấp thụ,chỉ còn níu giữ lại một chút thần thức này sớm muộn rồi cũng sẽ tan biến.

-Cũng tức là một chút nữa thôi nàng sẽ tỉnh giấc sẽ hoà làm một với ma tính kia,cũng là lúc ngươi biến mất.

Hắn gương mặt hiện lên vẻ có chút buồn rầu nhìn nàng.

-Đúng vậy.

Nàng gật đầu đầy chua chát.

-Không nỡ nhìn ta biến mất sao.

Nàng nhìn hắn cười đầy mãn nguyện.

-Nhìn người kiên cường vũng vẫy trong vũng bùn lấy nhiều nắm như vậy, có chút nhớ tới tuổi trẻ.

-Ngươi mới bao tuổi chứ ở đâu ra tuổi trẻ.

Nàng lè lưỡi chế nhạo hắn.

-Tới lúc ta phải nhường chỗ cho nàng ta thức giấc rồi.

Linh Hồn nàng dần biến thành những đốm sáng bay đi ,náng dốc chút hơi tàn nói lời cuối cùng:

-Chỉ cần nàng ta bị đánh bại Ma tính tự khắc tiêu tán,nếu được ngươi hãy thay ta đưa nàng thoát khỏi ma tính,thay ta.

Khi nàng ta biến mất cái lớp bạo vệ linh hồn sáu tuổi kia cũng ta biến mất ,hai linh hồn một trắng một đen dần hoà làm một.

“Ai nói với ngươi chỉ cần bị đánh bại Ma Tính nàng ta sẽ biến mất vậy” Hắn chỉ biết cười trừ trước cái suy nghĩ của nàng ta,nhưng vẫn quyết định thử một lần,vì Ma tính có những cách sinh ra khác nhau và cũng có hoá giải khác nhau, có khi chỉ đơn giản như là ăn miếng bánh uống miếng trà,có khí lại khó hơn lên trờtruyenc.comưng hắn có lại có một loại pháp quyết có nâng cao tỉ lệ thành công.

Thần thức của hắn cuối cùng cũng bị đẩy văng ra.

-Haizzz.

Hắn gãi gãi cái ót đây mệt mỏi:

-Cái thân già này của ta cũng đến mệt chết với ngươi thôi.

Sau khi linh hồn kia dung hợp với ma tính thì trực tiếp thăng lên luyện Linh Kỳ tam trọng ,những thương tích trên cơ thể nàng thì hoàn toàn hồi phục.

-Ngươi Kẻ cản đường phải chết.

Sát khí đỏ thẳm rực cháy quanh người nàng dần cô đọng biến thành sáu thanh phi đao.

“Đệt mệnh, sát khí hoá hình khi chỉ mới luyện linh kỳ thiên tài cơ này, vậy mà ngươi còn nhờ ta đánh bại nàng ta,khác gì bảo ta đi tự sát” Lúc trước hắn chỉ muốn thân xác nàng nhưng khi nhìn nàng lớn trong mười năm qua hắn đã phát sinh một loại cảm giác khó mà nói rõ.

Hắn bất đầu tiến vào trạng thái Quỷ Hình, hắn dùng chút lính khí sót lại tự bạo toàn bộ khinh mạch và đan điền.

‘Đối với Cổ Võ Gia Đan Điền là bể chứa nước thì khinh mạch là ống nướtruyenc.com mạch bị đánh vỡ như ống nước vỡ không thể vận chuyển nước,Đan điền vỡ thì không có chỗ chứa linh khi thu vào’.

Năm xưa hắn cũng bị người ta đánh vỡ đan điền và khinh mạch mà từ đó sáng tạo loại công pháp vô cùng quái dị,dùng chính nhục thân để chứa đựng và vẫn chuyển linh khí,không những nhanh hơn,mà uy lực còn mạnh hơn bình thương gấp năm lần,nhưng đổi lại cơ thể sẽ bị linh khí cắt xé liên tục trong lúc vận chuyện linh khí,nỗi đau ấy giống như dùng dao cắt vào sương tuỷ không mấy người có thể chịu được.

Uỳnh!

Mặt đất dưới chân lún xuống một hố sâu còn hắn trong chớp mắt liến di chuyển ra sau lưng Thiên Tuyết.Hắn tung ra một quyền đánh xuyên tầng tầng lớp lớp kết băng do nàng ta ra để phòng thủ.

Mặc dù khiến nàng bị thương nặng ,như cánh của hắn cũng bị kết băng của cắt cho đầy rẫy vết thương, máu tươi cứ vậy mà ào ạt tuôn chảy.

Hắn vung mạnh cánh lên cao khiến vô số giọt máu trên tay hắn bắn truyenc.comưng giọt máu trên tay hắn bắn ra dần cứng lại chuyển thành hình như những cây kim, lấp tức bắn tới nàng.

Sáu thanh phi đao của liên tục xoay tròn với tốc độ cao đánh bật tất cả những kim huyết hắn bắn tới,những kim huyết bị đánh bật bắt đầu tạo thành những sợi tơ lao vút tới nàng.

“Khống huyết thuật” Nàng vội vàng dùng hắc lôi phụ trợ lập tức tránh né,nàng biết một khi trên cơ thể có vết thương hở gần như cầm chắc án tử.

Mặc dù linh hồn này mới đoạt quyền kiểm soát thân thể không lâu nhưng vì vốn là linh hồn gốc nên có thể tự do sử dụng ký ức của thân xác mà không gặp bất kỳ hạn chế nào.

Với tốc độ của huyết tơ muốn bắt kịp tốc độ của nàng là truyện không thể ,những hắn vẫn cố gắng kiểm soát huyết tơ truy đuổi ,dù cùng lúc thi triển hai đại thuật kiến hắn vô cùng đau đớn, Nhưng vì mục đích kéo ngắn khoảng cách để tung ra sát chiêu thật sự, cái giá phải trả là đáng.

Thiên Tuyết liên tục tránh né và cũng biết hắn đa có kế hoạch gì đo liền tương kế tựu kể để bản thân lộ ra sơ hở.

Khi nắm bắt được sơ hở hắn liên lao vút tới,thì vô số cột băng trên khu trung lao vút xuống nhưng liền bị hắn nhẹ nhàng tránh thoát,nhưng dường như hắn đã quên mất là nàng ta còn sáu thanh phi đao.

Mắt nhìn thấy sáu thanh phi đao của vun vút bay tới lúc này hắn đã lượng lự giữa việc chọn tiếp chiến đấu để mất cái mang quèn này hay chon lựa bỏ trốn.

Khi sáu thánh phi đao gần chạm vào người hắn thì bị một cổ khí lực khủng bố đánh bay.

-Đây là gì.

Nàng rất bất khi nhìn thấy một pháp thân khổng lồ hình quỷ có sáu tay mỗi tay lại cầm một loại pháp khí pháp khí khác nhau đang bao phủ lấy hắn.

Hắn không nói gì chỉ tranh thủ tối đa thời gian để tấn công ,vì để sử dụng chiến kỹ này mà hắn đã phải hiến tế một hồn và ba phách của bản thân.

Trái với pháp tương khổng lồ thì mỗi quyền của pháp thân của hắn đánh xuông đều rất nhanh, quyền sau mạnh hơn quyền trước.

Nhưng khi này Thiên Tuyết thể hiện mình là con quái vật trong việc tu luyện ,khiến hắn từng chiến đâu với bao nhiêu thiên kiêu, thời khắc này phải rùng mình sợ hãi trước nàng:

-Thiên Phú lĩnh vực ông trời hôm nay thật muốn ta chết ở đây rồi.

Từ lúc sát khí của nàng cô đọng lại thành sau thanh phi đao, đã làm hắn nhớ tới một người cũng từng biến sát khí thành sau thành phi đao sau phát triển một loại lĩnh vực, mà trong đó mỗi phi đao tượng trưng cho một đạo,uy lực mỗi đạo mạnh mẽ vô cùng,nhưng điều đáng sợ là nếu bị thánh đao này làm bị thương thì thân thể sẽ nhận một loại nguyền rủa khiến sinh mệnh cạn kiệt tới chết,nhưng có đánh chết hắn cũng chưa từng nghĩ tới việc mới Luyện Linh kỳ nàng ta đã thức tỉnh thiên phú lĩnh vực cho bản thân.

‘Thiên Phú Lĩnh Vực là kỹ năng ban cho người thi triển một số hiệu ứng có lợi hoắc áp lên đối thủ nhưng hiệu ứng bất lới trong phạm vi nhất định những điều đặc biệt ở Thiên Phú Lĩnh Vực là muỗi người chỉ có một thiên phú duy nhất cũng vì sự đặc thù đó buff của Thiên Phu Lĩnh Vực thường mạnh trong quân thể giao chiến rất hiếm thiên phú mạnh trong đơn đấu .Mà chỉ khi Cổ võ giả đạt tới cấp độ Chiến Tướng(Cấp năm trong hệ thống cấp bậc) thì mới có thế thứ thỉnh và sử dụng được Thiên Phú Lĩnh Vực'.

Nàng thấy hắn hét lên đầy bất ngờ thì vô cùng ngạc nhiên vì nhưng kiến thức nàng biết được đều là học tự những quyển sách cổ mà bố nàng đưa cho,nhưng nàng hiểu rõ thứ mình mới đạt rất mạnh thậm chí đủ sức đánh vỡ pháp thân đó.

Dưới Thiên Phú lĩnh vực của bản thân nàng làm đỏ rực một vùng trời.

Pháp Thân và Phi đao liên tục lao vào nhau tạo ra âm thanh kinh thiên động địa,đã mời gọi không ít kẻ nhiều chuyện trong giới cổ vỏ tìm tới.

Phi đao và Pháp Thân của hắn và nàng liên tục va chạm vào nhau, cuối cùng hai bên đã tới giới truyenc.comáp Thân của hắn thì bị nàng đánh cho vỡ vụn từng mảnh,phi đao của nàng cũng không còn nguyên vẹn như lúc đầu.

Hai người bọn hắn khi này ai nấy đều tả tơi chỉ như ngon đèn trước gió nhưng tuyệt không ai bỏ cuộc liền tiếp tục lao đánh tiếp.

-Ta cho ngươi kiêu ngạo này.

Hắn đè nàng xuống đất không thương hoa tiếc ngọc mà liên tục đấm xuống gương mặt xinh đẹp của nàng.

-Hự…

Hắn bị nàng dùng tay quật ngã ra đất xong đè lên người, liên tục dùng quyền đâm vào mặt hắn.

-Quân tử giao thủ không đánh mặt.

Nàng càng đánh càng hăng như đang chút hết những thứ suốt nhiều năm qua phải chịu lên ngươi hắn.

Động tác của nàng đánh lên hắn càng lúc càng vô lực.

-Không phải là đánh hăng lắm sao.

Hắn thấy từng giọt nước mắt của nàng nằm trên ngực hắn.

-Người tưởng ta thích làm chuyện này lắm sao.

Nàng nâng quyền tiếp tục đánh mạnh vào mặt hắn.

-Ngươi thì biết gì chứ…

-Ngươi thì sao hiểu đau khổ của ta phải trải qua chứ…

-Ngươi thì…

Nàng nghẹn lên ào khóc lớn xong ngất lịm đi trên người hắn.

-Đánh tới kiệt sực rồi sao.

Hắn lay lay cơ thể nhỏ nhắn của nàng đang nằm đè trên người hắn.

Hắn hôn lên đôi môi nhỏ đầy nhợt nhạt của nàng không khỏi tiếc nuối nói lớn:

-Ra đây đi.

Một người gương mặt bị bỏng nặng đang nấp trong bóng tối chậm rãi bước ra.

-Ma tính của nàng hoàn toàn biến mất rồi.

Tên mặt bị bỏng gần như bị huỷ dung rất bất ngờ khi thấy Ma tính của nàng ta hoàn biến mất.

-Đúng vậy.

Hắn đặt nàng nằm qua một bên xong chậm rãi đứng dậy.

-Người là kẻ phía sau giật dây mấy tháng này liên tục nhắm vào Ngạ Lang Bang.

Tên mặt bỏng nhìn hắn thăm dò.

-Ngươi Đoán Đi

Tên mặt bỏng hướng súng vào đâu hắn, khi nghe xong câu trả lời của hắn hỏi:

-Ngày từ đầu ngươi đã biết có xuất hiện của ta.

-Chắc vậy.

“Con mẹ nó” Tên mặt bỏng không khỏi chửi thề, sống từng ấy năm đây là lần đầu tiên hắn gặp người có kiểu nói chuyện như vậy nhưng hắn vẫn cố nhịn vì nhiệm vụ ,hỏi tiếp:

-Vậy không phải để nàng ta bị bạo thể mà chết là tốt nhất sao.

Tên mặt bỏng lúc này vô cùng khó hiểu.

-Ai biết.

Hắn tỏ vẻ không quan tâm.

-Ta đoán ngươi muốn lấy mạng lão già đó phải không.

-Gần đúng.

-Vậy ngày hôm ngươi phải dừng lại ở đây rồi.

Ngay từ đầu hắn đã biết có người đang ẩn nấp xung quanh, một khi cùng nàng giao thủ dù thắng hay thua thì một khi cạn linh khí chắc chắn sẽ không đâu lại với bọn người đang ân nấp,nên cố tình tạo ra động tĩnh lớn mong có thể dẫn cô nàng Thanh Thanh tới để bão vệ cho Thiên tuyết.

Nhưng hiện tại bọn người này cùng một bọn với nàng thì cũng đã phần nào an tâm:

-Tới đi.

Hắn nhắm mắt lại chờ thời khắc viên đạn găm vào đầu.

Đoang!…

“Thế là lần này chết thật rồi sao”. Hắn cũng không hiểu tại sao bản thân vì lời nhờ vã của một con nhóc mà lại đi liều mạng nhự vậy.

Đoàng! Đoàng!

“Ể…” .

“Có gì sai sai ”.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.